A good book on your shelf is a friend that turns its back on you and remains a friend.

Author Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Cao Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Tiêu Bách
Số chương: 1059 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 6108 / 62
Cập nhật: 2015-06-13 10:29:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63: Khách Không Mời Mà Đến
hóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Trong trướng chợt ồ lên, mọi người đều căm tức nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy từ ngoài trướng có ba người đi vào. Đi đầu là hai nam tử có bộ dạng như người Đột Quyết, bọn họ đẩy những thị vệ giữ cửa trướng ra, bước vào bên trong.
Ô Đồ ngồi gần cửa trướng nhất, y nhanh chóng đứng lên, chỉ vào người mới tới, tức giận nói:
- Các ngươi là ai, lại dám xông vào trướng của Khả Hãn!
- Ô Đồ, ngươi thật sự không biết ta sao?
Lúc này người thứ ba mới bước lên, y là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, y mỉm cười liếc nhìn Ô Đồ. Sắc mặt Ô Đồ chợt thay đổi hẳn, quay đầu nhìn A Nỗ Lệ. Sắc mặt A Nỗ Lệ lại trắng bệch, lùi về sau hai bước, nàng nhận ra đây là Tiết Khất La – con trai tù trưởng Tiết Diên Đà Bộ. Ba năm trước, cha nàng vì muốn lôi kéo Tiết Diên Đà Bộ, nên đã gả nàng cho con trai tù trưởng Tiết Diên Đà Bộ, chính là Tiết Khất La, nhưng người nàng thích lại là dũng sĩ Ô Đồ.
- Ô Đồ, ngươi ngồi xuống!
Khải Dân Khả Hãn chậm rãi đứng lên, y cực lực che dấu sự kinh hoảng trong mắt, cười ha ha nói:
- Thì ra là người hùng từ phương Tây xa xôi đến, tại sao lại có dũng khí bay đến Kim Sơn vậy?
Hai người đi vào trướng trước, một là em trai của Tây Đột Quyết Bộ Già Khả Hãn, gọi là A Sử Na Bá Hàn, còn một người khác trẻ tuổi khỏe mạnh hơn là cháu trai Bộ Già Khả Hãn, tên là A Sử Na Sĩ Lợi Phạt, còn người sau cùng chính là con trai của thủ lĩnh Tiết Diên Đà Bộ, tên là Tiết Khất La.
Trưởng Tôn Thịnh đã ngồi xuống, trong lòng y đầy sự cảnh giác, Đông Tây Đột Quyết lấy Kim Sơn làm ranh giới, nơi này cách Kim Sơn chỉ có mấy trăm dặm, em trai và cháu trai của Bộ Già Khả Hãn lại công khai có mặt trong trướng, mà trước đó lại không có thông báo gì.
Điều này chứng minh bọn họ đã từng đến hành dinh Khả Hãn trước y, vì thế thị vệ của Nhiễm Can mới không cản họ, điều này chứng tỏ Nhiễm Can thực sự có cấu kết với Tây Đột Quyết.
Đây cũng là nguyên nhân Trưởng Tôn Thịnh tới nơi này, Nhiễm Can tuy rằng dựa dẫm vào triều Tùy, nhưng y không hoàn toàn thần phục Đại Tùy. Y thậm chí còn muốn kết minh cùng Tây Đột Quyết, điều này vương triều Tùy tuyệt đối không cho phép. Nếu Đông Tây Đột Quyết liên minh, vậy có nghĩa là vương triều Đại Tùy xuất hiện hai kẻ thù hùng mạnh, bọn họ sớm muộn gì cũng đồng thời tiến công Đại Tùy.
Sách lược phía Bắc của vương triều Đại Tùy chính là Đông Tây Đột Quyết vĩnh viễn căm thù và đối lập lẫn nhau, bọn họ chinh phạt lẫn nhau, tiêu hao thực lực, mà không thể chống lại vương triều Tùy.
Đúng là vì lo lắng Đông Tây Đột Quyết giải hòa kết minh, nên Trưởng Tôn Thịnh mới vội đến trấn an Nhiễm Can, ngăn cản y kết minh với Tây Đột Quyết, không ngờ vẫn là bị sứ giả của Đạt Đầu đến trước một bước.
Trưởng Tôn Thịnh đặt đại kỳ kim đầu sói lên bàn, im lặng quan sát tình thế thay đổi. Y muốn nhìn xem, Nhiễm Can sẽ ứng đối như thế nào?
Dương Nguyên Khánh cũng không nói gì, hắn chậm rãi uống rượu, quan sát từng người trong trướng. Hắn đã phát hiện ra một chút manh mối, người thứ ba bước vào trướng dường như có quan hệ không bình thường với người chị A Nỗ Lệ, nếu không Ô Đồ cũng sẽ không khẩn trương như vậy, A Nỗ Lệ cũng không biến sắc như thế.
- Dũng sĩ quân Tùy!
