Số lần đọc/download: 509 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:06:25 +0700
Chương 91: Gặp Phần Tử Vũ Trang Trên Đường
L
ời tác giả: Đa tạ mọi người ủng hộ, nhìn phiếu đề cử của hôm nay, giống như là thấy tiết canh vậy, toàn thân đều là động lực ~~ nội dung câu chuyện lại đẩy mạnh, lần hành trình tới châu Phi này giống như là thời gian Gia Vệ trổ tài ở căn cứ, nhất định không để ọi người thất vọng
~~…
Bốn giờ thời gian rất nhanh trôi qua.
Tiểu Hạo Hạo cũng không có tiếp tục quấn quít lấy Gia Vệ, mà là trở lại bên người mẹ, sau khi cùng mẹ ăn cơm, lại tiếp tục đi ngủ.
Ở trên máy bay, con người luôn có cảm giác mệt chết đi, người lớn còn tốt, trẻ con thì không thể chịu được loại mệt nhọc này.
Tại phi trường quốc tế, mấy người Gia Vệ vừa mới xuống máy bay thì có mấy người mặc trang phục quân nhân chào đón.
Mà làm Gia Vệ kinh ngạc là, mấy người quân nhân này cũng không phải người da đen châu Phi, mà là người Trung Quốc.
Có điều, cũng không cần Gia Vệ cùng những quân nhân này giao thiệp, hiển nhiên Trịnh Tung đã cùng bọn họ liên hệ, sau khi nói chuyện một chút, một người lính ở giữa liền đi trước dẫn đường, hướng về một phía đi tới.
Không có bao lâu thời gian, bọn Gia Vệ liền ly khai phi trường quốc tế, ngồi mấy chiếc xe việt dã hướng về một hướng chạy đi.
“Ở đây cách thành phố thủ đô Bắc Libya hơn hai trăm dặm, xem tình hình giao thông, chúng ta cần khoảng năm giờ đồng hồ mới tới được, mà đi đường này, là một đường tương đối an toàn, chắc có lẽ không đụng phải phần tử vũ trang.” Trịnh Tung quay qua Gia Vệ nói.
Lần này hai người Trịnh Tung cùng Gia Vệ ngồi ở xe việt dã phía trước, Tank cùng Hồng Vũ ngồi ở xe việt dã phía sau, mấy người Trác Thiến ngồi ở chiếc xe ở giữa.
“Trịnh ca, ta có một vấn đề vẫn không hiểu nổi, ngươi có thể nói cho biết hay không?” Gia Vệ cau mày hỏi.
“Vấn đề gì?” Trịnh Tung sửng sốt, hỏi.
“Nếu đến châu Phi nguy hiểm như vậy, vì sao Trác tổng còn muốn đích thân đến?” Gia Vệ không chần chờ, lập tức mở miệng hỏi.
Châu phi cũng không yên ổn, đây là sự tình toàn bộ thế giới đều biết, nhất là ở Bắc Libya, quanh năm suốt tháng đều phát sinh chiến loạn, tuy rằng hiện tại Bắc Libya đã thành lập chính phủ, thế nhưng chính phủ này có thể trấn giữ ở đây bao lâu thì ai cũng không nói rõ được.
Loại tình huống này, Trác Thiến có gia tài hàng trăm triệu lại tự mình muốn đến, không khỏi có mức lớn mật.
Trịnh Tung nhíu mày lại, sau một lát, hắn mới mở miệng nói: “Sự tình trong này, ta cũng không rõ lắm, chỉ biết tập đoàn châu báu Trương thị ở Bắc Libya có vài mỏ kim cương nhỏ, nhưng vì Bắc Libya chiến loạn, cho nên mỗi lần Bắc Libya đổi chính phủ, Trương thị châu báu đều phải tổn thất rất nhiều tài chính đến vỗ về chính phủ Bắc Libya, mà lần này Trác tổng tự mình đến, chính là muốn nhất lao vĩnh dật (một lần khổ suốt đời sướng), giữ lấy mấy mỏ kim cương nhỏ này vĩnh viễn.
