Đôi khi, những thành quả tuyệt vời lại xuất phát từ những thất bại sớm gặp phải.

Thomas H. Huxley

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 135 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 756 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 23:56:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 56: Cô Gái Ngốc.
ôi không biết, vì bên trong có nhiều tiền lắm …” Gã nhìn thoáng qua bên trong bóp tiền, cũng biết số lượng tiền không ít.
“ Được, các người theo tôi về trụ sở.” Cảnh sát xoay người, nói với Lạc Tuyết.
Lạc Tuyết gật đầu một cái, cô không nói gì, chỉ lặng lẽ đi. Mà gã kia cứ chi chi ngô ngô nửa ngày, cuối cùng mới bày mặt xám tro đi theo bọn họ, đi lên, hung hăng trừng mắt Đường Mặc Vũ. Đồ quái dị, nếu không do nó, số tiền này đã sớm đến tay gã, cũng không cần đi theo cục cảnh sát.
Trong cục cảnh sát, Lạc Tuyết cầm cái cốc bón nước cho Đường Mặc Vũ. Hiện tại Đường Mặc Vũ cự tuyệt dùng bình uống, khi phát hiện bản thân có thể dùng cốc liền tuyệt đối không nhìn lại cái bình sữa đó, mà Lạc Tuyết cũng kệ, dù sao cô sớm biết đứa trẻ này không phải người bình thường.
Cô ngẩng đầu nhìn, gã đang bị cảnh sát thẩm vấn.
“ Bóp tiền này của anh?” Vị cảnh sát khác hỏi một tiếng, mà cuối cùng gã kia thừa nhận: “ Không phải.” Gã đã bị hỏi câu đó đến mệt rồi.
“ Vậy vì sao anh nói đây là của anh?” Vị cảnh sát đó buông bút trong tay, nhìn chằm chằm người đàn ông bày mặt khó coi.
“ Là cái cô kia hỏi bóp tiền có phải của tôi không, tôi thấy cô ấy ngốc cho nên ….” Gã không nói thêm gì nữa, Lạc Tuyết chớp mắt mình, cô ngốc như vậy sao? Đường Mặc Vũ gật đầu một cái, gã kia nói dối đó, cô còn ngốc hơn nhiều.
Lạc Tuyết xấu hổ, quả nhiên cô dễ tin người khác.
“ Tốt lắm, tất cả đều rõ ràng.” Vị cảnh sát xuất chứng minh thư trong bóp tiền ra, chắc là của người đã mất.
“ Thưa cô …” Cảnh sát nhìn Lạc Tuyết ngồi một bên, nhìn cô cười: “ Cô không cần nôn nóng, chuyện này không liên quan đến cô, tôi muốn nói cho cô một tiếng, về sau cẩn thận, cô trả lại của cô là đúng, nhưng cũng phải cẩn thận người có tâm địa xấu.”
“ Lạc Tuyết nhẹ nhàng gật đầu: “ Tôi biết.” Cô ôm Đường Mặc Vũ đứng lên, nhìn thoáng qua gã kia.
Một kẻ lừa đảo. Cô đi qua, dùng chút lực, hung hăng dẫm chân gã kia một cái.
“ Á, chân tôi …” Đường Mặc Vũ buông lỏng tay, phịch một tiếng, cái cốc trực tiếp nện trên mặt gã, lại là tiếng thét chói tai, gã kia ôm mặt, thật là … đã không trộm được còn bị đánh. Thằng nhỏ kia vừa xấu người xấu cả nết, chắc chắn là quái vật.
Đường Mặc Vũ vỗ tay hoan hô, đem mặt tựa vào vai Lạc Tuyết. Lần này có lợi cho gã, nếu là trước đây, gã không chỉ bị đau thế đâu.
Mấy vị cảnh sát kia tự làm việc của mình, nhìn thấy cũng giả bộ không thấy, rất nhanh sau đó, người mất bóp tiền thật sự đã đến. Cho nên, tên lừa đảo này, chỉ cần không bị đánh phọt máu, gã không có chuyện gì.
Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch - Hạ Nhiễm Tuyết