Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Tác giả: Túy Ca Tửu
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 120 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 491 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:54:39 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 6
hương 6
“Lâu đài” của lão vẫn u ám như mọi ngày. Hoàng hôn là thời khắc quan trọng nhất trong ngày của lão.
Một vùng trời đỏ thẫm, tiếng dơi đập cánh và những đôi mắt cú mèo; nay lại có thêm những âm thanh mới: đó là, tiếng quạ kêu!
Căn phòng mà lão đang ở trông giống như một động ma quỷ; ngoài những chùm đèn pha lê màu đỏ máu, tất cả vật dụng trong phòng đều được sơn màu đen và màu huyết dụ.
Lão vẫn ăn mặc theo thói quen, áo choàng dài màu của bóng đêm và chiếc áo thun cao cổ đã thành thương hiệu quỷ quyệt của lão.
Lão ngồi trên giường, trên tay là ly rượu vang đỏ. Lão nhấp từng ngụm rượu, ánh mắt chằm chằm, soi vào thân thể của “nữ thần”.
- Em đẹp lắm! – Lão trầm trồ trước tạo tác “vĩ đại” của đấng hóa công.
- Ông đã xem đã mắt chưa đồ biến thái. – Phượng nhếch mép, nói.
- Em cứ nói những gì em cảm thấy thích. Tôi không muốn em biến thành một cô tiểu thư biết điều đâu. Đó là sức mạnh của em.
- Ông còn chưa thấy hết mức độ nguy hiểm của thứ gọi là “đàn bà” đâu.
- Ha ha ha… ha ha ha ha. Cho đến khi em không còn tình yêu nữa. Đến khi đó dù tôi có chết cũng mãn nguyện. Nhưng hễ ngày nào em còn yêu hắn, ngày đó em vẫn là nô lệ của tôi.
- Đồ thối tha. – Uyển Phượng nghiến răng, - Nếu muốn ông có thể ngủ với tôi, tôi tự nguyện đấy! Nhưng hãy đưa thuốc giải cho tôi. Tôi chỉ cần một phần thôi là đủ, tôi sẽ trở thành người của ông suốt đời, ông còn suy nghĩ gì nữa.
Mặt lão tái đi, cố gắng kiềm giữ cảm xúc.
- Hừ, vì hắn mà em sẵn sàng đánh đổi tính mạng và hạnh phúc cả đời mình. Thằng đó có gì mà em mê mẩn như vậy. Tôi không mang lại được cho em những gì trái tim em đòi hỏi hay sao?
- Ông ư. Ha ha ha ha... ông có thể làm được gì? Trái tim tôi đã thuộc về anh ấy từ khi tôi còn là đứa con nít kia. Anh ấy sẵn sàng vì tôi mà hy sinh cả tính mạng, tương lai sự nghiệp của mình, vì tôi mà phản bội lại chính con người thiện lương của anh ấy. Ông làm được một phần như anh ấy sao? Ông có làm được không? Sao thế? Không trả lời được à. Để tôi nói cho ông hiểu, ông không có tình yêu, thứ mà ông có chỉ là lòng ích kỷ và bản tính đê tiện nhỏ nhen...
- Cô có nín đi không! Đừng chọc tôi điên tiết. Tôi sẽ...
- Ông sẽ làm gì? Sẽ giết tôi ư. Ông có bản lĩnh đó không, vậy thì giết đi. Giết đi... tôi nói ông giết đi... – Phượng hét lên.
- Tôi sẽ cho các người sống không bằng chết. Cả cô và hắn. Chẳng phải cô muốn cứu hắn sao? Nếu không có thuốc giải hắn sẽ chết. Cô muốn nhìn thấy hắn chết.
- Đồ bỉ ổi!
- Cô cứ chửi bới thỏa thích. Nhưng hãy biết điều mà phục vụ tôi. Sắp đến ngày trăng tròn rồi, để xem tôi có phải giao cho cô hai phần thuốc duy trì mạng sống của hai người hay không. Ha ha ha ha... – Lão vỗ tay, nói: - Khá khen ột cuộc tình sâu đậm, thanh mai trúc mã. Tôi đâu có cần giết các người làm gì, các người không ai có thể chết cả, vì các người không thể không cứu người mình yêu. Có phải đó gọi là: Sống không bằng chết hay không? Ha ha ha ha...
