Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Chương 52:Cảnh Ngộ Hoàn Toàn Tương Phản
H
àn Đông bận đến hơn nửa đêm, đột nhiên nghe thấy tiếng đóng cửa vang lên.
Hắn buông bút, chui ra khỏi phòng, thấy có người đang cẩn thận đóng cửa lại.
“Hế lu!” Hàn Đông bất ngờ lên tiếng chào hỏi.
Người đang đóng cửa nhất thời sợ hết hồn, vội vàng bật đèn trên hành lang, thấy rõ mặt Hàn Đông mới thở phào một hơi: “Cậu mới tới hả?”
Hàn Đông gật đầu, cũng cẩn thận đánh giá đối phương một chút.
Ánh mắt sáng sủa, trắng đen rõ ràng, không tâm kế, có chút thẳng tính. Cung phu thê ở đuôi mắt có đường cắt ngang rủ xuống, cực kỳ đào hoa, hay yêu đương vụng trộm bên ngoài. Mũi cao nhưng hơi ngắn, sự nghiệp diễn xuất có thể sẽ phất nhưng khó mà lên đỉnh cao nổi.
“Tôi là Trương Tinh Hồ, cậu là?”
“Hàn Đông.”
Trương Tinh Hồ vừa uống nước vừa hỏi thăm Hàn Đông: “Sao muộn như vậy mà cậu còn chưa ngủ?”
“Ngủ không được.” Hàn Đông cũng hỏi: “Sao cậu muộn như vậy mới trở về?”
“Hôm nay có một ca diễn đêm.”
“Cậu được vào đoàn phim rồi à?”
“Không có, tôi chỉ đi quan sát, học hỏi một ít kinh nghiệm.”
Hàn Đông thấy Trương Tinh Hồ không có vẻ gì mệt mỏi hay buồn ngủ, liền ngồi xuống nói chuyện phiếm với hắn.
“Công ty ta có bao nhiêu người đại diện vậy?”
Trương Tinh Hồ cẩn thận suy nghĩ: “Khoảng hai mươi mấy người đi, tôi cũng không để ý lắm.”
Hàn Đông tính toán một hồi, chia đều mỗi người đại diện dẫn dắt chừng bảy tám nghệ sĩ, vậy xem ra chị Tiêu quản lý khá ít rồi.
“Có người đại diện nào chỉ dẫn một nghệ sĩ thôi không?” Hàn Đông lại hỏi.
Trương Tinh Hồ gật đầu: “Có chứ, người đại diện của Lý đại công tử cũng chỉ dẫn có mình hắn.”
“Lý đại công tử?”
“Là Lý Thiên Bang đó.”
Sắc mặt Hàn Đông hơi đổi một chút, không nói gì.
Nói đến Lý Thượng, Trương Tinh Hồ có chút cảm khái: “Tôi với hắn vào công ty cùng lúc, nhưng các loại đãi ngộ lại không bằng! Kỳ huấn luyện hắn còn chưa qua mà đã ký hợp đồng, tôi đến bây giờ còn chưa ký được. Người mới hầu như không được ký hợp đồng giá trị, chỉ được cấp cho một ít sinh hoạt phí, mà cái hợp đồng đầu tiên hắn ký lại tới cả trăm vạn. Nghe nói hắn được giám chế Lương tự mình mời vào, tương đương với việc trực tiếp ký tên cho sếp lớn thứ hai của công ty, người đại diện chỉ là trên danh nghĩa bảo mẫu mà thôi. Haizzz… cũng đúng, ai bảo gia thế nhà hắn hùng hậu, chống lưng vững chắc chứ!”
“Gia thế hùng hậu?” Cái này Hàn Đông quả thật không biết.
Trương Tinh Hồ gật đầu: “Nghe nói gia thế là người xuất thân trong giới nghệ thuật, chủ tịch của công ty chúng ta, cậu biết không? Chính là chú của Vương Trung Đỉnh, Vương Hải Chí, nghe nói trong phòng của ông có treo một bức tranh do đại danh họa vẽ, cũng chính là ông ngoại Lý Thượng.”
Có gia thế trong giới nghệ thuật? Sung sướng vậy rồi còn cướp miếng bánh của anh mày! Cái đồ không biết xấu hổ!