Đốt Cát – con trai Nhiễm Can ngồi đối diện Dương Nguyên Khánh ngữ khí lạnh lùng trào phúng nói:
- Ngươi không phải nói vương kỳ là do ngươi đoạt được sao? Bây giờ người khác khiêu chiến, tại sao ngươi lại im lặng, dũng khí đoạt kỳ của ngươi đâu?
Ánh mắt mọi người trong trướng đều nhìn về phía Dương Nguyên Khánh, Dương Nguyên Khánh chỉ cười nhạt, hắn uống hết rượu trong chén, lại liếc nhanh qua Trưởng Tôn Thịnh, trưng cầu ý kiến của y. Trưởng Tôn Thịnh gật gật đầu.
Dương Nguyên Khánh đưa tay cầm vương kỳ kim đầu sói trong tay, vung cờ lên, dùng tiếng Đột Quyết rành mạch nói:
- Không sai! Đây là chiến lợi phẩm của ta, do ta quyết định!
Hắn ngạo nghễ liếc mắt nhìn hai gã quý tộc Đột Quyết, quay đầu lấy một mũi tên mình đã từng dùng qua ném cho bọn họ, trên từng mũi tên đều có khắc tên của hắn.
- Mũi tên này, các ngươi có biết không?
Bá Hàn và Sĩ Lợi cầm lấy mũi tên, mặt lập tức đổi sắc, chính là mũi tên này, bọn họ có thể nhận ra ngay. Năm năm trước Khả Hãn chính là bị thương vì mũi tên này, cho đến bây giờ thương thế chưa lành. Hai người cùng lùi về sau một bước, tay đặt lên đao, ánh mắt tức giận nhìn Dương Nguyên Khánh.
Trưởng Tôn Thịnh nhanh chóng liếc mắt nhìn Nhiễm Can, thấy trên mặt y lộ vẻ cực kỳ khó xử, y liền cười lạnh một tiếng:
- Khả Hãn, đây cũng là khách quý của người chứ!
Nhiễm Can lau mồ hôi trên trán, y biết Trưởng Tôn Thịnh đã hoài nghi y rồi, liền đứng lên nói:
- Trong trướng đều là khách của tôi, theo quy tắc của người Đột Quyết chúng tôi, trước khi bữa tiệc kết thúc, chỉ có bạn, không có thù, mọi người cùng ngồi đi!
….
Trong trướng mỗi người có tâm tư riêng, nhất thời bữa tiệc tiếp đón cứ chấm dứt qua loa như vậy. Nhiễm Can nhanh chóng sai tâm phúc đại thần Sử Thục Hồ Tất sắp xếp cho ở cho khách quý từ xa đến, Sử Thục Hồ Tất suy xét chu toàn, đặc biệt tách biệt hai đoàn người. Một đoàn ở phía đông Hồ Cáp Lợi, một đoàn ở phía Tây Hồ Cát Lợi, sắp xếp cho hai đoàn ở cách xa nhau hai mươi dặm, như vậy để khiến hai đoàn khó có thể phát sinh xung đột.
Nhiễm Can thì lại thẹn trong lòng, lấy cớ say rượu chui vào trong trướng của mình để ngủ, cũng không gặp ai.
Trong trướng tối đen, Nhiễm Can ngồi trên tấm thảm lông dê, ngây ngốc nhìn đỉnh trướng. Tâm tư của y vô cùng mâu thuẫn, mấy năm nay, y luôn ôm mộng có thể thống nhất Đông Tây Đột Quyết, trở thành vị Đại Hãn chung của tất cả người Đột Quyết, thoát khỏi vương triều Tùy, không còn làm nước phụ thuộc nữa.
Nhưng y lại thiếu dũng khí, sự hùng mạnh của vương triều Tùy làm y e ngại, y không dám bước một bước phản bội. Quan trọng hơn là, thực lực của y quá yếu, các bộ Thiết Lặc vẫn nằm dưới sự khống chế của Tây Đột Quyết, còn có phần lớn bộ tộc của Đô Lam bộ vẫn nằm trong tay Tây Đột Quyết.
Nửa năm trước, Bộ Già Khả Hãn phái sứ giả đến bí mật gặp y, biểu thị muốn giải hòa với y, hy vọng có thể cùng y kết đồng minh, đồng thời đưa ra một điều kiện khiến y không thể nào từ chối được. Nếu y đồng ý kết minh, Tây Đột Quyết sẽ đem 150.000 hộ của bộ tộc Đô Lam bộ trả lại cho y.
150.000 hộ bộ tộc, gần triệu nhân khẩu! Bảo y làm sao không động tâm được? Y rốt cuộc hạ quyết tâm, cùng kết minh với Tây Đột Quyết, đồng thời cũng duy trì quan hệ với triều Tùy.
Lần này y lấy cớ đi săn mà đi về hướng Tây, là vì muốn ký kết minh ước với Bộ Già Khả Hãn, không ngờ Trưởng Tôn Thịnh lại bất ngờ xuất hiện, quấy rầy kế hoạch của y, khiến y nhất thời không biết nên làm thế nào mới ổn thỏa.
- Khả Hản!
Bên ngoài trướng truyền đến giọng nói của tâm phúc đại thần Sử Thục Hồ Tất.
