Americans like fat books and thin women.

Russell Baker

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Vĩ Lan
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 133 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 655 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:21:51 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
hương 13.1: Cái giá của cô đơn
Sưu tầm
Thương trường như chiến trường, công ty là đội chiến. Tướng lĩnh và quân sĩ có những vị trí không giống nhau và điều đó không phải là ngẫu nhiên. Tìm được vị trí của mình, làm công việc mà mình nên làm, toàn quân đoàn kết mới thu được thắng lợi.
Kỉ Hoa Ninh để ý, buổi tiệc lần này, trong mấy bàn của công ty sở thuộc họ có một gương mặt mới. Đó là một người phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi, mặc lễ phục dành cho buổi đêm màu đen, đơn giản nhưng sang trọng, vừa nhìn là có thể đoán ngay được rằng đây không phải là một nhân vật tầm thường. Quả nhiên, sau khi kết thúc màn khiêu vũ, cảm giác của cô đã được chứng thực.
Chủ tịch tập đoàn thân chinh đến bên người phụ nữ đó, lịch thiệp dẫn cô ấy lên khán đài: "Thưa các vị, bây giờ xin giới thiệu đến mọi người cô gái xinh đẹp này – cô An Nhu Mạn. Bắt đầu từ hôm nay, cô ấy sẽ giữ chức vụ giám đốc điều hành khu vực châu Á của công ty B, quản lý các công việc thuộc về lĩnh vực hành chính và nghiệp vụ. Nhân cách, trình độ học vấn và năng lực công việc của cô Amanda rất tốt, cộng thêm kinh nghiệm công tác phong phú, tôi tin rằng công ty chúng ta có thêm cô ấy chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh, bước lên một tầng ới, mọi người, xin một tràng pháo tay chào mừng!".
Tiếng vỗ tay nổ ra giòn giã, Kỉ Hoa Ninh nghe thấy hai cô đồng nghiệp ngồi bàn bên cạnh đang tranh thủ "buôn dưa lê": "A... là cô ta! Chết rồi, chết rồi, lần này thì thảm rồi!".
- "Cậu quen cô ấy à?".
- "Tôi sao có thể quen được cô ta?. Chẳng là cô ta từng giữ chức tổng giám đốc ở công ty một người bạn của tôi, nghe nói cô ta quản lý rất nghiêm ngặt, có thể nói đơn giản là rất bất thường, đã đuổi việc rất nhiều người! Sau này, vì cô ấy dám cho Chủ tịch quản trị một đấm nên đã bị thôi việc!".
- "Thật không? Nói như thế thì chúng ta thực sự nguy hiểm rồi... Nhìn mặt cô ta kìa, gầy gầy xương xẩu, đích thị tướng ranh mãnh...".
- "Ôi dào, tôi cũng biết một chút, hình như hiện nay cô ta vẫn còn độc thân...", lại thêm một người tham gia vào vòng tròn buôn dưa.
Mấy bà cô xúm lại bàn luận từ tướng mạo đến đời tư, người phụ nữ xa lạ ấy rất nhanh chóng được mổ xẻ thành nhiều phần, họ nói cứ như là mình từng biết cô ấy lắm. Kỉ Hoa Ninh quan sát, thấy cô ấy có ánh mắt lanh lợi, tự nhủ trong lòng, có lẽ điều những bà cô kia nói chưa hẳn là đã đúng. Trước sau gì thì người này cũng là sếp trong công ty, cô cứ cẩn thận một chút rồi sẽ tốt thôi.
An Nhu Mạn nhận micro, đưa mắt quan sát một lượt hội trường, đa số mọi người miệng đã hếch hết cả lên. Giọng cô ấy không cao cũng không nhanh, nhưng nhấn nhá từng chữ rõ ràng: "Tôi rất vui mừng được gia nhập vào công ty B, sau này, các bạn có thể gọi tôi là Amanda. Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức vì thành tích của công ty, cũng hy vọng rằng các bạn đồng nghiệp hãy cùng tôi cố gắng, xin cảm ơn tất cả mọi người!".