- Tôi có làm ma cũng không tha cho ông đâu.
- Nào! Nữ thần của tôi. Bắt đầu thôi...
Nói rồi lão tiến sát lại người Uyển Phượng, bàn tay dài ngoằn và gầy trơ xương của lão vuốt ve khắp cơ thể trắng ngần không mảnh vải che thân của cô. Hành động của lão giống như một nghệ nhân đang nặn tượng nữ thần tình yêu vậy. Lão nắn nót lên ngực, lên bụng, lên đùi Phượng. Mũi lão như con chó săn, không một ngóc ngách nào lão bỏ xót.
Uyển Phượng nhắm mắt, nghiến răng, ghê tởm chịu đựng sự mơn trớn dâm đãng của lão.
Người lão nóng như lửa đốt, lão nhắm mắt hít vào một hơi thật sâu rồi quay lại ngồi trên giường.
- Sao thế, ăn đi chứ! – Uyển Phượng thách thức.
- Hừ, điều đó cô rất muốn; nhưng tôi thì không.
- Đồ bất lực.
- Nếu cô nghĩ rằng tôi như những thằng đàn ông tầm thường khác, thì cô đã lầm rồi. Vả lại, tôi là người thừa hiểu bộ luật của Bóng Đêm. Nếu ngủ với thuộc cấp của mình, tôi sẽ mất đi quyền lực vĩnh viễn. Điều đó đồng nghĩa với việc tôi sẽ trở thành nô lệ cho cô; những thằng đàn ông khác sẽ chấp nhận tất cả để ngủ với cô, dù có chết cũng mãn nguyện. Nhưng tôi thì... Ha ha ha ha... Cô nói đúng, tôi không như hắn; tôi yêu cô thật! Nhưng đừng nghĩ vì cô mà tôi đánh mất sự nghiệp của mình. Tôi sẽ dùng cô để rèn luyện ình đức tính tự chủ. Nếu như tôi có thể chiến thắng được bản năng của mình thì không có việc gì tôi không làm được nữa. Ha ha ha ha...
- Ông là kẻ bệnh hoạn thật chẳng sai chút nào. Điều khác biệt giữa ông và anh ấy là ở chỗ đó, một người thì có trái tim, còn một người thì không. Ông không phải là người.
- Cô nói đúng, tôi không phải là người. Nếu là người thì tôi đã không có sự nghiệp như ngày hôm nay rồi. Tình cảm và lòng trắc ẩn chỉ đem lại sự thất bại, lệ thuộc, và nô lệ cho kẻ khác mà thôi. Chỉ có những kẻ ngây thơ mới tin vào những giáo điều đạo đức. Bản thân cô cũng vậy, cô là một kẻ độc ác. Cô đã hủy hoại cuộc đời không biết bao nhiêu người con gái rồi. Nhưng cô lại quá ủy mị trong tình cảm. Cô phải biết rằng: Cuộc đời này không có kẻ tốt và người xấu. Chỉ có kẻ mạnh và người yếu thôi. Theo luật sinh tồn, cá thể mạnh nhất sẽ tồn tại. Cô hãy xem lại mình lúc này đi, cô đang mất phương hướng, lập trường của cô không vững vàng và kiên định. Nếu như có luật nhân quả, thì cô hãy tin rằng, người đầu tiên phải gặt bão là cô. Một sát thủ giết người không gớm tay.
- Ông im ngay, im ngay cho tôi. Im ngay!!!!!!!!!
- Ha ha ha ha.... Thôi, hôm nay vậy là đủ rồi. Cô hãy mặc đồ vào rồi biến đi. Hôm nay, cô làm tôi rất vui. Tôi sẽ thưởng cho cô. Đây, cầm lấy! Thuốc này đủ cho hai người sống tiếp một mùa trăng nữa đấy!
Chuyện Tình Của Trùm Xã Hội Đen Và Con Gái Ông Bộ Trưởng Chuyện Tình Của Trùm Xã Hội Đen Và Con Gái Ông Bộ Trưởng - Túy Ca Tửu