Vấn đề không phải ở chỗ bạn đang gặp khó khăn mà chính ở chỗ bạn xem khó khăn là một vấn đề.

Theodore Rubin

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 267 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 496 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:15:35 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 67
ại phu đã tới? Trong lòng Hạ Phù Dung cả kinh.
Tu Hồng Miễn gật đầu một cái nhìn về phía nàng, "Mặc dù đại phu nói đệ không bị ảnh hưởng tới lục phủ ngũ tạng, nhưng nhìn bộ dạng khiếp sợ của hắn khi bắt mạch cho đệ, chỉ sợ tình huống của đệ cũng không phải là đặc biệt lạc quan, cho nên đệ nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt."
Hạ Phù Dung chột dạ, dời tầm mắt đi, đại phu nhất định là biết nàng không phải nam nhân, nhưng mà lúc ấy hắn cũng không có vạch trần nàng, chắc hẳn hắn muốn giữ bí mật giúp nàng. Trong lòng nhất thời thở dài một cái, dù sao nếu trong quân doanh xuất hiện một nữ nhân tiến vào, tuyệt đối là tội chết, cảm thấy chính mình mặc kệ đi tới chỗ nào, luôn có một đống phiền toái.
"Báo cáo!"
Tu Hồng Miễn và Hạ Phù Dung liếc nhau một cái, trực giác nói cho bọn họ biết, không phải là chuyện gì tốt.
Quả nhiên, Kiền Sở Vương giận dữ, tự mình mang binh đi đối chiến. Lần này tốt lắm, đại Boss hai nước đều tới, hiện tại chỉ xem lá bài chủ chốt của ai lớn
"Tam đệ đối với tình thế trước mắt có ý kiến gì không?" Tu Hồng Miễn dùng ánh mắt vô cùng tin tưởng nhìn Hạ Phù Dung.
Tu Hồng Miễn gọi Thiện Xá tới, đang ở trong doanh trướng nàng thương thảo.
Tu Hồng Miễn cũng quá để mắt nàng đi, nàng làm sao biết? Nàng vừa không có đánh thắng giặc, vừa không có học qua binh pháp, "Không dối gạt đại ca, kinh nghiệm của tiểu đệ ta đối với dụng binh đánh giặc còn thấp, nhiều nhất đùa bỡn một ít thông minh có thể, nếu nói đến đại cục, chỉ sợ còn phải do đại ca cùng nhị ca tới chống đỡ."
Tu Hồng Miễn gật đầu một cái, suy nghĩ hồi lâu, ngay sau đó cười nói, " Đệ cũng không phải là khôn vặt, cũng có trí khôn. Có ba người chúng ta hợp tác, nhất định có thể cho quân Kiền Sở đẹp mặt!"
Sau nàng phát hiện Tu Hồng Miễn cũng không phải nói mạnh miệng, trong ba người nàng có nhiều sáng kiến nhất, thường thường thắng ở một chữ "Mới", làm người khác không tưởng được; Thiện Xá là tướng quân nhiều năm, hắn lắm chắc chiến cục; mà Tu Hồng Miễn hơn hắn ở chữ "Ổn" nên hắn suy tính chuyện vô cùng chu toàn, thường thường chỉ ra khuyết điểm trong sáng kiến của nàng rồi bổ xung cho tốt
Mấy người bọn họ thừa dịp Kiền Sở Vương còn chưa chạy đến, công phá nhiều căn cứ điểm của quân Kiền Sở, hai vị Boss ở chiến trường gặp nhau chúng ta phải chiếm thế thượng phong.
Hạ Phù Dung nằm ở trong doanh Tướng quân, nhìn về vị trí trống trơn bên cạnh, nàng nhất định bảo trì thói quen ngủ bên trong, vị trí phía ngoài vẫn giữ lại cho người có vóc dáng cao to.
"Đây coi là cái gì, sau này ta còn muốn làm Tướng quân!"