“Tóm lại công ty đã xác định lộ tuyến và vị trí hàng đầu cho hắn, tuyên bố phim hiện đại chỉ nhận các vai diễn nổi tiếng, tinh anh, con nhà giàu; phim dân quốc chỉ nhận các loại quý công tử quân phiệt giàu có; cổ trang thì là đại thiếu gia vương công quý tộc.”
Hàn Đông vừa định mở miệng trút bầu căm phẫn, Trương Tinh Hồ liền bảo hắn nhỏ giọng một chút.
“Có người ngủ ở đây.”
Hàn Đông kinh ngạc, quét mắt về phía cửa phòng đóng chặt: “Phòng kia có người hả? Sao tôi không nghe thấy động tĩnh gì hết?”
“Cậu ta ngủ hơi sớm, bình thường mới hơn chín giờ đã ngủ.”
Đầu năm nay còn có người mới hơn chín giờ đã ngủ? Hơn nữa còn là người trong cái giới giải trí hỗn loạn này? Hàn Đông cảm thấy thật mới lạ, vì thế hỏi: “Bao nhiêu tuổi rồi?”
Trương Tinh Hồ vui vẻ: “Mới 22 thôi, chắc vậy?”
Trẻ như vậy? Không mắc bệnh gì đi? Hàn Đông tự hỏi.
“Thôi, tôi phải ngủ, sáng mai còn phải huấn luyện thể hình nữa.” Trương Tinh Hồ xoa xoa mắt, đi vào phòng nghỉ.
Hàn Đông lén lút đi đến trước cửa phòng đóng kín ban nãy, làm như mình là con gái đã xuất giá ngó trộm qua khe cửa, kết quả bên trong còn có một tấm rèm, tối thui một mảnh chẳng thấy gì.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông còn chưa rời giường đã có nhân viên công tác đến đổi đồ dùng trong nhà.
“Thật sự không cần đổi đâu, mấy thứ này đều rất tốt rồi.” Hàn Đông giả bộ khách khí.
Vị sư phụ ôm theo mấy cái thùng nói: “Chuyện này chúng tôi không thể quyết định, cho dù là đồ mới, ông chủ kêu đổi cũng phải đổi.”
“Ông chủ mấy người nhiều tiền quá nên đốt tới điên rồi.”
Kết quả, loại cảm giác về sự ưu việt thần kỳ này rất nhanh không còn tồn tại nữa.
Hàn Đông chứng kiến cảnh tượng người ta dọn sạch đồ dùng trong nhà ra ngoài, lại không thấy người nào khiêng đồ mới vào, muốn tìm trong hành lang nhưng thang máy cũng chỉ đi xuống chứ không có đi lên.
Chỉ thấy vị sư phụ nọ mở cái thùng trong tay ra…
Mặt Hàn Đông trong nháy mắt nghệch ra đần thối.
Bởi vì hắn thấy được rất nhiều thứ cực kỳ ‘thân thiết’ trong đó: Nệm hơi, gối hơi, sô pha hơi…
“Đừng đừng đừng!” Hàn Đông cuống lên: “Mắc cái gì lại đổi đồ hơi cho tôi?”
“Đây là do công ty thống nhất sắp xếp.”
Hàn Đông chạy qua phòng bên cạnh, các loại đồ dùng trong phòng đều rất đầy đủ, liền lộn trở về chất vấn sư phụ: “Thống nhất cái quỷ gì? Đồ phòng Trương Tinh Hồ rõ ràng là đồ gỗ.”
Sư phụ nói: “Ý của ông chủ là muốn thống nhất với phong cách sinh hoạt ngày trước của mọi người, cho nên mới sắp xếp đồ dùng cho các cậu như trước kia, như vậy các cậu mới có thể tìm được cảm giác gia đình, mau chóng thích ứng với nơi ở mới.”
Con tim Hàn Đông trong nháy mắt tan vỡ, hắn đập đấm vào tường: “Ông mày không cần cảm giác gia đình, ông mày muốn đồ nội thất đàng hoàng…”
“Thật có lỗi, chúng tôi chỉ dựa theo yêu cầu của ông chủ mà làm việc, không thể làm theo ý ngài được.”
“…”