Số lần đọc/download: 768 / 3
Cập nhật: 2020-06-28 13:36:03 +0700
Chương 106
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 106: Chỉnh Sửa Thể Thuật.
Dịch: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Sorry mọi người, tuần vừa rồi bận đủ thứ việc, ko có ở nhà nhiều để mở máy ra dịch truyện, tạm thời post trước 2c nha. từ chương 108 trở lên bắt đầu viết về mấy cái lập trình, mình dịch có thể hơi chậm một chút.....
Hàn Phong vừa mới trở lại chỗ ở của mình, liền nhận được điện thoại của giáo sư Lý Trọng Văn.
- Hàn Phong, tờ giấy trên bàn trong phòng thí nghiệm có phải của em lưu lại không?
- Dạ phải, thầy Lý, phương trình đó thầy thấy được không, đó là phương trình mà em căn cứ vào số liệu thí nghiệm trong thời gian ngắn gần đây cho ra được, vừa vặn cùng với lý luận xung mạch thần kinh sóng đơn của thầy phù hợp.
Lý Trọng Văn nói thẳng:
- Bây giờ em đang ở đâu, thầy hiện tại đi tìm em!
Ngữ khí kích động kia biểu hiện rõ giờ phút này hắn tương đối rất hưng phấn.
Hàn Phong biết rõ, ông nhất định là ý thức được tầm quan trọng của phương trình kia, bất quá bây giờ sắc trời đã không còn sớm, vì vậy hắn nói:
- Em bây giờ đang ở ngoài trường học, nếu không ngày mai em đi gặp thầy.
Chỉ nghe Lý Trọng Văn nói:
- Thầy Ta đợi không được, Hàn Phong, bây giờ em đang ở chỗ nào, thầy lập tức đi tìm em! Thầy hiện tại đang ở trước cổng trường.
Lý Trọng Văn này, thật đúng là nôn nóng mà. Hàn Phong cười lắc đầu, đành phải nói:
- Vậy thầy chờ em ở cổng trường, chừng mười phút sau em tới.
Cúp điện thoại, Hàn Phong lấy ra tất cả tư liệu cùng số liệu đo đạc được. Hắn biết rõ lát nữa Lý Trọng Văn nhất định sẽ hỏi hắn cuối cùng làm sao mà ra được phương trình đó. Tuy rằng những tư liệu này của Hàn Phong còn chưa đầy đủ, nhưng hắn vẫn không quản được nhiều như vậy, cùng lắm thì nói mình may mắn, vừa vặn ra đúng cái phương trình, chứ nếu phải chứng minh nghiêm túc, thì để tự ông ấy bổ sung số liệu đo đạc liên quan vậy.
Tại thời điểm đi vào cổng trường, xa xa chứng kiến giáo sư Lý Trọng Văn đang ở cổng ra vào đi qua đi lại, Hàn Phong cầm tờ giấy trong tay, thỉnh thoảng dừng lại nhìn một chút.
Lý Trọng Văn giương mắt chứng kiến Hàn Phong đang đi tới, vội vàng bước tới trước mặt Hàn Phong nói:
- Hàn Phong, em rốt cuộc đã tới! Nhanh giảng giải cụ thể cái phương trình này cho thầy, còn nữa, phương trình này làm thế nào mà em ra được?
Phương trình toán học vi phân đạo hàm riêng của Hàn Phong thoạt nhìn có vẻ rõ ràng, tuy rằng hắn có chú thích các bước giải ở trên, nhưng Lý Trọng Văn vẫn là nửa hiểu nửa không. Bất quá, ông lại hiểu được, phương trình này của Hàn Phong, chính là chứng minh toán học cho lý luận xung mạch thần kinh sóng đơn của ông.
Hàn Phong nói:
- Trước hết tìm một chỗ đã.
- Phải, phải, tìm một chỗ, em coi, thầy vội đến váng cả đầu.
Lý Trọng Văn suy nghĩ một chút, nói:
- Đến nhà thầy đi, cách chỗ này không xa.
Nơi Lý Trọng Văn ở là khu nhà trọ dành cho giáo sư của trường đại học Thủy Mộc.
Sau khi Lý Trọng Văn mở cửa phòng, Lý San San từ trong buồng chạy ra, vừa chạy vừa nói:
- Ba ba, ba về rồi à.
Giờ phút này nàng đang đeo một chiếc tạp dề, tay cầm cái nồi, nghiễm nhiên là cách ăn mặc kiểu bà chủ gia đình.
- Ủa?
Lý San San nhìn thấy Hàn Phong đứng sau lưng cha, lập tức sững sờ.
- Hàn Phong?
Nàng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cha mình. Rõ ràng rất kỳ quái tại sao Hàn Phong lại vô nhà mình.
- Chào cô, đồng học...... Lý San San.
