Books are the bees which carry the quickening pollen from one to another mind.

James Russell Lowell

 
 
 
 
 
Tác giả: Athur Hailey
Thể loại: Trinh Thám
Nguyên tác: “The Money Changers”
Dịch giả: Vũ Đình Phòng
Biên tập: Lê Huy Vũ
Upload bìa: Lê Huy Vũ
Số chương: 58 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 266 / 9
Cập nhật: 2020-06-28 13:34:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17
uộn băng ghi âm thu được tại câu lạc bố Hai Con Bẩy nằm trên bàn máy của Wong biệt danh "Phù Thủy" đã sáu ngày nay. Chốc chốc y lại đưa mắt nhìn, vừa tiếc không muốn xoá đi vừa không nỡ khai thác. Y biết rõ rằng Marino “Gấu” rất quan tâm đến một đoạn trong cuộc băng này và nếu Wong trao cho gã, gã sẽ trả y rất nhiều tiền. Phải công nhận Marino rất hào phóng trong việc thưởng công những ai giúp được gã việc gì. Chính gì vậy mà hễ gặp dịp thuận tiện Wong "Phù Thủy" lại làm giúp gã, mặc dù biết Manino là một tên tội phạm tầm cỡ, trong khi Wong hoàn toàn không phải.
Cha mẹ đều là người Hoa nhưng Wong sinh ra trên đất Mỹ nên mang quốc tịch Hoa Kỳ. Y là chuyên gia về điện tử, nhưng sở trường là phát hiện các máy nghe trộm và các trang bị giấu lén. Wong có tài đặc biệt trong lĩnh vực này. Cũng chính vì lẽ đó mà y có biệt hiệu là "Phù Thủy". Thấy y là người gốc Hoa, nhiều người lại tưởng tên y chính là Phù Thủy.
Wong nhận bảo đảm cho một loạt khách hàng của y để nhà họ không bị đặt máy nghe trộm, để bí mật trong gia đình của họ được tuyệt đối tôn trọng.
Những máy móc bí mật đặt trong nhà họ đều bị Wong phát hiện rất nhanh và điều này khiến nhiều người ngỡ ngàng. Họ đinh ninh không ai có thể đặt máy nghe trộm điện thoại, cũng như các cuộc trò chuyện riêng tư của họ. Đến khi Wong phát hiện ra, họ mới giật mình, cho nên họ rất biết ơn y.
Bất chấp mọi biện pháp an toàn, kể cả của Tổng thống, chuyện đặt máy nghe trộm điện thoại chẳng hạn vẫn là hiện tượng thường xuyên xảy ra. Rất nhiều quan chức cao cấp, doanh nhân cỡ lớn, chủ nhà băng, giám đốc các báo chí, luật sư lừng tiếng, sứ quán nước ngoài... cầu cạnh Wong để y giúp họ phát hiện máy nghe trộm đặt trong nhà họ. Danh sách khách hàng của Wong còn bao gồm cả một số thủ lĩnh maphia, trùm tội phạm. Marino "Gấu” nằm trong số này.
Đối với loại khách hàng này, ngay từ cam kết đầu tiên, Wong đã đặt vấn đề y không dính líu vào những hoạt động phạm pháp của họ. Những tên tội phạm cỡ lớn này chấp nhận và giữ quan hệ rất tốt với Wong "Phù Thủy".
Tuy vậy, thỉnh thoảng Wong cũng cung cấp cho họ những thông tin cực kỳ quan trọng y tình cờ phát hiện được qua máy móc điện tử của y. Những trường hợp đó, đám tội phạm kia thưởng công Wong rất hậu hĩ. Vì vậy lòng tham tiền đôi khi đẩy y làm những việc tiếp tay cho bọn tội phạm. Do đó cuộn băng ghi được ở câu lạc bộ Hai Con Bẩy làm Wong đấu tranh tư tưởng suốt sáu ngày nay.
Đầu đuôi thế nào Wong lại có cuốn băng đó.
