Số lần đọc/download: 1084 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Chương 118: Thế Giới Băng Tuyết
T
ạqzLi Lục Dã Tiên Tung, TrịzOlnh Tú Nhi nghe thấbYy tiếng kêu của lệnh bài. Nàng gầgvnn như là bảEeVn năng rút lệnh bài từ bên hông ra. Thật ra nàng không hy vọng lệnh bài có thểEeV thông báo tung tích của ĐạeGi Vận. Nhưng lầMgn này vừa nhìn xuống nàng lạnELi đzOlột nhiên thay đdJvổi sắpcc mặt!
- Sao vậy muội muội?
TrịoLnh Đan ĐằLng nhìn thấPgy TrịdJvnh Tú Nhi thay đSdGổi sắzec mặt, hắvkdn vội vàng tiến lên. Nhưng vừa nhìn xuống, sắLoc mặt hắIkn cũng lập tứFMc đLbPạODi biến. Tuy nhiên không hề yên tĩEeVnh giống TrịSdGnh Tú Nhi, hắzen bấLt ngờOD tuôn ra nhữdOQng tiếng cườODi cuồng ngạQKo!
Ha ha ha ha!
TrịlEnh Đan ĐằHSHng vừa cườci vừa nói:
- Cuối cùng ĐạNpi Vận đbZã xuấoLt hiện! Cho rằSng trốn trên tầMgng ba thế giới băng tuyết thì có tác dụng gì? Hừ! Trước mặt thực lực tuyệt đUMNối, âm mưu gì cũng vô ích!
- TrịLbPnh ca ca, đXbmừng quá lạeGc quan. Ca ca xem lạSi vịLo trí củaĐạKzXi Kim một chút...
Thật ra PhấgHn Tú cũng rấmSt khinh bỉvpt TrịJIonh Đan ĐằdOQng. Trong mắbZt hắEn, Trịvkdnh Đan Đằrng căn bảXgFn là một nhân vật nhỏ không đmSáng nói chuyện. So với sự thâm trầFMm của TrịfOnh Tú Nhi, PhấLbPn Tú thậm chí khinh thườtrng TrịQKnh Đan ĐằXbmng, không xem TrịdJvnh Đan ĐằeGng là một đbYối thủ.
- PhấHSHn Tú nói không sai, lúc này Đạpci Kim đqzLang chạky tới tầIkng ba!
SắdJvc mặt Trịonh Tú Nhi đKzXạtri biến chính là đLoiều này. Thật ra ngay từ đHSHầQKu bọn họ đnELã dự đbZịSnh tiêu diệt ĐạXgFi Kim. Nhưng không ngờr ĐạnELi Kim đmSột nhiên chạSdGy đXbmến tầZng hai. Lúc nàyĐạgHi Kim lạqzLi càng liều mạMgng chạSy tới tầOng ba. Trong tính huống không rõ ràng, bọn họ còn tưởng rằnELng Đạzei Kim chuẩlEn bịL liên hợp với ĐạXbmi Vận!
Nếu hai bên bọn họ thật sự liên hiệp với nhau, như vậy Tây Kỳ và Hồng Minh đbZúng là gặp phiền toái.
Phảpci biết rằJIong, hai bên Hồng Minh và Tây Kỳ đMgều lấoLy Huyễn Thuật Sư đSểtr xưng hùng. Nhưng tên Âu Dương quỷ dịdJv kia có Chân Thực Chi Nhãn gầJIon như hoàn toàn khắKzXc chế đmSược bọn họ. Lầpcn này tuyểpcn thủ của Đạvpti Kim đgvnều là Yêu Chiến Sĩo.!ĐạXbmi Vận lạFMi có tới tám Yêu Chiến SĩqzL. Yêu Chiến Sĩe của hai phe này cộng lạci đNpủ hai mươi ngườODi. Nếu bọn họ liên hợp, như vậy bọn họ đeúng là không dám tiến vào tầaagng thứbY ba.
- A! Không phảri ba phe này liên hợp với nhau sao?
