Số lần đọc/download: 896 / 8
Cập nhật: 2019-07-22 19:56:27 +0700
Chương 54: Triệu Vương Hậu Hành Động
T
riệu vương hậu cười dài một ngụm uống xong, đảo mắt liếc về phía Ngũ công tử, “Nhưng mà Ngũ đệ, ngươi vì sao không nói một câu xuôi tai cho ta nghe?”
Ngũ công tử nghe vậy đứng lên, hắn cúi đầu hướng Triệu vương hậu thi lễ, thấp giọng nói: “Nương nương phú quý đã là cực hạn, Cơ Ngũ cũng không biết nói cái gì cho phải. Nương nương, ta vẫn là ngồi lại chỗ cũ thôi.”
Triệu vương hậu cười nhẹ nhàng nhìn hắn, “Ngũ đệ tựa như thân đệ đệ của ta, ngồi ở chỗ này có gì không tốt?”
Ngũ công tử đang định đáp lời, chỉ nghe một trận tiếng bước chân truyền đến.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vệ sĩ vội vã đi đến. Hắn đến chỗ cách Triệu vương hậu hai mươi bước quỳ xuống, cao giọng nói: “Bẩm Vương Hậu, Vương có lệnh, Yến sứ đã đến, đang ở Vương Cung thiết yến, thỉnh Vương Hậu nhanh chóng trở về.”
Triệu vương hậu ngẩn ra, nàng áy náy nhìn về phía đám người Ngũ công tử, ưu nhã đứng dậy, “Các vị tộc nhân, Vương có lệnh, ta phải đi trở về!”
Dứt lời, nàng nhẹ nhàng xoay người đi thẳng về phía trước. Theo bước chân của nàng, tiếng vàng ngọc vang nhỏ truyền ra.
Thẳng đến Triệu vương hậu đi được vài bước, mọi người Cơ phủ lúc này mới kịp phản ứng: Triệu vương hậu thân làm hậu một nước, ngay cả mở tiệc chiêu đãi tộc nhân cũng bị kêu đi giữa chừng? Triệu vương làm sao không nể tình như vậy! Đây rõ ràng là nàng tìm một lý do mà thôi! Nàng vốn muốn qua loa lấy lệ với mọi người Cơ phủ thôi!
Nghĩ đến đây, sắc mặt mọi người Cơ phủ không khỏi biến đổi
Trong một trận trầm mặc Tam công tử dẫn đầu bước ra chắp tay trước ngực cung kính nói: “Dạ. tạm biệt nương nương.”
Ngũ công tử theo sau cũng kịp phản ứng, hắn cũng thấp giọng nói: “Đa tạ nương nương ban thưởng yến.”
Ở trong mớ ‘ đa tạ nương nương ban thưởng yến ’ lộn xộn Triệu vương hậu dưới sự hộ vệ của trăm vệ sĩ nghênh ngang rời đi Thu Vân các.
Tôn Nhạc im lặng đi đến bên cạnh A Phúc cúi đầu không nói.
Ngũ công tử cùng A Phúc đi phía trước nàng mặt đều rầu rĩ không vui.
Ba người vừa về tới sân, Song Xu liền đón chào. Tả Xu thấy khuôn mặt tuấn tú của Ngũ công tử hơi trầm xuống một bộ dáng mất hứng không khỏi lo lắng hỏi hắn: “Công tử đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Ngũ công tử hiển nhiên không muốn nói chuyện, hắn khoát tay áo, bước đi vào.
Tôn Nhạc biết hắn hiện tại rất không thoải mái, liền im lặng đi theo vào đường phòng, nàng liền lặng yên không một tiếng động đứng ở phía sau Ngũ công tử.
Theo tiếng tả xu đóng cửa lớn ‘ chi nha ’, Ngũ công tử mặt lạnh hừ một tiếng!
A Phúc lúc này cũng là vẻ mặt xanh mét, hắn nghiến răng nghiến lợi nói:“Qủa thật, quả thật là không biết tốt xấu! Lúc trước nàng thân là Triệu Cơ thì đối với công tử nhà ta tôn kính bực nào? Đối với người đến từ Cơ phủ ta thân thiết cỡ nào? Khi đó nàng khóc rống náo loạn, nói trong hậu cung bị người đố kỵ như thế nào, bị người khi nhục ra sao! Lúc ấy công tử thành công đem nàng từ cơ thiếp biến thành vợ thì nàng vui mừng đến quỳ trên mặt đất cảm tạ công tử. Hiện tại thì tốt rồi! Bất quá mấy tháng mà thôi! Nàng liền trở mặt rồi!”
A Phúc nói tới đây, liền hộc hộc mà thở hổn hển.
Ngũ công tử vẻ mặt phẫn nộ, bạc môi của hắn mím chặt.
Qua một hồi lâu, hắn ngẩng đầu nhìn hướng Song Xu, “Các ngươi cũng là nữ nhân, biết Triệu vương hậu đang suy nghĩ gì sao?”
Song Xu căn bản không rõ ràng căn nguyên lắm, không khỏi mở to mắt không hiểu nhìn Ngũ công tử.
Ngũ công tử cười khổ một cái, hắn không có tâm tình giải thích cho hai nàng, mà A Phúc vẫn còn trong cơn phẫn nộ, cũng không có chú ý tới hai nàng không rõ đầu đuôi.
Ngay khi Tôn Nhạc do dự giải thích cho hai nàng hay không, Ngũ công tử nhớ đến nàng, hắn xoay đầu lại nhìn về phía Tôn Nhạc, “Tôn Nhạc, ngươi nói Triệu vương hậu tại sao lại làm như thế?”
