Số lần đọc/download: 1272 / 15
Cập nhật: 2022-03-07 21:29:30 +0700
Q.4 - Chương 4: Tiêu Lâm
T
ây bộ Thiên Nhai San Mạch (Thiên Nhai San Mạch bị Phong Vũ Quan ở giữa chia làm hai bộ phận là Đông bộ và Tây bộ), trong một thành trấn rất lớn tọa lạc tại một hẻm núi. Cả thành trấn lại không hề có những dân chúng bình thường, tất cả đều là những chiến sĩ mặc trên người một loại trang phục giống nhau. Đây chính là đại bản doanh của Xi thị thế lực. Không giống như mười hai thế lực nhỏ khác ở phía tây, đại bản doanh đều chỉ là sơn trại hoặc là các thành trấn nhỏ.
Xi thị là một thế lực khổng lồ. Bên trong thành trấn có khoảng hơn mười vạn người, tất cả đều là vợ con và cha mẹ của những chiến sĩ bọn họ. Những người khác đều không thể ở lại bên trong.
Trương Tinh Phong cùng đi với Xi Đồng, dễ dàng tiến vào quan sát bên trong thành trấn. Trương Tinh Phong càng nhìn càng phải than thầm. Nơi này là nơi tập trung thế lực cường đại đến mức nào, cả thành trấn đều là chiến sĩ. Tinh Phong Vệ mặc dù thực lực cũng tương đối mạnh, nhưng nhân số quả thật là quá ít, căn bản là không thể quyết định được cục diện của các thế lực!
- Sư phụ, người nhìn xem, có phải hầu hết mọi người đều mặc quần áo màu xanh hay không?
Xi Đồng cười nói.
Trương Tinh Phong quan sát một chút. Đúng thật là nơi này hầu hết tất cả các đại hán đều mặc quần áo màu xanh, chỉ có một số ít là mặc quần áo màu tím. Đi đến bây giờ cũng chỉ thấy được một vào chiến sĩ mặc quần áo màu đỏ. Các màu sắc khác đều không thấy.
Xi Đồng lập tức hỏi:
- Sư phụ, người đoán thử xem màu sắc quần áo trên người mỗi người dùng để làm gì vậy?
Trương Tinh Phong nhìn Xi Đồng cười cười nói:
- Tên gia hỏa ngươi, lại bắt sư phụ phái đoán. À, ta đoán có lẽ là do địa vị khác nhau có phải không?
Dựa vào ánh mắt Trương Tinh Phong, rất dễ dàng nhận ra những chiến sĩ mặc quần áo màu tím có vẻ kiêu ngạo hơn, công lực dường như mạnh hơn những người khác một chút.
Xi Đồng lập tức cười nói:
- Đúng rồi, sư phụ quả thật là anh minh!
Trương Tinh Phong chỉ mỉm cười. Không ngờ Xi Đồng cũng biết bợ đỡ như vậy.
Xi Đồng tiếp tục nói:
- Trong Thiên Nhai San Mạch, màu sắc y phục chính là đại biểu cho địa vị của chiến sĩ. Thấp nhất chính là thanh y chiến sĩ. Đội trưởng của một đội thanh y chiến sĩ chính là tử y chiến sĩ. Cao hơn chính là hồng y chiến sĩ. Ngoài ra còn có bạch y chiến sĩ địa vị còn cao hơn. Cuối cùng chính là hắc y chiến sĩ.
Lý Nhị lập tức cười hỏi:
- Vậy sư đệ ngươi là cấp bậc gì vậy?
Xi Đồng len lén liếc mắt nhìn Tiểu Hồng, đỏ mặt nói:
- Ta đương nhiên là hắc y lão Đại tối cao! Trong năm vạn người cũng chỉ có ba hắc y lão đại, chính là ta và đại ca, nhị ca. Còn có việc này, sư phụ à, ngươi ngàn vạn lần đừng nghĩ rằng đẳng cấp cao thì võ công cũng cao. Hắc y, bạch y cũng chỉ là đại biểu cho địa vị mà thôi. Ta và đại ca, nhị ca là ba vị long đầu địa vị cao nhất, nhưng cũng có không ít người công lực cao hơn chúng ta!
