Sự khác biệt giữa người thành công và những người khác không nằm ở chỗ thiếu sức mạnh, thiếu kiến thức, mà là ở chỗ thiếu ý chí.

Vince Lambardi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 112 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 768 / 3
Cập nhật: 2020-06-28 13:36:03 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69
iêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 69: Ý nghĩa của quân huấn.
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
Hạng Vân Phi đang nói đến ý nghĩa tồn tại của tinh anh quân huấn……
"……Ngồi ở đây có rất nhiều đồng học, có thể cũng không rõ được, tại sao quốc gia lại quyết tâm phổ biến chính sách tinh anh quân huấn này lớn đến như vậy. Tại sao phải đến bộ đội? Trực tiếp quân huấn tại trường không phải cũng giống nhau sao? Chính sách tinh anh quân huấn này của nước ta cũng nổi lên rất nhiều chú ý của đại quốc phương tây. Bọn họ cũng đoán, rốt cuộc chính sách này là mục đích gì? Đối với Trung Quốc sẽ sinh ra ảnh hưởng gì? Ta nghĩ, các vị đang ngồi đây, cũng rất muốn biết rõ vấn đề này. Hôm nay, ta có vài câu muốn nói, mọi người hãy tham khảo chút. Chú ý cho kỹ nhé, giải thích của ta là như vầy…… Hề hề đùa thôi, chẳng có tin tức gì để nói. Do đó, người ngoại quốc có hỏi cũng không nói được, còn nếu ta gạt họ, nói này nói nọ, có khi bị cho là ta không cẩn thận tiết lộ cơ mật quốc gia rồi, haha!"
Hạng Vân Phi nói xong, khiến mọi người cười một trận.
"Mấy năm trước, đại học cao đẳng nước ta khuếch trương chiêu sinh toàn diện, nguyên bổn các đại học sinh ngưu khí thoáng cái trở nên không đáng một xu. Bây giờ, ngươi đứng trên đường lớn, tùy tiện kéo một hai người hỏi, khẳng định ít nhất phải có một người có bằng cấp. Mặt khác người kia còn có thể có bằng thạc sĩ. Khếch trương chiêu sinh có chỗ tốt rất lớn, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Một điểm trong đó chính là, tố chất chỉnh thể của các đại học sinh đều bị giảm xuống. Bây giờ, tác dụng của mấy đại học sinh đối với xã hội, thậm chí so ra còn kém hơn một đại học sinh trước kia. Chúng ta có thể từ trong miệng họ thường xuyên nghe được, chán nản, buồn bực, muốn buông bỏ…… Nói như vậy, bọn họ còn không biết được rằng tại sao mình muốn vào đại học, thế thì học đại học như thế nào đây chứ, bọn họ vốn không thể tìm được phương hướng, không thể biết được sau này mình muốn làm gì. Vì vậy bọn học bắt đầu bỏ khóa, bắt đầu ăn chơi đàn đúm, lên mạng chơi game, bài tập không làm, tùy tiện sao chép, copy ý tưởng ứng phó cho có một chút. Cuối cùng ngay cả luận văn tốt nghiệp cũng đều là sao chép. Đây cũng không phải là một hiện tượng cá biệt, mà là tồn tại ngay trong đại học cao đẳng. Trên cái ngã tư nhân sinh của đại học này, đã có rất nhiều người bị lạc phương hướng. Tố chất thân thể cùng tâm lý càng ngày càng thấp, rất thường xuyên nghe thấy tin tức truyền tới học sinh trong đại học cùng cao đẳng nhảy lầu tự tử."
Tất cả mọi người đều bị đề tài Hạng Vân Phi nói làm hấp dẫn, bởi vì loại tình huống hắn nói, là một hiện tượng mà rất nhiều người đã chính thức kinh nghiệm qua hoặc tận mắt nhìn thấy.
"Tình huống như thế càng ngày càng nghiêm trọng, vậy thì phải làm sao bây giờ đây hả? Có một nhà trí giả nói như vầy, hắn bảo: Đem cả đám đại học sinh đó quăng vô bộ đội là xong!" Lúc Hạng Vân Phi nói những lời này, lại còn làm động tác bắt chước một ai đó tự phi tự tiếu. Nhất thời khiến mọi người cười thêm một trận, bởi vì động tác này tất cả mọi người đều rất quen thuộc, trên TV cũng thường xuyên chứng kiến. Những lời đó rốt cuộc là ai nói, khỏi cần nói cũng biết. (DG: Ta không biết nè >"
"Vì vậy, tinh anh quân huấn nhờ đó mà sinh ra. Cho nên, tại sao phải đưa đến bộ đội? Chính là bởi vì, bộ đội là một cái lò để tôi luyện!" Hạng Vân Phi đề cao ngữ điệu, "Bộ đội là địa phương phi thường tốt để rèn luyện con người. Ở trong hoàn cảnh đặc thù này, các ngươi có thể học được những thứ mà ở trường các ngươi không học được. Đối với các ngươi mà nói, nó là thứ ắt không thể thiếu được. Có những thứ này, các ngươi có thể có được thêm tính mạng thứ hai cho mình, có thể nói chính là thoát thai hoán cốt! Ta cũng không có khoa trương. Một tháng sau, lúc trở về trường, các ngươi sẽ hiểu được những lời ta nói. Bình thường lúc các ngươi quân huấn, cũng nên tự hỏi một chút, cuộc sống quân doanh rốt cuộc có thể mang đến cho các ngươi cái gì."
……………………
Hạng Vân Phi nói rất có đạo lý, cũng rất kích động, đem mâu thuẫn tâm lý trong đáy lòng mọi người hoàn toàn dập tắt. Mọi người lúc này cũng bắt đầu tự hỏi mục đích chính thức của tinh anh quân huấn là gì. Bắt đầu nghĩ lại, bản thân rốt cuộc ở trong quân huấn sẽ học được những gì.
"Thiếu tướng nói chuyện quả nhiên là có trình độ, ta bây giờ quả thực có chút nhiệt huyết sôi trào rồi, hận không thể lập tức bắt đầu quân huấn, cho dù mệt chết ta cũng cam tâm!" Hứa Lâm Hổ nhỏ giọng nói.
Sở Suất nói: "Mục đích của quân huấn, trừ rèn luyện ý chí của học sinh sinh viên ra, còn bồi dưỡng cho chúng ta tinh thần cứng cỏi, kiên cường, vĩnh viễn không buông tha. Nhưng ta cảm giác được còn có cả ý nghĩa chính trị cùng quân sự, tuyệt đối không đơn giản như vậy!"
Mà Hàn Phong lúc này lại đang nhớ lại quá trình nhận thức Hạng Vân Phi năm xưa.
Lúc đầu, Hàn Phong là người phụ trách ngành kỹ thuật của bộ đội, đái lĩnh kẻ dưới tay hợp thành tác chiến sư bố trí chỉ huy hệ thống tác chiến. Kết quả là bị Hạng Vân Phi ngoại hiệu là Phi Tiêu quấn lấy không tha. Nhớ kỹ lúc ấy hắn chỉ là một đội trưởng, da mặt cực dày suốt ngày quấn quít bên cạnh Hàn Phong có độ tuổi so với hắn không sai biệt lắm. Nhất định phải bắt cho được Hàn Phong giúp đỡ đoàn đội của hắn gia cố an toàn. Hơn nữa còn phải mở hai khóa dạy kỹ thuật vi tính cho bọn hắn, nhớ lúc đó cái tên vô sỉ này còn phong tỏa tin tức, không cho các đoàn khác biết, kết quả về sau diễn tập, đoạt được nhiều lần chiến thắng.
Đảo mắt đã 25 năm, thiếu niên năm đó cũng đã trở thành thiếu tướng, xem ra tiểu tử này hỗn cũng không tệ lắm nha! Tài hùng biện ăn khớp như chó trong nhà, không biết da mặt có còn dày như vậy hay không.
Hàn Phong trong lòng cảm giác thật xúc động, nghĩ muốn cùng hắn xưng huynh gọi đệ, nhưng mà…… Hiển nhiên chuyện đó chỉ có thể ngẫm lại trong lòng mà thôi.
Hạng Vân Phi bây giờ là thiếu tướng, mà Hàn Phong, lại là một học sinh Thủy Mộc bình thường, lại đi cùng hắn xưng huynh gọi đệ ư? Khẳng định là điên rồi!"
Lại nói tiếp, Hạng Vân Phi cũng là người thứ nhất kể từ lúc Hàn Phong sống lại gặp được. Mặt khác, Ngụy Kỳ cũng là một người, nhưng trước giờ Ngụy Kỳ cũng không biết được thân phận chính thức của Hàn Phong.
Có thể thấy được, các loại tình huống trong cuộc sống luôn phát sinh thay đổi.
Hàn Phong bắt đầu lo lắng, bản thân liệu có thể xử lý những mối quan hệ này không.
Nguyên tắc đầu tiên, chính là tuyệt đối không thể bại lộ bản thân. Trên cơ bản, những người năm đó nhận thức mình, Hàn Phong bây giờ cũng không có ý định đi tiếp xúc, cũng không muốn lấy thân phận Nhạc Phong tiếp xúc. Mặt khác, đối với những người lúc đầu Hàn Phong có chút quan hệ, nhưng không có đưa ra thân phận cùng liên lạc chính thức. Nếu nói ra, thì vẫn có thể tiếp tục liên lạc với những người này, ví dụ như Ngụy Kỳ chẳng hạn.
Bây giờ Hàn Phong thậm chí còn cảm thấy có chút may mắn, năm đó bản thân cũng không có bạn gái, lại càng không có kết hôn. Bằng không, nếu hôm nay gặp phải lão bà hay con gái mình thì…… Ài thật sự là khó mà xử lý tốt rồi.
Hạng Vân Phi chỉ đứng đó nói một tràng. Sau khi nói xong cũng liền vội vã rời đi.
Nghỉ ngơi một chút, ăn cơm trưa xong, bọn họ bắt đầu quân huấn lần nữa.
Lúc này, rất ít người than khổ, lời nói của Hạng Vân Phi, khiến cho họ xúc động không ít. Có thể có cơ hội đến nơi này thể nghiệm cuộc sống quân doanh một tháng, có lẽ thật sự đúng là một cơ hội quý giá xa xỉ vô cùng, cũng là một cái thể nghiệm trọng yếu ảnh hưởng đến cả đời của mình.
Xế chiều tập luyện động tác quân đội, bước đều cùng xếp đội ngũ, sau khi quân huấn chấm dứt, Hạ Thái nói: "Ở bên dưới nghe đây, ta muốn chọn một phó đội trưởng hiệp trợ công việc quân huấn với ta, vì mọi người phục vụ cho tốt. Trong Số ba người Hứa Lâm Hổ, Hàn Phong cùng Sở Suất tuyển ra, các ngươi có ý kiến gì không?"
Mọi người nhìn 3 người bọn hắn bĩu môi, bọn họ bây giờ đã hiểu rõ tính tình của đội trưởng mình rồi. Nhìn qua thì thấy biểu hiện của hắn có vẻ rất dân chủ, rất công bình, nhưng trên thực tế, lại hết sức độc tài. Nếu có người nào dám đứng ra dị nghị, hắn khẳng định sẽ hung hăng phê bình một trận. Dù sao, biểu hiện của 3 người Hàn Phong là quá rõ ràng, những người còn lại cũng không ai có thể so sánh, chỉ một câu có thể nói - - Cho dù có ý kiến cũng phải im lặng.
"Tốt lắm." Hạ Thái rất hài lòng gật đầu, "Vậy trong 3 người các ngươi có ai xung phong đảm nhận không?"
Hàn Phong vừa định nói chuyện, thì bị Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất đoạt trước chỉ vào hắn nói: "Ta đề cử Hàn Phong!"
Giật giật miệng mấy cái, Hàn Phong định nói cái gì thì cũng đành nuốt ngược trở lại. Có một số việc, nói càng nhiều, ngược lại càng phiền toái, không bằng dứt khoát cứ như thế.
Đối với biểu hiện của Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất, Hạ Thái có chút ngoài ý muốn, hắn nhìn chằm chằm Hàn Phong trong chốc lát. Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười: "Tốt, bắt đầu từ bây giờ, Hàn Phong chính là phó đội trưởng kiêm nhóm trưởng nhóm 1. Phía dưới chúng ta bắt đầu tuyển nhóm trưởng, 30 người, dựa theo truyền thống trước kia, một nhóm 6 người, cho nên có 5 nhóm……"
Siêu Cấp Hệ Thống Siêu Cấp Hệ Thống - Phong Điên Cuồng Tiếu Cường Siêu Cấp Hệ Thống