“Giữ lấy vĩnh viễn?” Gia Vệ long mày nhíu lại, nói: “Điều đó không có khả năng, hiện tại Bắc Libya chỉ tương đối ổn định một chút, thế nhưng chính phủ này có thể tồn tại bao nhiêu lâu, ai cũng không biết được, chờ chính phủ này bại, chính phủ khác dựng lên, tập đoàn châu báu Trương thị còn không phải lại bị tổn hại rồi?”
Trịnh Tung lắc đầu cười, nói: “Người anh em, không nên xem chính phủ Bắc Libya quá mức cường đại, thậm chí có thể nói, đảm lượng của chính phủ so với đảm lượng của vũ trang quân phiệt còn thua xa, hiện tại chính phủ Libya cần lo lắng, không chỉ là từ tập đoàn châu báu Trương thị lấy bao nhiêu tiền tài, mà còn phải lo lắng đến quan hệ quốc tế, chỉ cần chính phủ này trên quốc tế tuyên bố một vài sự tình, chính phủ tiếp theo sau đó, muốn sửa cũng không phải dễ. Đồng thời, Trác tổng lần này tới, nhất định là nghĩ đến biện pháp tốt, bằng không nàng cũng sẽ không đích thân mạo hiểm.”
Dừng một chút, Trịnh Tung nói tiếp: “Người anh em, trách nhiệm của chúng ta là bảo vệ tốt bọn Trác tổng, về phần sự tình khác, chúng ta mặc dù là nam nhân, nhưng không nhất định phải so với nữ nhân cường Trác tổng này.”
Gia Vệ cười khổ gật đầu, Trịnh Tung nói không sai, nói như thế nào Trác Thiến cũng là một phú bà trăm triệu, đến loại trình độ này, dung khí của nàng đã không phải là người bình thường có thể lý giải, mà thủ đoạn của nàng, cũng nhất định không kém.
Không bao lâu, năm xe việt dã liền đi hết đường quốc lộ, đi vào đường đất xóc nảy.
Không có biện pháp, phía trước đường quốc lộ bị bắn phá, chỉ có đi đường vòng nữa thôi, xe việt dã xóc nảy cực kỳ mạnh, bọn Gia Vệ nhưng thật ra không có việc gì, bất quá chính là lo lắng cho ba người Trác Thiến, Trương Lệ Anh cùng Tiểu Hạo Hạo ra làm sao thôi.
Không bao lâu, bộ đàm cầm trong tay Trịnh Tung truyền đến thanh âm bảo dừng xe của Trương Lệ Anh, trong đó xen lẫn tiếng trẻ con khóc.
Năm chiếc xe việt dã dừng lại, lúc này bộ đàm trong tay Gia Vệ vang lên, chính là thanh âm của Trương Lệ Anh, bảo Gia Vệ đi đến chiếc xe ở giữa.
“Xem ra, ngươi làm baba hời phải đi dỗ trẻ con rồi.” Trịnh Tung cười nói.
Gia Vệ xấu hổ cười, cũng không chần chờ, xuống xe liền hướng về chiếc xe việt dã ở giữa đi đến.
Đi vào trong xe, âm thanh Tiểu Hạo Hạo khóc lớn lên, xe việt dã xóc nảy quá mạnh, làm cho đứa bé sợ hãi.
“Ba ba, ôm…” Gia Vệ vừa mới đến, đứa nhóc kia liền quên ước định cùng Gia Vệ, trực tiếp khóc rống kêu lên “Ba”, hai tay hướng về Gia Vệ ôm lấy.
Gia Vệ vẻ mặt xấu hổ, Trương Lệ Anh như cũ vẫn là biểu tình lạnh như băng, không có lộ ra vẻ gì khác, mà Trác Thiến cũng sửng sốt, chợt sắc mặt đỏ lên, liếc mắt trừng Tiểu Hạo Hạo đang khóc.
“Sợ, ừ, sợ…” Gia Vệ ôm lấy đứa bé, bứa bé liền vừa khóc vừa lấy sức quay qua Gia Vệ nói, nhìn thật đáng thương, làm cho Gia Vệ không khỏi thấy đau lòng.
