Những người vĩ đại không những phải biết chớp lấy cơ hội mà còn phải biết tạo ra cơ hội.

C.C. Colton

 
 
 
 
 
Tác giả: Sa Thần
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: ZRaiki Immi
Số chương: 164 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 844 / 2
Cập nhật: 2020-11-14 06:28:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61: Ác Quỷ Khát Máu, Hôn Sâu
ắc mặt Kiếm Thập Nhất đột nhiên biến đổi, vội vàng đi qua dìu hắn, lại bị Đông Phương Lăng một tay đẩy.
Tuy rằng cả người đầy vết máu, thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, nhưng là Đông Phương Lăng cũng không giống như bị thương, chính là trong mắt tràn đầy lo lắng, thần sắc vội vàng.
"Mặc kệ ta, ta căn bản không có việc gì, Thập Nhất ngươi mau cùng ta đi ngăn cản gia!" Đông Phương Lăng vội la lên. Khi nói chuyện thở hổn hển, hiển nhiên là một đường chạy vội mà đến.
"Nhưng là thương tổn trên người huynh -" Kiếm Thập Nhất cau mày nói.
"Không phải máu của ta, ngươi nhanh đi, gia lại nổi điên rồi! Quả thực giống hệt ba năm trước!" Đông Phương Lăng vội vàng đánh gãy lời của hắn.
Kiếm Thập Nhất nghe xong những lời này, trong mắt khiếp sợ và khủng hoảng chợt lóe rồi biến mất đều bị Thủy Y Họa nhìn thấy.
Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại bảo Cơ Mộc Ly giống như ba năm trước? Tuy rằng ngoài mặt tỏ ra lạnh nhạt nhưng trong lòng Thủy Y Họa lại dâng lên một loại cảm giác vô cùng lo lắng.
Kiếm Thập Nhất không nói hai lời, buộc một miếng vải đen lên mặt rồi tay không theo Đông Phương Lăng bay ra khỏi vương phủ.
Thủy Y Họa rất rõ ràng kiếm có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với Kiếm Thập Nhất, hiện thời vì Cơ Mộc Ly thế nhưng hắn cũng không để ý, quan hệ của bọn họ rõ ràng thân cận hơn so với nàng tưởng rất nhiều. Có lẽ trước khi nàng xuất hiện, bọn họ đã sớm cùng nhau trải qua vô số cuộc chiến đẫm máu mà quan hệ của bọn họ không hẳn là chủ tử cùng thuộc hạ thậm chí có thể gọi là huynh đệ đồng sinh cộng tử.
Khó trách Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng cũng không thích Cơ Mộc Ly quá thân cận với bản thân mình. Bọn họ là đồng sinh cộng tử nhiều năm như vậy mới được Cơ Mộc Ly tín nhiệm, mà nàng lại tính cái gì, chẳng qua là một nữ tử có bề ngoài đẹp mắt căn bản không xứng làm cho chủ tử bọn họ tin tưởng?
Đông Phương Lăng cùng Kiếm Thập Nhất trong lúc nguy cấp ngay cả liếc mắt nhìn nàng một cái cũng chưa nhưng mà Thủy Y Họa chưa từng trông cậy vào hai người này có thể coi nàng như là người một nhà. Cho nên lúc hai người bay khỏi vương phủ, Thủy Y Họa không nói hai lời, đề khí liền đi theo phía sau hai người. Lúc đi vẫn còn không quên đội một chiếc mặt nạ che giấu thân phận.
Mặt nạ đỏ như máu... Đúng là chiế mặt nạ mà Cơ Mộc Ly đưa cho nàng lúc trước.
"Làm sao bây giờ, vương phi theo tới rồi?" Đông Phương Lăng quay về sau lườm một cái, hơi có chút lo lắng. Đương nhiên, lo lắng không phải là Thủy Y Họa, mà là chủ tử bọn hắn. Dù sao vương gia thích nữ nhân này, nếu là để nàng nhìn đến bộ dạng hiện tại của gia, e rằng sẽ bị sợ hãi rồi để lại bóng ma trong lòng.
