Số lần đọc/download: 1715 / 6
Cập nhật: 2016-10-31 15:37:14 +0700
Chương 56: Hắc Điếm
M
ột món đồ giá 200 vạn cứ như thế dựa vào một quả trừng gà cùng một tờ giấy vứt đi đã trở lại nguyên dạng, quê tôi còn có món đồ cổ hỏng, chẳng biết có thể tu bổ không, nghe nói là tam gia gia của tôi thu được từ một thiếu tá tiểu đoàn trưởng Quốc Dân Đảng.
Sau đố tôi nghĩ tới chuyện quầy bar, tôi hỏi Kim Đại Kiên: “Thái Viên Tử Trương Thanh có tới cùng các vị không?” Lão Kim chưa kịp đáp lời, tôi đã nói: “Thôi được, cứ coi như lão tới tôi cũng không thể dùng lão, lão chuyên thả mông hãn dược (thuốc mê) vào rượu, sau đó chế biến người ta thành nhân bánh bao, không thể không tạo ra án hình sự chấn kinh toàn quốc.”
Tôi gãi đầu hỏi Kim Đại Kiên: “Trong các vị còn có ai biết kinh thương không?”
Kim Đại Kiên lăc lắc đầu, An Đạo Toàn ở bên nói vào: “Cậu muốn mở cửa hiệu ahf?”
Tôi gật đầu.
“Ha, vậy cậu cứ tìm Chu Quý cùng Đỗ Hưng.”
Tôi nghĩ hồi lâu, Chu Quý có chút nhớ được, hình như quản lý quán rượu Nam Sơn, kỳ thực là người tiếp đón, khi có người nhập hôi liền bắn tên vào trong bụi sậy, sau đó có ngươi đi thuyền ra đón. Tôi cảm giác người này bắn tên còn giỏi hơn Hoa Vinh, công việc này cần người bắn thật chuẩn nếu không sẽ bắn vào người. Đỗ Hưng thì không quen lắm, đại khái là cấp phó.
Tôi hỏi An Đạo Toàn: “Bọn họ ở lều nào?”
An Đạo Toàn trợn mắt nhìn tôi: “Sao toi biết, tự tìm đi.”
Thế là tôi lấy hơi hét lớn: “Chu Quý.,…Chu Quý”.
Nơi công trường không xa, một công nhân quan thiết hỏi tôi: “Giá thịt heo lại tăng hả?”
Lúc này một cửa một cái lều được nâng lên, một người nghe tiếng tôi la hỏi: “La cái gì mà la, gọi hồn à?”
Một người đàn ông chắc nịch chạy ra, dù miệng nói thế, nhưng mặt cười hì hì, mặt có râu, nhìn ra rất thân thiện hiền hòa, vừa nhìn qua đã biết là thương gia thiện giao thiệp xã hội, vừa thấy tôi, đã cười ha ha: “Tìm tôi có việc gì?”
Tôi nói: “Đang tính cho anh trở về nghề xừa, mở quán rượu