Số lần đọc/download: 425 / 0
Cập nhật: 2018-09-21 16:48:40 +0700
Chương 58
Ở Pháp*
Trong căn phòng làm việc xa hoa và rộng lớn không khí chỉ bao trùm lên căn phòng sự im lặng đến nghẹt thở nơi đó có một người con gái ánh mắt cứ dán chặt vào màn hình laptop trong rời chốc chốc lại xoa xoa thái dương, khuôn mặt biểu lộ rõ sự mệt mỏi
“reng reng” – tiếng điện thoại phá tan sự im lặng, cô gái nhíu màu hơi khó chịu tay với lấy điện thoại bấm nút nghe
-Alo! chị Linh Nhi đấy à? Em Minh Huy đây, chị còn nhớ em chứ - giọng Minh Huy trong trẻo vang lên
-Ừm chị đây, làm sao mà quên em được – nó cười nhẹ
-Sao mấy hôm nay em không thấy chị ở cổng trường thế, cũng chẳng thấy chị đến khu trung tâm mua sắm. Em túc trực 2 chỗ đấy mấy hôm rồi đấy, hao hụt tiền lương thực khi ngồi cả ngày đợi chị huhu bắt đền – Minh Huy mài nheo, tâm trạng nó có vẻ vui hơn khi nghe những lời nói đó của Minh Huy, nhẹ giọng dỗ dành cậu nhóc
-Chị đang không ở Việt Nam, hiện nay chị đang có công việc cần giải quyết. Khi nào về chị sẽ qua đón em đi ăn kem đền bù, chịu không?
-Chị đi đâu thế ạ?
-Pháp
-Chị sẽ về sớm chứ?
-Chị sẽ thu xếp để về sớm
-Nhớ nhá! Mai em sẽ đợi chị, còn bây giờ em phải gọi điện cho mấy bạn gái trong lớp hủy hẹn hết trong tuần này. chị xinh đẹp sẽ dắt em đi ăn kem là là la. Em cúp máy đây, bái bai chị - Minh Huy hớn hở nói nhanh rồi cúp máy để đi làm chuyện hệ sự
“cốc cốc”
-Vào đi – nó nhàn nhã
-Thưa chủ tịch! các cổ đông hiện nay đang dần rút hết khỏi công ty, họ cho rằng chủ tịch bỏ bê công việc thường xuyên vắng mặt những buổi họp quan trọng, họ nói chủ tịch còn quá trẻ chỉ nhờ vào thế lực Hoàng Ngọc gia mới có cái tập đoàn “BLUESKY” này và còn nói tập đoàn này là của Hoàng Ngọc gia tạo nên chứ không phải của chủ tịch. Họ nói họ không tin năng lực của chủ tịch nữa, họ muốn thay đổi người ngồi ghế chủ tịch – thư kí Kim
-Hừ!– nó hừ lạnh
Sao chứ! tập đoàn này nó đã mất biết bao công sức rày dựng nên, nó không hề nhờ vả Hoàng Ngọc gia bất cứ cái gì để thành lập BLUESKY dù ngay khi bắt đầu Hoàng Ngọc Thiên Minh – ba nó luôn muốn góp phần vào nhưng nó kiên quyết không chịu. Vậy mà giờ có kẻ dám nói nó có được cái ghế chủ tịch của “BLUESKY” hùng mạnh này là nhờ gia thế của mình
-Chị Kim! Báo lại với tất cả cổ đông ngày mai có cuộc họp quan trọng liên quan đến..chiếc ghế chủ tịch – nó lạnh giọng, nhấn mạnh 4 chữ cuối khóe môi nâng lên nở nụ cười tà mị
-Vâng thưa chủ tịch, tôi tin chủ tịch sẽ luôn đứng vững trên cái ghế này – thư kí Kim cười nhẹ phần nào hiểu được ý nó
Thư kí Kim đi theo nó từ lúc “BLUESKY” mới thành lập chưa có một chút tên tuổi nào, dù có khá nhiều vất vả nhưng thư kí Kim một lòng một dạ kiên quyết đi theo,suốt bao năm qua nó rất tin tưởng thư kí Kim, nó coi cô ấy như một người chị trong gia đình rất tôn trọng cô ấy. Cô ấy cũng thế rất tin tưởng về thực lực của nó, luôn chăm sóc chu đáo về tinh thần, sức khỏe của nó và công việc luôn phụ trợ
Thư kí Kim tên đầy đủ là Hà Thiên Kim, gia đình giàu có nhưng một mực vẫn muốn đi theo nó không muốn theo nghiệp gia đình
-Chị Kim, chị ăn tối chưa? Nếu chưa thì đi cùng em, dù gì cũng trễ rồi – nó gập máy tính lại,hai tay chống cằm chờ câu trả lời
-Vâng thưa chủ tịch
-Tan làm rồi, chị không cần phải xưng hô như thế, em đã dặn bao nhiêu lần rồi – nó chau mài không đồng ý
-Chị xin lỗi, chị quen miệng – thư kí Kim cười tươi
-Đi thôi, em đói rồi – nó cũng cười đáp lại
Nó và Thiên Kim vui vẻ vào một nhà hàng sang trọng nổi tiếng bậc nhất ở đây, sau khi cả hai gọi món xong đang chờ đồ ăn, Thiên Kim lên tiếng
-Mấy tháng qua em về Việt Nam thế nào? Kể chị nghe với
-Mọi chuyện cũng khá ổn, nói suôn sẻ thì cũng không hẳn
-Về chuyện gì?
-Một số cô tiểu thư đánh ghen em – nó cười nhẹ
-Chắc mấy cô ta cũng tới số rồi – Thiên Kim bật cười
-Chỉ là mới cho thử nghiệm lọ thuốc mới của em
-Thử nghiệm thuốc mới sao? Thế nào? Thuốc tàn phá thế nào? Kể chị kể chị nghe nữa – Thiên Kim mắt sáng rực lên._. ( t/g: mê gì không mê đi mê mấy lọ thuốc độc, khổ ghê )
-Không có gì ghê gớm lắm, nhưng cũng tạm hài lòng. Sau khi xong chuyện ngày mai có lẽ em sẽ ở lại vài ngày trong phòng thí nghiệm để chế tạo thêm thuốc mới – nó nhún vai
-Xong nhớ cho chị xem tác dụng nhé!
-Đương nhiên
-Minh Anh và Phương Vy về trước rồi à?
-Về rồi
-Haìz. Chưa kịp gặp mặt đã về mất tiêu, nhớ hai đừa tiểu quỷ đó quá
-Chị đừng lo, mốt hai đứa nó sẽ tự chạy qua đây để đòi chị dắt đi ăn à
-Tổn hao kinh phí dữ dội luôn đó – Thiên Kim mếu máo nhớ lại mấy cái cảnh lúc trước cứ một tuần là bị dí một lần, Minh Anh Phương Vy “xử đẹp” ví thân yêu của cô mà không khỏi rùng mình