Số lần đọc/download: 1990 / 6
Cập nhật: 2017-12-04 17:24:22 +0700
Chương 99: ChéM Chân HồN, KếT Tử Thù! (2)
L
ại thấy chỗ không có thứ gì kia khi bị Trảm Ly kiếm chém qua, lập tức phát ra một đạo tiếng kêu phòng ngự thảm thiết. Một đạo u hồn nổi lên, lửa vô hình nóng rực thiêu hủy trên hồn phách của nó.
U hồn đó chính là một tia Cốt hoàng chân hồn chạy ra từ trong cơ thể của Vương Diêu trước khi hẳn phải chết, nhưng không tránh được Ninh Phàm cảm giác được.
Mất đi thân thể, chính là một tia chân hồn, dưới Trảm Ly kiếm phần hồn thần thông, giống như con dê đợi làm thịt.
Trên mặt của Cốt hoàng hư ảo thống khổ, bình sanh lần đầu tiên cầu xin tha thứ!
- Bỏ qua cho tia chân hồn này của bổn hoàng, sau khi bổn hoàng nhất thống dương giới, cùng ngươi chia đều thiên hạ!
Nhưng tiếng cầu xin tha thứ lại chỉ đổi lấy một câu cười lạnh của Ninh Phàm.
- Ta sẽ tin tưởng ngươi sao!
Trảm Ly kiếm một kiếm chém mạnh xuống! Một tia chân hồn của Cốt hoàng mang theo oán khí ngất trời chết tốt!
Ninh Phàm thu niệm phách hóa thân cùng Trảm Ly kiếm, hắn lập tức uống vào một viên đan dược, điều tức thương thế trong cơ thể, không nghỉ ngơi chốc lát, lập tức trở lại Hồ gia, Hàn Nguyệt sơn.
Từ khi hắn truy kích Cốt hoàng, đến lúc chém chết Cốt hoàng một tia chân hồn, bất quá thời gian chỉ mười mấy khí tức. Giờ phút này, hư không phong tỏa mà Cốt hoàng gieo xuống ở Hồ gia vẫn chưa hoàn toàn tiêu tán. Ninh Phàm nhất định phải xử lý một chút Hồ gia trước khi vết rách của hư không tiêu tán.
Dù sao mình diệt Cốt hoàng, thi triển lá bài tẩy quá nhiều, nếu đối với Hồ gia để mặc cho bất kể, nhất định sẽ chọc rất nhiều phiền toái.
Giết có thể giết, mà thu cũng có thể. Làm sao đối đãi Hồ gia, còn cần phải nhìn một chút Hồ gia lão tổ là hạng người gì, có đáng giá thu phục hay không?
Ninh Phàm lập tức quay đầu, một đạo độn quang trở lại núi Hàn Nguyệt.
Mà sau khi hắn rời đi không lâu, chỗ cũ, một trung niên áo xanh phong độ bất phàm xuất hiện, ánh mắt tang thương, lại tràn đầy cảm thán.
Quỷ Tước tông tông chủ, Quỷ Tước tử!
- Vốn dĩ ta muốn tự mình diệt trừ tên “Vương Diêu” này, tuy nhiên xem ra bổn tông không phải là đối thủ của Vương Diêu a, ít nhất lôi đình màu đỏ kia bổn tông không ngăn được... Ninh Phàm tiểu tử này, ẩn giấu lại sâu như thế... Chẳng qua là không biết, Toái hư cao thủ mà hắn chém chết có lai lịch ra sao... Tựa hồ là quỷ vật, hơn phân nửa là cao thủ trong Yêu Quỷ lâm... Ai, tiểu tử này, kết quả ở Yêu Quỷ lâm đã làm gì có thể đưa đến Toái hư đuổi giết...
Nghe ngôn ngữ, Quỷ Tước tử tựa hồ đã sớm truy lùng Vương Diêu, cũng chuẩn bị tối nay tiêu diệt y.
Trong Yêu quỷ lâm, hành tung của Ninh Phàm cùng Vương Diêu là cổ quái nhất... Thân là tông chủ, Quỷ Tước tử không thể nào không điều tra. Ninh Phàm ư, hắn cổ quái một chút, ngược lại không kỳ quái... Dù sao sư phụ của Ninh Phàm là lão ma, là một ác nhân cấp Chân tiên, rất ít người của Vũ giới biết được. Mà Quỷ Tước tử, thân là bạn thân của lão ma, đương nhiên biết điều đó.
Quỷ Tước tử không nghi ngờ Ninh Phàm, nhưng hoài nghi Vương Diêu... Người này quật khởi quá mức quỷ dị. Ông ta đi đến Vương gia một lần, phát hiện tên Vương Diêu này trong gia tộc luôn luôn bình thường không gì lạ.
Ông ta mấy ngày đêm theo dõi Vương Diêu, thấy chuyện y tiêu diệt Việt Quốc tu chân tộc, đã kết luận, Vương Diêu ở Quỷ Tước tông manh tâm không thể dò được.
Vốn dĩ Quỷ Tước tử chuẩn bị tối nay tru diệt Vương Diêu, tuy nhiên xem ra dựa vào chính ông ta muốn giết Vương Diêu cũng khó khăn... Mà một khi giao thủ, thậm chí sẽ có một nửa cơ hội, chết dưới hồng lôi đánh lén của Vương Diêu.
