Có 04 bước để đạt thành tựu: lên kế hoạch một cách có mục đích, chuẩn bị kỹ lưỡng, tích cực thực hiện, và kiên trì theo đuổi.

William A. Ward

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 84 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1680 / 28
Cập nhật: 2016-08-12 10:09:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Ngoại Truyện 2
au khi được Lam Sam an ủi, Kiều Phong cuối cùng cũng tỉnh táo trở lại. Đầu tiên anh gọi vài cú điện thoại, rồi lại kéo Lam Sam vào phòng làm việc, lôi sự việc ra tiến hành tổng kết một lượt.
Cái clip này vừa được đăng tải lên Weibo, chất lượng của video rất cao, nhưng âm thanh lại vô cùng nhỏ, khi phát tán trên mạng lại có một số nick nặc danh tự xưng nghe thấy người trong video nói: “Tôi cướp bạn trai cô đấy thì đã làm sao? Tôi cướp bạn trai cô còn là nể mặt cô đấy.” Bởi vì liên quan đến góc độ tầm nhìn nên trên video chỉ quay mỗi phía lưng Lam Sam cùng một bên mặt. Nhưng khuôn mặt Tô Lạc lại lộ khá rõ ràng, dáng vẻ vừa bị đánh xong khóc lóc thương tâm của cô ta đã chinh phục hàng nghìn hàng vạn cư dân trên mạng, rất nhiều người còn tham gia vào hàng ngũ cùng thảo phạt “Tiểu tam phách lối” kia.
Để củng cố và chứng thực thêm cho sự nổi bật của clip này, sau đó còn thêm một số nữ minh tinh nổi tiếng tham gia bình luận.
Vì được nhân vật của công chúng quan tâm nên sự kiện này nhanh chóng đạt đến một tầm cao mới, rất nhiều người còn yêu cầu thịt ngay cô nàng “tiểu tam” này. Ngay sau đó, để thuận tiện cho cư dân mạng có thể “thịt” luôn, địa chỉ, đơn vị làm việc, thậm chí cả điện thoại phòng làm việc cũng đều được dán online.
- Cũng rất may là “người muốn thịt” kia còn sợ bị bại lộ tung tích nên không công bố điện thoại di động của em, nếu không hẳn hôm nay em sẽ bị vô số những cuộc điện thoại quấy rối rồi. – Kiều Phong nói.
Lam Sam bị dọa giật cả mình, vội vàng tắt ngay di động.
Lam Sam cảm thấy rất tủi thân:
- Em chưa bao giờ nói như thế, em đâu có phải là tiểu tam.
- Anh biết mà. – Kiều Phong xoa đầu cô, anh hôn nhẹ lên đó để trấn an cô rồi nói tiếp: - Cho nên, chỉ bằng vài câu nói bịa đặt này, chúng ta cơ bản có thể kết luận đây vốn là một âm mưu kinh khủng có tổ chức. Chủ mưu có hai khả năng, một là một người qua đường nhàm chán nào đó, hai, chính là bản thân Tô Lạc. Nếu là một người qua đường lại đi quay video để bôi nhọ người khác, về mặt động cơ thì rất khó chấp nhận, hơn nữa nếu chỉ là người qua đường nảy lòng tham lưu lại ảnh người khác thì đa phần họ chỉ chụp ảnh thôi chứ rất ít khi quay video. Hơn thế đánh nhau thì chỉ trong chớp mắt, sao lại có thể nhìn đúng lúc vậy, vừa khéo lại còn tranh thủ đồng tình cho Tô Lạc kia nữa chứ.
Anh giả thích như vậy, đầu óc Lam Sam lập tức đã sáng tỏ:
- Anh nói là…
- Không sai, - Kiều Phong gật đầu: - Chủ mưu đứng sau màn kịch này chính là Tô Lạc.
Trước đó anh còn đang phiền lòng vì tại sao cô ta lại làm cái loại chuyện giả vờ mắc bệnh đầy sơ hở như vậy, bây giờ thì anh đã rõ rồi, cô ta cố tình làm em tức giận, ép em phải chủ động đánh cô ấy, sau đó quay video lại để bôi nhọ em.
- Tại sao cô ta lại có thể làm như vậy chứ? Cô ta càng làm thế càng không thể chiếm được anh mà.
- Cô ta là người thông minh, cô ta biết rằng không bao giờ có khả năng có được anh nữa rồi.
Lam Sam vỗ đầu:
- Cho nên cô ta muốn làm vài trò bẩn xấu xa nhắm vào em hả?
