Làm việc cật lực mà không có tài thì đáng xấu hổ, nhưng có tài mà không làm việc cật lực thì thật là bi kịch.

Robert Half

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 87 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 817 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 04:16:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63: Có Kẻ Gian.
on mau vào phòng nghỉ ngơi đi. " Diêu thị đem Phượng Vũ Hoành đẩy vào trong nhà nàng: " Tử Duệ nằm ngủ, cũng không cần con chiếu cố, ta dặn dò người chuẩn bị cơm nước cho con, trong chốc nữa sẽ để Tôn ma ma bưng qua cho con. "
Phượng Vũ Hoành lúc này mới cảm thấy đói, buổi trưa đã sớm qua, lại quá hai canh giờ nữa liền đến giờ ăn cơm tối, chiến đấu quả thật là một chuyện tiêu hao thể lực.
Nàng trở về nhà, Vong Xuyên hầu hạ rửa tay, Thanh Ngọc pha trà xong. Hai người nha đầu đứng ngay bên người Phượng Vũ Hoành, không ai ra ngoài.
Thanh Ngọc tuy rằng tuổi còn nhỏ chút, nhưng tính tình bình tĩnh thận trọng, không nhiều lời, người cũng cơ trí.
Phượng Vũ Hoành có ý để Vong Xuyên thường xuyên mang theo Thanh Ngọc, bên cạnh nàng thế nào cũng phải có hai người dùng tốt, loại người như vậy không thể là nô tài ở Phượng phủ, giấy bán thân ở trong tay nàng, hơn nữa từ đầu dụng tâm bồi dưỡng, sau đó dùng mới yên tâm.
Không được bao lâu, Tôn ma ma bưng cơm nước đang còn nóng đi vào.
"Tiểu thư nhanh ăn cơm đi, buổi trưa phu nhân đã dùng qua, tiểu thiếu gia ăn một chén mì liền ngủ đi, tính toán trễ chút sẽ tỉnh lại a? " Không có người ngoài, Tôn ma ma theo thói quen cùng Diêu thị gọi phu nhân.
Phượng Vũ Hoành nhìn cơm canh hôm nay thanh đạm hơn hôm qua chút, liền biết nhất định là do chuyện Tử Duệ làm Tôn ma ma nhắc nhở người dưới bếp.
Nàng rất hài lòng thức ăn như vậy, có rau có thịt dinh dưỡng cân đối.
Chỉ là có cái chuyện nàng vẫn không có hiểu rõ ràng —— " Ma ma đối với Hàn di nương có chút hiểu rõ? "
Hàn thị hôm nay đưa tới tờ giấy, còn có vẻ mặt của nàng tại lúc ám vệ của Phượng Cẩn Nguyên giết người, cũng làm cho Phượng Vũ Hoành nghi hoặc không thôi.
Nếu chẳng phải có chuyện bí mật gì, thì Hàn thị vạn vạn không nên có loại biểu hiện này.
Tôn ma ma nghe nàng nhấc đến Hàn thị, không khỏi từ trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh khinh miệt.
" Chỉ biết chút công phu hồ mị, mê được lão gia đấy. "
Phượng Vũ Hoành bật cười: " Lại có thể mê hoặc được lão gia, người không kịp sinh con, bây giờ phụ thân có người tình mới a?. "
Tôn ma ma cau mày lại: " Vừa rồi nghe phu nhân nhắc qua, lão gia thu Kim Trân? Phi phi phi! Tiểu thư ngươi đừng trách lão nô nhiều lời, lão nô liền nhìn Kim Trân kia căn bản không giống như cái đại cô nương. Nhìn nàng đi đường uốn éo, ở đâu là tác phong hoàng hoa khuê nữ, thật không biết lão gia là nghĩ như thế nào. "
Phượng Vũ Hoành gắp rau vào miệng, vừa ăn vừa cùng Tôn ma ma thảo luận: " Có thể phụ thân chỉ thích cái giọng ấy. "
" Lão gia hứng thú quả thật đặc biệt. " Nói một câu thế này mới ý thức tới không nên cùng Phượng Vũ Hoành một cái tiểu cô nương tán gẫu những thứ này, nhanh chóng câm miệng, lại thuận theo lời trước đó hỏi về Hàn di nương tiếp tục nói: " Muốn nói đến Hàn di nương... Tiểu thư cũng biết vị Hứa đại phu xem bệnh cho Nhị thiếu gia vốn là bà con xa của Kim Trân? "
Phượng Vũ Hoành lắc đầu: " Ta thật không biết, có thể coi là là thân thích, cùng Hàn di nương có quan hệ gì? "
Tôn ma ma cùng nàng giảng: " Năm ngoái Hàn di nương từng hoài thai một đứa bé, lão gia rất hài lòng. Nhưng đột nhiên có một ngày, Hàn di nương uống một chén dược giữ thai sau thì mất hài tử. Nàng có thai vẫn luôn là Hứa đại phu trông nom, sau khi hài tử rơi mất Hứa đại phu còn nói đây là một cái nam thai. "
Phượng Vũ Hoành cau mày: " Ra chuyện như vậy. vì sao Phượng gia còn muốn giữ lại Hứa đại phu trong phủ? "
" Bởi vì kia chén dược giữ thai chẳng phải Hứa đại phu mở, là đại phu nhân đưa. Nhưng tiểu thư ngươi nghĩ a, Đại phu nhân thì biết được gì a, còn không phải thông qua Kim Trân hỏi Hứa đại phu kia một phen. "
"Vậy phụ thân không có truy cứu? "
Tôn ma ma lắc đầu bất đắc dĩ: " Truy cứu cái gì nga ~, lúc ấy nghe nói lão gia đang có việc xin Thẩm gia. "
Phượng Vũ Hoành không có hỏi, thì nàng cảm thấy phụ thân nguyên chủ này thật càng tiếp xúc càng cảm thấy buồn nôn. Vì lợi ích cũng không tiếc gì, gì cũng làm được, rốt cuộc là quyền lợi quá mê người, có mắt không tròng quả nhiên ác độc?
