Số lần đọc/download: 518 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:45 +0700
Chương 51
N
ó khởi động..răng...rắc.. Chân tay kĩ ( k biết nàng này định đánh nhau sao? ).Nó thả lỏng người ngồi xuống một cách tự nhiên theo lực hút của trái đất đồng thời nó phát ra tiếng kêu:
-...A.... Xem sự lợi hại của ta đây????- nó đang làm gì vậy nhỉ?
Zin đang mong đợi điều gì từ nó, khi nó phát ra câu đấy. Bất chơt:
-....Aaaaaaaaaa....!!! - Zin đồng thanh với tiếng hét " A" của nó, mặt đau đớn cắt không còn 1 giọt máu.
Zin đã không thể nghĩ được cách cứu người có 1 k hai của nó. Nó k bị đau mà hét làm gì, khi nó ngồi chiễm chệ một cách không thương tiếc trên tấm thân ngọc ngà của zin chứ, lại còn ăn vạ nữa.
Cách nó định cứu Zin k một lời chăng chối là đây sao? Thật là độc ác, chắc nó sẽ lập vào kỉ lục ( phát minh cứu người kiểu mới xuyên quốc gia) không khéo người chết cũng bật quan tài mà sống lại với cách cứu người này của nó.
Nó cứu người theo cách này Zin không thể giả chết thêm được nữa, kẻo nó lấy ngực Zin ra làm đệm êm thêm mấy lần nữa, Zin chỉ còn đường vào nhà xác mà thôi!!!.
Zin k muốn chờ thêm nụ hôn nào từ nó nữa, nó quả là có sự sáng tạo đó ( bá đạo trên từng hạt gạo).
- Cô định giết người àk...???? - Zin hét lớn khi nó định tiếp tục màn nhún nhảy lần hai.
- Đâu có...! Tớ có ý tốt, muốn cứu cậu mà..??? - nó gãi đầu thanh minh.
- Cứu mà lấy tôi làm đệm vậy hả..???? Tôi mà không tỉnh nhanh thì thân tàn ma dại vì cô rồi..,!!!!- Hắn bị đau nên cay cú chủi nó.
- Anh kia! Tôi cứu anh k đc 1 lời cảm ơn thì thui,.. A lại còn đối xử với ân nhân mình vậy hả...???- nó chỉ tay vào mặt hắn quát.
- Cô cứu tôi sao..??? - Zin hỏi giả nai.
- Ừk..!!! - nó gật đầu.
Zin nhìn bộ mặt ngây ngô của nó cười nửa miệng:
- Cô mà là ân nhân..!???? Có mà là SÁT NHÂN thì có..!!!- Zin chỉ thẳng mặt nó ( anh chàng này kũng k vừa nha).
Nó sốck trước câu nói của hắn:
- Đồ khùng..!!! Tôi còn chưa tính sổ anh đã làm mất vỏ sò kim cương của tôi là may cho anh lắm rồi...!!! - Nó giơ nắm đấm dọa Zin rồi bỏ đi. ( cô này biết quý trong cái đẹp gớm vỏ sò bình thương thui mà).