If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Kathi Appelt
Thể loại: Tiểu Thuyết
Dịch giả: Lê Quang Toản
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 117 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1062 / 11
Cập nhật: 2017-05-20 08:59:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 54
ÀM THẾ NÀO MỘT CON MÈO CÓ THỂ GIỮ ĐƯỢC Lời hứa khi nó đang đói bụng? Có một điều tốt lành là loài mèo được sinh ra để săn mồi. Đôi chân sau khỏe mạnh của chúng được tạo ra để bật mạnh. Những cái móng sắc là để móc vào con mồi. Và những chiếc răng bén nhọn thì thật là tuyệt vời khi dùng để cắn. Bây giờ khi cơn nấc cụt đã qua đi, nó có thể thực hiện những cuộc săn rình bao nhiêu lần cũng được. Với những cái chân dẻo dai, có vẻ như Puck sẽ chẳng gặp khó khăn nào trong việc săn tìm một vài con mồi cho bữa ăn sáng.
Rốt cuộc thì nó cũng đã quan sát Sabine săn bắt những con thằn lằn và chuột nhắt mà mẹ nó đem về cho chúng.
Chẳng phải thế sao?
Nó bắt đầu lên đường.
Suốt buổi sáng đó nó đánh hơi tìm chuột nhắt, thằn lằn chân ngắn, hay bất cứ cái gì di động. Nhưng sau vài giờ, thứ duy nhất mà nó xoay sở bắt được chỉ là một đôi dế nhảy thẳng vào ngay trước mũi nó, làm cho nó ngạc nhiên đến sửng sốt nhưng cũng nhanh chóng trở thành bữa ăn điểm tâm giòn giòn dẫu là chẳng được vừa ý cho lắm.
Bản chất của vấn đề là nó phải công nhận rằng Sabine đã làm gần hết phần việc khó khăn trong những buổi thực tập săn mồi ở bên dưới căn nhà nghiêng ngả và dành cho nó phần dễ dàng còn lại. Giữa hai chị em thì Puck có thể thấy chị nó là tay thợ săn lành nghề hơn. Làm sao nó có thể biết được là trong thế giới loài mèo thì kẻ dẫn đầu cuộc săn thường là mèo cái? Đơn giản chỉ vì Sabine là kẻ truyền nhân thực thụ của các tổ tiên của nó, những con sư tử cái, những cọp cái, những bà mèo rừng Nam Mỹ, thế thôi.
Sabine. Nghĩ về con mèo chị lại đem đến cho nó một nỗi đau khác. Từ trước đến nay nó chưa hề lìa xa người chị sinh đôi đó dù chỉ là vài tấc. Nỗi đau nhói lại căng lên, như thể có một sợi dây được căng từ đỉnh đầu cho đến chót đuôi nó. Người ta nói rằng mối liên hệ giữa những trẻ sinh đôi thì luôn chặt chẽ hơn là mối suy nghĩ giữa những cặp anh chị em bình thường, tim của chúng đập cùng một nhịp chính xác, không hề lệch dù chỉ một giây. Và một khi bị tách rời ra, những trẻ sinh đôi trở nên bối rối. Đang bị cơn đói và ngứa ngáy hành hạ, Puck cảm thấy mình cũng rối tung lên.
Nỗi nhớ cuộn lên khắp người nó như một đám mây dày. Nhớ Sabine. Nhớ mẹ. Nhớ Ranger. Cơn đau lại nhói lên liên tục.
Nó bước vào một vệt nắng và nằm xuống. Trong hơi ấm mặt trời lúc ban trưa đang thấm sâu vào lớp da ngứa ngáy, nó căng óc nhớ lại những lần mèo mẹ đem về những món quà nho nhỏ mà nay nó mới thấy lớn lao biết chừng nào. Nó lần tìm trong kí ức để tìm ra cách làm thế nào để nằm rạp xuống, nó nghĩ đến Sabine đang thu mình lấy đà sau cái lờ cá cũ kĩ, chờ đợi một con mồi bất cẩn chạy ngang qua, rồi bất ngờ nhảy ra vào ngay đúng thời điểm. Nó lặp đi lặp lại những hành động này.
Nó nằm trong vầng ánh sáng, đang cố nhớ lại, thì bất chợt nó thấy mặt trời đang lẩn đi. Nó cảm thấy một cái bóng mát lạnh trôi ngang qua bên trên nó. Một cơn ớn lạnh chạy khắp người nó. Rồi nó để ý thấy đột nhiên xung quanh trở nên lặng lẽ như thể cả khu rừng xung quanh đang nín thở.
Nó ngó xuống đất để nhìn xem liệu có đoán ra được là mặt trời đang đi chuyển về nơi nào. Nó bước đến một vùng được chiếu sáng khác trong ánh nắng màu vàng chói, nhưng ngay khi nó vừa bước đến đó thì cái vùng sáng đó cũng biến mất. Có phải là mặt trời đang trêu chọc nó chăng? Hay là mặt trời tức giận vì những tiếng rít lúc nãy của nó? Nó tìm kiếm một vùng sáng khác và khi nó vừa nhìn thấy tia nắng thì nó chụm hai chân sau lại và... nhảy phóng đi!
Nó nhảy vừa kịp lúc để tránh bị chụp bởi một con chim khổng lồ! Ái chà! Puck chạy, chạy thật nhanh, chạy hết sức lực về cái tổ an toàn của nó. Con sẽ được an toàn ở dưới Gầm sàn. Con chim nhào xuống ngay sau lưng nó. Puck có thể cảm thấy được luồng không khí ở phía sau lưng nó bị quạt hất lên bởi đôi cánh to lớn của con chim. Nó trượt nhanh vào tổ, nhưng cũng quay lại vừa kịp để nhìn thấy con chim to tướng đang trừng mắt nhìn nó, đôi mắt sáng lấp lóe.