Kiều Phong gật đầu:
- Chắc là vậy.
Lam Sam giờ đã hơi hơi có thể lí giải được suy nghĩ của Tô Lạc. Rõ ràng đó là thói quen nắm giữ một người đàn ông trong lòng bàn tay mình, đồng thời cô gái đó một mực tin tưởng chắc chắn rằng nguyên nhân khiến Tống Tử Thành chia tay với cô ta là do Lam Sam, bây giờ thì sao, muốn theo đuổi lại bạn trai cũ, cũng gặp phải Lam Sam. Trong mắt Tô Lạc, cả hai lần thất bại của cô ta đều là vì cùng một cô gái, nên loại phụ nữ kiêu ngạo như vậy, cũng thật là buồn cười, cần phải dạy dỗ tử tế lại thôi…
Sau đó cô ta liền ra tay.
Không thể không thừa nhận chiêu thức này của Tô Lạc thật quá ác độc. Đầu tiên, chẳng có ai thấy Tô Lạc giả vờ bị bệnh, nhưng tất cả mọi người lại nhìn thấy Lam Sam đánh Tô Lạc, bất kể thế nào, từ biểu hiện này thì Lam Sam đuối lý rồi, còn Tô Lạc thì vô tội. Thứ hai, hình ảnh và âm thanh trên clip phát trên Weibo lộn xộn, chuyện này có thể là Tô Lạc làm, cũng có thể là người khác làm, nếu không có thập phần chứng cứ ai có thể kết luận được là Tô Lạc làm đây? Còn nữa, hệ thống bình luận ác ý lam tràn với tốc độ cực nhanh, phạm vi rất rộng, rất khó có thể khống chế, muốn làm sáng tỏ là một điều rất khó khăn, bởi vì người ta chỉ chấp nhận tin tưởng vào bản thân chứ ít ai sẽ chịu lắng nghe bạn giải thích.
Lam Sam khá để tâm, ngay lúc này đây cô hối hận vì đã xung đột thì đã không kịp nữa rồi:
- Em không nên đánh cô ta.
- Không phải là em sai, kể cả em có nhịn được cô ta cũng sẽ có biện pháp khác.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Kiều Phong đang muốn nói tiếp thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa. Lam Sam ra ngoài mở cửa, cô nhìn thấy một thanh niên khoảng tầm hai mươi tuổi đang đứng trước cửa, khuôn mặt cậu ta trông khá đứng đắn, trên đầu đội mũ lưỡi chai, lúc nhìn thấy Lam Sam, cậu ta cười rạng rỡ:
- Chào sư mẫu!
Lam Sam 囧囧 mà đỡ cửa:
- Đã nói bao nhiêu lần là không được gọi là sư mẫu rồi… xin mời vào.
Anh chàng trẻ tuổi này là nghiên cứu sinh năm nay được Kiều Phong phụ trách hướng dẫn, tên là Tang Duệ. Lần này Tang Duệ giao một xấp tài liệu cho Lam Sam:
- Không được, em tới nhà Kiều giáo sư đưa tài liệu, hai người còn bận nên em xin phép đi trước ạ.
- Được, cám ơn em nhé, lúc nào rảnh rỗi đến nhà ăn cơm. – Lam Sam ôm tài liệu, cô nói xong mới nhận ra cô đã biến Kiều Phong thành tài sản nhà mình.
Tang Duệ cung cấp cho Kiều Phong tài liệu của các giáo sư đào tạo về truyền thông trong học viện. Các vị giáo sư này đều là bạn tốt của cha Ngô, đều đạt thành tựu trong các công trình nghiên cứu trên phương diện truyền bá thông tin, họ nghe nói Kiều Phong cần hỗ trợ nên lập tức chuyển ngay một vài luận văn cho anh, với khả năng học vấn của Kiều Phong thì mấy luận văn này cũng không có gì là quá vất vả. Các giáo sư còn đề nghị sẵn sàng cố vấn thêm, đồng thời họ cũng có nhiều học sinh đã từng theo học hiện đang nắm giữ vị trí quan trọng trong giới truyền thông, có thể nhanh chóng giúp đỡ anh.
Trong lúc Kiều Phong xem luận văn thì Lam Sam vẫn ở trong phòng đùa nghịch với Schrodinger, cô thỉnh thoảng lại ngửng đầu lên liếc nhìn anh. Mỗi khi đàn ông nghiêm túc thường rất đẹp trai, huống chi người đàn ông này vốn đã rất rất đẹp trai rồi, bây giờ lại ngồi nghiêm túc xem luận văn nữa, quả thật có thể công nhận là đẹp trai ngất trời nhé.