Trương Tinh Phong cười nói:
- Ồ, xem ra tên tiểu tử ngươi quả thật là lợi hại. Long đầu! Ha ha!
Xi Đồng lúng túng gãi gãi đầu. Mặc dù là một trong ba long đầu quyền cao chức trong, nhưng trước mặt Trương Tinh Phong, hắn lại không hề có một chút bá khí nào!
- Sư phụ!
Đột nhiên một tiếng gọi lớn truyền đến.
Trương Tinh Phong ngẩng đầu lên nhìn. Hai đại hán bề ngoài khá giống với Xi Đồng đang đứng ở phía trước, kích động nhìn Trương Tinh Phong. Hắn cảm nhận được rất rõ ràng Thái Cực Âm Dương Quyết trong cơ thể của hai người này!
Đại hán đứng phía trên một chút trong mắt hiện lên vẻ cơ trí, trên người phát ra khí thế của một vị bá chủ. Công lực của hắn cũng đã đạt đến tầng thứ tám, chính là một Nhị phẩm cao thủ.
Đại hán đứng phía sau một chút lại không có khí thế mạnh mẽ của Xi Đồng, trên người hắn lại ẩn chứa vẻ lạnh lùng. Công lực cũng đã đạt đến tầng thứ bảy, giống như Xi Đồng là Tam phẩm cao thủ.
Trương Tinh Phong khuôn mặt tựa như băng tuyết bị hòa tan, đột nhiên tươi cười gọi lớn:
- Xi Vưu, Xi Dị!
Trương Tinh Phong trong nháy mắt đã nhận ra ai là Xi Vưu, ai là Xi Dị.
- Sư phụ, thật sự là người sao, quả thật là làm cho người ta khó có thể tin được!
Xi Vưu vui mừng nói.
Trương Tinh Phong mỉm cười, khẽ gật đầu.
- Sư phụ, người có chuyện gì tìm chúng con sao? Chỉ cần sư phụ nói một tiếng, chuyện gì chúng con cũng nhất định sẽ gắng sức làm!
Xi Dị lớn tiếng nói, tâm kế của hắn dường như cũng đã hoàn toàn biến mất.
Trương Tinh Phong gật đầu nói:
- Không cần vội, trước tiên hãy nghỉ ngơi một lát đã, mọi người từ Phong Vũ Quan đi đến nơi này chắc cũng đã mệt mỏi cả rồi!
Trương Tinh Phong thanh âm rất nhẹ rất êm, tựa như mưa xuân thấm trên mặt đất. Mọi người chung quanh đều cảm nhận được trên người Trương Tinh Phong giống như một đại tự nhiên, mang đến cảm giác khoan khoái.
Xi Vưu đột nhiên nói:
- Sư phụ, tóc của người tại sao lại bạc trắng như vậy?
Xi Đồng và Xi Dị cũng lập tức nhìn về phía Trương Tinh Phong. Xi Đồng kỳ thật đã sớm muốn lên tiếng, nhưng Lý Nhị đã nhắc nhở hắn là không nên hỏi chuyện này.
Trương Tinh Phong mỉm cười:
- Bạc trắng, bạc trắng thì có gì không tốt chứ? Ta cảm thấy không có vấn đề gì!
Xi Vưu lập tức không hỏi nữa, bởi vì hắn thấy được ánh mắt của Lý Nhị. Làm thủ lĩnh của mấy trăm vạn dân chúng và năm vạn binh lực, bản lĩnh đoán ý của hắn tuyệt đối rất lợi hại.
Xi Vưu lập tức cười nói:
- Sư phụ à, đi thôi, trước tiên chúng ta hãy đến chỗ của con nhé!
Trương Tinh Phong mỉm cười gật đầu, liền đi theo phía sau.
***********
Trương Tinh Phong, Lý Nhị và ba huynh đệ Xi Vưu bọn họ tổng cộng năm người ngồi trong phòng nghị sự. Xi Vưu ra lệnh cho tất cả thủ hạ lui ra ngoài, sau đó mới lên tiếng:
- Sư phụ, có chuyện gì người hãy nói đi!
Trương Tinh Phong mỉm cười nói:
- Xi Vưu, ngươi có biết những người đứng phía sau các thế lực lớn tại Thiên Nhai San Mạch là ai không?