Khuôn mặt Kiếm Thập Nhất vẫn lạnh như băng "Là chính nàng muốn tới, mắc mớ gì đến chúng ta? Nếu như ngay cả việc này mà không chấp nhận được thì nàng căn bản không xứng làm nữ nhân của gia!" Nhưng mà khinh công của nữ nhân này thật sự làm hắn kinh ngạc, hắn cùng Đông Phương Lăng đã dốc hết toàn lực mà nữ nhân này không hề có dấu hiệu mệt nhọc.
Đông Phương Lăng khẽ nhíu mày, không có nói tiếp, hai người bay vút trong màn đêm.
Từ lúc hai người đi vào một khu rừng thì ánh mắt Thủy Y Họa trở nên càng ngày càng sâu thẳm. Nàng rõ ràng ngửi thấy được mùi máu tươi, càng đi vào sâu thì mùi máu tươi càng ngày càng đậm, nồng đậm quả thực làm cho người ta buồn nôn.
Đông Phương Lăng ngừng lại, nhìn trước mắt, mày nhanh nhíu lại.
Kiếm Thập Nhất chính mắt thấy sau thì hô hấp cũng cứng lại. Cho dù sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng cảnh tượng trước mắt giống như dưới địa ngục vẫn làm cho hắn bỡ ngỡ.
"Sao mà giống như nghiêm trọng hơn so ba năm vậy?" Giọng nói Kiếm Thập Nhất bởi vì hạ thấp xuống nên nghe có vẻ khàn khàn.
"Nếu ba năm trước bởi vì ta sai lầm nên không có quét sạch được máu của thị huyết cổ làm cho nó ngấm vào lục phủ ngũ tạng. Hôm nay bạo phát ra, độc tính khẳng định là bá đạo hơn nhiều so với ba năm trước." Đông Phương Lăng cúi đầu nói, trong mắt tràn đầy tự trách.
Kiếm Thập Nhất vỗ vỗ vai hắn, rồi sau đó đạp qua thi thể đi về phía trước.
Có lẽ những thứ này không thể gọi là thi thể, mà là một ít thịt nằm trong một bãi máu tươi, ngay từ đầu chính là lưa thưa vài cái, nhưng càng đi vào bên trong, những người bị gãy tay tàn chân liền càng ngày càng nhiều, cơ hồ chồng chất thành núi.
Vờn quanh quanh thân chỉ có mùi máu tươi tanh hôi nồng đậm, tất cả mọi hương vị đều bị che giấu đi, ngửi lâu thì khứu giác của bản thân giống như đều mất hết.
Thủy Y Họa có chút sợ run nhìn tình hình trước mắt, trong lòng cảm thụ đã không thể dùng hai chữ khiếp sợ để hình dung rồi. Nơi này đâu phải do người làm, căn bản chính là một ma quỷ đến từ Địa Ngục!
Cho dù nàng trước kia vì hoàn thành nhiệm vụ cũng giết quá không ít người, nhưng là đại bộ phận đều là một phát bắn chết, hoặc là một đao kết liễu, chưa từng gặp qua loại thủ pháp tàn nhẫn này.
Nhịn xuống cảm giác buồn nôn trong lòng, Thủy Y Họa đạp qua đám thi thể không toàn vẹn đi về phía trước, làn váy sạch sẽ vô tình bị đống thi thể chồng chất nhuộm thành màu đỏ.
Phía trước Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng đã ngừng lại, Thủy Y Họa cũng nghe được tiếng đánh nhau.
Trong đống thi thể chồng chất đó đứng một nam tử áo hồng, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ đỏ như máu, cánh môi tiêm bạc vẫn bảo trì độ cong, cười như không cười. Mà lúc này, hai tay của hắn móc vào trong lồng ngực của hai người, khi rút tay ra, trong lòng bàn tay hơn hai quả tim đỏ tươi, động tác của hắn thật sự quá nhanh, thế cho nên hai quả tim đỏ tươi giống như vẫn còn đang đập.
Rồi sau đó, hắn nắm tay lại hai quả tim đỏ tươi đã dập nát, máu tươi dính đầy trên áo choàng của hắn, lại toát lên một chút diễm lệ.
