Bí mật của thiên tài là có được tinh thần của trẻ con khi mình đã lớn, có nghĩa là không bao giờ mất nhiệt huyết.

Aldous Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 149 - chưa đầy đủ
Phí download: 11 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 580 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:12:54 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Quyển 2 - Chương 06_Phần 01
hương 6.1: # Mị Dược mạnh nhất thế gian Edit:Lưu ly
Beta: Hà Đoàn                     Thương Diễm Túc hiếm khi chủ động tới tìm Thương Lang Hoàng, tuy rằng là vì chuyện ám vệ, nhưng vẫn làm cho Thương Lang hoàng vô cùng vui sướng, đối với yêu cầu của Thương Diễm Túc đưa ra hầu như không có do dự mà đáp ứng.            Đương nhiên, Thương Diễm Túc cũng đem tình huống của Mộc gia nói cho hắn biết, tình huống như vậy so với tưởng tượng ban đầu của bọn họ còn hơn,thật không ngờ Mộc gia  lại giữ lại một phần ba số tử sĩ trong luyện ngục, hơn nữa số lượng này là do Lãnh Thanh Nghiên cung cấp lúc trước,ai biết lúc trước đó so với bây giờ bọn họ có giữ một phần ba như vậy hay không?           Vì thế, Lãnh Thương Hoàng trực tiếp gọi thống lĩnh ám vệ đến trước mặt, để cho hắn nghe theo sự điều khiển của Thương Diễm Túc.           Đương nhiên những chuyện này đều tiến hành trong bí mật, nếu không vạn nhất khiến cho Mộc gia  cảnh giác, chỉ sợ sự tình càng thêm phiền toái.           Trong khoảng thời gian này, kinh thành Thương Lang quốc đột nhiên xuất hiện một số đại nhân vật, tỷ như thần y Diệp Trần Nhiên, tỷ như thiên hạ đệ nhất sát thủ U Minh Dạ, tỷ như võ lâm minh chủ Vân Mộng Tuyết, thậm chí có người còn nhìn thấy một vị đại tướng quân nước khác cuất hiện trong kinh thành Thương Lang quốc, càng khủng bố hơn là,hình như còn có  người nhìn thấy một vị Hoàng phi của nước khác xuất hiện ở nơi này.           Mà những người này,dường như chỉ chợt lóe rồi lại biến mất, chỉ có một số người cực ít không may mà gặp phải, sau đó lại hoàn toàn mai danh ẩn tích, thật giống như cho đến bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua.           “Làm sao vậy?”           Lãnh Thanh Nghiên vừa tiến vào thư phòng, liền nhìn thấy Thương Diễm Túc vẻ mặt trầm tư ngồi ở đó, không biết  đang suy nghĩ cái gì, liền tiến tới bên cạnh hắn.           Đưa tay kéo Lãnh Thanh Nghiên vào trong lòng, đặt nàng ngồi lên trên đùi hắn,động tác thân thiết  như vậy của hai người dường như đã trở thành thói quen. Mỉm cười một chút,nói: “Không có việc gì,chỉ là có cảm giác thời gian gần đây, trong kinh thành giống như càng ngày càng náo nhiệt a”.           “Vì sao nói như vậy?”           “Ta vừa nhận được tin tức, nói có người nhìn thấy Thiên Ưng quốc hộ quốc tướng quân Lăng Vũ xuất hiện ở kinh thành, sau lại không thấy tung tích. Còn có Tang quý phi được Ngọc Diễm Hoàng của Ngọc Diễm quốc sủng ái nhất cũng được phát hiện ở trong kinh thành, sau lại thần bí mất tích, thời điểm này Thương Lang quốc cùng Ngọc Diễm quốc vẫn đang giao chiến ở biên quan”.           Mi mắt khẽ cụp, lập tức thản nhiên mà cười, nói: “Không chừng là nhìn sai người rồi, những người này làm sao có thể vô duyên vô cớ xuất hiện ở kinh thành Thương Lang quốc?”           “Cho nên ta mới nói, kinh thành càng ngày càng náo nhiệt”.           “Vậy chàng tính làm sao bây giờ?”           “Tìm ra chỗ ở của bọn họ, hơn nữa phải điều tra rõ mục đích của bọn họ”.           Con mắt chuyển động, khóe miệng có một chút tươi cười xấu xa, nói: “Chàng xác định không phải là nhận nhầm người hay sao?”           Nói không chừng chính là có bộ dáng tương tự nhau thôi, thiên hạ to lớn, người giống người vốn là không thiếu.           “Cho dù là nhận sai người, cũng phải điều tra rõ ràng, nhất là vị Tang quý phi kia”. Thương Diễm Túc trong mắt hiện lên một tia băng lãnh, hiện tại là thời khắc chiến sự khẩn trương, quý phi của địch quốc lại xuất hiện ở kinh thành bổn quốc,sự  kiện  lớn như vậy nhất định không thể bỏ qua.           Lãnh Thanh Nghiên dường như lại một chút cũng không hề lo lắng, ngược lại hỏi: “Đúng rồi,hiện tại thế trận cùng Ngọc Diễm quốc ra sao?”           “Trước mắt vẫn bị vây ở thế giằng co, chưa biết  thắng thua”.           “Ah? Ngọc Diễm quốc do ai thống soái?”           Nghe vậy, Thương Diễm Túc nhăn mặt nhăn mày,hắn cũng không phải biết rõ ràng sự tình, lắc lắc đầu nói: “Đột nhiên xuất hiện một người, ai cũng không biết thân phận của hắn, cũng không rõ hắn từ đâu đến”.           “Ai? Có thể cùng a Trạch đánh không phân  cao thấp, người đó hẳn  phải có chút bản lãnh”.           Từ lúc Lãnh Thanh Nghiên trở về, vốn không có gặp qua đệ đệ, chỉ là vì hắn hiện cũng không có ở trong kinh thành, mà ở biên quan cùng với quân đội Ngọc Diễm quốc giao tranh.           Nghe thấy Lãnh Thanh Nghiên nói vậy, Thương Diễm Túc nhịn không được không khỏi bật cười, nói: “Nàng thật ra đối với a Trạch rất tin tưởng”.           “Đó là đương nhiên, cũng không nhìn xem là đệ đệ ai dạy dỗ? Nếu không phải Thương Lang quốc binh lực suy yếu, trận này sớm cũng đã đánh thắng!”           Thương Diễm Túc nhéo nhéo cái mũi của nàng, nói:”Đúng vậy, nếu để cho Nghiên nhi đi chỉ huy ba quân, cũng không để đến bây giờ a!”           Chụp được tay hắn, bất mãn trừng mắt hắn, nói” Như thế nào,chàng đây là giễu cợt ta sao?”           “Nào có? Ta là ăn ngay nói thật!”           “Hừ, không nói chuyện này nữa,ta có việc muốn nói với chàng”.           “Chuyện gì?”           “Có mấy người muốn gặp chàng”.           Khẽ nhíu mày, nhìn bộ dáng tươi cười dịu dàng của Lãnh Thanh Nghiên, không khỏi hỏi: “Là những người cùng nàng đi ra từ luyện ngục đó sao?”           “Ừ!” Lãnh Thanh Nghiên dùng sức gật vài cái, trên mặt tươi cười càng thêm sáng lạn.           Nhìn Lãnh Thanh Nghiên vui vẻ tươi cười, Thương Diễm Túc tâm tình cũng không khỏi rất cao hứng, những người này có thể làm cho Nghiên nhi của hắn cao hứng,  nhớ mười mấy năm trước cùng giúp đỡ nhau, hắn quả thật cũng thực hi vọng có thể gặp một lần.           Vẫn là ở trong trang viên bí mật lúc trước, thời điểm Lãnh Thanh Nghiên cùng Thương Diễm Túc tới đại sảnh, trong phòng dường như cũng đã chật người ngồi, liếc mắt nhìn một cái, dù với định lực của Thương Diễm Túc,trong lòng cũng không khỏi kinh hãi.           Những người bên trong này, hắn căn bản một chút cũng không hề quen biết, nhưng có thể nhận biết, chỉ cần tùy tiện ra ngoài, tùy tiện vẫy vẫy tay đều có thể dậy lên một trận mưa gió.           Đây là những người năm đó thoát ra từ Mộc gia? Ừm, hình như vẫn còn thiếu vài người.           Thời điểm  hai người Lãnh Thanh Nghiên xuất hiện ở cửa, người bên trong cũng đã thấy được bọn họ. Ngồi ở bên cạnh ghế trên, một vị nữ tử xinh đẹp nhẹ nhàng  nhìn bọn họ, bắt đầu mở miệng nói: “Ui, Vương phi điện hạ, ngài làm cho chúng ta phải chờ a”.           Lãnh Thanh Nghiên căn bản không có để ý tới nàng, trực tiếp lôi kéo Thương Diễm Túc bước đi vào trong phòng, ở trước mặt bọn họ, xoay người chỉ vào người bên cạnh, đối với bọn họ nói: “Ta cũng không giới thiệu nhiều, tin tưởng mọi người đều đã biết, đây là nam nhân của ta!”.           Câu cuối cùng nam nhân của ta khiến cho Thương Diễm Túc có chút ngạc nhiên, tuy rằng không thể  phủ nhận nghe ba chữ  đó làm cho trong lòng hắn thực nhảy nhót,nhưng Nghiên nhi lại giới thiệu hắn với mọi người như vậy khiến cho hắn có chút bất ngờ.           