May mà Ninh Phàm xuất thủ, nếu không... Quỷ Tước tử không dám còn muốn...
- Vốn ta còn nghĩ có phải giúp hắn xử lý sự mâu thuẫn giữa hắn cùng Bạch tôn hay không, giờ phút này xem ra... cần gì phải giúp hắn! Bạch Phi Đằng lão già kia, thuần túy là tự rước lấy...
Quỷ Tước tử khẽ mỉm cười, nghĩ đến Ninh Phàm loại yêu nghiệt tiểu tử này làm con rể của mình, làm tông môn đệ tử của mình, liền cảm thấy vui vẻ yên tâm.
- Hàn lão đầu, ánh mắt của ngươi cuối cùng coi như là được một lần... Đồ nhi này nói không chừng có thể vì ngươi báo được đại thù...
...
Yêu Quỷ lâm khu vực thứ bảy, Cốt hoàng đang bế quan, khôi phục một tia chân hồn bị chia lìa trước đó.
Hồn phách tổn thương, khó khăn nhất là khỏi hẳn. Chia lìa một tia chân hồn lặn ra Yêu Quỷ lâm, đối với Cốt hoàng mà nói, tuyệt đối tổn thất không nhỏ.
Lão ta là Toái hư đệ ngũ trọng tu vi, bởi vì chia lìa chân hồn, cơ hồ vẫn lạc cảnh giới.
Nhưng mà xem ra chia lìa chân hồn, không chỉ có thể giết nhân loại tiểu tử, nói không chừng còn có thể ở dương gian hoành hành một phen, đem chân hồn thân thể tu luyện tới Toái hư.
Sau khi bổn tôn trở lại Yêu Quỷ lâm. Bổn tôn cùng chân hồn dung hợp, là đột phá Toái hư đệ lục trọng, dễ như trở bàn tay!
Tru diệt Ninh Phàm là mục đích, nhưng không phải mục đích lớn nhất. Cốt hoàng có dã tâm cực lớn. Vốn dĩ lão ta muốn tiêu diệt dương gian, sự xuất hiện của Ninh Phàm, chỉ là một cơ hội.
Cốt hoàng đang bế quan, tu luyện tới chỗ mấu chốt, bỗng nhiên hai mắt nộ tĩnh, một ngụm máu tươi chảy ra từ trong miệng!
Thần hồn của lão ta trong nháy mắt tổn hao nhiều, mà tu vi điên cuồng rơi xuống!
Toái hư đệ tứ trọng, toái hư đệ tam trọng! Chỉ kém một đường, cơ hồ sắp rơi xuống toái hư đệ nhị trọng!
- Đáng hận! Chân hồn của bổn hoàng, kết quả xảy ra chuyện gì!?
Lão ta nhắm mắt, tức giận! Mà trong đầu dần dần thả về từng màn ký ức do chân hồn truyền về, năng lực này nếu là phân thân sẽ không có được.
Từng màn một rơi vào trong mắt của Cốt hoàng, hóa thành một đạo sát cơ ác liệt!
Giết chân hồn của mình lại là tên tiểu tử loài người mình một mực không để vào trong mắt!
- Ninh Phàm, Ninh Phàm, Ninh Phàm! Có một ngày, bổn hoàng rời đi Yêu Quỷ lâm, nhất định đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Lão ta rống giận một tiếng, pháp lực mênh mông, thanh âm truyền khắp khu vực thứ sáu, thứ năm, thứ tư.
Thậm chí, ngay cả khu vực thứ ba cũng mơ hồ có chút nghe.
Tiểu Điêu Mị Thần đang cố gắng khôi phục thực lực, lười biếng nương nhờ Tử bộ, trong lòng thỉnh thoảng cho thấy một bóng người.
Thân ảnh kia từng vô số lần trêu đùa mình, nhưng hôm nay đã rời đi.
- Không, nhớ hắn làm chi, cái thứ vô tình vô nghĩa đó, cũng đối với lão nương như vậy, cũng không bày tỏ một chút...
Nàng oán thầm không dứt, trong đầu mắng Ninh Phàm ngàn lần.
Nhưng ngay vào lúc này, sự rống giận của Cốt hoàng truyền vào trong tai của nàng.
Sắc mặt nàng vui mừng, từ trong thanh âm nặng nề của Cốt hoàng nàng lại nghe ra một tia khí thế không yên.
Cốt hoàng bị thương nặng! Tu vi rớt xuống! Nếu lúc này mình dùng linh dược, khôi phục tu vi, đánh trở về khu vực thứ bảy, nói không chừng có thể chiến bại Cốt hoàng, lần nữa trở thành bá chủ của khu vực thứ bảy!
- Hừ! Cốt hoàng, ngươi cuối cùng gặp báo ứng rồi! Nhưng mà thật rất khó tưởng tượng, nhân vật lợi hại nào có thể đả thương ngươi...
Mị Thần cười cực kỳ sung sướng, nhưng sau khi nàng nghe đến Cốt hoàng từng lần một nhục mạ Ninh Phàm, nàng rốt cuộc mơ hồ biết cái gì.
- Không thể nào! Chẳng lẽ là Ninh Phàm đả thương Cốt hoàng, hắn làm sao làm được? Còn nữa, hắn vì mục đích gì, dường như hắn đối phó Cốt hoàng...