“Không có việc gì, ba… chú ở chỗ này, không có chuyện gì nữa.” Gia Vệ dỗ đứa bé, thiếu chút nữa nói sai lời, vẻ mặt xấu hổ nhìn Trác Thiến, thấy Trác Thiến không có nhìn về bên này, liền không nói gì nữa, tiếp tục dỗ dành đứa bé.
Có lẽ là đứa bé này thật thiếu khuyết tình thương của cha, mà Gia Vệ vừa trải qua một tháng huấn luyện, trên người có khí chất đàn ông, được Gia Vệ ôm vào trong ngực, đứa bé rất nhanh không khóc nữa, lại có biểu tình buồn ngủ.
“Xem ra, đứa bé rất thích ngươi.” Không bao lâu, một thanh âm vang lên làm Gia Vệ có chút bối rối, Trương Lệ Anh dĩ nhiên nói.
Tuy rằng chỉ có một ngày tiếp xúc ngắn ngủi, nhưng Gia Vệ có thể nhìn ra, Trương Lệ Anh là người không nói lời thừa, là nữ nhân không muốn nói lời thừa chút nào, có thì sẽ nói, không có sẽ không nói.
Mà bây giờ, Trương Lệ Anh mỗi câu nói đều có thâm ý dĩ nhiên lại mở miệng nói, lại nói một câu làm Gia Vệ đoán không được ý trong đó.
Có ý tứ gì?
Gia Vệ sửng sốt, ngẩn người suy nghĩ cẩn thận những lời Trương Lệ Anh nói là có ý gì, hắn có thể nhìn ra, Trương Lệ Anh cũng không phản đối Gia Vệ cùng Tiểu Hạo Hạo tiếp xúc, việc này từ việc Trương Lệ Anh gọi Gia Vệ đến là có thể nhìn ra.
Không có phản đối, đó chính là đồng ý, nhưng nàng là một thư ký, có thể đồng ý cái gì?
Gia Vệ xấu hổ cười cười, không nói gì, chỉ là đem Tiểu Hạo Hạo ôm vào trong ngực, mặc dù xe việt dã rất xóc nảy, Gia Vệ cũng tận lực không để cho Tiểu Hạo Hạo trong lòng bị xóc nảy như vậy.
“Hự…”
Không bao lâu, Trác Thiến kêu lên một tiếng đau đớn, làm ra một động tác nôn khan.
Chỉ thấy nàng lúc này mi mắt xinh đẹp hơi nhíu, sắc mặt trắng bệch, rõ rang là bị say xe.
“Trác tổng, ngươi không sao chứ?” Gia Vệ quan tâm hỏi, bộ dáng Trác Thiến điềm đạm đáng yêu kia, khiến Gia Vệ thấy thế nào cũng không rõ, nàng dĩ nhiên là một người mẹ của đứa bé ba bốn tuổi, đồng thời là một người mẹ đơn thân.
“Không có việc gì.” Trác Thiến lắc đầu, nói khẽ, thanh âm có vẻ rất suy yếu.
Gia Vệ cũng có thể lý giải, dù sao Trác Thiến là phú bà trăm triệu, rất ít đến nơi không có đường quốc lộ, không thể chịu được xóc nảy như vậy cũng rất là bình thường.
Trương Lệ Anh từ tủ lạnh nhỏ mang thoe một bên lấy ra một chai nước uống, đưa cho Trác Thiến, nói: “Uống chai nước này sẽ không sao.”
Trác Thiến tiếp lấy đồ uống, nôn khan vài lần, liền chịu đựng chán ghét uống hết.
Đồ uống rất là có hiệu quả, sau khi uống hết, Trác Thiến sắc mặt dễ nhìn hơn một chút, không còn tái nhợt như tờ giấy nữa.”
“Lần này làm khổ ngươi rồi, sau khi giải quyết chuyện này, tiếp đó cần đi mấy nơi khác, ngươi cũng đừng có đi.” Trương Lệ Anh tiếp tục nói, thanh âm cũng không phải của thư ký đối với bà chủ nói chuyện, lại có ý tứ căn dặn mà nói.
