There is a great deal of difference between an eager man who wants to read a book and a tired man who wants a book to read.

G.K. Chesterton

 
 
 
 
 
Tác giả: Pơry Susu
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 53 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 604 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:35:27 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51.
tháng sau, Nhật Vũ được chỉ dạy lại nên cũng tiếp thu được cuộc sống rất nhanh, Chiêu Lam lúc nào cũng bên cậu nhưng nụ cười của cô đã không còn nữa, lúc nào cô cũng bị ám ảnh cảnh Đình Phong uy hiếp chiếm cơ thể cô, cô khinh bỉ lấy anh cảm thấy dơ bẩn vô cùng. Ngồi vào xích đu ở trong vườn, Chiêu Lam ũ rũ nhìn xung quanh. Bé Kim từ xa bước lại:
- Cô ơi!
- Có chuyện gì vậy em?
- Cô ơi, có phải cô đang buồn không?
- Sao em nói vậy?
- Vì em thấy kể từ khi cậu trở về bệnh viện, cô đã không cười!
Chiêu Lam đưa tay xoa đầu bé Kim, nói nhẹ:
- Sau khi em lớn, em sẽ hiểu?
Bé Kim nhìn lên thì thấy Nhật Vũ đang đi lại, cô bé cúi đầu chào cô rồi đi làm việc. Nhật Vũ lơ ngơ đi lại, ngồi kế Chiêu Lam dựa đầu vào vai cô.
- Bà xã nhỏ, bà xã buồn sao?
- Anh thức rồi à!
- Ừ, anh thức thì thấy bà xã nhỏ khóc, ai đã ức hiếp bà xã nhỏ sao, nói đi anh đi đánh nó cho!
Chiêu Lam rơi nước mắt nhìn cậu, nếu cậu như thế thì sao cô yên tâm đi trả thù được chứ?
- Em không bị ức hiếp chỉ tại anh không ngoan, không chịu uống thuốc nên bà xã nhỏ buồn!
- Không, anh sẽ ngoan anh sẽ uống thuốc! Bà xã nhỏ đừng buồn nữa!
Chiêu Lam nhìn cậu, nước mắt rơi ra. Nhật Vũ đưa tay lên, lau nước mắt cho cô, chợt cậu nói:
- Anh không thích bà xã nhỏ khóc, bà xã nhỏ cười mới đẹp!
Nhật Vũ hôn nhẹ vào môi cô, rồi mỉm cười tít mắt nói:
- Mẹ bảo nếu khi bà xã nhỏ buồn, hãy hôn bà xã sẽ vui lên!
Chiêu Lam rơi nước mắt ôm lấy cậu. Nhật Vũ đưa tay lên ôm lấy cô thì bé Kim chạy vào đưa cho cô một bao thư. Chiêu Lam ngạc nhiên không thấy người gửi chỉ thấy người nhận là Nhật Vũ. Mở bao thư ra, Nhật Vũ tò mò hỏi:
- Bà xã nhỏ, cái gì thế?
Chiêu Lam mở bức thư ra, hoảng hốt... Nhìn dòng chữ < Có một thú vị trong cái đĩa này, mày xem đi > Chiêu Lam liền nắm chặt cái đĩa, lắc đầu nhìn:
- Không có gì, anh mau đi uống thuốc đi!
- Ừ!
Nhật Vũ ngoan ngoãn chạy đi vào nhà, Chiêu Lam bước về phòng, để cái đĩa vào laptop mở lên xe quả nhiên đúng như cô nghĩ là đĩa của Đình Phong và cô thân mật với nhau. Đóng máy lại, cô run sợ. Thì... điện thoại cô reo lên:
- Alo! - cô lạnh lùng
- Haha, em nhận được cái đĩa chưa, có phải thú vị lắm không? - giọng Đình Phong đầu dây bên kia giễu cợt
- Đình Phong, anh thật bỉ ổi!