- Vào đi!
Sử Thục Hồ Tất là mưu sĩ tâm phúc của Nhiễm Can, y muốn nghe ý kiến của người này.
Cửa trước được vén lên, trong ánh sáng, một bóng dáng nhỏ gầy bước vào bên trong. Sử Thục Hồ Tất là một thương nhân Túc Đặc, nhiều năm cùng làm ăn buôn bán với người Đột Quyết, năm ngoái Khải Dân Khả Hãn phát hiện gã rất có mưu trí, liền giữ gã lại Đột Quyết làm quân sư cho mình.
Sử Thục Hồ Tất là một thương nhân, gã giỏi về tính toán, giỏi về cân nhắc ích lợi, gã không chỉ là quân sư của Nhiễm Can, đồng thời cũng là đại sứ mậu dịch, tất cả những mậu dịch với triều Tùy đều do gã phụ trách.
Sử Thục Hồ Tất chậm rãi ngồi xuống, cười nói:
- Khả Hãn có phải buồn rầu vì Trưởng Tôn Thịnh bất ngờ đến đây không?
- Rất buồn rầu!
Nhiễm Can thở dài,
- Ta đoán Trưởng Tôn Thịnh đã nghe tin đồn gì đó, nên y mới tới đây. Dù sao y đại diện cho Đại Tùy, ta còn chưa thể trở mặt với Đại Tùy, không thể đắc tội được!
- Khả Hãn đã từng nghĩ chưa? Trưởng Tôn Thịnh làm sao biết chúng ta muốn kết minh với Tây Đột Quyết? Việc này chỉ có rất ít người biết, y ở xa ngàn dặm, mà lại biết được tin này, Khả Hãn không cảm thấy kỳ lạ sao?
- Điều này có gì kỳ lạ chứ?
Nhiễm Can lạnh lùng nói:
- Đương nhiên là tin tức do công chúa truyền tin, ngoài nàng ra còn có thể là ai được chứ?
Trong trướng đột nhiên im lặng, một lúc sau, Nhiễm Can hừ mạnh một tiếng,
- Nếu nàng còn dám báo tin cho triều Tùy, ta sẽ khiến nàng bạo bệnh mà chết!
- Khả Hãn, để ta đi một chuyến đến doanh địa của Tây Đột Quyết đi! Ta đi khuyên nhủ Bộ Già Khả Hãn, để y hiểu cho sự khó xử của Khả Hãn, đợi Trưởng Tôn Thịnh đi rồi, hãy ký minh ước!
Nhiễm Can trầm tư một lúc, cũng chỉ có thể như vậy nữa thôi. Y cũng chưa thể đắc tội được Trưởng Tôn Thịnh, không thể đắc tội vương triều Tùy, y bất đắc dĩ thở dài:
- Được rồi! Ngươi đi ngay bây giờ đi!
Sử Thục Hồ Tất đứng lên định đi, Nhiễm Can lại gọi gã lại,
- Ngươi nói với Đạt Đầu, nếu y thật sự có thành ý, thì đừng lấy Tiết Diên Đà ra uy hiếp ta, đừng cho rằng ta không hiểu ý tứ của y.
- Thuộc hạ biế rồi, nhất định sẽ khuyên bảo y thật tốt.
Sử Thục Hồ Tất lui xuống, Nhiễm Can chỉ cảm thấy trong lòng phiền não rối loạn. Y chưa từng nghĩ đến việc Tiết Diên Đà Bộ sẽ xuất hiện, y biết mình đã thất sách rồi, binh lực mang theo quá ít. Nếu gã không muốn kết minh, e rằng y cũng rất khó có thể rời khỏi nơi này. Nhiễm Can trong lòng bắt đầu có chút hối hận.
Y vốn dĩ muốn tay trái cầm tay Đại Tùy, tay phải lôi kéo Tây Đột Quyết, nắm cả hai bên trong tay. Nhưng y lại không ngờ, Tây Đột Quyết cũng không phải hiền hậu gì, nếu làm không tốt thì cuối cùng là y bị đùa giỡn trong tay Đạt Đầu thôi.
Nhiễm Can ngồi cũng không xong, đứng cũng không được, muốn ra khỏi trướng, lại sợ Trưởng Tôn Thịnh chặn lại, thực sự không mặt mũi nào gặp y. Lúc này, ngoài trướng bỗng vang lên giọng nói của thị vệ:
- Khả Hãn thân thể không khỏe, không thể tiếp khách, mong Trưởng tôn Tướng quân ngày mai lại đến!
Nhiễm Can cả kinh, y vội vàng nằm xuống, kéo tấm thảm lông dê đắp lên, ngay cả đầu cũng bịt kín.
Thiên Hạ Kiêu Hùng
Tác giả: Cao Nguyệt
Quyển 2: Bách Chiến Hoàng Sa Xuyên Kim Giáp
Thiên Hạ Kiêu Hùng Thiên Hạ Kiêu Hùng - Cao Nguyệt Thiên Hạ Kiêu Hùng