Số lần đọc/download: 753 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:29 +0700
Chương 54 Sự ThậT
- cậu về đi. Tối nay tôi sẽ ở lại - Vũ ngước mặt lên nhìn Thiên - không? - cậu về. Nên là như vậy, trông cậu quá mệt mỏi - Băng nhìn Thiên, cô nói - tôi đầu hàng - Vũ nói Cứ như thế, những ngày sau đó cậu luôn ở bên cô và gần như được xem là sống hẳn trong bệnh viện Cuối năm, trường học không có bất cứ thứ gì để phải lo. Tất cả cũng chỉ đợi chờ kết thúc khóa học đại học năm nhất. Nhanh thật đấy, hắn ở bên cô hai năm nhưng ruốt cuộc thời gian chỉ tính được là trong một năm. Cuối 18 tuổi sắp đầu 19 cô chuyển về đây. Vậy mà chuẩn bị là sinh nhật 20 tuổi của cô. Vũ quần quật với công việc ở chi nhánh tổng JW ở đây, Thiên càng bận gấp vạn lần, cậu suốt ngày ôm laptop làm việc. Trong khi Thiên gần như phát điên lên thì cô vẫn im lặng như đang thử thách lòng kiên nhẫn của cậu. Liệu cô có đủ can đảm để đối mặt với mọi việc cạch Cánh của phòng bệnh bật mở. Một thân hình nhỏ khẽ lách vào rồi tiến nhanh về phía giường bệnh - xin chào. Bây giờ cô biết ai thua rồi chứ. Sao cô im lặng vậy. Chẳng phải lúc trước cô còn kiêu ngạo đứng trước mặt tôi và khẳng định mình chiến thắng mà. Hoàng Ngọc Băng Nhi cuối cùng thì kết quả là thế này Không gian im lặng - ít ra cô cũng nên vùng dậy. Tôi thắng như vậy thật sự làm tôi không vui. Cô thật ngây thơ. Cô nghĩ chỉ những thứ tôi bày ra trong phòng ngủ của cô đã vội vã ép cho Hàn Thiên tội ngoại tình. Tôi không hiểu bộ não thiên tài của cô ở đâu rồi. Tôi khuyên cô dù cô đã muộn. Lâm Hàn Thiên anh ấy dù tôi ép vào đến đường cùng thì cũng vô nghĩa mà thôi nhưng tôi vẫn thắng khi vẽ ra một cái bẫy hoàn hảo đúng không Bỗng Cửa lại mở, hắn bước vào, ánh mắt thoáng vẻ ngạc nhiên - cậu... - Hàn Thiên. Mình đến thăm bạn ấy nhưng có lẽ mình phải về rồi. Hẹn hôm khác - không có gì Nhỏ bước ra ngoài. Cười trong hạnh phúc. Bên trong, Thiên tiến lại phía giường, ngồi xuống bên cạnh cô - anh không hiểu sao em lại nghĩ cô ấy là người như vậy? Cậu đặt nhẹ lên vầng trán một nụ hôn nhẹ. Bên giường, chiếc điện thoại đã bị vỡ màn hình do tai nạn vô tình lọt dưới gối ***- Lâm Hàn Thiên! Xin lỗi vì mấy hôm nay tôi không đến được. Công việc công ty có quá nhiều việc bận - Vũ bước vào - không sao - hắn rời khỏi màn hình laptop - cậu không quá sức đấy chứ. Trông cậu có vẻ ốm đi nhiều - Băng hỏi, nhỏ tiến lại bên giường - xứng đáng - hắn nhắm mắt lại, ngả người về phía sau - sao chiếc điện thoại này lại ở đây - nhỏ nhăn mày Bàn tay thon nhẹ ấn mở - chưa tắt sao. Ủa. Ai lại mở chế độ ghi âm à. Còn có cả bản đang ghi Vũ và hắn đồng thời khó hiểu nhìn về phía Băng " xin chào. Bây giờ cô biết ai thắng ai thua rồi chứ.... - không có gì " Ánh mắt hắn hằn lên những tia giận dữ. Vũ nhanh chóng đến bên nhỏ, giật lấy chiếc điện thoại. Một file tiếp lại được mở
" Hoàng Ngọc Băng Nhi. Hiện tại cô đang cảm thấy................
Tốt thôi. Cô chỉ là kẻ đi sau thu dọn tất cả "
" đóng cửa lại......
Dục vọng là thứ mà đàn ông cần nhất. Và sẽ sớm thôi, cô sẽ biết "
Đến đây, gần như tất cả đã sáng rõ. Thật không ngờ cạm bẫy của Thiên Di hoàn hảo nhưng việc cô lợi dụng sự hoàn hảo đó lại càng khiến người ta nể phục.