Đúng lúc này cha Ngô gọi điện tới, Kiều Phong xoa vai rồi phóng ra ngoài vừa nghe điện thoại vừa xem luận văn.
- Kiều Phong, chuyện của Lam Sam cha và mẹ con đều đã biết rồi. Có đúng là Tô Lạc hãm hại Lam Sam không?
- Đúng vậy.
- Hừ, cha biết ngay. Được rồi, chuyện này ông nội con cũng đã biết rồi.
- Ừ. – Ông nội hiện vẫn đang ở chỗ cha mẹ anh, ông biết chuyện thì cũng chẳng có gì là lạ. Kiều Phong đáp: - Mọi người không cần lo lắng, chuyện này con sẽ xử lý ổn thỏa.
- Ông nội con cũng bảo cha hỏi con là chuyện này con có cần giúp không?
- Tạm thời chưa cần, đến thời điểm cần con sẽ nói.
- Cái gì cơ, ý của ông chính là, nếu không có thể trực tiếp dùng bạo lực để áp chế luôn đi? Nhà chúng ta công- kiểm- pháp đều có người, để tuyên truyền là không thành vấn đề. Muốn ném ai xuống nước thì cứ ném người đó.
Kiều Phong đáp:
- Cha ạ, kể cả chúng ta không áp chế lời đồn thì lời đồn này cũng sẽ rất nhanh chóng quá hạn mà bị khai trừ. Mục đích của con bây giờ không phải là áp chế lời đồn mà là nhân lúc lời đồn còn đang nóng thì lấy lại được sự trong sạch cho Lam Sam, để tất cả mọi người đều biết là cô ấy vô tội.
- Đúng đúng đúng, chỉ cần con đã có chủ ý là được. Động viên Lam Sam để con bé không khổ sở nữa, chúng ta sẽ báo thù cho con bé.
- Được.
Kiều Phong dập máy, Lam Sam nghi ngờ hỏi anh:
- Ông nội có phải là quan lớn không anh?
- Đúng vậy.
-.. – Vậy trực tiếp … tốt rồi.
----8888-----
Tống Tử Thành lôi điện thoại di động ra gọi cho mấy tên thuộc hạ, sau nhiều lần lấy hết can đảm, cuối cùng anh vẫn không thể nhấn nút gọi cho người đó. Đàn Tử tiến vào phòng bao, trông thấy Thành ca ôm cái di động đang than ngắn thở dài, cậu ta ngồi sang bên cạnh, hỏi:
- Anh Thành, anh sao vậy?
- Biết rồi còn hỏi.
- Là vì chuyện của Lam Sam à?
Đến lúc này Tống Tử Thành mới nhìn thẳng vào mắt cậu ta, hỏi ngược lại:
- Đàn Tử, cậu nói thật với anh đi, trong vụ này cậu có phần không?
Đàn Tử rũ mắt xuống:
- Em không hiểu ý anh.
- Anh hỏi lại, em có giúp Tô Lạc hãm hại Lam Sam không?
- Anh Thành, em biết anh thích Lam Sam, nhưng em cũng thích Tô Lạc, hai chúng ta đừng ai phạm đến ai.
Tống Tử Thành lắc đầu, oán hận lườm cậu ta:
- Lục Tây Phong ơi là Lục Tây Phong, đừng nói anh chưa từng nhắc nhở cậu, cái loại chuyện nhỏ nhặt này mà cậu cũng có thể dây vào được thì có ngày cậu chết như thế nào cũng không biết đâu.
Đàn Tử “Cắt” một tiếng:
- Ai sợ ai chứ.
- Cậu biết ông nội Kiều Phong là ai không?
- Yêu quái phương nào được chứ.
- Không thể trách cậu không biết được, nhà hắn ta thật quá quy củ, ngay đến gần đây anh mới biết được.
Đàn Tử nghe thấy không ổn:
- Ông nội hắn thì có thể là ai chứ?