Puck hít một hơi thở sâu và... buông ra một tiếng hét đinh tai nhức óc. MEEEOOOOM! Và nó ngạc nhiên khi thấy hóa ra tiếng hét đó lại có tác dụng. Con chim bay vút đi.
Có rất nhiều chim trong khu rừng thông này - nào là cú, chim cắt, chim ưng đuôi đỏ và cả những con chim nước chân cao nữa, con diệc lông xanh to lớn và những con hạc ở đồi cát, thế nhưng Puck không tài nào nhận ra được con chim vừa rồi thuộc về giống chim gì.
Tất cả những gì nó biết được là con chim đó rất to lớn. Nó rúc mình vào cái góc xa nhất ở trong hang, chui sâu vào, sâu hơn nữa, xa khỏi miệng hang, càng xa càng tốt. Ở đó, nó nằm khoanh mình lại một lúc lâu, thật lâu, cuộn người cho chặt lại như một quả bóng tròn, hổn hển. Làm sao nó có thể biết được là liệu con chim đó có đang rình đợi nó ở bên ngoài giống như Sabine đã từng nấp sau cái lờ bắt cá để chờ bắt con thằn lằn hay không? Có thể là con chim vẫn còn ở ngay ngoài kia. Đang chờ đợi. Ý nghĩ này làm cho Puck run lên bần bật. Hai bên hông nó phập phồng lên xuống.
Nhưng sau một lúc, cơ thể nó trở nên mỏi mệt vì cứ phải cuộn mình lại thật chặt. Những đôi chân của nó bắt đầu đau nhức vì căng cứng. Hai bên sườn thì nhức nhối và miệng nó thì khô ran sau những đợt thở hổn hển gấp gáp. Và thêm một lần nữa, dạ dày của nó lại trống rỗng, cứ réo ầm ầm mặc dù nó vừa nuốt hai con dế trước đó. Nó không thể cứ nằm co mãi trong bóng tối như thế. Nó đứng dậy và cố gắng giũ bỏ những nỗi đau buồn. Sớm muộn gì nó cũng phải đi ra, nếu không thì nó sẽ chết rũ trong cái góc tối nhỏ bé này. Nó từ từ duỗi những đôi chân nhức nhối và rón rén bò ra cửa hang. Một khi đã ra được đến đó, nó thò đầu ra và cẩn thận nhìn xung quanh, cả hai bên và phía trên đầu. Ngày đã gần tàn và bóng râm đã phủ lên khu rừng. Vẫn chưa thấy dấu hiệu nào của con chim. Nó bước ra, những cái ria mép tập trung trong cơn cảnh giác cao độ. Nó hít hít không khí để đánh hơi.
Không ngửi thấy mùi con chim.
Nhưng nó ngửi thấy mùi chuột nhắt.
Kìa, ở ngay đằng trước mặt nó, nằm ngay phía bên ngoài cửa hang là một con chuột vừa mới chết hãy còn tươi rói. Rõ ràng là con chim đã giật mình và đánh rơi con chuột khi Puck buông ra tiếng hét the thé.
Ngay cả khi Puck nhận ra là con chuột đã chết, nó quyết định sẽ giết con vật thêm một lần nữa, làm thế chỉ để cho nó cảm thấy yên tâm hơn. Nó cố nhớ lại cách mà Sabine sẽ làm trong trường hợp này. Vì vậy nó cố hết sức giũ bộ lông đã quến bùn khô cứng thành bánh, cong lưng lên cao hết cỡ, và giương hết bốn chân ra vồ lấy cái cơ thể bất động. Nó hất con chuột từ bên này sang bên kia và tung lên không. Nó chụp lấy với những chiếc móng sắc chí tử và nhai rào rạo với những chiếc răng nhọn hoắt. Sau cùng, hài lòng vì đã giết được con chuột hoàn toàn và triệt để, nó ngậm cái đuôi chuột vào giữa hai hàm răng rồi mang về tổ và ăn dần từng miếng. Nó chưa từng được ăn con chuột nào ngon lành như thế. Nó ăn từng miếng nhỏ, cả lông lẫn xương, cho đến khi những gì còn sót lại chỉ còn là một mẩu chót đuôi. Nó ợ ra một tiếng xong rồi nuốt luôn cái chót đuôi. Trong khi ăn nó nghĩ đến chị nó, kẻ săn mồi. Đêm nay chị nó đang ăn món gì? Liệu chị nó có đảm đương phần việc của mẹ và phải rời khỏi nơi an toàn dưới Gầm sàn để đi săn mồi cho bản thân và cho Ranger hay không? Puck liếm miếng thịt. Đó quả là một con chuột rất ngon. Nó hi vọng là Sabine cũng đang có một bữa đầy đủ như nó. Ôi, Sabine. Nó ước gì có thể chia được con chuột này với người chị duy nhất của mình. Nó sẽ sẵn sàng dành cho chị nó phần lớn hơn. Một cách vui vẻ. Cuối cùng thì bụng đã no nê, nó cuộn tròn mình như một quả bóng và nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Tù trên một cành cây của cây đu mọc gần đó, một con chim đơn độc đang quan sát, đôi mắt sẫm màu của nó sáng rực lên trong bóng tối đang tràn đến. Rồi nó dang rộng đôi cánh màu đồng và bay đi.
Nơi Trú Ẩn Nơi Trú Ẩn - Kathi Appelt Nơi Trú Ẩn