Bất quá,hắn cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài, hướng về phía những người đó gật đầu chào hỏi một cái, tầm mắt quét qua trên người bọn bọ, kỳ thật người hắn quen biết ở nơi này cũng không có nhiều, chủ yếu là vì có nhiều người hắn cũng chỉ nghe nói qua, còn lại cũng không biết bọn họ lớn lên trông thế nào.           Tầm mắt đảo qua, trong đó có một vị toàn thân đều lộ ra vẻ kiên nghị, đại khái nam tử hai mươi lăm hai sáu tuổi, đột nhiên, trong mắt bắn ra hai đạo tinh quang.           “Lăng tướng quân?”           Người này đúng là Thiên Ưng quốc hộ quốc tướng quân Lăng Vũ, năm đó hắn rời Mộc gia sau phải đi tìm Diệp Trần Nhiên, bởi vì Thiên Ưng quốc nổi tiếng dùng độc, cho nên bọn họ luôn ở bên trong Thiên Ưng quốc, thuận tiện nhân cơ hộ phát triển thế lực.           Cơ duyên xảo hợp, mạc danh kỳ diệu đã bị triệu tập nhập ngũ, sau đó lại mạc danh kỳ diệu lập vài lần chiến công, thậm chí hoàn hảo vài lần cứu tính mạng hoàng đế, đến bây giờ, dĩ nhiên trở thành Thiên Ưng quốc hộ quốc tướng quân. ( cơ duyên xảo hợp: cơ hội và duyên phận)           Những chí tiết trong đó tất nhiên cũng không cần nhiều lời, nhưng hắn xuất hiện ở đây, cũng là nằm ngoài dự đoán của Thương Diễm Túc, đồng thời đối với chuyện  vừa nói ở tỏng Vương phủ cũng thả lỏng không ít.           Lăng Vũ hướng về phía Thương Diễm Túc nhẹ gật đầu, nói: “Tin tưởng Vương gia hẳn là đã biết một ít tin tức, ta lần này tới kinh thành cũng không có mục đích khác,ngược lại hy vọng Vương gia không nên khẩn trương”.           “Có thể nhìn thấy ngươi xuất hiện ở nơi này, bổn vương  ngược lại cũng không hề khẩn trườn”.           Mà phía sau, trong khi bọn họ đang nói chuyện đột nhiên xuất hiện một nữ tử đi về phía trước một chút, nhìn Thương Diễm Túc ý cười trong suốt hỏi: “Như vậy Vương gia, ngài không biết tiểu nữ hay sao?”           Khẽ nhíu đôi mày, không khỏi tinh tế đánh giá vị nữ tử kia, tất nhiên là xinh  đẹp không cần nói, chủ yếu vẫn là thần thái khí chất, nhìn như tùy ý cười yếu ớt, lại khó nén được lơ đãng phát ra tôn sùng, đây hẳn là người nhiều năm ở trên địa vị cao, một nữ tử ung dung đẹp đẽ cao quý.           Dường như là nghĩ tới một loại khả năng, Thương Diễm Túc khóe miệng nhịn không được có chút run rẩy, ổn định lại tâm thần, lạnh nhạt nói: “Thật không thể ngờ rằng Tang quý phi lại có thể xuất hiện ở nơi này, thời điểm này Thương lang quốc còn đang cùng Ngọc Diễm quốc giao chiến”.           Tang Dĩnh có vẻ mặt thực vô tội, cười nói: “Đánh giặc loại chuyện này ta quản không được, cùng ta nửa điểm quan hệ đều không có, Vương gia ngươi hẳn là sẽ không muốn đem ta bắt lại, dùng để uy hiếp Ngọc Diễm quốc chứ?”           Thương Diễm Túc còn không có tỏ vẻ cái gì, Lãnh Thanh Nghiên lại đột nhiên gật đầu nói: “Biện pháp này không sai! Nghe nói Tang quý phi là người Ngọc Diễm hoàng sủng ái nhất...”           Lời nói còn chưa hết, Tang Dĩnh cũng đã nhảy dựng lên, kháng nghị nói: “Ta nói Thanh Nghiên, cho dù ngươi hiện tại gả cho Vương gia, một lòng chỉ nghĩ cho tướng công của mình, cũng không nên đem tâm giao hết ra như vậy đâu! Ta nhưng là tỷ muội tốt của ngươi, chẳng lẽ ngươi lại nghĩ đem bán tỷ muội mình đi?”           Lãnh Thanh Nghiên thản nhiên liếc mắt nhìn nàng một cái, nói: “Cũng không phải muốn mạng của ngươi, hay là muốn Ngọc Diễm quốc đầu hàng, chỉ là làm cho bọn họ ngưng chiến mà thôi, yên tâm, sẽ không thương tổn đến ngươi.”           “Ai nói sẽ không thương tổn đến ta?”
Chí Tôn Đào Phi Chí Tôn Đào Phi - Nặc Nặc Bảo Bối