Một người phụ nữ lợi hại! Kỉ Hoa Ninh trong lòng thầm tặc lưỡi. Có lẽ năng lực làm việc của cô ấy rất tốt, nhưng đến một chút xã giao cô ấy cũng chẳng có, há chẳng phải là "dũng mãnh" tới mức chẳng nể nang gì tới nhân tình thế thái sao? Dù sao người ta đầy tự tin như vậy cũng đúng thôi.
Điều làm Kỉ Hoa Ninh vừa kinh ngạc vừa khâm phục vị sếp nữ này là ngay ngày đầu tiên nhận chức đã ra uy với toàn bộ mọi người trong công ty. Sau khi cô ấy tự sắp xếp xong bàn làm việc của mình, liền mang đến và đưa cho thư ký một văn bản: "Tôi đã nghiên cứu tình hình các mặt của công ty B, đây là những quy định mới nhất áp dụng cho công nhân viên, một chút nữa cô mang đi công bố. Bắt đầu áp dụng từ ngày mai để đánh giá hiệu suất công việc, toàn bộ cán bộ công nhân viên đều phải tuân thủ".
Thư ký của cô cũng vừa mới nhận chức nhưng cũng kịp lĩnh hội được một số "ý tưởng" của vị sếp mới này. Cô ta run rẩy bê đống giấy tờ trông hệt như đang bê bát canh khoai nóng bỏng rời khỏi phòng của giám đốc điều hành. Đợi khi nội quy đó được công bố, cả công ty đều tràn ngập tiếng kêu than thảm thiết.
- "Sau này mỗi lần đi muộn bị trừ năm mươi đồng, muộn một phút cũng trừ!".
- "Một tháng vi phạm quá ba điều trong nội quy sẽ bị trừ hai trăm đồng! Trong giờ làm, vào internet mà nội dung không liên quan đến công việc, phạt một nghìn...".
- "Thật quá đáng mà! Không biết có để cho người ta sống nữa không!".
- "Một số người lương cao, không sợ phạt, quy định gì mà quá đáng, lũ dân đen chúng ta sao có thể ăn cơm được nữa đây...".
Có người gằn nhỏ giọng, có người vì cảm thấy ảnh hưởng nhiều đến lợi ích của mình thì không chịu được cứ gào ầm lên. Kỉ Hoa Ninh giữ chức phó giám đốc bộ phận nghiệp vụ thì cũng chẳng thể nói được gì nhiều. Bởi vì cô cũng chỉ là bộ phận dưới quyền nên phải tuân thủ ý chỉ của "hoàng thượng", chỉ có thể vỗ về an ủi nỗi tủi thân của đám dân đen. Thế nhưng không thể an ủi đám dân đen ngỗ ngược với "hoàng thượng", cũng không thể vì "hoàng thượng" mà ngược đãi dân chúng, thế là chỉ có thể đứng im ở giữa và giữ vững thái độ im lặng.
Người phẫn nộ nhất trong đám đó là giám đốc nhân sự, anh ta không những chẳng có chút đặc quyền nào mà ngược lại còn bị lờ đi, chỉ có thể mắng chửi đại quan ức hiếp người ta. Amanda mở cửa đi vào, ngay lập tức những tiếng náo loạn trong phòng làm việc chợt im bặt. Kỉ Hoa Ninh quan sát, cô ấy đã dùng ánh mắt của kẻ săn mồi chăm chú nhìn mọi người.
- "Tôi biết với nội quy mới này, mọi người sẽ có rất nhiều cách nghĩ. Nhưng không có quy củ sẽ chẳng thành hệ thống gì, nếu như quy định rõ ràng, nghiêm minh hơn một chút, tôi tin rằng mọi người sẽ bỏ ra nhiều công sức hơn nữa để tạo ra thật nhiều thành tích cho công ty của chúng ta. Những áp lực trong chỉ thị của chủ tịch tập đoàn vào năm nay, mọi người đều đã biết, áp lực này không phải đối với riêng mình tôi mà còn đối với mỗi một người trong các bạn, nếu làm không tốt tất cả mọi người đều bị nghỉ việc. Thế nhưng...". Cô ấy thay đổi chủ đề, khóe miệng hơi nhếch lên: "Tôi là một người luôn hướng tới tiêu chí thưởng phạt phân minh, chỉ cần có những biểu hiện tốt trong công việc, thì tôi nhất định không để các bạn thiệt thòi".
Tình Muộn Tình Muộn - Dạ Vĩ Lan