Âu Dương nhìn các vịVB trí trên lệnh bài, hắLn có chút kinh ngạrc. NgườIki của Tây Kỳ và Hồng Minh quốc chờLbP cùng một chỗ cũng không ngoài dự đeGoán của hắcn. Đôi cẩbYu nam nữzenày này cấpcu kết với nhau làm việc xấtru, ở chung một chỗ là chuyện bình thườfOng. Nhưng không ngờoL Đạei kim lạlEi ở một mình tạzOli tầbZng hai. Nhìn vịNp trí bọn họ di đaagộng, giống nhưđOang muốn chạzey tới tầdOQng ba.
- Có ăn hay không?
Lúc này trên tay Tiêu Vân Cận cũng đtrang cầcm lệnh bài. Sau khi nhìn vịHSH trí phân bố trên lệnh bài, thật ra hắbYn có hai dựđLịPgnh. Một là liên kết với ĐạbZi Kim đzOlang chạtry tới. Hai là đqzLánh lén ĐạdOQi Kim!
Trong hai cách này, đEối với ĐạHSHi Vận bây giờJIo mà nói, cách thứL nhấMgt vẫn tốt hơn một chút. Tuy nhiên cách thứSdG nhấPgt này cũng không ổn thỏa. Ai biết ĐạmSi Kim có thểeG thật lòng hợp tác với bọn họ hay không. Nếu như ĐạUMNi Kim là quân tiên phong, như vậy bọn họ đgvni tới không phảXgFi chịODu chết sao?
- Ăn! Tạei sao không ăn? Chúng ta sẽ không cùng hợp tác với bấVBt cứPg kẻ nào. PhảfOi biết rằLong, ngươi dựa vào bấNpt kỳ ngoạei lực gì cũng không thểIk thành tựu! So với mạSo hiểfOm hợp tác với ngườoi khác, ta thích khiến Đạri Kim bịgvn nốc ao hơn!
Âu Dương cũng biết, hợp tác với ĐạdOQi Kim hiện giờgH là một lựa chọn tốt. Nhưng vào lúc này hắUMNn không dám. Đội hữku không ổn thỏa đvkdôi khi còn đgHáng sợ hơn cảeG bịmS đXbmịdJvch bao vây.
Cái này gọi là không sợ đEeVối thủ là thầvkdn, chỉlE sợ đVBội hữPgu là heo. LạGqKi nói nữzea, đKzXạODi kim không phảgHi là heo. Bọn họ là chó sói. Ai biết lúc nào bọn họ sẽ giơ móng vuốt phía sau lưng ngươi?
- ĐạZi Kim toàn là Yêu Chiến SĩkUX tổ hợp lạlEi. Nếu chúng ta muốn ăn bọn họ, có lẽ sẽ có khó khăn!
Lưu Hồng Xương đOứkUXng bên cạKzXnh mở miệng nói.
- HữoLu tâm tính kế với vô tâm có gì khó khăn!
Âu Dương lộ vẻ âm trầkUXm. Dưới tình huống không yêu hóa, thật ra Yêu Chiến SĩHSH không hề đcáng sợ. Nếu như bên bọn họ có tám Yêu Chiến SĩXgF đEồng thờNpi yêu hóa mai phục dưới lòngđoLấXbmt, dưới tình huống hữvkdu tâm đIkối phó với vô tâm, có khảqzLnăng chỉlE trong nháy mắMgt có thểIk tiêu diệt toàn đgvnoàn.
- HữXbmu tâm tính kế với vô tâm sao?
Một đaagám ngườFMi bọn họ không rõ vì sao Âu Dương lạoi nói như thế. Lúc này lệnh bài đoã cho thấODy rõ vịE trí của bọn họ. Dưới tình huống này làm sao có thểvpt hữou tâm tính kế vô tâm? Tuy nhiên khi bọn họ nhìn thấGqKy Âu Dương cườPgi lạODnh, bọn họ biết, trong lòng đXbmội trưởng này nhấIkt đvkdịUMNnh đtrã có kế sách gì hay.
TrảQKi qua mườdJvi mấLbPy giờPg chờKzX đFMợi, đJIoám ngườUMNi bọn họ đLbPều hiểSu rõ, Âu Dương không chỉE vô sỉEeV, hơn nữra hắaagn còn rấIkt âm hiểvkdm. Từ trước đeGến nay, nếu có thểQK đpcánh lén ngườeGi khác, hắLn đmSều không chọn chính diện. Giác ngộ cao thủ gì đmSó đEeVối với hắSdGn mà nói hoàn toàn không có ý nghĩSdGa.
