You practice mindfulness, on the one hand, to be calm and peaceful. On the other hand, as you practice mindfulness and live a life of peace, you inspire hope for a future of peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mỹ Ngọc 132
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 768 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 02:02:40 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 49-2: Trợ Lý Riêng
oanh Doanh, cậu đi theo mình nhanh lên! “ – Trác Đình đi như bay trên đôi giày cao gót lao vào phòng làm việc kéo cánh tay của Lâm Doanh bắt cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi rồi đi thật nhanh xuống khu vực sảnh lớn của công ty.
Lâm Doanh hôm nay mặc chiếc đầm màu xám ôm sát cơ thể, những đóa hoa nhỏ màu trắng được thêu tỉ mĩ rải dọc theo phom áo như làm tăng thêm sự quyến rũ của người mặc. Lâm Doanh cũng vừa mới đặt chân vào văn phòng làm việc nên mái tóc dài màu rượu vang mềm mại uốn lượn như những cơn sóng biển vẫn chưa được búi cao lại càng góp phần làm cho vẻ đẹp của cô trở nên hoàn mỹ.
Lâm Doanh chân mang đôi giày cao gót màu đen sải những bước chân dài để theo kịp bước chân của Trác Đình phía trước. Khi vừa chạy xuống sảnh lớn của công ty, Lâm Doanh đã nhìn thấy Diệp Hân mặc chiếc mini jeep màu đen phối cùng chiếc áo thun sát cánh màu đỏ tươi, vai đeo chiếc túi màu da, trên khuôn mặt vẫn còn đeo một cái kính mát màu xanh lá trông chẳng khác nào một minh tinh nổi tiếng đến ký kết hợp đồng. Nhìn thấy Trác Đình kéo Lâm Doanh chạy đến, Diệp Hân sải bước tiến đến gần rồi kéo cánh tay còn lại của Lâm Doanh bước thật nhanh đến khu vực lễ tân cùng bộ dáng vô cùng gấp gáp.
Lâm Doanh chưa kịp lên tiếng hỏi đã nghe một giọng nữ đầy uy quyền vang lên.
“ Tôi không có nhiều thời gian đứng đây để đôi co cùng cô! … Cô chỉ cần nói cho tôi biết phòng làm việc của Sở Trường Hy ở đâu tôi sẽ lên đó ngồi chờ! “
Từ chỗ Lâm Doanh, Trác Đình và Diệp Hân đang đứng có thể quan sát rõ diện mạo của người phụ nữ vừa cất giọng bề trên đưa ra yêu cầu kia. Khi nhìn thấy khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mái tóc màu vàng ánh kim tết thành hai bím tóc rồi búi cao, làn da trắng mịn không tỳ vết và đôi môi đỏ mọng gợi cảm của cô ta, cả ba cô gái lập tức hiểu ra tại sao cô ta lại có thể dùng một thái độ bề trên như vậy khi nói chuyện với một cô nhân viên lễ tân nhỏ bé. Cô ta trông có vẻ lớn tuổi hơn các cô nhưng xét về thân hình, diện mạo lẫn thần thái thì tuyệt đối thuộc hàng cực phẩm. Quan trọng hơn chính là người phụ nữ cực phẩm này hình như có một mối quan hệ vô cùng thân thiết với Sở Trường Hy.
“ Vô cùng xin lỗi Lý tiểu thư, tổng giám đốc Sở vẫn chưa đến công ty! … Ngài ấy đã căn dặn nếu không được sự đồng ý của ngài ấy thì không được phép cho người lạ bước chân vào phòng làm việc của ngài ạ! “ – cô lễ tân nhỏ bé của Trác Thị lễ phép đáp lời.
“ … Cô có biết nếu anh ấy biết chuyện tôi đến đây tìm anh ấy mà các người không để cho tôi vào phòng làm việc của anh ấy ngồi đợi, cô có biết hậu quả dành cho mình là gì không? “ – Lý mỹ nhân nghiêm mặt lạnh giọng nói.
Quả nhiên miệng lưỡi của những vị tiểu thư quý tộc quyền uy là thứ vũ khí đáng sợ nhất. Cô lễ tân bé nhỏ kia vừa nghe xong những lời này khuôn mặt lập tức chuyển sang màu trắng bệch rồi cắn môi không biết phải xử lý tình huống này như thế nào; bỗng nhiên một giọng nữ không mặn không nhạt vang lên phá tan bầu không khí đang căng như một sợi dây đàn.
“ Lý tiểu thư, cô nhất định muốn đến phòng làm việc của Tổng giám đốc Sở để ngồi đợi anh ấy đúng không? “ – Lâm Doanh sải bước tiến đến bên cạnh vị Lý mỹ nhân lịch sự cất giọng nói.
“ Cô là ai? “ – Lý mỹ nhân nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi ăn mặc sành điệu mặc dù không trang điểm cầu kỳ nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp cùng thân hình nóng bỏng không hề thua kém những minh tinh nổi tiếng bước đến nói chuyện với mình thì khẽ nhíu mày khó chịu, nhếch môi lên tiếng hỏi.