Cặp mắt đỏ au tràn đầy sát khí, nhìn ngó bàn tay tràn đầy máu tươi, liền đưa tay đến bên miệng, rồi sau vươn đầu lưỡi liếm lòng bàn tay. Giống như mùi vị không tệ, hai mắt miễn cưỡng híp híp.
Mấy người còn lại sớm bị thảm trạng trước mắt kinh hách nói không ra lời, nhưng là ai cũng không dám chạy trốn,, vừa rồi hai người này có ý đồ chạy trốn liền bị ác ma này phân thành bổn mảnh, ngay cả chết toàn thây đều không có!
"Quỷ... Quỷ Sát Huyết Tôn, này.. Lần này là Thiết Lĩnh cung chúng ta làm không đúng, không nên mai phục tấn công tôn thượng, còn mong tôn thượng lưu chúng ta một cái toàn thây!"
Nơm nớp lo sợ nói xong một câu cuối cùng, đang chuẩn bị lấy đao tự vận, thì ma quỷ cả người đầy vết máu kia lại chưa cho hắn cơ hội, cánh tay vung lên, một đao khí đã chém người thành hai đoạn, máu tươi phun tung toé trên đất.
"A a - -" cuối cùng mấy người còn lại tinh thần vỡ tan, tranh thủ trước khi ác ma chạy tới đây liền động thủ ào ào cầm kiếm tự vận trước, trên mặt còn mang theo thỏa mãn: Tốt xấu cuối cùng cũng đầy đủ thi thể...
Giải quyết hơn trăm người, nam tử mang theo mặt nạ đỏ tươi khóe miệng nhếch lên, ánh mắt sung huyết từ từ chuyển hướng hai người Bạch Hổ cùng Chu Tước, cùng với tùy tùng Tiêu Dao cung phía sau bọn họ.
Chu Tước đang muốn nghênh đón, lại bị Bạch Hổ túm chặt, trầm giọng nói: "Đừng đi qua, tôn thượng hiện tại không có ý thức, nói không chừng giết cả chúng ta."
Chu Tước há miệng thở dốc, liền tính hắn cùng Bạch Hổ sớm đối với chuyện giết người trở nên bình thản thì hiện thời nhìn thấy tình cảnh trước mắt này cũng có chút khó có thể tin.
"Tôn thượng làm sao vậy? Trước kia chính là phẫn nộ, cũng sẽ không thể tàn bạo đến thế này, ngay cả ta xem cũng nhịn không được cả người phát run." Chu Tước cau mày nói, mà phía sau hắn mấy người tùy tùng đã che miệng phun ra.
" Tiểu tử Thanh Long đã trở lại." Bạch Hổ không có trả lời, ngược lại nhìn về một phía khác, ấp úng nói: "Hắn mang đến một nam một nữ kia là ai?"
"Người Tiêu Dao cung chúng ta cũng không quản việc tư của đối phương, Bạch Hổ, ngươi có phải nên quan tâm đến tôn thượng một chút không, tôn thượng tình huống hiện tại thật không thích hợp." Chu Tước không vui nói.
"Chu Tước, đã Thanh Long tìm người tới giúp, ta tự nhiên muốn xác định những người này có tin cậy hay không?."
Hai người đang nói chuyện, Quỷ Sát Huyết Tôn một thân dày đặc mùi máu tươi đã chậm rãi hướng về bên này đến.
"Không ổn, tôn thượng giống như tẩu hỏa nhập ma, gặp người liền giết, mọi người mau tránh ra!" Bạch Hổ quát một tiếng, che chở mấy người tùy tùng lui về sau đi.
Giọng nói mới dứt, Quỷ Sát Huyết Tôn đã hướng về bên này hung hăng chém một đao khí, nháy mắt liền làm ặt đường phía trước thành một lỗ hổng.
"Con bà nó, tôn thượng thật là tẩu hỏa nhập ma rồi!" Một người tùy tùng vừa khéo né tránh thế công vừa chửi bậy nói.
"Thanh Long, ngươi thông minh nhất hãy nhanh nghĩ biện pháp đi!" Bạch Hổ tránh đi hướng về Thanh Long ở phía xa xa quát. Vừa rồi vẫn là xem diễn, hiện tại bọn họ thành người trong cuộc. Đùa, liền tính bọn họ võ công cao cường, cũng sẽ không thể là đối thủ của Quỷ Sát Huyết Tôn, mạng của bọn họ cũng không thể mang ra chơi như vậy!
