Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:31 +0700
Chương 28.5
- K
o được uống như vậy! – nó vừa cằn nhằn vừa giật ly rượu ra khỏi tay hắn.
Mặt hắn hiện rõ lên nét khó chịu, hắn có ý muốn lấy lại ly rượu từ tay nó.
- Tiệc còn dài mà cứ ướng rượu mạnh như kiểu nước lã thế thì nhiệm vụ ngày mai muốn đem bỏ đi?
Cứ mỗi lần hắn say rượu thì y như rằng cả ngày hôm sau toàn thân đều bị nhức mỏi, tay chân ko còn sức lực, nếu phải dậy sớm thì đầu đau như búa bổ, chẳng thể tập trung vào chuyện gì được, dễ phát sinh ra cảm giác chán nản. Còn nếu muốn thức dậy với cơ thể bình thường thì phải hơn nửa ngày hắn mới dậy. Đơn giản thôi, vì hắn uống toàn rượu mạnh và tửu lượng cũng thuộc dạng cao nên trữ lượng rượu vào cơ thể hắn xem ra tương đối nhiều!
- Biết mà! Sẽ kiểm soát được!
- Ko kiểm soát được thì cẩn thận! – nó đưa lại ly rượu cho hắn với cái quắc mắt lạnh hết cả sống lưng.
Jun rơi vào tình trạng dở khóc dở cười, nó quả thật rất đáng sợ đó. Lời đe dọa của nó có tính sát thương cao, hắn thừa hiểu 2 từ ‘cẩn thận’ mà nó nhấn mạnh sẽ rất kinh khủng nếu hắn làm trái với những điều bản thân đã khẳng định.
Hắn quay sang nhìn nó rồi nhíu mày, nó cũng có biết nghe lời đâu chứ!
Nó cảm nhận được hơi ấm quen thuộc và mùi hương cực kì nam tính từ chiếc áo khoác vừa được ai đó khoác lên người mình, dịch tầm mắt sang phía bên cạnh thì thấy hắn đang nhìn nó với vẻ ko vừa ý!
- Đã nói đừng ăn mặc vậy! Ko nghe lời?
Nó mặc chiếc áo phông ngắn, vừa đúng phủ qua ngực, thế nên cứ mỗi lần nó vươn tay hơi cao thì có cả khối đứa nín thở, phía sau áo in 2 số 00 to tướng, trên con số là chữ LEADER, số và chữ đều mang màu neon nên ánh đèn màu của bar càng làm nổi bật lên những dòng ấy, 2 bên tay áo dài đến khủy tay có kẻ 2 sọc màu đỏ; đôi chân dài được phô ra bởi nó mặc chiếc quần jean ngắn màu sờn bạc, được mài rách 1 cách có nghệ thuật, chung quy thì nhìn khá bụi!
- Tại sao? – Zu nhìn người yêu mình với vẻ thích thú.
Hắn chẳng thích cái cách mà ‘bọn sói’ xung quanh cứ tăm tia người yêu hắn rồi phát ngôn ra những điều ko hay và thiếu cợt nhã như vậy! Người yêu hắn là của hắn, dù có thế nào thì cũng chẳng ai có quyền bản tán gì hết! Nếu hôm nay ko phải là ngày vui và hắn muốn Mon cảm nhận được niềm vui rõ ràng nhất thì chắc chắn rằng bọn đó sẽ chẳng lành lặn tới giờ phút này và thỏa sức ngồi đó bàn tán như vậy đâu!
- Chẳng sao cả! – dường như hắn đang kiềm nén sự bực tức dù là nét mặt trông chẳng có biểu hiện gì.
- Tức gì chứ? Anh thậm chí còn ko biết ghen mà! – nó dùng tay kéo cổ hắn lại gần mình rồi thì thầm vào tai hắn.