- Haha, anh cho em 1 tiéng, 1 tiếng sau em không có mặt tại nhà anh thì anh sẽ tung cái đĩa này lên báo chí, em nghĩ xem gia đình của Nhật Vũ sẽ ra sao?
Chiêu Lam đập máy xuống, cô thay ra một chiếc váy bó sát cơ thể màu đen trông rất quyến rũ, mái tóc bới lên làm lộ đôi vai trắng ngần. Chiêu Lam bước xuống thì Nhật Vũ chạy tới ôm cô:
- Bà xã nhỏ, anh ngoan rồi! Anh uống thuốc rồi, bà xã nhỏ đi đâu vậy?
- Nhật Vũ, em đi công chuyện một chút em sẽ về! Anh ở nhà nhớ nghe lời của ba mẹ biết không?
- Anh biết rồi, bà xã nhỏ đi nhớ về sớm nga!
- Ừ!
Chiêu Lam hôn nhẹ vào môi cậu, rồi bước ra xe chạy tới nhà Đình Phong.Tất cả người hầu cúi đầu định nói thì:
- Đừng gọi tôi cô chủ, tôi không là cô chủ của các người!
Chiêu Lam lạnh lùng bỏ đi lên phòng Đình Phong, cậu đang nằm loay hoay trên giừơng, nhìn tivi đang chiếu cảnh cậu đang chiếm cơ thể cô. Chiêu Lam tức giận, tắt đi.
- Đang khúc hay mà sao em tắt?
- Đồ biến thái! Anh đồ bỉ ổi, sao anh dám quay lại hả?
- Em nói anh bỉ ổi, haha, thế thằng chồng em! Nó tốt hơn anh sao? Nó đi vui vẻ với bọn con gái lớn tuổi thì là bình thường à!
- < Chát > Tôi cấm anh nói Nhật Vũ như vậy!
< Rầm > Đình Phong kéo Chiêu Lam nằm xuống giừơng, anh đè lên người cô:
- Anh vẫn cứ nói, thằng chồng em là một kẻ vô dụng thôi!
- Buông tôi ra!
Chiêu Lam đẩy Đình Phong ra, chạy nhanh ra cửa thì.. < Bốp > Chiêu Lam ngất đi, Đình Phong mỉm cười bế cô lên giường. Cúi xuống hôn lên đôi vai trên ngần của cô, bàn tay mân mê đôi vai cô, cởi bỏ đôi giày cô ra, đôi tay vuốt nhẹ đôi chân thon dài của cô.Mỉm cười lấy tay kéo sơ-tia váy cô xuống thì
< Ầm > cánh cửa bật mở, Thảo My bước vào mỉm cười.
- Anh hình như đã đi quá phạm vi rồi!
- Ai cho cô vào đây, cút ra ngoài cho tôi! - Đình Phong tức giận
- Chủ tịch muốn gặp anh, ông đã biết anh giải thuốc độc cho Nhật Vũ và cưỡng bức cháu gái ổng rồi! Anh chuẩn bị tinh thần đi!
Đình Phong tức giận ngồi dậy bỏ đi ra ngoài, Thảo My nhìn Chiêu Lam lắc đầu kéo sơ-tia lên cho cô, đắp chăn lại.
- Cô cứ ngu xuẩn như thế thì cho dù tôi có là cánh tay đắc lực của chủ tịch cũng khó mãi cứu cô được!
Thảo My lắc đầu quay lưng bỏ đi ra ngoài, nhìn vào quản gia lạnh lùng nói:
- Khi cô ấy tỉnh, hãy chuẩn bị đồ thay ra cho cô ấy và nấu cháo cho cô ấy ăn!
- Dạ!
Thảo My bỏ đi ra xe, tới biệt thự Trần gia. Bước vào phòng khách đã thấy Đình Phong bị đánh.
- Thôi! - Thảo My la
- Ông ơi, cậu ta tuy là phạm tội nhưng nhìn lần trước đã lập nhiều công ông tha cho cậu ấy đi!