Đông Phương Lăng bay nhanh nhìn thoáng qua Kiếm Thập Nhất, nghiêm mặt nói: " Đợi ta nghĩ biện pháp làm tôn thượng hôn mê, ngươi dùng huyết tiên trên người vương phi trói chặt!"
Kiếm Thập Nhất hai mắt mở to, " Huyết tiên của tôn thượng thế mà ở trên thân nữ nhân này?!" Nói xong quay đầu liền trừng mắt nhìn Thủy Y Họa, lúc nhìn đến mặt nạ trên mặt nàng lại là mạnh mẽ ngẩn ra.
"Không thời gian cùng ngươi nói này đó, nhanh đi ngăn cản tôn thượng!" Đông Phương Lăng quát, lúc quét đến mặt nạ trên mặt Thủy Y Họa cũng là lắp bắp kinh hãi. Đến cùng là có bao nhiêu bảo bối của tôn thượng đã vào tay nữ nhân này vậy!
Thủy Y Họa thấy hai người hoảng loạn lo lắng, lạnh nhạt đảo qua hai người, "Hắn hiện tại không có ý thức, các ngươi đi cũng là chịu chết."
Nói xong, không để ý hai người sửng sốt, từng bước một hướng về phía người đang phát cuồng mà đi. Vừa đi vừa từ trong lồng ngực lấy ra một lọ thuốc bột đổ trong tay, tay kia thì lấy roi dài từ bên hông xuống.
"Cô điên rồi, mau trở lại!" Kiếm Thập Nhất lập tức khẽ quát một tiếng. Tuy rằng hắn rất bất mãn chuyện chủ tử vô điều kiện tin tưởng nữ nhân này nhưng hắn cũng không chán ghét nữ nhân này. Nếu là vương phủ về sau nhất định phải có nữ chủ tử, hắn tình nguyện muốn người đó là Thủy Y Họa chứ không phải là người khác, ít nhất nữ nhân này đủ độc đủ giả dối.
Thủy Y Họa giống như không nghe thấy, lúc sắp đến gần Cơ Mộc Ly, thấp giọng hướng hắn kêu: "Hồng Hồng."
Cơ Mộc Ly đang muốn bổ một chưởng về phía đám người Bạch Hổ, ánh mắt màu đỏ từ từ quay lại, kinh ngạc nhìn về phía nữ tử đứng ở đằng sau.
Bạch Hổ phản công tự vệ không có ý dừng tay, một đao hướng trên lưng hắn tạo thành một lổ hổng lớn, thấy tôn thượng thế nhưng phân thần không né tránh, trong lòng ảo não không thôi.
Thật sâu nhìn nữ nhân xa lạ liếc mắt một cái, Bạch Hổ hướng về đám tùy tùng phía sau làm thủ thế, nhân cơ hội biến mất ở trong màn đêm.
Thủy Y Họa trong lòng nhói một cái, đồ ngốc này cũng không biết né tránh, một đao kia cũng làm cho lưng rách ra rồi.
Cơ Mộc Ly lẳng lặng nhìn chằm chằm nàng, trong mắt sát ý cùng lệ khí từ từ biến mất.
" Y Họa..." Giọng nói của Cơ Mộc Ly có chút khàn khàn, cảm xúc phức tạp nhìn nữ tử trước mặt, trong lòng lại bắt đầu sợ hoảng.
Nàng thấy được?
Trên tay nàng cầm huyết tiên của mình, là muốn dùng cái kia trói mình lại? Còn có tay trái nắm lại, bên trong có phải là cầm mê dược?
Cơ Mộc Ly theo bản năng cúi đầu nhìn nhìn bản thân, một thân đầy máu, mùi máu tươi nồng đậm vờn quanh hắn, vừa rồi sa vào cho giết chóc, hiện tại từ bên trong rút ra, loại mùi này lại làm hắn chán ghét vô cùng.
Đem hai tay dính đầy máu tươi lập tức giấu đến sau lưng, rồi sau đó chà lau vào áo bào.