Hàn Phong nhìn nàng cười cười, trái tim không khỏi đập nhanh hơn vài phần.
- San San à, hôm nay con làm thêm nhiều đồ ăn một chút, hôm nay Hàn Phong ăn cơm tối ở đây.
Giáo sư Lý Trọng Văn đem áo khoác cởi ra mắc lên giá áo. Sau đó nhìn Hàn Phong nói:
- Mình lên phòng sách.
- Ba ba tìm hắn có chuyện gì nhỉ?
Lý San San suy nghĩ một lát, không có đầu mối gì, lúc này nàng đột nhiên nhớ tới trong bếp còn đang nấu đồ ăn, kinh hô một tiếng, liền vội vàng chạy vào phòng bếp.
Sau khi vào phòng sách, Hàn Phong đột nhiên hỏi:
- Bình thường đều là Lý San San nấu cơm sao?
- Đúng thế, thầy bình thường bận rộn, không có thời gian chiếu cố nó, bình thường ngược lại là nó chiếu cố thầy, haha!
Lý Trọng Văn mỉm cười:
- Con bé này, ngay từ lúc còn nhỏ đã rất hiểu chuyện.
Hàn Phong như có điều suy nghĩ gật đầu.
- Hàn Phong, em hình như còn chưa có bạn gái hả?
Lúc này Lý Trọng Văn đột nhiên hỏi.
- Ách...
Hàn Phong sững sờ, trên mặt lộ ra nụ cười mất tự nhiên:
- Chưa có, chưa có...
- Haha!
Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, Lý Trọng Văn lập tức vui vẻ:
- Cái này có gì đâu mà xấu hổ, đều đã lên làm sinh viên đại học rồi, kiếm một đứa bạn gái cũng là chuyện bình thường thôi mà.
Hàn Phong sờ sờ mũi, không nói gì.
- Được rồi, được rồi, không nói tới đề tài này nữa.
Lý Trọng Văn lấy tờ giấy có ghi phương trình ra.
- Bây giờ, em giảng giải kỹ càng phương trình này cho thầy đi.
Vì vậy, Hàn Phong đem vài loại phương thức giải phương trình vi phân đạo hàm riêng giảng cho Lý Trọng Văn một lần, sau đó không đợi ông đặt câu hỏi, hắn liền đem toàn bộ quá trình đúc kết phương trình nói cho ông.
Suy nghĩ của Hàn Phong vô cùng rõ ràng, cũng rất có thứ tự, thời điểm giải thích trên cơ bản hắn đều giải rất dễ hiểu, nội dung sâu sắc, lời lẽ đơn giản. Phương trình này là do bản thân hắn đúc kết ra, làm được điểm ấy cũng không phải là khó.
Lý Trọng Văn sau khi nghe xong cảm thán nói:
- Chỉ dựa vào những số liệu thô ráp như vậy mà em có thể đưa ra được phương trình này, thầy cũng không biết nên nói cái gì cho phải nữa. Hàn Phong, em có biết sau khi thầy nhìn thấy phương trình này, trong nội tâm kích động bao nhiêu không? Vốn thầy còn tưởng, ít nhất phải đợi thêm nhiều năm nữa mới có thể từ toán học chứng minh ra đặc tính truyền sóng đơn của xung mạch thần kinh, không nghĩ tới hiện tại em lại đem vấn đền khó khăn đó giải quyết rồi!
Tuy rằng từ góc độ nghiêm cẩn của khoa học mà nói, muốn chứng minh tính chính xác của phương trình này, thì còn cần phải tiến thêm một bước đi đo đạc thêm số liệu chính xác, nhưng theo Lý Trọng Văn thấy, việc đó đã biến thành lao động chân tay. Lý luận này của hắn, đã có chứng minh toán học chèo chống rồi.
- Đầu đề này thầy đã nghiên cứu nhiều năm, không nghĩ tới nhờ có em tham dự, mà nhanh như vậy liền có được kết quả. Hàn Phong, thầy nhất định sẽ mang tên em ghi lên trước luận văn, trong đầu đề này, em đã làm ra cống hiến mấu chốt nhất!
Hàn Phong vội vàng cự tuyệt, nói mình cũng không có giúp đỡ cái gì, chỉ là tùy tiện nói ra chút điểm ý kiến mà thôi, hắn cũng là dựa vào thành quả nghiên cứu trước đó của Lý Trọng Văn nên mới may mắn đưa ra được phương trình như vậy. Dựa theo ý tứ của Hàn Phong, tốt nhất ở trong luận văn ngay cả tên cũng không đề thêm tên hắn, chớ đừng nói chi là ghi ở phía trước. Lý Trọng Văn đương nhiên không chịu đồng ý, cuối cùng hai người tranh luận nửa ngày sau, mới chịu thối lui một bước. Hàn Phong đáp ứng kí tên, bất quá chỉ là làm một trong những trợ thủ nghiên cứu mà thôi.