- Tiền quân ủy, là một vị quan lớn tuy hiện nay đã lui xuống nhưng khả năng ảnh hưởng vẫn còn rất lớn, ông ấy có không ít bạn cũ đều đang tại chức ở các vị trí quan trọng. Đàn Tử, đừng nói là cậu, ngay đến chính anh đây cũng không dám đắc tội đến người nhà họ đâu, cậu hiểu không? Thương không đấu với quan, cứ cứng rắn chống đối với họ thì chẳng bao giờ ăn được quả ngon đâu. Chỉ vì một con người như Tô Lạc kia, cậu thấy xứng đáng không? Cậu dây vào thì cậu phải tự chịu trách nhiệm, vậy cậu đã bao giờ nghĩ cho cha mẹ cậu chưa?
Nghe đến đây thì Đàn Tử đã toát mồ hôi hột:
- Thật, thật vậy á?
- Anh làm sao có thể đem những chuyện như thế này ra lừa cậu chứ, chắc chắn Tô Lạc kia không biết được thực lực của gia đình Kiều Phong đâu, nên cô ả mới dám làm như vậy. Dù sao chỉ cần Kiều Phong muốn chỉnh đốn cô ta cũng chỉnh một cái là chuẩn ngay. Anh bây giờ chỉ cần hỏi cậu một câu thôi, rốt cuộc cậu có tham dự chuyện này hay không? Cậu đã làm những gì?
- Em chỉ giúp quay một đoạn clip thôi.
- Sau đó thì sao? Cậu có phát clip đó lên không?
- Không không không, không phải em, em chuyển clip ngay cho cô ấy, cô ấy nói rằng sẽ có người giúp cô ấy đăng lên.
Tống Tử Thành gật đầu:
- Vậy là tốt rồi, sẽ không còn gì phiền toái nữa. Nghe anh, chuyện này cậu cũng không cần quá lo, nhưng sau này Tô Lạc nhất định sẽ đến cầu cứu cậu, đến lúc đó ngàn vạn lần không được nương tay. Một khi cậu mềm lòng là cậu tự tìm đường chết đó.
Đàn Tử gật đầu như giã tỏi. Sự tin tưởng của cậu ta dành cho Tống Tử Thành luôn vượt xa sự yêu thích đối với Tô Lạc.
…***….
Kiều Phong chỉ cần hơn một giờ đồng hồ liền để xem hết tập luận văn dày cộp.
Lam Sam hỏi anh về kết quả, Kiều Phong liền đáp:
- Dựa vào thời điểm tin đồn vẫn đang được phát tán tốc độ rất nhanh, lại còn rất có trọng tâm, anh cho rằng phía sau là cả một đường dây nhúng tay vào. Nghi vấn về Tô Lạc làm trò này có thể khẳng định 100%.
- Hay nói cách khác, Tô Lạc dùng tiền để làm vụ này sao? Cô ta quả thật có thể làm ra được loại chuyện đê tiện này.
Kiều Phong xoa cằm trầm tư, lại vẽ vẽ viết viết lên giấy một lúc, đã dần định ra phương án sơ bộ. Lam Sam ngó vào tờ giấy nơi anh viết, nghiên cứu cả nửa ngày vẫn chẳng thể hiểu nổi.
Kiều Phong xoa đầu cô, giải thích:
- Anh chỉ dùng gậy ông đập lưng ông thôi. Nhân lúc này ta sẽ thông qua các phương tiện thông tin đang truyền bá rộng khắp để đính chính lời đồn. Nếu Tô Lạc đã muốn tìm đường chết thì anh sẽ để cô ta chết nhanh chóng.
- Tuy em nghe mà chẳng hiểu gì cả, nhưng mà… - Lam Sam giơ ngón tay cái lên: - Rất khí phách nhé!
Đầu tiên Kiều Phong gọi cho một người chú làm ở cục công an, hỏi họ có đang điều tra về các vụ việc bịa đặt thông qua các phương tiện truyền thông không, nếu cần anh sẽ cung cấp chứng cứ, đảm bảo chỉ sẽ tóm gọn cả mạng lưới. Với điều kiện là đêm nay khi anh cung cấp chứng cứ thì ngày mai họ phải lập tức tiến hành bắt giữ ngay tội phạm, đồng thời sau này khi đưa tin tức ra ngoài ánh sáng phải thông qua chỉ định của anh.
Vị chú làm trong cục công an kia, một nửa vì vụ án cần chấp pháp khẩn cấp, một nửa vì nể mặt mũi Kiều Phong nên lập tức đồng ý.
Sau đó Kiều Phong lại gọi cho Ngô Văn, hỏi về tầm quan trọng của scaldal đối với các minh tinh, có thể khống chế họ hay không. Ngô Văn vỗ ngực hô:
- Cứ để anh đây.