Điều này làm cho Gia Vệ ngược lại có chút kỳ quái, một người thư ký, cũng dám dùng ngữ khí như vậy nói với bà chủ.
“Không có việc gì, ta có thể chịu đựng được.” Trác Thiến thanh âm tuy rằng còn có chút suy yếu, nhưng đã tốt hơn nhiều.
Trương Lệ Anh gật đầu không nói gì nữa, ngồi thẳng người, biểu tình trên mặt trở lại lạnh như băng.
Mà lúc này đây, Tiểu Hạo Hạo đã ngủ trong lòng Gia Vệ, mặc dù là xe việt dã rất xóc nảy, Tiểu Hạo Hạo cũng không cảm nhận được.
Bất quá bầu không khí trong xe việt dã lúc này lại có vẻ ái muội, không ai nói chuyện, ba người lớn mắt to trừng mắt nhỏ, Trương Lệ Anh vẻ mặt băng lãnh, Trác Thiến sắc mặt từ từ khôi phục hồng nhuận, mà Gia Vệ, lúc thì nhìn Tiểu Hạo Hạo, lúc thì liếc nhìn Trương Lệ Anh, lúc thì lại nhìn Trác Thiến.
Mà lấy tâm tình của Gia Vệ lúc này, cùng Trác Thiến phú bà hàng trăm triệu ngồi cùng một chiếc xe, cũng không khỏi có chút không được tự nhiên.
Chỉ có điều, chút không được tự nhiên trong lòng Gia Vệ, rất nhanh đã bị thanh âm truyền đến trong bộ đàm cắt đứt.
Chỉ nghe trong bộ đàm vang lên thanh âm của Trịnh Tung, có vẻ có chút gấp, nói: “Phía trước gặp phải phần tử vũ trang, chuẩn bị tư tưởng chiến đấu.”
Gia Vệ, Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều sửng sốt, Gia Vệ vẻ mặt liền ngưng trọng đem Tiểu Hạo Hạo giao cho Trác Thiến, nói: “Các ngươi chờ ở đây không nên cử động, không phải sợ, mặc dù là gặp phải, cũng không nhất định phải đánh nhau.”
Nói xong những lời này, Gia Vệ liền xuống xe.
Trong lòng Gia Vệ mặc dù có chút khẩn trương, nhưng lại cũng không sợ, năm chiếc xe việt dã, phía trước phía sau mỗi chiếc xe đều có sáu quân nhân, đây là quân nhân Trung Quốc trú đóng ở đây, bình thường phần tử vũ trang Bắc Libya không dám đối với quân nhân quốc gia khác động thủ, bằng không bọn họ không cần thành lập chính quyền phần tử vũ trang nữa.
Mà trang bị của bọn Gia Vệ cũng không kém, năm chiếc xe việt dã, hai chiếc phía trước bên trên đều có súng máy lớn, cho dù là đánh nhau, đối phương nhiều người hơn bọn họ rất nhiều, bọn họ cũng không nhất định phải bị thua thiệt.
Chỉ có điều, Gia Vệ mới từ trên xe việt dã bước xuống, một tiếng nổ “Ầm” vang lên từ phía trước cách đó không xa, làm sắc mặt Gia Vệ đại biến.
Năm chiếc xe việt dã, chiếc đầu tiên trực tiếp bị đạn pháo bắn trúng nổ tung, phần tử vũ trang phía trước dĩ nhiên chẳng phân biệt được bọn Gia Vệ là ai liền trực tiếp động thủ, dùng ống phóng rocket trực tiếp oanh kích.
“Nhanh xuống xe.” Gia Vệ cũng không chần chờ, trực tiếp mở cửa xe việt dã, đối với Trương Lệ Anh và Trác Thiến trên xe hét lớn.
Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh vốn đang rất bình tĩnh, dù sao các nàng cũng biết tình hình Bắc Libya bây giờ, thế nhưng các nàng cũng thật không ngờ, các nàng gặp phải phần tử vũ trang, rồi dĩ nhiên động thủ.