Thủy Y Họa thấy hắn thanh tỉnh rất nhiều, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, rồi sau từ từ đến gần hắn.
Đông Phương Lăng định tiến lên một bước, lập tức bị Kiếm Thập Nhất ngăn lại, thấp giọng nói: " Để nàng đi..."
"Nhỡ chẳng may gia lại đột nhiên phát tác làm sao bây giờ?" Đông Phương Lăng còn có chút lo lắng.
"Sẽ không, gia sẽ không thương tổn nàng." Kiếm Thập Nhất khẳng định nói, khi nói chuyện, ánh mắt hơi lóe.
"Y Họa, ta..." Cơ Mộc Ly yên lặng nhìn nữ tử đến gần trước mắt, đem hai tay đã chà lau sạch duỗi đến trước mặt nàng.
" Huynh làm gì vậy?" Thủy Y Họa khẽ nhíu mày. Thấy án mắt hắn dừng ở roi dài, mới giật mình hiểu được.
"Đây là chủ động để ta trói huynh?" Thủy Y Họa vừa tức vừa buồn cười, tay trái không biết khi nào đã xòe ra ném đi thuốc bột bên trong.
Cơ Mộc Ly chính là lẳng lặng nhìn nàng, không nói chuyện, một đôi mắt tối đen u ám sâu không thấy đáy, trong mắt lúc này không hề thấy một tia sát khí.
Thủy Y Họa cũng không ghét bỏ mùi máu tươi trên người hắn, hai tay dang ra ôm lấy eo hắn, vùi đầu vào trong lòng hắn.
Cơ Mộc Ly toàn thân cứng đờ, đầu óc quay cuồng, cơ hồ là lập tức ôm lấy nàng. Ôm Thủy Y Họa mạnh mẽ hướng trong lòng mình.
Thấy rõ cảm xúc bất ổn trong mắt hắn, Thủy Y Họa quyết định cũng không để ý ánh mắt của người bên cạnh,dien#dan#le@quidon hai tay ôm thắt lưng hắn buông lỏng, không đợi trong mắt Cơ Mộc Ly hiện lên thất vọng, đã đưa tay kéo cổ hắn xuống, đôi môi chặt chẽ bắt lấy môi của hắn.
Cơ Mộc Ly hoàn toàn sửng sốt, đợi đến lúc đầu lưỡi của Thủy Y Họa đảo qua khóe miệng của hắn thì toàn thân xẹt qua một dòng nước xiết, khiến hắn cả người không thể động đậy, dieddanlqd thân thể nhẹ bổng giống như sắp bay lên, một khắc trước hắn còn đắm chìm trong giết chóc giống như dần xa xa, chung quanh đều là một mùi thơm ngát.
Sau khi lấy lại tinh thần, hắn lập tức chuyển bị động vi chủ động, một bàn tay nâng chặt gáy nàng, một tay khác chặt chẽ ôm lấy eo của nàng.
Dựa vào bản năng, lưỡi của hắn đảo quạnh trong miệng nàng, một hồi tình cảm mãnh liệt càn quét, đem tất cả nước miếng tươi ngọt trong miệng nàng một giọt cũng không thừa đều cuốn vào trong miệng mình.ngocthuybachdang@dieddan
Hai người gắt gao ôm hôn liền đứng sừng sững ở nơi giống như địa ngục, xung quanh là mùi máu tươi nồng đậm làm người ta buồn nôn, một đống thi thể không còn nguyên vẹn vô cùng thê thảm vẫn đang chảy máu, thậm chí nam nhân đang kề sát Thủy Y Họa giống như là ma quỷ vừa từ một ao máu đi ra nhưng là Thủy Y Họa vẫn là không hề cố kỵ hắn, thậm chí chủ động hôn hắn.
Đã xác định tình cảm với hắn, lại làm sao có thể bởi vì lúc hắn không có ý thức giết người mà quay lưng lại với hắn. Chẳng những sẽ không quay lưng, nàng còn phải trợ giúp nam nhân này thoát khỏi tình trạng giết chóc này. Nàng thừa nhận nàng thiên vị và trân trọng nam nhân mà nàng nhìn trúng
Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt - Sa Thần Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt