Nguyên tác: Shang Yin
Số lần đọc/download: 3441 / 24
Cập nhật: 2016-10-23 22:23:47 +0700
Chương 61: Tiểu Nhân Tử Tiểu Hải Tử
*Tiểu Nhân Tử, và Tiểu Hải Tử là chỉ cái thằng nhỏ của hai người, cự long và con giun đất..:)))
"Này, tôi ở nhà cậu đã hơn 10 ngày rồi, làm sao tôi không thấy cậu làm chuyện này hả?"
Bạch Lạc Nhân nghiêng người sang, dáng vẻ lười nhác không muốn để ý đến Cố Hải, "Tôi làm chuyện này cũng không cho cậu nhìn thấy!"
Cố Hải lại lấn tới, áp ngực vào sau lưng của Bạch Lạc Nhân, giọng nói vô cùng mị hoặc, "Vậy khi nào thì cậu làm? 24 tiếng đồng hồ tôi đi theo cậu, chưa nhìn thấy cậu có động tác gì đấy?"
Bạch Lạc Nhân dùng cùi chỏ mạnh mẽ huých vào hông của Cố Hải một cái, "Đêm tối nói mấy cái này thú vị lắm hả?"
Hông của Cố Hải đang lúc tê dại, giọng nói cũng biết thành ngọt xớt, "Những lời này không phải chỉ nói vào buổi tối hay sao?"
Bạch Lạc Nhân nhắm mắt lại, không thèm đếm xỉa đến cái tên con trai đêm hôm phát dục này.
Tay của Cố Hải lại đưa tới, lần này thẳng đến cạp quần Bạch Lạc Nhân, đầu tiên là giả vờ xoa bóp cơ bụng của cậu, sau đó thừa dịp Bạch Lạc Nhân không chú ý, bất ngờ luồn vào bên trong, đến khi Bạch Lạc Nhân túm tay của Cố Hải lại, thì tay cậu cũng chạm đến gốc của Tiểu Nhân Tử rồi.
Trong đôi mắt của Bạch Lạc Nhân giống như nổi lên một ngọn lửa, đột nhiên nhào tới trên người của Cố Hải, hướng về phía điểm yếu của cậu ta điên cuồng mà tấn công.
"Cậu mà còn phát dục nữa thì cút về cho tôi!"
Cố Hải cười đến mức cằm suýt chút nữa thì rơi xuống, "Đều là con trai, cho tôi sờ một cái thì làm sao? Cậu chưa nghe nói qua hả? Để con trai kiểm tra cho sẽ cải thiện khả năng tình dục."
"Vớ vẩn, tôi chả bao giờ nghe qua chuyện như thế cả? Tôi không cần cậu kiểm tra, khả năng của tôi cũng là số một."
"Ồ ố!" Cố Hải lộ ra vẻ kinh ngạc, "Nghe cậu nói thế, chắc kinh nghiệm cậu phong phú lắm nhỉ. Sao nào? Cậu và bạn gái đã xxoo nhau chưa?"
"Cậu quản được hả?"
Cố Hải cũng không biết là tò mò hay là sốt ruột, không ngừng hỏi đến cùng, "Nói thật đi, tóm lại thì cậu vẫn còn "zin" đúng không?"
Bạch Lạc Nhân thờ ơ trả lời một câu, "Cậu đi mà hỏi bản thân mình trước đi, cậu còn thì tôi cũng còn."
Trong lòng Cố Hải có tiếng nhạc.
"Hai ta trao đổi một chút đi, cậu kể cho tôi nghe về lần đầu tiên của cậu với Tiểu Tuệ nhà cậu, tôi sẽ kể cho cậu nghe lần đầu tiên của tôi và Lộ Lộ nhà tôi."
"Tôi không muốn nghe lần đầu tiên của cậu." Bạch Lạc Nhân nói.
Cố Hải vô cùng kinh ngạc, " Vì sao hả? Chuyện kích thích như thế cậu không muốn nghe hả?"
"Có cái gì kích thích?" Bạch Lạc Nhân hừ lạnh một tiếng, "Không phải là hai người đàn ông cùng nhau làm hả?"
Cố Hải đánh vào trán Bạch Lạc Nhân một cái thật mạnh, "Cậu nói ai là đàn ông hả?"