Xi Vưu nhíu mày nói:
- Sư phụ, chuyện này chính là cơ mật, cho dù là tại Thiên Nhai San Mạch cũng là tối cơ mật, người muốn biết thật sao?
Trương Tinh Phong khẽ gật đầu.
Xi Vưu thở dài một hơi nói:
- Ai, chuyện này nói đến thật sự là làm cho người ta nhụt chí. Tại Thiên Nhai San Mạch mấy ngàn vạn người là vì cái gì mà đến đây? Chính là bởi vì không được tự do. Bởi vì cuộc sống tốt đẹp tại Thiên Nhai San Mạch, mọi người mới tuyển ra một vài người lãnh đạo, việc này đã hình thành nên các thế lực lớn!
- Nhưng mà bây giờ tất cả đều đã thay đổi. Đông bộ Thiên Nhai San Mạch ba bốn ngàn vạn người, chỉ có hai siêu cấp thế lực lớn. Nhưng mà con biết đứng phía sau hai thế lực đó một bên là Lý thị thế gia, còn lại chính là Mật Tông của Nguyên Mông. Còn Tây bộ Thiên Nhai San Mạch chúng con mặc dù thế lực đông đảo, nhưng cũng bị rất nhiều thế lực lớn của Minh vương triều âm thầm khống chế. Thật là buồn cười, rất nhiều thế lực đều nói cái gì vì nhân dân tự do, nhưng thật ra bọn họ cũng chỉ vì vinh hoa phú quý của mình mà thôi. Còn không phải là vì không muốn con cái mình tiếp tục làm sơn tặc hay sao?
Trương Tinh Phong khẽ lắc đầu nói:
- Xi Vưu, ngươi có vẻ hơi vội vàng rồi. Kỳ thật lần này ta đến đây chính là hy vọng Xi thị các ngươi từ nay về sau sẽ ủng hộ ta!
Xi Vưu ngẩn người, nhưng trong nháy mắt liền lập tức nói:
- Sư phụ, đương nhiên, người của Xi thị chúng con đương nhiên sẽ ủng hộ sư phụ. Sư phụ chỉ cần ra lệnh một tiếng, con nhất định sẽ lên rừng xuống biển không chối từ. Sở dĩ con ủng hộ sư phụ, là bởi vì người không giống như những người đó, tham vinh hoa phú quý. Sư phụ là thần tiên, việc người làm nhất định là đúng đắn!
Xi Vưu bọn họ đối với Trương Tinh Phong có thể nói đã đạt đến mức sùng bái một cách mù quáng. Kỳ thật Trương Tinh Phong cũng thật sự có thể coi như là thần tiên. Hắn vốn đã đạt đến Nguyên Anh trung kỳ, nhưng bởi vì hắn tu luyện hỗn độn lực cấp bậc cao hơn hẳn chân nguyên lực rất nhiều, cho nên bây giờ hắn đã có thể sánh ngang với một cao thủ Phân Thân trung kỳ!
Trương Tinh Phong nói:
- Thế giới này là cường giả vi tôn, không có nơi nào là hoàn toàn tự do. Nơi nào có người thì sẽ có tranh đấu, nơi nào có tranh đấu thì sẽ có cường quyền. Xi Vưu, ngươi không nên bởi vì cái tự do không có thực đó mà bôn ba lao lực, việc đó quả thật là vô ích!
Xi Vưu chậm rãi gật gật đầu nói:
- Ân, sư phụ, có lẽ là người nói đúng. Mấy trăm năm nay, Xi thị của con ở nơi này đã cố gắng phấn đấu, nhưng vẫn không hề có chút nào thành công. Xem ra Xi thị của con ngay từ đầu đã đi trên một con đường sai lầm rồi!
Trương Tinh Phong gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu như ngươi muốn một điều gì đó, chẳng hạn như ngươi muốn trở thành một cường giả, hay là trở thành bá chủ của một phương, tất cả đều phải có sự nỗ lực. Chỉ biết hô hào tự do, đó hoàn toàn là suy nghĩ của những kẻ lười biếng. Trên thế giới này không hề có chuyện không làm mà được hưởng. Xi Vưu, hãy nhớ cho kỹ, lực lượng, quyền lợi, cũng chính là thế lực, những thứ này mới đúng là mục tiêu mà người ta nên nỗ lực.
