Số lần đọc/download: 1062 / 11
Cập nhật: 2017-05-20 08:59:49 +0700
Chương 79
H
Ễ LÀ MÈO THÌ PHẢI NGỦ GÀ NGỦ GẬT VÀ PUCK THÌ CŨNG VẬY. Nó dành rất nhiều thời gian cho những giấc ngủ ngăn ngắn. Những khi không ngủ thì nó lại tập luyện các kỹ năng săn mồi cho đến khi nó nhanh chóng trở nên tinh thông trong việc lặng lẽ tiếp cận những con chuột nhắt bé xíu làm tổ ngay bên dưới đám lá kim màu đỏ, dài của những cây thông cao chót vót. Danh sách những con mồi của nó thỉnh thoảng lại được bổ sung thêm một con kỳ nhông và con ngóe, dù là ngóe thì cũng chỉ là để cho vui thôi chứ chẳng ngon lành gì!
Việc săn bắt gợi cho nó nhớ về con mèo chị Sabine. Nó nhớ lại cách mà chị nó nằm rình nó bên cạnh cái lờ cá cũ kĩ, rồi phóng về phía nó, đôi chân trước giương lên cao hơn đầu, với những tiếng kêu phì phì và bộ lông xù lên. Hiisss!!! Chị nó làm cho nó bật cười lên.
Khicái bụng đã no căng với một con chuột nhắt béo tốt, nó nghĩ hẳn chị nó sẽ khá tự hào về nó. Nó ngồi trên bờ sông nước mặn và nhìn xuống dòng nước. Khi nó nhắm mắt lại thì nó có thể gần như cảm thấy mẹ nó đang ngồi ngay bên cạnh, đang liếm cho bùn tróc khỏi bộ lông xám tả tơi của nó. Lần đầu tiên trong suốt nhiều ngày qua, nó thích thú kêu rừ rừ.
Xù lông kêu rừ rừ cũng tương tự như đang cầu nguyện. Đối với một cái cây thì tiếng kêu rừ rừ của một con mèo là lời nguyện cầu trong sáng nhất vì nó hàm chứa trong đó cả một sự hòa trộn giữa lòng biết ơn và niềm khát khao, là hai thành phần luôn sánh đôi nhau trong mỗi lời cầu nguyện. Đây là một con mèo nhỏ, đang kêu lên rừ rừ, cầu xin cho nó mau chóng tìm được đường về với chị nó và bố Ranger của nó. Nó mở mắt ra và nhìn sang phía bờ bên kia của con sông. Họ đang ở một nơi nào đó ở phía bờ bên ấy.
Hãy hứa với mẹ, con nhémẹ nó đã bảo như thế. Và nó đã hứa.
Lời hứa đang cháy âm ỉ bên trong nó, như một mớ than hồng. Nhưng khác với nỗi khát khao nồng nhiệt đó, con sông thì lạnh lẽo và sâu thẳm. Bây giờ thì nó lại mang một vẻ gì đó rất khác. Một kẻ thù. Và cũng như bất cứ kẻ thù nào khác, con sông này cũng ranh mãnh và xảo quyệt. Con sông chế nhạo con mèo nhỏ và gào lên với nó khi nó lại gần dòng nước. Puck chắc chắn là dòng sông có thể sẽ nuốt trọn nó như đã từng nuốt mất mẹ nó.
Vì vậy nó quan sát.
Và chăm chú nhìn.
Rồi một ngày kia, nó nhìn thấy một cành cây to nổi trên mặt nước. Cành cây vắt từ bờ bên này sang đến bờ bên kia.
Lẽ ra thì nó đã chẳng hề quan tâm đến cái cành cây này. Nó đã từng nhìn thấy bao nhiêu là cành cây nổi trên mặt nước như thế. Nhưng vào cái ngày rực nắng đặc biệt đó, trên cái cành cây to lớn đặc biệt này nó đã nhìn thấy năm con rùa đốm vàng đang bò ở phía ngọn cành cây. Kìa, chúng đang ngồi trên cành như những con chim đang đậu trên một nhánh cây. Giống hệt như thế.
Phải, đúng vậy. Chúng đang bò trên cành cây. Ở phía trên mặt nước.
Puck ngồi nhổm dậy. Nó quan sát mấy con rùa. Bây giờ thì chúng đang ở phía bờ bên này. Kế đến, chúng bò sang bờ sông phía bên kia. Bờ bên kia. Là nơi mà nó đang muốn đến. Ở bên kia. Những con rùa đang bò trên cành cây.
