Số lần đọc/download: 1084 / 7
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Chương 116: Không Nóng Vội,Trước Tiên Cứ Chờ 10 Giờ
K
hông có ai ngăn cảqvn Trịknh Tú Nhi. Bởi vì khu vực có thểlhoạOXt đfộng trong Tỏa Yêu Tháp tổng cộng có ba tầCng. Bốn đKfội chỉFkn có thểqk ở trong ba tầVfng này mà thôi. Tuy nhiên mặc kệbọn họ lựa chọn thế nào, lệnh bài trên ngườwbi bọn họ đwbều sẽ lộ rõ vịcFG trí của bọn họ. Cho nên mặc dù nhữPUBng ngườCi khácđwbều ở cùng một tầUrEng, ngươi lựa chọn tầIPng nào cũng không có tác dụng.
Trịqwqnh Tú Nhi quét mắbTAt nhìn nhữBiOng ngườlEi này một cái, sauđQinó dẫn dắVt sáu Huyễn Thuật Sư, và sáu Lục Tiên tính cảYEnàng, tiến vào Tỏa Yêu Tháp trước. Đoàn ngườBiOi chỉGUb vừa tiến vào liền biến mấJKt không thấQiny bóng dáng.
- Các vịGUb còn chờYE gì nữEa? Hồng Minh chúng ta đYEi thứE hai!
PhấIVn Tú vẫn dáng vẻ yếu đUrEuối mong manh. Tuy nhiên không có ai cảEm thấky hắUqIn là ngườVfi dễ bịBiO ứTfJc hiếp.
Sau khi đkrội ngũ của Hồng Minh quốc biến mấwzGt, Bác Cổ thoáng nhìn về phía Âu Dương, sau đkó ôm quyền nói:
- Âu Dương huynh đqkệ, là các ngươi đnli trước hay...
- Mờfi...
Âu Dương vẫn không hề dựđKfịnnnh chuyểedn đFknộng thân thểiW. Hắnln quay về Bác Cổ dùng tay ra hiệu xin mờKfi. Sau đclIó Bác Cổ không khách khí dẫn ngườwbi biến mấEqTt trong Tỏa Yêu Tháp.
- Đội trưởng! Chúng ta...
- Không nóng vội. Bọn họ rõ ràng muốn tính kế với chúng ta. Chúng ta chờV 10 giờ sau hãy đfi vào!
Âu Dương nheo mắnnt lạYEi. Không phảAYwi nói lệnh bài kia cứwzG cách một canh giờcFG sẽ hiện vịQin trí một lầedn sao? Mình dứZPct khoát chờUrEở bên ngoài 10 giờ, đJKểIP việc hiện thịwb vịqk trí của bọn họ thấzQct bạAYwi, mê hoặc kẻ đVịIVch một chút.
- Chờ 10 giờ?
Nhóm ngườxxi bọn họ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi. Bọn họ không thểGeJ nói đJaược gì. Một chiêu này của Âu Dương thật sựquá cao tay. Tuy rằZPcng hội võ tứGeJ quốc quy đKfịclInh trong ngày hôm nay phảGUbi tiến vào, nhưng từ xưa tới nay vẫn chưa bao giờclI xuấFknt hiện ngườHHZi nào kéo dài thờPUBi gian như Âu Dương.
Tuy nhiên đEiều này cũng không thểf trách đwzGuọc Âu Dương. Kẻ đPUBịcFGch rõ ràng muốn liên kết nhau tiêu diệt bọn họ. Nếu như hiện tạVfi bọn họ điWi vào, một canh giờTfJ hiểQinn thịEqT vịa trí một lầBiOn. Một nhóm ngườqki hoàn toàn có thểOX không chút kiêng kỵ liên hợp lạTGi đwbánh giết bọn họ. Nhưng sau khi chờE 10 giờ sẽ không còn như vậy nữGeJa! 10 giờ không hiện ra vịZPc trí. Cho dù nhữPUBng ngườzQci này kiên nhẫn đedến mấqky cũng phảKfi loạTfJn. LạCi nói nữVfa, 10 giờ căn bảIPn không phảwzGi là giới hạzQcn cuối cùng của Âu Dương! Dù sao đfi nữEa chỉf cầHHZn có thểa bước vào trong ngày hôm nay là đKfược. Đối phương thích đwbùa, hắBiOn cũng đEùa.
Mặt trờnli điWã lên cao. Lúc này đVfã cách thờOXi gian ba nước tiến vào Tỏa Yêu Tháp đaược 8 giờ. Vào lúc này nhóm ngườedi Đạkri Vận đrxKã có chút buồn bực! CứcFG chờPUBđnlợi như vậy bọn họ cảclIm thấly không thoảJai mái.
- Sao vậy? CảJKm thấnly buồn bực sao?
Âu Dương với dáng vẻ của một lão thầlEn ngồi trên bậc thang. Hắwbn muốn thấzQcy chính là hiệu quảwb này. Ngay cảKf ngườVi bên mình còn cảwzGm thấPy buồn phiền như vậy, có thểqk tưởng tượng tình hình của đnlám ngườiWi trong đedó thế nào.
- Đội trưởng, vẫn còn phảIPi chờIPđnnợi sao?
Dù sao Tiêu Vân Cận cũng hiểFknu đPUBược một chút ý tứkc của Âu Dương. Nhưng làm vậy cũng quá vô sỉIV. Dưới cái nhìn của hắan, một chiêu này của Âu Dương quảwzG thật có chút hạJK lưu.
- Lúc này mới là lúc nào. Mọi ngườiCi cảiCm thấTGy nhàm chán thì ngủ một giấEc. Khi nào tỉEqTnh dậy thì đTGi!
Âu Dương nói xong không ngờwb liền nằcFGm xuống đQinấlt. Xem bộ dáng kia thật giống như muốn ngủ một giấedc say như chết.
Tạxxi tầEng một của Tỏa Yêu Tháp, TrịTfJnh Tú Nhi, Bác Cổ cùng với đUqIám ngườGUbi Phấwbn Tú đGUbã tụ hợp. Nhưng lúc này trên mặt ba ngườki bọn họ đIPều cực kỳ khó coi.
- Có phảZPci đGUbã xảqvy ra vấlEn đkrề gì hay không? Lẽ nào đcFGám ngườQiniĐạIPi Vận kia quên mang theo lệnh bài?
Bác Cổ là ngườrxKi dễ kích đfộng nhấTGt. Lệnh bài đBiOã liên tục bảy lầln không hiện vịwb trí của ĐạPi Vận. ĐạAYwi Vận giống như biến mấUqIt vậy. Cho dù hắkrn nằzQcm mơ cũng tuyệt đrxKối không thểBiOtưởng tượng đEược Âu Dương sẽ không tiến vào.
- Mẹ nó! ĐạEi Vận giở trò quỷ gì vậy?
TrịiWnh Đan ĐằCng có chút tứqwqc giận. Vốn bọn họ đOXã thương lượng kỹ càng, phảzQci tiêu diệt đlám ngườPi ĐạGeJi Vận. Ba nướcđkrầzQcu tiên liên hợp tiêu diệt ĐạFkni Vận, sau đTGó mỗi nước chiếm một tầKfng đKfánh nhau. Liên minh vốn đUqIã có trăm ngàn chỗ hở, tấwzGt cảQinđiCều xây dựng trên cơ sở có thểqv tiêu diệt ĐạIVi Vận trước. Nhưng bây giờKf không tìm ra ĐạTfJi Vận, bọn họ phảTfJi làm sao bây giờnl?
TrịCnh Tú Nhi trước sau không nói một lờqvi. Nàng là một ngườcFGi tâm cơ thâm trầbTAm. Lúc này nàng phát hiện, ánh mắclIt của bọn họ đfã có chút thay đnlổi. Rấlt rõ ràng, nhữPUBng ngườIPi này có ý đkrồ xấkru.
- Các vịcFG!
TrịJanh Tú Nhi giơ hai tay lên cao, khiến tiếng nghịUrE luận giảzQcm xuống, nói:
- Các vịAYw, khi chúng ta liên minh đOXã từng nói ba bên liên hợp tiêu diệt Đạwbi Vận. Ta tin tưởng ĐạKfi Vận không thểxx nào quên mang theo lệnh bài. Hẳn là bọn họ có thủ đTGoạbTAn gì điCặc biệt có thểKf tạIPm thờnli che giấxxu đGeJược tác dụng của lệnh bài. Tuy nhiên mọi ngườUrEi yên tâm, ta suy đTfJoán nhiều nhấzQct chỉa qua mấy giờ nữAYwa, chúng ta nhấJKt đnlịnlnh có thểE phát hiện đBiOược vịqk trí của ĐạTGi Vận!
- Đúng vậy đVúng vậy! Tỷ tỷ nói rấUqIt đBiOúng. Các ngươi ầbm ĩPUB cái gì. Ầm ĩbTA một hồi, nếu chẳng may khiến yêu triều tới đGeJây thì nguy.
Phấqvn Tú vung khăn lụa trong tay lên. Bộ dạQinng kia cho dù là Bác Cổ thuầan nam tính cũng thiếu chút nữeda thì phun máu tạzQci chỗ.
- Đúng vậy Bác Cổ huynh đUqIệ. Chúng ta còn thờEi gian một tháng nữlEa. Ta không tin ĐạTfJi Vận bọn họ có thểKf ẩkn nấPUBp đlEược một tháng!
Trịknh Đan Đằfng cố gắCng kìm chế lửa giận trong lòng cố gắqvng trấYEn an Bác Cổ.
Bác Cổ thoáng nhìn về phía Phấnnn Tú và Trịxxnh Tú Nhi. Thật ra hắBiOn rấkt muốn đTGi thẳng một mạqkch. Tuy nhiên hiện tạqvi hắcFGn không dám! Hai phe rấBiOt rõ ràng đEều cấbTAu kết với nhau làm việc xấYEu. Một khi Đạai Vận bịTfJ tiêu diệt, hắbn biết đclIối tượng kếtiếp hẳn chính là bọn họ. Hắkn vốn đOXịOXnh vào thờwbi đclIiểOXm ba bên bao vây ĐạzQci Vận sẽ lâm trận phảrxKn chiến trợ giúp Đạwbi Vận đIVánh tàn phế bên này. Nhưng bây giờnl không hiểlEu tạqwqi sao Đạqwqi Vận lạfi biến mấnlt. Điều này khiến kế hoạfch của hắlEn hoàn toàn không có ý nghĩkra nữclIa.
- Hừ! Phiền chết đIPi đwzGược. Vậy chúng ta đzQci sang bên kia giết ít yêu ma chơi đTGùa một chút. Các ngươi cứwb tự tiện!
Ánh mắJKt Bác Cổ vừa chuyểIPn, sau đOXó hắnln làm bộ không quan tâm quay vềđUqIám thủ hạYE phấkt tay liền chuẩkrn bịTfJ rờVfi đPi.
- Bác Cổ huynh đwzGệ, ngươi phảclIi nghĩqwq cho kĩb. TầlEng thứnl nhấTGt này là Lục Dã Tiên Tung. Nhưng khắwzGp nơi đTGều có thông đTfJạEo truyền tống. Nếu chạUqIy quá xa rấUqIt dễ bịTG truyền tống đlEến Sinh Tử Cảqknh. Nếu không cẩYEn thận...
Phấnln Tú nheo mắEt. Tuy nhiên lúc này Bác Cổ căn bảJKn khôngđUrEểnn ý tới hắYEn mà trực tiếp lựa chọn rờclIi đfi.
- Đừng đPUBểGUb ý tới hắZPcn. Tuy Bác Cổ nhìn qua có vẻ lỗ mãng, nhưng ngườfi này tâm cơ thâm trầKfm. HắOXn theo chúng ta nhưng lòng không cùng. Muốn đTGi thì đwzGểqwq cho hắVn đBiOi!
TrịPnh Tú Nhi không ngăn cảPUBn Bác Cổ. Vào lúc này ĐạzQci Vận biến mấbt một cách thầnln bí. Bọn họ không thểVf gây mâu thuẫn với Bác Cổ. Một khi bọn họ nội bộ đwbánh nhau, rấVt có thểJaĐạkri Vận điWang biến mấAYwt sẽ đIVột nhiên xông tới. Cho nên bấedt luận Bác Cổ làm thế nào, bọn họ chỉVf có thểBiO nhẫn nhịVfn.
Thoáng quan sát tình huống xung quanh, TrịIVnh Tú Nhi nói:
- Nói vậy, hẳn các vịTG cũng đIVã biết về Lục Dã Tiên Tung. Nơi này là một thế giới thu nhỏ. Cụ thểed lớn tới mứQinc nào thì ta không biết. Nhưng một khi lạnlc trong này, trừ phi bóp nát lệnh bài, căn bảKfn không có đEườYEng đclIi ra ngoài! Cho nên chúng ta cố gắbng không nên rờEqTi nhau.