Xi Vưu cười cười nói:
- Sư phụ, nghe người nói những lời này, con lại nghĩ đến một người, một người rất xuất sắc!
Xi Dị và Xi Đồng cũng lập tức nói:
- Đúng vậy, sư phụ, hắn quả thật là một người rất giỏi. Lần đó chúng con và hắn nói chuyện, nội dung mà hắn nói với chúng con cũng không khác lắm so với người. Hơn nữa hắn còn là một cao thủ tuổi còn rất trẻ!
Trương Tinh Phong ánh mắt sáng lên, tâm tình vốn bình tĩnh cũng xuất hiện một chút hiếu kỳ nói:
- Nói xem hắn là ai vậy?
Xi Vưu nói:
- Sư phụ, hắn tên là Tiêu Lâm, cũng là một nhân tài kiệt xuất nhất trong mấy trăm năn nay tại Tây bộ Thiên Nhai San Mạch, hơn nữa còn là một tuyệt đỉnh cao thủ. Tây bộ Thiên Nhai San Mạch chúng con chính là bởi vì thế lực của hắn mà thay đổi rất nhiều!
- Ồ!
Trương Tinh Phong nghe được càng thêm hứng thú. Hắn mơ hồ cảm nhận được người tên Tiêu Lâm này đối với hắn dường như sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Xi Vưu nhìn sư phụ đã không còn giống như lúc trước luôn bình tĩnh đối với mọi sự việc, có vẻ như không quan tâm tới bất cứ việc gì, lập tức cao hứng nói:
- Tên Tiêu Lâm này, lúc đầu chỉ là tử y đại ca của một cái Vương gia trại nho nhỏ tại Tây bộ Thiên Nhai San Mạch. Sau đó được phân đến Hoa Dương Thành, vì Vương Gia Trại giành được quyền khống chế một siêu cấp đổ trường, trở thành hồng y đại ca. Sau đó tại đại hội đấu võ lại lập được công lớn. Vừa vặn là có một bạch y đại ca qua đời, hắn liền trở thành bạch y đại ca. Tốc độ thăng tiến của hắn cực nhanh, tuyệt đối ngạo thị cả Thiên Nhai San Mạch!
Trương Tinh Phong ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng nói:
- Không sai, sau đó thì thế nào!
Xi Vưu ánh mắt chợt ngừng lại nói:
- Sau đó, sau đó con cũng không biết nữa. Nhưng mà con lại biết Vương Gia Trại và thế lực của Thượng Quan lão đầu xảy ra xung đột, sau đó không hiểu sao Tiêu Lâm lại trở thành long đầu của cả hai thế lực. Nguyên nhân chính là vì Vương long đầu và Thượng Quan long đầu đều qua đời!
Trương Tinh Phong ánh mắt chợt sáng lên.
Xi Vưu tiếp tục nói:
- Thế lực của Tiêu Lâm đóng tại phía tây bắt đầu tiến dần sang bờ bên kia của tây bộ, Trần long đầu nhận thấy không thể cầu cứu được ai, cho nên đã đầu hàng. Trong vòng chỉ có hai ngày, Tiêu Lâm kia lại trở thành long đầu của cả ba nhà, số lượng thủ hạ cũng đạt đến ba vạn. Nhưng chuyện này vẫn chưa tính là gì. Lão già Chu Nhiên dựa vào Tây bộ, bằng vào bảy vạn binh lực của mình cũng bắt đầu tấn công mười hai thế lực khác ở phía tây. Cái tên Vương long đầu kia cũng đem bốn vạn binh lực bắt đầu tấn công. Đáng tiếc là Xi thị ở nơi này, hoàn toàn bị địa bàn của Vương long đầu và lão già Chu Nhiên này ngăn trở, không có cách nào để tấn công. Chỉ có thể nhìn thế lực của bọn họ đại tăng!
Trương Tinh Phong lúc này đã cảm thấy khiếp sợ. Tây bộ Thiên Nhai San Mạch lại chỉ vì một người mà phát sinh nhiều biến hóa lớn như vậy.