Sau đó Kiều Phong lại đả thông một vài mối quan hệ với giới truyền thông.
Tối hôm đó, Kiều Phong ngồi trước máy vi tính thẳng đến hai giờ sáng. Hệ thống điều tra trong tay anh vốn vô cùng mạnh, cho dù hệ thống của đối phương có cẩn thận che giấu thế nào vẫn không thể qua được mắt anh. Vì sự việc lần này mà không ít các sự kiện xã hội đang nóng sốt bị anh lôi ra ngoài ánh sáng.
Mười giờ sáng hôm sau, tất cả các diễn đàn đều đăng một topic tiết lộ thân phận của người hãm hại Lam Sam. Họ còn viết rõ rằng khi ở nước ngoài Tô Lạc đã bắt cá hai tay, sau đó về nước muốn nối lại tình xưa nhưng bị từ chối, muốn làm tiểu tam mà không được nên thiết kế ra màn kịch nhằm hãm hại người bạn gái của đối phương, Scaldal này được tóm tắt một cách vô cùng khúc chiết mà lại khá cẩu huyết nên có rất ít người tin, tuy đại bộ phận mọi người vẫn không tin, thậm chí các nhân sĩ đó còn đòi đến tận salon 4S để gặp Lam Sam chửi bới, để cô không thể không rời khỏi salon ô tô 4S mới thôi.
Hôm đó là chủ nhật, đa phần các nhà mạng đều đang nghỉ, ngay sau đó hệ thống chửi rủa Lam Sam lại càng khuêch tán, càng ngày càng tán loạn và ầm ĩ hơn.
Bốn giờ chiều, ngay khi hoạt động chửi bới vẫn đang được tiến hành sôi nổi, lúc này các nhà chức trách có quyền hạn đột ngột đưa tin, trước mắt cảnh sát đã tóm gọn tổ chức chuyên bịa đặt vu cáo hãm hại, và lần này sẽ tiến hành xử nhanh án lệ đang rất hot trên các diễn đàn có tên "Tiểu tam ra tay đánh bạn gái chính chủ”, phủ phạm chính là nạn nhân trong clip kia, cô ta cố tình ra tay để bôi nhọ Lam Sam.
Cái gì cơ? Dân mạng đều nóng rực mông rồi.
Tùy thời, ngay buổi sáng hôm đó, trên khắp các diễn đàn cũng đăng tải đính chính. Tin tức được phát tán rộng rãi, rất nhiều người thức tỉnh, vừa than vãn bị tổ chức trên lừa gạt lại vừa thảo phạt Tô Lạc.
Tới tám giờ tối, Kiều Phong đăng trên weibo của mình với thân phận là bạn trai của Lam Sam để giải thích sáng tỏ vụ việc, đồng thời anh bày tỏ sẽ truy cứu vụ việc đến cùng, nhất định sẽ khởi tố Tô Lạc.
Đến lúc này, vẫn có một số người vẫn không chịu tin, nhưng đại đa số đều bắt đầu tin tưởng cảnh sát, đã khá lâu mà cảnh sát vẫn chưa phủ nhận tin tức này cho thấy tin tức này là thật.
Quanh quanh quẩn quẩn cũng đến cuối tuần, chuyện này tuy đã đưa ra lời giải thích nhưng tin đồn vẫn chưa bị bác bỏ, hay nói cách khác trong mắt nhiều người thì lời đồn vẫn chưa được làm sáng tỏ, vẫn có nhiều kẻ nấp trong bóng tối để chửi mắng Lam Sam.
Cho nên Kiều Phong đã tạo ra một chủ đề lớn hơn.
Tối hôm đó Kiều Phong gọi điện cho Tô Lạc.
Đến lúc này Tô Lạc đã bắt đầu sợ rồi, cô không thể tin nổi là bản thân lại xui xẻo đến vậy, nếu không phải vì cô không may mắn thì nhất định là do Kiều Phong đã làm khó dễ. Cô không ngờ Kiều Phong có thể mạnh tay đến vậy, anh lại có tài mời được cả cục cảnh sát nhúng tay vào, lại còn có sức ảnh hưởng trong giới truyền thông, chuyện này không thể chỉ có tiền mà làm được.
Ban đầu cô ta làm ra chuyện này chỉ là thoi thóp bằng hơi thở cuối cùng cũng không để cho Lam Sam được thỏa mãn, cô đương nhiên còn chờ đợi cái tát kia cơ. Sự việc ban đầu diễn ra rất thuận lợi, thật không ngờ diễn biễn lại dẫn đến tình trạng như thế này.