- Dừng đi! - ông Hải Đông nói lạnh
Đám vệ sĩ lúc này dừng tay, Đình Phong đứng lên, cơ thể anh đau đớn vô cùng, ông không cho đánh vào mặt nên cũng đỡ.
- Ai ày đụng vào Chiêu Lam? - ông Hải Đông nói
- Ông chẳng phải ông đã biết tình cảm con dành cho Chiêu Lam sao? Sao ông trách con? - Đình Phong nói
- Chiêu Lam, nó là cháu gái đức tôn của gia tộc này, mày đã được tao cho phép chưa mà dám cưỡng bức nó!
- Ông... Con xin lỗi!
- Chuyện này tao không biết mày dùng cách nào, mày phải làm cho Nhật Vũ không có trên thế gian này!
- Dạ!
Đình Phong quay lưng bỏ đi ra cửa, Thảo My lạnh lùng theo sau.
- Cám ơn! - cậu bỗng cất tiếng
- Không cần, tôi chỉ trả ơn anh năm xưa cứu tôi thôi! Nhưng còn về Chiêu Lam, tôi khuyên anh nên từ bỏ đi!
- Chuyện đó không phiền cô bận tâm!
Đình Phong bỏ đi, Thảo My khẽ cười.
--- Vài ngày sau, Đình Phong bước vào căn phòng của mình. Chiêu Lam ngồi trên giừơng, gương mặt lạnh như băng.
- Em ăn đi!
Đình Phong ngồi bên cạnh cô, mỉm cười. Chiêu Lam không nói cũng không nhìn cậu, nhìn cô cứ như người mất hồn.
- Em muốn sao mới chịu ăn!
- Thả..tôi..ra! - Chiêu Lam nói lạnh
- Không, anh không thể! - Đình Phong ôm lấy cô
- Đồ dơ bẩn, tôi khinh bỉ anh!
Chiêu Lam nói lạnh, Đình Phong nghe cô nói như có một con dao đâm thẳng ngay tim cậu. Điện thoại bỗng reo lên:
- Alo!
- Chuẩn bị đi! Tôi tới ngay, địa điểm là nhà hoang phía tây!
Chiêu Lam lắng nghe, Đình Phong quay sang cúi xuống thì Chiêu Lam xoay mặt đi, cậu mỉm cười hôn nhẹ vào má cô.
- Anh đi chút anh sẽ về!
- Đi luôn càng tốt!
Đình Phong im lặng đi ra ngoài. Tại biệt thự Hoàng gia, Nhật Vũ ũ rũ lay tay bà Lệ Quân.
- Mẹ...mẹ ơi, bà xã nhỏ của con đâu! Bà xã nhỏ nói chỉ đi một chút thôi mà!
- Mẹ biết rồi, mẹ đang tìm bà xã nhỏ về! - bà Lệ Quân nói
- Bà xã nhỏ không thương con, bà xã nhỏ đi tìm người con trai trong đĩa rồi!
- Con nói gì vậy? Người con trai trong đĩa là sao? - ông Minh Vũ hỏi
- Trong laptop, bà xã nhỏ đã nhận được cái đĩa!
Ông Minh Vũ lên phòng lấy laptop cô xuống, mở lên thì thấy cảnh Đình Phong đang uy hiếp cô. Linh Trân bụm miệng hoảng hốt, ông Minh Vũ tức giận.Đi nhanh ra xe, chạy đi tới nhà Đình Phong. Nhật Vũ chả hiểu gì, bước tới bế Vũ Lam ra sân chơi. Thì chuông cửa reo lên, cậu chạy ra mở cửa thì < bốp > một cây gậy đập ngay đầu làm cậu ngất đi. 2 tên thanh niên lạ đỡ cậu và bế Vũ Lam vào xe chạy đi mất dạng.
Định Mệnh Anh Yêu Em, Nhóc À ! Định Mệnh Anh Yêu Em, Nhóc À ! - Pơry Susu