Không để ý đến lực độ bàn tay Cố Hải đánh một cái rất mạnh lên trán Bạch Lạc Nhân, làm cho Bạch Lạc Nhân rít một hơi đau đớn.
Cố Hải lập tức khẩn trương, nhanh chóng kiểm tra chỗ bầm tím của Bạch Lạc Nhân, cẩn thận thổi thổi, "Đánh đau không?"
Bạch Lạc Nhân hất tay Cố Hải ra, kéo chăn sát lên cổ, ném cho một câu, "Ngủ đi!"
"Đừng mà!" Cả người Cố Hải vừa ôm vừa đè lên người Bạch Lạc Nhân, "Cậu kể cho tôi một chút đi!"
"Kể với cậu làm cái gì?" Bạch Lạc Nhân có chút không nhịn được.
"Thỏa mãn lòng hiếu kỳ của tôi, đối với biểu hiện trên giường của cậu tôi vô cùng hứng thú."
"Đây không phải là cậu đang đâm vào vết thương của tôi hay sao? Tôi và cô ấy đã chia tay rồi."
Không biết vì sao Cố Hải thấy Bạch Lạc Nhân cất giấu quá khứ của mình như thế lại còn để ý đến cô nữ sinh Thạch Tuệ kia, đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái.
"Cậu không kể chứng minh cậu yếu sinh lý, tôi thay mặt đảng và đại biểu quân giải phóng nhân dân Trung Quốc xem thường cậu."
Không phải là Bạch Lạc Nhân không muốn kể, mà căn bản không có gì để kể, lần đầu tiên Thạch Tuệ và cậu thân mật là cái đêm trước hôm cô ấy đi du học. Bạch Lạc Nhân đã từng khăng khăng muốn níu giữ cô ấy lại, muốn làm việc đó để trói buộc cô ấy, để cho cô ấy cả ngày ở phía sau gọi chồng, chồng,... mặc dù có ra nước ngoài cũng phải mang theo ''tem bảo hành'' của mình. Kết quả lúc cô ấy cởi hết quần áo ở trước mặt cậu, cậu ta lại chết cứng dừng lại ở bước cuối cùng.
Nếu như thực sự chia tay, giữ lại trinh tiết cho cô ấy chính là món quà ý nghĩa nhất.
Cho nên, sau hôm Thạch Tuệ đi rồi, liên tiếp rất nhiều ngày, Bạch Lạc Nhân đều mơ đến ngày hôm đó, chỉ còn có bước cuối cùng chưa làm xong.
"Hay là cậu kể một chút cho tôi về lần đầu tiên của cậu đi."
Bạch Lạc Nhân thực sự không cách nào tưởng tượng Cố Hải giống như long tinh hổ mãnh thế kia thì Kim Lộ Lộ nhỏ bé có thể chịu được hay không.
"Lần đầu tiên của tôi hả, phải nói là vô cùng đê mê." Cố Hải bắt đầu bịa chuyện.
Bạch Lạc Nhân hứng thú, "Cậu kể cho tôi nghe một chút đi, đê mê như thế nào?"
Cố Hải sinh động kể chuyện, hai thằng con trai cùng nhau kể đủ thứ chuyện hay ho, có thể không kích thích hay sao? Không quá mười câu, hai vị Tiểu Hải Tử, Tiểu Nhân Tử bên dưới đều tinh thần hùng hổ mà đứng dậy, cách một lớp quần mỏng không ngừng cương cứng giật giật.
Cố Hải chọc Bạch Lạc Nhân một cái, "Cậu thử qua để cho người khác giải quyết giúp cậu chưa? Rất sướng."
Bạch Lạc Nhân cười đến khó chịu, "Tôi thích tự mình làm hơn."
"Anh em thân thiết tuốt súng cho nhau một tý thì có làm sao? Hơn nữa, Tiểu Nhân Tử bên dưới kia của cậu đang kêu gào tôi kìa!"
"Cậu đi chết đi!" Bạch Lạc Nhân xuống giường, khoác một cái áo khoác rồi đi ra ngoài.
Cố Hải cố ý ở phía sau trêu chọc, "WC nhà cậu không che đậy gì, cậu mà để Tiểu Nhân Tử lạnh chết, thì tôi rất lo lắng đó."