Bọn đàn em chỉ có thể trố mắt nhìn, họ vô cùng ngạc nhiên, trông như thể những con nai vàng ngơ ngác. Ko thể tin được người có những hành động vừa rồi là nó, nó cũng có ‘tạo hình’ như thế sao? Kể từ lúc quen biết nó cho đến bây giờ, nó trong mắt mọi người luôn là 1 người nghiêm túc, kiêu sa và vô cùng đứng đắn. Hành động và biểu cảm trên gương mặt của nó thật là gợi ọi người nhiều cảm xúc, cứ như nó đang quyến rũ Jun vậy! Bọn họ liếc mắt sang hắn, hắn có vẻ thờ ơ, chẳng quan tâm mấy, cũng chẳng có chút động lòng. Là vì quá quen thuộc với những biểu hiện như vậy nên cảm thấy bình thường lắm sao?;__;
Jun à, rốt cuộc anh đã đào tạo người yêu của mình như thế nào mà giờ đây hình tượng của mọi người đều bị phá vỡ thế kia? =”=
Nó chẳng trêu hắn nữa, ko khéo hắn sẽ dỗi mất, nó thu người ngồi thẳng dậy, ngoan ngoãn khoác chiếc áo lên người, cả vẻ mặt cũng trở nên lạnh lẽo như mọi khi, thật khó tưởng tượng người vừa có những biểu hiện kia là nó.
- Kiểm soát được hay ko ko biết nhưng nếu tối ko đủ tỉnh táo để chở em về nhà đàng hoàng thì cái áo khoác này ko chắc sẽ được khoác đến tàn tiệc đâu!
Nó nói kèm với nụ cười, nụ cười tựa hồ rất đẹp nhưng ý nghiã ẩn chứa trong nụ cười đó ko tốt chút nào! Hắn nhận ra 1 điều rằng sau khi quen mình, nó rất hay cười, có lẽ với mọi người thì nụ cười đó rất đáng quý và họ cảm thấy thật tốt khi nó cứ cười như thế, nhưng với hắn thì ko hẳn là như thế, mỗi khi như vậy nó lại khiến hắn lạnh cả người, họ chẳng biết vì sao nó cười và nụ cười đó mang ý nghĩa gì, chỉ có hắn là rõ những điều đó nhất!
- Chị Pj, có lần chị nói chị biết múa cột? Hay chị biểu diễn ọi người xem đi! Cho Mon xem nữa, cô ấy sắp ko còn ở đây rồi!– Nan cười.
Nghe lời thỉnh cầu của Nan, cả bọn vỗ tay lốp bốp, hùa theo áp đảo tinh thần của nhỏ.
Mặt Ken có vẻ đen lại, đừng nói là cô ta sẽ lên đó múa ọi người xem cái điệu ‘khiêu khích’ người nhìn như thế nhé?
Pj rủa thầm trong lòng, Nan chết tiệt! Khi ko lại bày ra cái trò chết tiệc này để cả đám nhoi lên làm gì ko biết! Pj nhìn Mon với ánh mắt cầu cứu, hy vọng con bé sẽ hiểu được ‘thông điệp’ mà nhỏ đã gửi! Nhỏ thấy Mon cười với mình, chắc là cô bé đã hiểu rồi.
- Em ko muốn làm khó chị Pj, mai chị có việc phải thực hiện, thế nên em thiết nghĩ...
Pj nghe thế nhoẻn miệng cười tươi rói.
- Chị được miễn mọi thứ, chỉ cần chị múa cột góp vui ọi người là được rồi!
Trong tích tắc tai Pj ù cả đi, khoảng ko trước mặt trở nên đen kịt, Mon đúng là bị Nan dạy hư rồi, con bé ko còn theo phe nhỏ nữa, vả lại lúc trước cũng ko biết cách troll người khác như thế này!
- Em thấy đó, chị ăn mặc như vậy, ko tiện lắm đâu!
