Số lần đọc/download: 1049 / 1
Cập nhật: 2017-11-26 02:11:30 +0700
Chương 70.
T
heo dòng đời đưa đẩy, đám du côn bị đóng tù hơn 3 năm, Jenny cầm đầu hơn 5 năm nhưng với gia đình thế lực hùng hậu cô ta được thả chưa đầy 10 phút nhưng đám du côn vẫn ở lại. Luật sư của cô ta thì không ngừng bênh vực Jenny, tố cáo Anny - con gái của chủ tịch tập đoàn cầm đầu lũ lớp 8 giết người hàng loạt.
Sáng hôm sau, báo đưa tin "Hai băng nhóm đánh nhau đổ máu, một bị bắt, một tẩu thoát" làm chấn động mọi người.
Công ty của Jenny đang trên bờ vực lung lay với số cổ đoong rút lui khá nhiều.
Vì 12-8 trốn cảnh sát ngay vừa khi gặp mặt nên không rõ được mặt, cũng không một ai biết khuôn mặt Anny ra sao nên bắt giữ ba của Anny để phỏng vấn thì bị vệ sĩ ông ta cản lại.
Ông ta kiện cảnh sát vì tội bắt người không rõ nguồn gốc của lý do, theo như các bạn biết đấy, dù cho là chính quyền hay nhà nước vẫn không đủ tư cách để có thể bắt giữ vị chủ tịch nổi tiếng này.
Sáng sớm tinh mơ, khi papa Anny vừa thức dậy, người còn mặc bộ pijama trắng đen, đầu đội nón ngủ, chân đi dép bước ngang qua phòng khách thì nghe loáng thoáng "con gái của chủ tịch tập đoàn đứng hàng TOP thế giới vừa giết người và chạy thoát" thì ông làm rơi ly nước đang cầm trên tay. Đôi mắt ti hí vì mớ ngủ mở to hết cỡ.
- [ Sao? Anny bé bỏng của tôi giết người? ]
Papa Anny lao như bay tới chỗ hai cô hầu gái đang tám chuyện
- [ Ơ... Tôi... Tôi...ư...]
Papa Anny bặm môi suy nghĩ, phẩy tay ra hiệu cho hai cô hầu dọn dẹp ly nước và lui ra.
"Hoá ra cảnh sát bắt mình là có lý do, ai bảo không nói rõ nguồn gốc làm gì để mình hiểu lầm. Nhưng Anny không bao giờ giết người, nó là một đứa ngoan và rất biết suy nghĩ trừ khi có chuyện gì đó xảy ra"
Đang suy nghĩ một lúc ông chợt nhớ đến câu nói của Han "Bác yên tâm. Chỉ cần ai đụng vào 1 cọng tóc của Anny cháu sẽ cho nhà nó sống dở chết dở" Đụng vào một cọng tóc đã bị như thế, ắt phải cả chùm tóc mới có thể giết người, nhưng đó chỉ là lời nói xuông của một thằng nhóc. Khoan! Cả chùm tóc? Không thể nào... Không thể nào... Con Anny mới đi cắt tóc, có lẽ nào...?
Mặt papa Anny tái xanh, đôi môi run rẩy
- Hai đứa nó... Thật sự giết người?
Ông hoảng loạn vơ lấy cái điện thoại.
- tút..tút..tút.. Chào papa! - Anny
- Nói cho papa biết, chuyện gì đã xảy ra - papa Anny giọng nói còn run rẩy.
- A.. Như những gì papa thấy. Con..giết..người hihi - Anny nói giọn có chút bí ẩn. - Papa yên tâm.. Con biết, tập đoàn nhà Jenny là người đã tung tin đồn xấu với mấy tập đoàn khác, và mục tiêu kế tiếp là tập đoàn của chúng ta. Con thay ba, xử lý cái chân ngáng đường này.
- Con.. Con không cần giết người như thế!!! - ông cố gắng không nặn ra tiếng trách móc
- Papa.. Con chỉ đang phá huỷ thế lực đang kìm hãm công ty mình thôi. Papa an tâm.. Con không sao.. Tạm biệt papa.. Tút tút tút - Anny vừa nói vừa cười rồi tắt máy.
-.. Nói cho tôi biết, đây có phải con gái tôi không? - papa Anny lắc đầu thở dài ngao ngán.
******
- Jenny a Jenny.. Ngày mai.. Sẽ là ngày giỗ của cô. - Anny phía bên này cười ma mãnh.
____________________________________
Alice: bây giờ là đã chính thức vào học. Xin lỗi mọing vì up quá lâu. Bây giờ 1 tuần mình chỉ rảnh vào ba buổi tối 3-5-7 nên mình up truyện vào giờ đó nhé. Cảm ơn đã ủng hộ.