Love is the hardest habit to break, and the most difficult to satisfy.

Drew Marrymore

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Ngân Phan
Upload bìa: Ngân Phan
Số chương: 81 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 67: Tôi Chỉ Có Thể Giúp Cô Đến Mức Này
ôi có thể ký tên cho anh, nhưng có hai điều kiện.” Hàn Đông nói với Vương Trung Đỉnh.
Vương Trung Đỉnh ra hiệu hắn cứ mở miệng.
“Thứ nhất, đổi cho tôi một bộ nội thất trong phòng; thứ hai, tìm một nữ trợ lý nào xinh đẹp xứng với tôi.” Nói đến hai chữ xinh đẹp, Hàn Đông còn đặc biệt nhấn mạnh, như muốn cho Vương Trung Đỉnh nghe rõ.
Kết quả Vương Trung Đỉnh đáp lại: “Cái thứ hai có thể cân nhắc, còn cái thứ nhất thì không bàn nữa.”
Hàn Đông trăm triệu lần không ngờ, ngay cả cái thứ hai cũng chỉ có thể cân nhắc, còn cái thứ nhất lại bị từ chối thẳng thừng!
“Vì sao không thể đổi đồ dùng trong phòng? Tài chính công ty đang kẹt sao?”
“Tài chính công ty không bị gì hết, mà chuyện này liên quan đến thói quen sinh hoạt cá nhân của cậu.”
Lông toàn thân Hàn Đông đều dựng lên: “Tôi dùng đồ hơi không phải là thói quen, là bởi vì tôi không có tiền! Hiện tại công ty mấy người lại không thiếu tiền, mắc gì không thể đổi cho tôi một bộ?”
Vương Trung Đỉnh nhìn Hàn Đông chăm chú, hỏi: “Vậy vì sao phải đổi?”
Hàn Đông bắt đầu khó thở: “… Thì… hỏng rồi.”
“Sao lại hỏng?”
Hàn Đông đảo mắt qua chỗ khác, giọng điệu cà lơ phất phơ nói: “Còn hỏi tại sao hỏng nữa? Đồ hơi vốn không bền chắc, xài vài lần là hỏng thôi.”
“Cái này được kê trong loại tài sản của công ty, hư hao thì phải bồi thường.”
Không đổi đồ cho tôi thì thôi, còn ráng moi tiền của tôi là sao!! Hàn Đông lúc ấy mặt đen, là mấy người đang cần anh mày ký tên cho mấy người đấy, bộ anh mày thèm được mấy người dẫn dắt lắm sao, còn giở thái độ bất hợp tác này!
“Vậy tôi đây không ký tên đấy! Tôi rời đi đấy!”
Vương Trung Đỉnh đáp ứng rất thoải mái: “Chỉ cần cậu giao đủ tiền bồi thường thì muốn đi khi nào cứ việc.”
Hàn Đông đập bàn: “Bao nhiêu? Nói đi.”
Vương Trung Đỉnh rút hoá đơn từ trong ngăn kéo ra đưa cho Hàn Đông, Hàn Đông nhìn một cái liền trợn mắt, chỉ là một cái giường mà đã hơn hai vạn, ăn cướp hả?
“Giường của cậu không phải nệm hơi bình thường, mà được đặt làm riêng dựa theo chiều cao và thể trọng của cậu. Hoàn toàn vừa với mỗi một đường cong trên thân thể cậu, có tác dụng bảo vệ đối với từng bộ phận trên người cậu.”
Hàn Đông sắp văng tục rồi, anh bị ngu hả? Số tiền kia không phải đủ để mua một bộ nội thất bằng gỗ sao?!
“Anh bịp tôi đúng không?! Tôi cho anh biết, thị trường bán sỉ không thể quá hai trăm.”
“Tôi không có bản lĩnh bịp người của cậu đâu.” Vương Trung Đỉnh chỉ tay vào hoá đơn: “Tổng cộng là 71225, thời gian sử dụng không đến một tháng, trừ đi phí hao tổn là 56980, cậu muốn quẹt thẻ hay trả tiền mặt?”
Hàn Đông liếc nhìn túi áo, trong túi có tổng cộng không đến 50 tệ, ngay cả số lẻ cũng trả không được.
Vương Trung Đỉnh chêm thêm: “Nếu không có tiền, cậu có thể lấy thứ khác gán nợ.”