Pj mặc chiếc áo có cổ ngang với vai áo, chất liệu vải cũng khá mỏng, đuôi áo khá dài, phủ qua thắt lưng, sợi dây nối với chiếc áo trong được buộc hờ hững trên cổ cứ như thử thách người nhìn vậy, màu đen của nó quả thật gây được sự chú ý rất lớn, vì chiếc váy khá ngắn, thế nên phần áo dài đã che đi gần nửa chiếc váy ấy, cách ăn mặc như vậy quả thật rất... gợi cảm!
Cả bọn nhìn kĩ lại thì đúng là thế thật, có vài giọng tiếc nuối vang lên, Pj như thế mà múa cột hẳn sẽ thú vị lắm?
- Sao tao thấy người ta mặc đồ có khi còn ngắn hơn mày mà người ta cũng múa đó! – 1 thằng con trai thắc mắc.
- Tại vì họ ko sợ hở, còn tao thì sợ, được chưa? – Pj trả lời qua loa.
- Mày cũng sợ hả? Tao cứ tưởng mày ko có gì để hở chứ, hóa ra mày là con gái! – tên con trai đó sau khi trêu chọc nhỏ thì cười to.
- Cái mặt mày! Ở đó mà chọc tao! – Pj nắm lấy mấy viên đá lạnh ném vào người đó.
Đáng chú ý là người đó lại ngồi gần Ken, thế nên những viên đá Pj đã ném vào người đó hầu như đều trúng vào người Ken, đáng để bàn hơn là với lực ném khá mạnh, viên đá rơi thẳng vào ly rượu mà Ken đang cầm hờ ngang bụng, do ném với lực khá mạnh nên rượu văng cả ra ngoài, trúng vào chiếc áo trắng Ken đang mặc, rượu có màu vàng cam, loang lổ ra hết phần áo, cũng như chỉ là cầm hờ nên trước phản ứng bất ngờ, Ken trượt tay thả rơi ly rượu xuống đất, ướt luôn cả đôi giày!
Ko khí bao trùm những chiếc bàn ở đó là sự im lặng đến đáng sợ, cả tên con trai vừa gây ra chuyện cũng đã lẻn ra sàn nhảy hòa vào những giai điệu từ lúc nào!
Nếu nhìn kĩ sẽ thấy Pj khẽ lúng túng!
Nhỏ ngây ra nghĩ gì đó rồi đẩy ghế đứng dậy, vòng sang phía Ken để tiện trò chuyện.
- Tôi nghĩ anh muốn thay áo?
Ken gật đầu.
Tên đó theo nhỏ vào phòng trong, vốn dĩ lúc trước còn quan hệ, nhỏ có giữ mấy chiếc áo của Ken tại đây để tiện cho những khi bàn công việc xong sẽ có quần áo thay ra cho thoải mái.
- Thay ra đi, tôi giặt tạm chiếc áo này dùm anh rồi sẽ trả lại!
Ken nhận chiếc áo từ tay Pj rồi thay ngay tại chỗ đó, Pj chỉ có tểh đứng ngơ ra nhìn, bất động trong vài giây gì đó.
- Tôi biết cơ thể tôi đẹp! Ko cần nhìn như thế đâu! – Ken khịt mũi.
Có vẻ như lúc này Pj mới nhận thức được hành động của mình, nhỏ quay vội mặt đi, 2 bên tai đỏ rần, đáng ghét, sao lại phản ứng như thế chứ! Nhỏ ‘chữa lửa’ bằng cách nhặt chiếc áo bẩn Ken quăng trên sàn lên để mang đi giặt, phần áo khá rộng thế nên khi nhỏ cúi xuống phần cổ áo bị trễ xuống hơi nhiều, Ken vốn chẳng cố tình nhìn nhưng chỉ vì quan sát từng động tác của nhỏ thế nên thấy vậy thôi... trong cơ thể có chút rạo rực... cơ thể Ken vốn dĩ đã có chất cồn ~
Bị đẩy nằm xuống sàn 1 cách bất ngờ, Pj có chút hoảng hốt.