Chẳng là mười ngày trước đây, nhân một cuộc kiểm tra thường kỳ ở Câu lạc bộ Hai Con Bẩy xem các máy điện thoại của gã Marino "Gấu” có bị nghe trộm không do tò mò và tinh nghịch, Wong “Phù Thủy" bèn lén đặt một máy nghe trộm máy điện thoại công cộng đặt bên cạnh quầy rượu. Lối tinh nghịch này thỉnh thoảng vẫn xẩy ra với y. Làm trò ấy Wong tự thanh minh là để "nâng cao trình độ nghề nghiệp", thậm chí cũng để phục vụ quyền lợi của khách hàng. Y nối máy điện thoại công cộng dưới tầng trệt bên cạnh quầy rượu với một máy ghi âm đặt dưới tầng hầm. Hễ ai bỏ đồng mười xu vào khe máy điện thoại tự động, lập tức dòng điện đóng lại và máy ghi âm bắt đầu chạy.
Việc này là phạm pháp nhưng Wong "Phù Thủy" nghĩ cũng chẳng phạm tội gì lớn, bởi chỉ mình y nghe cuộn băng. Tuy nhiên mỗi lần lấy cuộc băng ra nghe, y đều thấy nhiều chi tiết lý thú. Lần này băng ghi âm làm y hết sức chú ý, bởi có một đoạn kích thích tò mò của y. Chiều thứ bẩy, y lắp băng, thử nghe lại lần nữa:
Máy chạy rè rè. Một hồi chuông điện thoại:
Lập tức giọng phụ nữ nhỏ nhẹ, nghe hơi lơ lớ một chút:
- A lô!
Một giọng đàn ông thì thầm:
- Em biết ai gọi rồi đấy, nhưng đừng nói tên anh.
- Đồng ý.
Giọng nam lại vang lên trong máy:
- Nói với ông bạn chúng ta là anh đã dò được một thứ quan trọng, rất quan trọng là đàng khác. Hầu như toàn bộ những gì anh cần dò. Anh không thể kể bây giờ được. Tối mai anh sẽ đến em.
- Đồng ý.
Một tiếng tách nhỏ. Người nói đã gác máy.
Không rõ tại sao, Wong "Phù Thủy" linh cảm thấy đoạn băng này Marino "Gấu” rất quan tâm. Đó chỉ là linh cảm, nhưng Wong nghiệm thấy các linh cảm của y bao giờ cũng đem lại lợi lớn. Y quyết định lấy sổ ghi danh sách người quen và số điện thoại của y. Y quay số. Y được trả lời rằng phải chiều Thứ hai Marino "Gấu” mới rảnh. Gã nhận lời gặp y.
Wong quyết định trước khi gặp Marino, y cần khai thác tất cả những thông tin nào liên quan đến đoạn băng kia. Y mở máy nghe lại lần nữa, rồi nghe thêm nhiều lần.
- Trời ơi, tuyệt vời! - Marino "Gấu” nhếch một nụ cười độc ác Giọng gã the thé như mọi khi. - Cậu có đoạn băng này mà cậu cứ ngồi lỳ ở nhà suốt một tuần nay, không chịu báo ta biết?
Wong "Phù Thủy" cãi:
- Ông quên tôi là nhà kỹ thuật ư? Đối với tôi nội dung trong băng là chuyện ngoài phạm vi quan tâm.
Tôi chỉ quan tâm đến chất lượng âm thanh. Mãi sau, nghe vài lần tôi mới cảm thấy hình như đoạn đó quan trọng, vì nó không phải cuộc đối thoại bình thường.
Wong thở phào nhẹ nhõm: Marino không hề trách cứ y về tội đặt máy nghe trộm ở câu lạc bộ Hai Con Bẩy.
Hôm đó là Thứ hai. Marino "Gấu” tiếp Wong trong văn phòng của một hãng vận tải do gã kiểm soát. Giữa hai tên là máy ghi âm. Trước khi đến gặp Marino, Wong "Phù Thủy" đã sang đoạn đáng chú ý kia vào một băng khác. Y nhìn Marino: hôm nay trong căn phòng nóng hầm hập, trông gã đúng là một con gấu: ống tay áo xắn cao, lông lá, lưng và vai to bè, chắc nịch, không có một chút mỡ nào, toàn thịt.
Wong cố giữ bình tĩnh để không bị áp đảo bởi gã tội phạm khét tiếng hung hãn kia. Y nói:
- Vả lại một tuần lễ qua tôi cũng đâu có bỏ phí? Tôi đã điều tra ra được một số thông tin có liên quan đến đoạn băng kia.
- Thông tin nào?
- Tôi biết được số máy điện thoại của người phụ nữ kia. Dùng đồng hồ đếm giờ, tôi đo được thời gian đĩa số điện thoại quay để trở lại vị trí ban đầu sau mỗi lần quay số. So sánh những quãng thời gian đó với nhau...