“Thứ gì?”
“Cái mông của cậu.”
Cuối cùng cũng ép cho tên khốn anh phọt tiếng lòng ra rồi!! Hàn Đông cảm thấy một ngụm máu tràn lên cổ họng, phát cáu vỗ lên mông mình một cái: “Cái tên họ Vương này tôi nói cho anh biết: Đừng hòng mơ tưởng đến bố! Tôi cho dù thiếu anh mấy triệu cũng sẽ không để anh đụng tới một đầu ngón tay!”
“Vậy sao lúc trước cậu tính toán rõ ràng với tôi như vậy?”
Hàn Đông lúc này mới sửng sốt, lúc trước? Lúc trước nào?
Vương Trung Đỉnh nhắc: “Lúc trước cậu còn mở bảng giá, 44 tệ một cước, 56980 là 1295 cú, đến khi nào thì đá xong còn phải xem thời gian biểu của tôi.”
Mặt mày Hàn Đông trong nháy mắt biến thành màu tím đỏ, nghệch ra nửa ngày mới cười hi hi: “Ai da, không còn việc gì thì tui đi trước nha, anh bận rộn lắm mà…”
“Đứng lại!” Vương Trung Đỉnh bất ngờ gọi Hàn Đông.
Tấm lưng Hàn Đông trong nháy mắt như bị đóng băng, cứng đờ, chẳng lẽ… phát hiện cái gì rồi sao?
“Không phải cậu nói cần trợ lý sao?” Vương Trung Đỉnh hỏi.
Thì ra là việc này… Hàn Đông thở phào nhẹ nhõm một hơi, xoay người lại giả bộ không có việc gì.
“Có yêu cầu gì đặc biệt không?” Vương Trung Đỉnh lại hỏi.
Hàn Đông tỏ vẻ: “Chỉ có một yêu cầu đơn giản ——hình tượng cá nhân nhất định phải đạt chuẩn. Ít nhất phải xứng đôi với tôi, hai người đứng chung một chỗ phải trông thật hài hòa.”
“Được, tôi hiểu rồi.”
Hàn Đông gật gật đầu, phi như bay ra khỏi văn phòng.
Vương Trung Đỉnh cười một tiếng: “Thật là, cái tên này…”
Ngày hôm sau, trợ lý được Vương Trung Đỉnh sắp xếp tới trước cửa chào hỏi.
“Xin chào, em là Thẩm Sơ Hoa, Vương tổng bảo em tới tìm anh.”
Hàn Đông lúc ấy ngây ngẩn cả người, cô này… Hình dung thế nào đây? Rất có cảm giác ‘nổi lòng tôn kính’, khiến Hàn Đông thà rằng bán mông cũng không nỡ vũ nhục cô. Còn dáng người thì thôi rồi… Hàn Đông không phải không thừa nhận, Vương Trung Đỉnh tuyển người rất giỏi. Cô gái này nửa người dưới dài vừa bằng nửa người trên của Hàn Đông, hắn là ‘chân dài tới nách’, còn cô là ‘cúi đầu đầu chạm đất’, thật đúng là ‘hài hòa’! (Ý là Thẩm Sơ Hoa lùn tịt)
“Anh sẽ không ghét bỏ em chứ?” Thẩm Sơ Hoa dè dặt hỏi.
Hàn Đông một thân chính khí: “Em thấy anh rất giống loại người này sao? Không cần nói gì hết, chính là em!”
Thẩm Sơ Hoa kích động: “Anh là người đầu tiên vừa thấy em liền gật đầu, nói thật em không được tự tin lắm với vẻ ngoài của mình, các đại minh tinh căn bản sẽ không chọn em, còn minh tinh nhỏ thì kén cá chọn canh, em luôn bị thừa lại trong các đợt tuyển chọn. Là anh giúp em tìm thấy tự tin một lần nữa, em thật sự cảm động, cám ơn anh đã chọn em, cám ơn…”
“Nói xong chưa?” Hàn Đông hỏi.
Thẩm Sơ Hoa ngượng ngùng gật đầu “Nói xong rồi.”
“Thật ra tôi không chọn cô được.”
“A?”
“Tôi chỉ có thể giúp cô đến mức này.”
“…”
Phong Mang Phong Mang - Sài Kê Đản Phong Mang