"Đại Cá Tử, ngươi bởi vì ta làm cho hiện tại chức vị gì cũng không có, chẳng lẽ ngươi không khó chịu? Không hận ta?"
"Không khó chịu, chỉ là có chút tiếc nuối. Bất quá cũng không có gì. Hiện tại chức vị này là của ngươi nha, ngươi là ai hả? Là trứng ngỗng người nhà của ta nha....! ngươi hay là ta làm không phải đều là giống nhau sao."
Nàng cười cười, mỗi lần nhớ lại đều là như thế ngọt ngào. Đại Cá Tử, ngươi thấy không, ta làm Tướng quân rồi! Ta giúp ngươi đạt thành tâm nguyện rồi!
Chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân dồn dập, lấy lại tinh thần, chờ đợi bọn họ đến.
Tu Hồng Miễn vén mành lên, sải bước đi vào, phía sau không chỉ Thiện Xá, còn có bảy tám vị tướng sĩ, chắc hẳn Tu Hồng Miễn có chuyện gì muốn thương nghị thôi.
Bởi vì nàng hành động bất tiện, cho nên lều của nàng là chỗ bọn họ thương nghị.
Miễn miễn cường cường đứng lên, "Hoàng thượng đêm khuya triệu tập các vị tới đây, không biết vì chuyện gì?"
"Theo thám tử báo lại, Kiền Sở Vương Hoa Dư đã mang binh tới. Trẫm cho gọi các vị đến chính là muốn thương nghị đối sách, Hoa Dư là một người có nhiều kế, nếu như chúng ta đợi đến hắn ra kế mới hành động, chỉ sợ cũng đã muộn." Tu Hồng Miễn nói xong nhìn Hạ Phù Dung mộ cái mọi người đều biết ở nơi này nàng là người rành nhất về dụng kế.
Hoa Dư? Kiền Sở Vương lại là nữ? Chẳng lẽ nàng chính là dị thế Võ Tắc Thiên? Tiếp thu được ánh mắt của Tu Hồng Miễn, nàng vội nói, "Theo mạt tướng thấy, lần này chúng ta còn phải đợi đến khi nàng ra kế!"
Mọi người nhất trí không hiểu nhìn về nàng.
"Hiện tại Kiền Sở đến tột cùng có bao nhiêu binh lực, thực lực như thế nào, chúng ta cũng không tính là quá rõ ràng, nếu như chúng ta đường đột hành động, chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại."
Tu Hồng Miễn nghe Hạ Phù Dung mà nói..., gật đầu một cái, "Nhưng nếu chờ hắn ra tay, chỉ sợ chúng ta sẽ khó lòng phòng bị."
Nàng muốn nghĩ, "Có lẽ chúng ta trước tiên có thể chuẩn bị sẵn sàng, chờ nàng tới liền giết nàng trở tay không kịp đây?"
"Trì tướng quân nói là như thế nào?" Lý phó tướng vẫn không lên tiếng hỏi ra.
Rốt cuộc chịu gọi nàng tướng quân? Trong lòng có chút hả hê, "Ta lấy một ví dụ vậy, nếu như chúng ta không hy vọng một người ra khỏi nhà của hắn, như vậy chúng ta mà có thể trước chuẩn bị sẵn sàng, chờ người kia vừa ra tới, liền quát hắn trở về."
"Nhưng làm sao ngươi biết người kia dùng phương pháp gì ra cửa đây? Ngộ nhỡ hắn đi cửa, hoặc cửa sổ, hay hoặc là nóc phòng?" Tu Hồng Miễn hỏi.
Đây đúng là vấn đề nàng phải nghĩ. "Hoặc là, chúng ta có thể tìm một người lẻn vào bên trong nhà theo dõi nàng ta?"
Khí Phi Không Dễ Làm Khí Phi Không Dễ Làm - Tương Tương Ngọc Nhân