- Con khỉ! Cậu nói ngay cái số máy ấy cho ta nghe.
- Đây. Wong “Phù Thủy" chìa ra một mảnh giấy nhỏ. Đây là số máy đứng tên ai, điều này hơi khó. Bởi trong doanh bạ điện thoại không có số máy này. May thay tôi lại quen một thằng cha ở trung tâm điện thoại tự động...
Marino sốt ruột đập mạnh tay xuống bàn, quát:
- Nói mau lên, cứ rề rà mãi.
- Ông tưởng chuyện đơn giản đấy à? Tuy là quen nhưng cũng phải chi tiền cho nó đấy, ông Marino.
- Ta sẽ chi: Cậu xem, cậu chỉ phải chi rất ít so với số tiền cậu rút ở hầu bao của ta, đúng vậy không? Nói đi, nhanh lên.
Wong "Phù Thủy" vẫn không nói nhanh, bởi y thấy thông tin này quá quý đối với Marino, nên y càng rề rà:
- Số máy đó của một phụ nữ tên là Juanita Numez, cư trú tại khu phố Forum East. Đây là số nhà và số phòng của chị ta..
Y lại chìa một mảnh giấy khác cho Marino, rồi nói tiếp, giọng vẫn nhẩn nha:
- Chưa hết. Máy này được đặt cấp tốc cách đây một tháng. Dân trong khu phố này muốn đặt máy đều phải chờ rất lâu. Trong khi đó chị Juanita Numez này lại không nằm trong danh sách những người xin đặt máy. Vậy mà chị ta chỉ yêu cầu hôm trước hôm sau đã có máy ngay.
Điều vừa nghe làm Marino "Gấu” nổi con thịnh nộ. Mắt y long lên sòng sọc khiến Wong hoảng hết vội nói nốt:
- Do cái người tên là Juanita Numez kia đã được ưu tiên đặc biệt. Cậu bạn tôi ở trung tâm điện thoại tự động cho biết, có một người tên là Nolan Wainwright đã can thiệp vào. Ông ta là trưởng ban bảo vệ của Ngân hàng Thương mại số Một Hoa Kỳ.
Nolan Wainwright đã đích thân đến trung tâm điện thoại yêu cầu làm nhanh cho người phụ nữ có tên là Juanita Numez kia. Và, xin nói thêm rằng mọi chi phí do nhà băng trả.
Nỗi giận dữ trên mặt Marino "Gấu” biến thành nỗi kinh ngạc. Nhưng gã lập tức không để lộ thêm, giữ nét mặt thản nhiên. Gã suy nghĩ, kết hợp điều Wong vừa kể với điều gã biết trước đây.
Cách đây sáu tháng, gã đã chứng kiến việc một tên chỉ điểm khai tên là Vic bị lộ tẩy và bị hành quyết. Trong lúc bị người ta nghiền tinh hoàn, Vic đã phải khai ra một cái tên là Nolan Wainwright.
Từ ngày đó "Tổ chức" của Marino đã điều tra về lão thanh tra cảnh sát bỏ nghề sang làm cho Ngân hàng Thương mại số Một Hoa Kỳ. Vậy là bây giờ vụ tên chỉ điểm lọt vào câu lạc bộ Hai Con Bảy cũng lại do bàn tay Wainwright cử đến.
Chà? Nolan Wainwright dính líu vào đây chứng tỏ lão cớm kia định điều tra cái gì rồi. Đấy là điều thứ nhất đã bị gã phát hiện ra.
Marino "Gấu” suy nghĩ. Giọng nói rất khẽ, gần như nói thầm của tên chỉ điểm trong băng rất khó nhận ra là của đứa nào. Tuy nhiên con đàn bà kia thì đã có họ tên. Cả địa chỉ của nó nữa. Vậy là gõ vào con mụ sẽ ra được rất nhiều thứ. Nhưng nếu mụ không chịu khai? Nếu mụ cứng đầu? Gã sẽ có "biện pháp".
Marino rút ví trả Wong một khoản tiền lớn. Công của thằng chuyên gia điện tử này quá to. Ngay tối hôm đó gã gọi hai tên khỉ đột đến, viết giấy ghi địa chỉ Numez tại khu phố Forum East hạ lệnh:
- Bọn bay dẫn con mụ này về đây cho ta.
Nhà Băng Nhà Băng - Athur Hailey Nhà Băng