Love is like a roller coaster,

Once you have completed the ride,

you want to go again.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Dương Giai Ny
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 199 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1264 / 7
Cập nhật: 2017-09-25 06:32:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 54: Quá Mờ Ám, Lão Tử Không Chịu Nổi
uý Mạc Trần không nói, đã rất quen với thái độ này của Vệ Lai rồi. Cũng không giận, chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, đi lên trước lấy roi ngựa, đi thẳng đến vị trí có thể đối diện với nàng rồi mới nói tiếp: "Tại sao phải đi?"
Lần này Vệ Lai không trốn tránh, có một số việc tuy không nói thẳng ra nhưng dù thế nào cũng không tránh né được, tựa như tòa hoàng cung kia, cô biết, sớm muộn gì có một ngày, sẽ có người tìm mình đòi lại món nợ của Lam Ánh Nhi kia.
"Quý Mạc Trần!" Đây là lần đầu tiên cô nói chuyện nghiêm túc với hắn như thế, gọi tên của hắn, "Quý Mạc Trần, thật xin lỗi, huynh đã cứu tôi còn chứa chấp trị thương cho tôi, nhưng lúc tôi đi lại không nói với huynh một tiếng, thành thật xin lỗi! Nhưng mà..... Tôi không thể không đi!"
"Lý do." Hắn tựa như rất bình tĩnh, không hề có một chút mệt mỏi nào bởi vì gấp gáp đuổi theo.
Vệ Lai gật gật đầu, lại giơ tay lên ngăn lại cảm giác đau đớn mơ hồ của vết thương, sau đó nói:
"Huynh xem, tôi bị thương nặng như vậy, rõ ràng là bị người ta bắn trúng tên. Mặc dù tôi trốn được nhưng đó cũng chỉ là trốn thoát được nhất thời thôi, không thoát cả đời. Một ngày nào đó kẻ thù sẽ tìm đến, tôi không muốn khuấy đảo cuộc sống yên tĩnh của huynh...." Cô ngừng một chút nhìn thẳng vào Quý Mạc Trần rồi nói tiếo: "Tôi nhận thấy võ công của huynh rất cao, không tin mấy canh giờ trước mấy tên trộm kia lẻn vào mà huynh lại không hề phát hiện ra họ. Tôi không muốn cuộc sống yên tĩnh của huynh bị tôi chọc khuấy đảo lộn, thế đời này như dòng nước đục một mình tôi trôi đi là được rồi, không cần kéo huynh xuống cùng."
Nói xong một hơi dài thế nhưng qua một hồi lâu mà Quý Mạc Trần vẫn im lặng không nói gì.
Hắn thật sự không ngờ nàng rời đi là bởi vì ba tên dọ thám lẻn vào khu trúc nhỏ trong đêm vừa nãy, hắn cho rằng đây chẳng qua là một đoạn nhạc đệm trong cuộc đời của hắn, lại không ngờ rằng bị nàng hiểu lầm là người trả thù nàng.
Không khỏi cười khổ một hồi, sau đó lại giơ tay, dùng ngón tay lơ đãng quấn lên mái tóc có chút rối loạn của nàng.
Vệ Lai không được tự nhiên, không thể không lập tức lui về phía sau một bước.
"Sao vậy?" Quý Mạc Trần lo lắng hỏi tới.
"Quá mờ ám, lão tử không chịu nổi." Theo thói quen thốt ra một câu như vậy, sau đó ngẩn người, nhưng cũng không sửa. Chỉ nói tiếp: "Tôi từng nói sau này sẽ không bắt nạt Sơn Linh nữa, không thể chỉ nói suông được, nên dùng hành động thực tế để biểu hiện một chút mới được."
Ái Phi Trẫm Là Đặc Công Ái Phi Trẫm Là Đặc Công - Dương Giai Ny