Tôn Nhạc ngẩng đầu chống lại hai mắt của hắn, lẳng lặng trả lời: “Nàng chỉ là muốn nói ọi người, nàng hiện tại đã là Triệu vương hậu rồi! Là Triệu vương hậu Cơ phủ chúng ta cần lấy lòng xu nịnh rồi! Mà không phải sủng cơ vương hầu trước kia cùng mọi người ăn cùng nồi ngồi cùng bàn. “
Ngũ công tử cùng A Phúc cũng không nghĩ tới điểm này, hai người không khỏi ngạc nhiên!
A Phúc nuốt một ngụm nước bọt, đôi mắt ếch vốn đã lồi càng trừng lớn, “Ý ngươi là, hành động của nàng lần này là thị uy, thể hiện lập trường sao? Nữ nhân này! Chẳng lẽ nàng hoàn toàn quên mất ban đầu là cầu công tử nhà ta như thế nào?”
Ngũ công tử phất phất tay, ý bảo A Phúc không cần phải nói.
Tôn Nhạc nhẹ giọng đáp: “Không sai, nàng là thị uy. Lần này bổn gia đầu tiên đem chuyện khảo hạchngười thừa kế cùng hội nghị năm nước hợp cùng một chỗ, nàng biết là mọi người nhất định sẽ khuất phục bởi vì Cơ phủ các nơi đều đã nghĩ đến chuyện lấy lòng người bản địa như nàng! Có sự tương trợ của nàng, người bình thường cũng có thể chiếm được tiện nghi.”
Ngũ công tử nghe vậy cúi đầu rơi vào trầm tư, một lát sau, hắn nhìn về phía Tôn Nhạc, ánh mắt khôi phục trong trẻo, “Theo ý ngươi, chúng ta nên ứng đối như thế nào?”
Tôn Nhạc bình tĩnh nói: “Triệu vương hậu muốn chúng ta tôn kính nàng, chúng ta liền tôn kính ngày mai đem lễ tới tặng nàng.”
Ngũ công tử thở dài một tiếng, hắn vỗ về trán của mình.
Lại qua một hồi, Ngũ công tử buồn bực hờn dỗi nói: ” Vậy ngày mai ta đi thử xem.”
Tôn Nhạc nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Công tử không cần đi, việc này để Tam công tử làm không còn ai tốt hơn.”
Ngũ công tử nghe vậy ngẩn ra, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn nàng. A Phúc kêu lên: “Tôn Nhạc, ngươi hiểu Tam công tử lắm sao.”
Thanh âm của hắn vừa rơi xuống, Ngũ công tử lại xua tay đánh gãy lời hắn, “Tôn Nhạc nói đúng, Triệu vương hậu cho dù định ra oai, đối với ta vẫn còn kiêng nể chút. Nàng ta hiểu được phong cách hành sự từ trước đến nay của ta, đột nhiên thay đổi ngược lại sẽ sinh hiềm nghi. Tam ca hôm nay ở trước mặt nàng cực kỳ tha thiết, làm loại sự tình này thực phù hợp.”
Lúc hắn nói chuyện, mày nhíu lại, hiển nhiên cũng nghe vào tất cả lời Tôn Nhạc nói.
Đúng lúc này, một trận thanh âm nam tử vang dội từ bên ngoàitruyền đến,“Ngũ công tử, Phủ chủ mời người đi một chuyến!”
Ngũ công tử đáp: “Ừ.”
Đáp lời xong, hắn chuyển hướng mấy người, “Phụ thân lúc này bảo ta tiến đến, cũng hẳn là vì thương lượng việc của Triệu vương hậu, mọi người trước tiên giải tán đã.”
Dứt lời, hắn bước đi ra cửa.
Đám người Tôn Nhạc thẳng đến Ngũ công tử đi xa, mới nhất nhất tản ra.
Đến lúc tản ra thì A Phúc vẫn còn lửa giận, thỉnh thoảng lại nói thầm,“Sớm biết rằng nàng biến thành như vậy, lúc trước đã không giúp nàng rồi!” “Hừ, nữ nhân không biết nặng nhẹ này đi chết đi!”
Tôn Nhạc lắc lắc đầu, bước nhanh về phòng gỗ của mình.
Trong phòng gỗ của nàng không có đốt lửa, bị vây trong một mảnh trong tối đen. Tôn Nhạc nhìn phòng ốc lờ mờ kia, không khỏi có điểm sợ hãi.(Myu:*hắc hắc* có người sợ ma giống ta.)
Nàng quay trở về, lấy một cây đuốc trong tay Song Xu, lúc này mới đi hướng phòng gỗ.
Đem đuốc cắm ở mái hiên nhà phòng gỗ Tôn Nhạc vội vàng rửa mặt súc miệng. Sau khi làm xong hết thảy, nàng đứng ở bãi đất, chậm rãi đánh Thái Cực quyền.
Thái Cực quyền luôn có thể làm cho lòng nàng yên tĩnh, rất nhanh, trong đầu của nàng trống rỗng, chỉ có tiếng hít thở theo quy luật kia lẳng lặng vang lên
Lúc này đây, nàng ước chừng luyện hai canh giờ, đến nửa đêm nàng lại tắm rửa một phen, đem hai bô áo tang toàn bộ giặt sạch hong khô, lúc này mới nằm ngủ.
Ngày hôm sau, sáng sớm sau khi nàng dùng qua cơm liền đến ngoài sương phòng Ngũ công tử báo cáo, bất quá thị đồng nói cho nàng biết, Ngũ công tử mang theo Song Xu đã sớm xuất môn tiếp khách. Tôn Nhạc đành phải trở về.