Ở trước mặt Lý San San, Hàn Phong thủy chung vẫn cảm giác mình không thể đối mặt tự nhiên được, cho nên ngay tại một khắc siêu cấp hệ thống của mình sắp tiến vào trạng thái siêu vận chuyển liền lấy cớ mình có việc quan trọng phải làm, ngay cả cơm cũng không ăn mà lập tức cáo từ.
Hàn Phong đi rồi, Lý San San hỏi:
- Ba ba, ba tìm Hàn Phong cụ thể là vì việc gì vậy?
- Đứa trẻ Hàn Phong này thật sự là kỳ tài a!
Lý Trọng Văn cảm thán, sau đó, ông đem hết toàn bộ những tác dụng, cống hiến của Hàn Phong đối với đầu đề ông đang làm trong khoảng thời gian này nói cho con gái. Cuối cùng, ông bảo:
- Ba chuyển hắn từ khoa tin học sang khoa chúng ta, đúng là một quyết định phi thường chính xác!
Lý San San mặc dù biết Hàn Phong rất quen thuộc với khoa học thần kinh, nhưng mà nàng tuyệt đối không nghĩ tới Hàn Phong lại lợi hại như vậy, hơn nữa còn có thể giúp đỡ lớn cho đầu đề của cha.
Hắn rốt cuộc là người như thế nào? Lý San San phát hiện mình đối với Hàn Phong càng lúc càng không rõ.
Hàn Phong ăn đại chút gì đó bên ngoài, sau khi về nhà, hắn bắt đầu bắt tay vào việc cải tiến "Hỗn Nguyên Thể Thuật" của mình.
Đầu tiên hắn không ngừng lặp đi lặp lại Hình Ý Quyền mới học. Cứ một lần rồi lại một lần, đồng thời trong lúc đánh quyền, hắn tiến vào trạng thái nội thị, quan sát tình huống nội lực mình trong cơ thể.
Khi hô hấp phối hợp với động tác thì như thế nào? Khi không phối hợp thì sẽ như thế nào?
Thông qua mỗi lần lặp lại, mỗi lần quan sát, Hàn Phong rốt cuộc hiểu được "Thổ nạp phân thành hô hấp bên ngoài và hô hấp bên trong" cuối cùng là có ý gì.
Hô hấp bên ngoài, chủ yếu là chỉ phổi tiến hành trao đổi cùng oxi và máu, mà hô hấp bên trong, là chỉ hô hấp của tế bào, là trao đổi khí giữa máu cùng tế bào tổ chức. Hô hấp bên ngoài mục đích là để thúc đẩy việc hô hấp, dựa vào đó mà kích phát tiềm năng cùng hoạt tính của tế bào.
Tuy rằng chỉ có một phân đoạn đơn giản như vậy, nhưng mà ảnh hưởng của nó đối với tế bào là khổng lộ, hai loại tình huống này đều sinh ra "đan lưu", tuy rằng bản chất nó giống nhau, đều thuộc về xung mạch thần kinh, nhưng tính chất đã khác nhau khá lớn. Lấy hình tượng làm ví dụ, "đan lưu" giống như con gái, tính tình ôn hòa như nước, đối với hoạt tính của tế bào có tác dụng kích phát rất lớn, mà "nội lực" thì giống như con trai, nó có tính cương dương rất mạnh, ảnh hưởng đối với tế bào phần nhiều là rèn luyện vào đẩy mạnh, nên khi đánh vào cơ thể con người thì có lực phá hoại rất lớn.
Căn cứ theo lý luận của giáo sư Lý Trọng Văn, xung mạch thần kinh là một loại xung mạch cơ giới, thì cuối cùng, bản chất của nó cũng là một loại năng lượng, từ góc độ này mà nói, lý giải của Triệu Đông đối với nội lực tương đối chính xác.
Đã biết nguyên lý, chuyện kế tiếp tựu dễ làm.
Hàn Phong liền bắt tay vào cải tiến "Hỗn Nguyên Thể Thuật", hắn đem động tác đơn giản hóa lần nữa. Đem các động tác sinh ra năng lượng thiên hướng nội lực loại bỏ, phối hợp phương thức thổ nạp thích hợp, cuối cùng thống nhất tạo thành một bộ chuyên môn tu luyện đan lưu: Hỗn Nguyên Đan Lưu Thể Thuật. Sau đó, hắn lại căn cứ đặc điểm sinh ra nội lực, đem động tác cũ hoàn thiện lại một chút, thay đổi thêm một vài động tác, mỗi bước đều quy định thời điểm hô hấp thổ nạp cùng phương thức thật nghiêm khắc, cuối cùng tạo thành một bộ chuyên môn tu luyện nội lực: Hỗn Nguyên Nội Lực Thể Thuật.