Rồi nó nhận ra là nếu nó chạy xuôi theo dòng sông chỉ một đoạn ngắn thôi thì nó có thể đến được cành cây khúc khuỷu đó và nhảy lên. Rồi cái cành cây sẽ đưa nó sang được đến bờ bên kia, hệt như cách nó đã mang mấy con rùa sang. Cái phương cách rất đơn giản đó làm cho nó ngộp thở mất một lúc. Phải, nó sẽ cưỡi cái cành cây đó sang đến bờ bên kia rồi nhảy xuống. Nếu lũ rùa làm được thì nó cũng sẽ làm được.
Nó nhảy lên và bắt đầu chạy theo cái cành cây nổi bềnh bồng đang mang mấy con rùa. Lúc đầu thì nó chạy lon ton bên cạnh cành cây, theo hướng song song với cành cây nhưng rồi nó nhanh chóng nhận ra là nó cần phải chạy lên đón đầu để cái cành cây hướng về phía nó. Nó tăng tốc độ lên rồi chạy. Cuối cùng khi nó đến được một chỗ rẽ và quay đầu nhìn lại qua vai. Nó có thể thấy là cái cành cây đang quay đầu hướng thẳng về phía nó.
Lại gần hơn, gần hơn nữa, thêm tí nữa. Gấn đến rồi. Đúng vậy!
Nó bước dần xuống bờ sông và rồi ùuuummm cái cành cây mang đầy những rùa đã tấp vào bờ ngay trước mặt nó.
Nó nhắm nghiền mắt lại và...
nhảy lên!
Ngay khi nó nhảy lên trên khúc gỗ, những con rùa giật mình trườn nhanh xuống nước. Sự cộng hưởng giữa con mèo nhảy lên và đàn rùa trượt xuống làm cho cái cành cây xoay vòng vòng xung quanh trục. Puck lại chạy, cành cây lại xoay. Puck là một con mèo lanh lẹ. Nó có thể chạy khá nhanh nhưng vẫn không nhanh bằng cái cành cây đang xoay vòng. Nó nhanh chóng lấy hết sức ra bấu tất cả móng vuốt của mình vào cành cây, nhưng điều này hóa ra lại là một sai lầm ghê gớm bởi vì nghĩa là nó bị dính chặt vào cành cây khi khúc gỗ xoay xuống nước.
Tõm!
Nước lạnh làm cho nó kinh hoàng. Nó nuốt một ngụm nước đầy cả miệng và bắt đầu thấy ngạt thở.
Meoooo!
May mắn là cú xoay vòng này lại đưa khúc gỗ trôi vào ngay bờ nước. Vì vậy dù là nó vừa mới bị nhúng chìm trong nước, một khi nó trồi lên được thì chỉ còn phần bụng bị ngập trong nước. Nó khạc nước ra. Rồi nó trèo lên bờ sông và nín thở. Khi nó nhìn lên, đám rùa lại đang leo trở lên khúc gỗ và trôi đi. Chúng thậm chí không thèm nhìn lại nó. Nó ngồi xuống và quan sát. Rồi nó lại nhìn sang phía bờ bên kia. Có vẻ như cái bờ sông đó trở nên xa vời hơn bao giờ.
Nó liếm bộ lông ướt của mình và ho lên.
Điều hay ho duy nhất trong chuyến ra khơi thử nghiệm vừa rồi là nước lạnh đã làm bong ra lớp bùn khô và bộ lông của nó, dù ướt đẫm từ đầu tới đuôi, bây giờ đã trở nên sạch sẽ hoàn toàn.
Đó chỉ là một niềm an ủi nho nhỏ. Dù sao thì bộ lông láng mướt cũng không đưa nó đến được cái bờ bên kia. Nó giũ bộ lông ướt đầm, đầu tiên là chỉ một chân, tiếp theo là cái chân kế bên rồi sau đó là cả toàn thân. Nó làm cho nước từ bộ lông bắn tung vào bầu không khí xung quanh, tạo ra những lăng kính bé tí xíu trong ánh nắng chiều.
Khi những giọt nước rơi xuống, nó nghe thấy tiếng cánh vỗ nhẹ và nhanh ngay đằng sau lưng. Nó quay đầu lại nhìn qua vai. Kìa, lại là.
Con chim ruồi.
Ở ngay đấy.
Đằng kia.
Rồi biến mất.