Đoàn ngườUMNi Âu Dương tìm tới một ngọn núi nhỏ bịmS tuyết lớn bao phủ. Sau đvkdó hắdOQn mở miệng nói:
- Được! Mọi ngườHSHi nghỉtr ngơi một chút. Chúng ta sẽ nhanh chóng tập kích!
- Tập kích thế nào?
Vẻ mặt Tiêu Vân Cận có phầkUXn buồn bực. Chủ ý tập kích này chính là đfOột nhiên tập kích. Lẽ nào Âu Dương đvptịUMNnh ở chỗ này, chờZ ngườQKi ta đEeVến sau đmSó tập kích sao? Có thểdOQ làm đkược như vậy sao? Bác Cổ không phảgvni là kẻ ngu ngốc.
- Yên tâm đXbmi. ThờFMi đpciểem lệnh bài biểru hiện vịeG trí kế tiếp chính là lúc chúng ta tiêu diệt ĐạJIoi Kim!
Âu Dương vô cùng tự tin nói.
Đoàn ngườLi ĐạKzXi Kim xuyên qua thế giới Viêm Ma tiến vào thế giới băng tuyết chỉZ có tuyết trắaagng bao phủ. CảPgm giác nóng lạGqKnh luân phiên khiến một đSdGám Yêu Chiến Sĩr đzeều cảqzLm thấmSy khó chịEeVu. Tuy rằtrng thân thểQK của bọn họ rấSdGt cườEeVng tráng, nhưng chịgHu sự kích thích nóng lạdJvnh đdOQột ngột như vậy, vẫn khiến bọn họ có chút không thích ứPgng.
Tích tích tích tích...
Lệnh bài lạri phát ra tiếng kêu. Bác Cổ lấeGy lệnh bài từ bên hông ra. Tuy nhiên trong lòng hắbYn không hề nghĩvpt ngợi đoLếnĐạSi Vận. HắPgn chỉE tính xem thử Tây Kỳ và Hồng Minh vẫn còn ở tạXgFi Lục Dã Tiên Tung, hay đbZôi cẩaagu nam nữnEL kia đNpã bắoLtđlEầKzXu truy kích bọn họ.
- A!
Trong nháy mắOt khi nhìn thấkUXy tin tứUMNc trên lệnh bài, Bác Cổ bỗng nhiên mở miệng kêu to. Bộ mặt hắnELn giống như ăn phảHSHi một đrống phân lớn khiến một đOám thiên tài Đạvpti Kim đbYều cảdJvm thấlEy khó hiểEeVu! Chẳng lẽ đMgôi cẩtru nam nữfO kia đLoã kết hợp với nhau bắLt đtrầbZu truy kích bọn họ?
Bọn họ đPgều lấLbPy lệnh bài bên hông ra. Nhưng vừa nhìn xuống, mỗi ngườVBi bọn họ đtrều thi nhau phát ra nhữLong tiếng kêu kinh ngạbYc!
ĐạmSi Vận biến mấEt cảIk ngày lạzei xuấlEt hiện một cách thầXbmn bí. Hơn nữgHa nhìn vịk trí, rõ ràng ĐạLoi Vận đHSHang ở tầvptng thứbZ ba, chỉEcách bọn họ khoảtrng hai trăm dặm mà thôi!
- Đội trưởng! Là ĐạkUXi Vận! Chúng ta làm sao bây giờk?
Một nhóm bọn họ biết, thờLoi đPgiểHSHm bọn họ phát hiện Đạpci Vận, hẳn Đạri Vận cũng đeã phát hiện ra bọn họ. Đôi cẩoLu nam nữZkia nhấNpt đLbPịpcnh cũng phát hiện ra sự tồn tạLbPi của ĐạXbmi Vận. Bởi vì lúc này đgHôi cẩOu nam nữzOl đXbmó đcã kết hợp với nhau từ Lục Dã Tiên Tung tiến vào thế giới Viêm Ma.
- ĐạQKi Vận giở trò quỷ gì vậy! Biến mấGqKt một cách ly kỳ suốt một ngày. Vào lúc này lạXgFi đkUXột nhiên hiện ra!