Xi Vưu tiếp tục nói:
- Sư phụ à, người biết kết quả như thế nào không?
Trương Tinh Phong không nói gì, chỉ yên lặng chời đợi. Xi Vưu cười nói:
- Cái tên Tiêu Lâm kia lại càng hăng hái liên tục phát triển thế lực của ba nhà, binh lực đạt đến sáu vạn người, trở thành một thế lực lớn có thể so với chúng con. Hơn nữa ngươi có biết hắn bao nhiêu tuổi không?
Trương Tinh Phong ngẩn người: "Sáu vạn, sáu vạn binh lực thật sự là một thế lực phi thường cường đại. Một người tử y chiến sĩ ở tầng lớp bên dưới lại có thể đạt đến địa vị cao như vậy, xem ra không phải là người bình thường. Hắn đã bao nhiêu tuổi rồi đây? Có thể lợi hại như vậy hẳn là không phải một người trẻ tuổi bình thường!"
Nhưng Trương Tinh Phong lại có một loại cảm giác rất đặc biệt, phảng phất trong đầu hiện lên hình tượng của một nam nhân. Trương Tinh Phong chậm rãi nói:
- Hắn, dáng người rất cao, tuổi còn rất trẻ, rất có khí phách, hơn nữa dường công lực cũng rất cao!
Xi Vưu, Xi Đồng, Xi Dị ba người trợn mắt nhìn Trương Tinh Phong. Đột nhiên Xi Vưu nói:
- Sư phụ quả nhiên không hổ là thần tiên, việc này cũng có thể đoán ra. Sư phụ, người làm sao biết được hắn vóc dáng cao lớn vậy?
Trương Tinh Phong khẽ lắc đầu nói:
- Đây là một loại trực giác, ta nghĩ ta và vị Tiêu Lâm này rất có duyên!
Ba huynh đệ Xi Vưu bọn họ đột nhiên nhìn nhau, đều cảm thấy một chút huyền diệu. Xi Dị đột nhiên nói:
- Sư phụ, người có biết tên Tiêu Lâm này tu luyện môn võ công gì không?
Trương Tinh Phong nhẹ nhàng đích nhắm mắt lại, linh giác bắt đầu khuếch trương. Từng gốc cây ngọn cỏ trong Thiên Nhai San Mạch đều hiện lên trong đầu. Linh giác bắt đầu khuếch tán về hướng tây với một tốc độ kinh khủng. Đột nhiên Trương Tinh Phong khẽ giật mình, tất cả linh giác đều hoàn toàn phóng về một phương hướng.
Trương Tinh Phong đột nhiên khóe miệng nở nụ cười. Lẩm bẩm nói:
- Hắn, thân cao hai thước, tu luyện chính là ngoại công, hoàn toàn là ngoại công. Công lực đã gần đến nhất phẩm. Trên lưng hắn có một chiếc búa lớn, là tiên khí so với Hiên Viên Kiếm còn mạnh hơn. Chiếc búa này có khả năng phá hủy phòng ngự. Hắn hoàn toàn có thể so sánh được với Nhất phẩm cao thủ, thậm chí có thể so sánh với cao thủ Thiên chi cảnh.
Không để ý đến ba huynh đệ Xi thị đang trợn mắt há mồm. Trương Tinh Phong không hiểu sao lại cảm thấy bị cuốn hút, từ ngàn dặm truyền âm đến bên tai của Tiêu Lâm: "Tiêu Lâm, ngươi khoẻ không! Ta là Trương Tinh Phong, ta nghĩ rằng ngươi và ta rất có duyên. Bây giờ ta đang ở tại nơi của ba huynh đệ Xi thị, đêm nay ta sẽ đến gặp ngươi!"
Tiêu Lâm đang ở cùng với thê tử Hồng Tiêu, vừa nghe được lập tức chấn động. Xi thị cách nơi này đến hơn ngàn dặm, người này lại có thể truyền âm đến dây, xem ra công lực đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn!
Đột nhiên Tiêu Lâm cũng cảm thấy mong chờ được gặp vị tuyệt thế cao nhân này!
Trương Tinh Phong và Tiêu Lâm đều thì thào tự nói. Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, lúc này đã gần đến hoàng hôn.