You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 135 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 756 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 23:56:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 53: Phát Tài.
ạc Tuyết khom lưng, nhặt cái gì ở trên đất lên.
Đường Mặc Vũ nhìn chằm chằm, ánh mắt hơi nheo lại. Ah, là cái bóp tiền, không biết bên trong bao nhiều tiền nữa.
“ Ai làm rơi đây?” Lạc Tuyết nhìn bốn phía, một người cũng không có, nhưng sao lại có bóp tiền ở đây, ngón tay cô buông lỏng, bóp tiền trong tay dừng trên tay Đường Mặc Vũ, đôi tay nhỏ bé kia cướp lấy định mở bóp tiền ra.
“ Tiểu Vũ, không được động, của người khác đấy.” Lạc Tuyết vội vàng ngăn cản, nhưng tay anh còn nhanh hơn trong tưởng tượng của cô, bóp tiền đã mở ra, bên trong ví có rất nhiều tiền, không đếm được là bao nhiêu. Không có ba ngàn, cũng phải năm. Chủ nhân ví này cũng lạ, để nhiều tiền mặt trong ví tiền như vậy mà không sợ bị mất hay sao.
“ Nào, Tiểu Vũ, không được tò mò.” Lạc Tuyết vội vàng lấy lại, cô bế Đường Mặc Vũ ở một bên, rồi lườm anh. “Tiểu Vũ, đây là của người khác, chúng ta phải đứng ở chỗ này tìm chủ nhân của chiếc ví đó đến, tiền nhiều như vậy, chắc họ bị mất cũng sót ruột lắm.”
Song, Đường Mặc Vũ cứ giằng lấy chiếc ví. Của người khác á, đầu óc cô có vấn đề à? Số tiền này cho chúng ta cuộc sống đầy đủ được một thời gian, không cần phải hằng ngày đi nhặt rác, cũng không cần kẻ đói người no, càng không cần lúc nào cũng lo lắng.
“ Tiểu Vũ.” Lạc Tuyết giơ Đường Mặc Vũ lên, nhìn trong mắt nó lơ đễnh, lúc này cô biết rõ Tiểu Vũ đang nghĩ gì. Tiểu Vũ của cô tuy không phải là đứa trẻ xinh đẹp gì, nhưng chắc chắn, nó thông minh hơn các đứa trẻ khác rất nhiều.
Đường Mặc Vũ cầm ví giơ lên cao, hai tay cầm chặt ví tiền, anh sẽ không đưa cho cô. Đồ xấu xí ngu si, anh làm điều này không phải vì cô hay sao? Có số tiền đó, cô không phải vất vả làm việc, được ăn ngon hơn.
“ Tiểu Vũ.” Lạc Tuyết cố lấy ví tiền trên tay Tiểu Vũ, thấy nó lắc đầu: “ Tiểu Vũ, đây là tiền của người khác, chúng ta không thể lấy. Chúng ta nghèo thật nhưng nhân cách không nghèo, mẹ biết nhiều người khinh thường mẹ, chỉ là mẹ quyết không làm có lỗi với bản thân, có lỗi với người khác. Có nhiều người bảo mẹ ngốc, mà con biết không, có lẽ người bị mất kia đang lo lắng đi tìm ví tiền, cũng có thể số tiền đó dùng để chữa bệnh. Chúng ta dùng tiền chúng ta kiếm, còn tiền của người khác, nhất định không được động, biết chưa?”
Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch Vợ Cóc Của Hoàng Tử Ếch - Hạ Nhiễm Tuyết