- Lúc trước còn bên nhau em ko ăn mặc như thế! – Ken chống tay 2 bên tạo thành ‘cái l.ồng’ nhỏ.
- Lúc trước, đã là quá khứ rồi! – Pj chuyển đầu sang hướng khác, tránh đối diện ánh mắt với Ken.
- Sao cứ phải ngang bướng chứ! Tôi chỉ cần em xin lỗi! – mắt Ken hiện rõ tia đau khổ.
- Anh vốn dĩ ko tin tôi! – Pj cười nhạt.
Hơi men xông lên làm Ken choáng cả đầu óc, căn bản là mọi cảm xúc khá là mơ hồ, dù là Ken chẳng say đến mức chẳng biết gì nhưng độ cồn đủ để Ken ko thể kiểm soát 1 vài hành vi của mình. Tên đó cuối xuống hôn nhỏ, cái hôn mãnh liệt, vồn vã, đã rất lâu rồi họ mới có được cái hôn như vậy! Pj khảng pháng quyết liệt nhưng bị Ken khóa chặt cả 2 tay, cả cánh môi đó, nhỏ nhất quyết ko hé ra nhưng rốt cuộc vẫn bị bàn tay kia sờ soạng nhất quyết bắt nhỏ phải mở miệng, gian phòng vang lên tiếng rên khẽ, thừa dịp đó, chiếc lưỡi Ken thuận lợi tiến vào, nhiệt độ trong phòng tăng cao đột ngột, mọi hành động đều chứng tỏ bao nỗi nhớ, bao niềm mong mỏi, bao khát khao của Ken trong phút chốc đều bị vỡ òa, hơi men trong người ko sao khiến Ken có thể kiềm chế mọi thứ được! Nụ hôn điên cuồng, khiến cánh môi Pj đỏ rát, Pj nhận ra nụ hôn ấy còn chất chứa bao đau đớn, thương tổn và giận dữ, những dậy sóng của lòng Ken mà tên đó đã chôn sâu trong lòng mình.
Ken biết đau thì nhỏ cũng biết đau mà!
Bàn tay hư hỏng kia di chuyển khắp nơi khiến Pj như bừng tỉnh, nhỏ dùng hết sức đẩy Ken ra rồi luống cuống ngồi dậy.
- Người bị cho là dơ bẩn như tôi ko đáng để anh chạm vào đâu! Tôi ko phải người yêu, ko phải bạn tình,... thế nên đừng cư xử với tôi theo cách đó! – nhỏ nắm chặt tay mình, móng tay ấn sâu vào phần da mỏng, đáng cười là nhỏ cũng khao khát nụ hôn đó.
Ken có vẻ đã tỉnh táo hơn, có chút ý thức được những gì mình đã làm, tên đó vuốt mặt mình, nhìn nhỏ chăm chăm, lòng ngổn ngang nhiều cảm xúc ko tên ~
- Anh say rồi! Nghỉ ngơi đi!
Pj nói rồi quay người đi thật nhanh. Có lầm ko nếu Ken nói Ken thấy nhỏ rơi nước mắt?
Lòng lại đau, tim đau... cảm giác tê tái tràn về, bàn tay đang cầm chiếc áo dơ mà nhỏ đã giữ trên tay ban nãy quăng mạnh xuống sàn:
- K.hốn kiếp! Mày đã hành động điên gì thế?
Đúng là men rượu đôi khi gây ra tác hại quá lớn, bức tường Ken cố dựng lên, mọi thứ Ken cố giấu kín chỉ trong mấy giây đã vỡ òa, cảm giác đau đớn mà bản thân cố trốn tránh lúc này đây lại hiện hữu rõ ràng! Ken cười cay đắng, sao cứ phải hành hạ, dày vò nhau như thế?
Tên đó ngồi trong phòng 1 lúc khá lâu rồi vào nhà vệ sinh chỉnh trang lại, ra ngoài cùng mọi người khuấy động buổi tiệc!
Sẽ lại là rượu giúp tên đó vão những lúc này ~