Tô Lạc tìm đến Đàn Tử, xin cậu ta giúp đỡ nhưng Đàn Tử cũng từ chối.
Cô ta còn tìm gặp một vài mối quan hệ với vài người có tên tuổi, nhưng thứ nhất là giao tình chưa tới, thứ hai là bọn họ sợ không đấu lại với Kiều Phong.
Cô ả đã khá sợ, cũng hơi hơi hối hận nên nhân lúc Kiều Phong gọi điện cho cô, cô ta kịp thời đưa ra điều kiện của mình.
Kiều Phong nói:
- Tôi và Lam Sam sẽ tổ chức họp báo để đính chính tin tức vào thứ hai tuần tới, tôi hy vọng cô cũng sẽ đích thân tham dự, thành khẩn xin lỗi Lam Sam.
Tô Lạc đáp:
- Muốn em xin lỗi thì có điều kiện gì?
Kiều Phong hỏi ngược lại;
- Cô còn muốn đòi điều kiện cơ à?
Giọng Tô Lạc nghẹn ngào:
- Kiều Phong, đừng khởi tố em. – Nếu là người bình thường mà đòi tố nọ tố kia thì cũng chỉ là hù dọa, nhưng một khi là lời do Kiều Phong nói ra, Tô Lạc tin anh nhất định sẽ làm được.
Kiều Phong hờ hững đáp:
- Tô Lạc, cô bây giờ không có tư cách ra điều kiện với tôi đâu. Nếu cô tới xin lỗi thì đó là vì chính cô. Chủ động xin lỗi với thái độ thành khẩn sẽ được các cơ quan chức năng cân nhắc giảm nhẹ hình phạt. Tôi không ép cô, cô tự nghĩ mà làm đi.
Cuối cùng Tô Lạc cũng khóc:
- Kiều Phong, em xin anh, em thật sự sai rồi, anh bỏ qua cho em được không? Em xin lỗi, em nhất định sẽ xin lỗi. Nếu anh khởi tố em, nếu có tiền án em nhất định sẽ bị trường đuổi việc.
Đâu chỉ là đuổi việc, nếu có tiền án cô ta cũng không cần lăn lộn trong giới học thuật Trung quốc nữa luôn. Nhưng Kiều Phong cũng chẳng hề thương tiếc gì cô nàng vì kể ra Tô Lạc cũng sẽ chẳng làm được gì cho nên học thuật nước nhà.
Xế chiều ngày thứ hai, Kiều Phong cùng Lam Sam mở một buổi họp báo công khai.
Thông thường hai người bình thường tổ chức họp báo là một chuyện khá khôi hài, cũng không dễ gì mời được phóng viên, tuy nhiên hôm đó có vài nữ minh tinh góp mặt, buổi họp báo hấp dẫn đông đảo mọi người, rất nhiều phóng viên các mạng xã hội cũng trình diện.
Hôm nay, sắc khí của Lam Sam rất tốt, cô ngồi bên cạnh các nữ minh tinh cũng đẹp chẳng kém một ai. Khuôn mặt Kiều Phong lại vô cùng tuấn mỹ, mi mục như họa, hai người ngồi bên nhau đặc biệt xứng đôi, nên ngay khi buổi họp báo còn chưa bắt đầu đã có rất nhiều phóng viên chụp ảnh bùm bùm.
Nếu để so sánh, Tô Lạc tiều tụy hơn nhiều.
Nội dung của buổi họp báo chủ yếu là để công khai xin lỗi. Kiều Phong ba hoa giải thích một số điểm căn bản, sau đó là đến Tô Lạc khóc lóc xin tha lỗi một cách vô cùng áy náy, sau đó đến một vài nữ minh tinh cũng đưa ra lời xin lỗi vì đã phát ngôn mà chưa hiểu rõ mọi chuyện.
Ngay sau buổi họp báo, Tô Lạc bị cảnh sát bắt giữ.
Ngày hôm sau, trên khắp các mạng xã hội đều đăng tải về chủ đề này ngay trên trang đầu. Cuộc phong ba đến đây là đạ hạ màn.
Cảm nhận của Lam Sam: Đàn ông nhà cô thật quá mạnh mẽ!
Cảm nhận của Kiều Phong: Cưới ngay thôi!
Cái Thùng Cơm Sát Vách Cái Thùng Cơm Sát Vách - Tửu Tiểu Thất Cái Thùng Cơm Sát Vách