Vội vã ăn xong cơm, Tôn ma ma bưng đĩa rời khỏi. Thanh Ngọc đảm nhiệm người mới, lòng hiếu học cùng lòng cầu tiến vẫn đủ cường, nghe Tôn ma ma nói, nàng liền có phân tích của mình: " Tôn ma ma đều biết rõ ràng như thế, kia Hàn di nương chắc chắn cũng biết, nàng nhất định cực hận Đại phu nhân. "
Vong Xuyên gật đầu: "Đúng vậy a, có thể bằng thân phận của nàng, lại vạn vạn không dám đắc tội Thẩm thị, đây mới gọi là khó làm. "
Phượng Vũ Hoành cười nhẹ: " Nàng đã mượn tay chúng ta thu thập Hứa đại phu, nhân tình này liền không thể không ghi nợ. Các ngươi giúp ta nhớ kỹ, sẽ có thời điểm chúng ta cần tới Hàn thị. "
Hai người nha đầu cùng nhau cúi người, nói " Nô tỳ tuân mệnh. "
Lúc chạng vạng, Tử Duệ đã tỉnh lại.
Phượng Vũ Hoành chạy tới giúp đỡ hài tử bắt mạch một lần, xác định đã không có đại sự gì nữa, lại đút thuốc pha thêm một lần, lúc này mới nói cho hạ nhân hầu hạ: " Mấy ngày gần đây cho thiếu gia ăn chút thanh đạm, thuốc cũng không cần uống nữa, không cần uống nước lạnh. "
Tử Duệ ngoan ngoãn nằm úp sấp trên người nàng, giương lên mặt cười nói: " Tỷ tỷ yên tâm, ta đều nhớ rồi, nhớ kỹ hơn các nàng đây! "
Phượng Vũ Hoành nhìn đệ đệ trong ngực, trong ký ức trùng điệp đứa bé khả ái kiếp trước. Trong nháy mắt nàng hơi hoảng hốt, theo bản năng liền mở miệng: " Yên tâm, đời này, tỷ tỷ nhất định muốn cho ngươi sống khỏe mạnh. "
Tử Duệ không nghe rõ lời của nàng, nhưng lại biết tỷ tỷ là vì muốn tốt cho hắn, vui vẻ ôm lấy nàng hì hì cười.
Đêm nay, Phượng Vũ Hoành mơ nhiều giấc mơ kỳ quái. Trong chốc lát là mẫu thân và đệ đệ kiếp trước, trong chốc lát lại là huynh đệ trong lục quân bị trọng thương. Còn có phòng giải phẫu của nàng, cùng ánh sáng chói mắt độc nhất kia.
Cuối cùng chợt một tiếng nổ tung, cảnh trong mơ lại chuyển tới trên máy bay trực thăng, nàng dường như nhìn đến mảnh vụn thân thể của mình, dường như nhìn đến linh hồn của mình rơi đến vực sâu sâu thẳm.
Người ngay lúc này tỉnh lại, cả người xuất mồ hôi lạnh.
Thực sự ngủ không được, đã chuẩn bị đi vào trong sân cùng Hoàng Tuyền gác đêm nói chuyện một chút, người mới ngồi dậy, chợt nghe được nơi cửa sổ có thanh âm sột sột soạt soạt truyền đến.
Thần Y Đích Nữ Thần Y Đích Nữ - Đường Thập Lục