“ Tôi tên Tracy! Là trợ lý của tổng giám đốc Sở! … Rất vinh hạnh được gặp Lý tiểu thư! “ – Lâm Doanh lịch sự đáp lời, trên khuôn mặt vẫn là thái độ ung dung, môi vẫn không nở nụ cười.
“ … À! … Thì ra là một nữ trợ lý! … Tôi thấy cung cách ứng xử của cô không tệ nên sẽ không tiếp tục gây khó dễ cho cô ta nữa! “ – Lý mỹ nhân mỉm cười tỏ ý hài lòng rồi liếc mắt nhìn cô tiếp tân trẻ tuổi lạnh nhạt lên tiếng, nói xong cô ta lại đưa mắt nhìn sang Lâm Doanh đưa ra yêu cầu:
“ … Cô nhanh chóng dẫn tôi đến phòng làm việc của Trường Hy đi. Tôi mới từ nước ngoài trở về có chuyện quan trọng cần gặp anh ấy! “
“ Xin mời Lý tiểu thư đi theo tôi! “ – Lâm Doanh khẽ xoay người đưa cánh tay ra hiệu mời Lý mỹ nhân đi theo mình.
Cô lễ tân bé nhỏ đứng bất động ở quầy lễ tân mở to mắt nhìn nhà thiết kế vàng ngọc của Trác Thị hướng dẫn vị thượng khách của Tổng giám đốc Sở đi lên cầu thang xoắn ốc bằng đá thạch anh trắng, dẫn cô ta vào căn phòng xung quanh là những bức tường bằng thủy tinh dành cho những nhà môi giới sản phẩm hay đến Trác Thị chào mời ký kết hợp đồng rồi mở cửa cho vị Lý mỹ nhân bước vào sau đó bình thản đóng cửa đi ra ngoài. Cô lễ tân bé nhỏ thậm chí không dám tin vào mắt mình khi nhìn thấy Lâm đại tiểu thư nhấn vào công tắc khóa tự động được lắp đặt bên ngoài nhốt luôn Lý mỹ nhân trong đó.
Trác Đình nở nụ cười rộng đến tận mang tai, ánh mắt lấp lánh nhìn Lâm Doanh đang bước về phía mình như nhìn một bảo bối. Diệp Hân đứng khoanh hai tay trước ngực trong mắt toàn là ý cười nhìn Lâm Doanh hài lòng khen ngợi:
“ Doanh Doanh, làm rất tốt! “
Trác Đình khoác vai Lâm Doanh vui vẻ thêm vào.
“ Mình nhất định sẽ khao cậu một bữa hoành tráng! “
Nói xong dường như vừa nghĩ ra điều gì đó Trác Đình xoay người, khẽ nghiêng đầu, tủm tỉm mỉm cười dặn dò cô lễ tân bé nhỏ:
“ Em nói với bảo vệ là chị bảo máy lạnh trong căn phòng khách ở tầng một có sự cố, nói họ tắt máy lạnh trong phòng để kiểm tra! “
“ Dạ! “
Nhận được câu trả lời từ nhân viên lễ tân, Trác Đình gật đầu hài lòng rồi lại mỉm cười kéo Lâm Doanh trở về phòng làm việc.
***
Sở Trường Hy vừa mang cặp xách bước vào sảnh làm việc đã nghe mấy cô nhân viên nhàn rỗi đang đứng tụ tập bàn tán về sự kiện nhà thiết kế Lâm đã hào hiệp trượng nghĩa thay mặt toàn bộ tầng lớp nhân viên thấp cổ bé miệng ra tay giam lỏng vị Lý mỹ nhân khó hầu hạ trong căn phòng kính ở tầng một. Vị Lý mỹ nhân kia đúng là xui tận mạng khi vô tình chọc vào tổ hợp lá ngọc cành vàng của Trác Thị nên bây giờ vẫn còn đang chịu khổ trong căn phòng ngột ngạt nóng bức …
Sở Trường Hy nghe bọn họ tám chuyện bát quái mà nhân vật chính lại không ai khác là Lâm Doanh nên tâm trạng cũng trở nên vui vẻ, anh không bước nhanh vào thang máy để lên phòng vào việc như mọi khi mà bước đi thong thả hơn, khóe môi bất giác khẽ cong cong.
“ … Tổng giám đốc Sở! “ – cô lễ tân nhìn thấy Sở Trường Hy vừa bước đến quầy lễ tân lập tức lên tiếng.
“ Ân! … Lễ tân Thái, có việc gì cần báo cáo sao? “ – Sở Trường Hy dừng bước đưa mắt nhìn cô lễ tân lên tiếng hỏi.
“ … Dạ! … Dạ! … Sáng nay có vị tiểu thư tên là Lý Phi Phụng đến tìm Tổng giám đốc! … Cô ấy nhất quyết yêu cầu phải lên phòng làm việc của ngài ngồi đợi … tôi đã chuyển lại lời của ngài căn dặn nhưng cô ấy vẫn không hợp tác! … Lâm tiểu thư nói cô ấy là trợ lý riêng của ngài đứng ra dàn xếp rồi ạ! “ – bốn chữ “ đứng ra dàn xếp “ được cô lễ tân họ Thái giảm tối đa âm lượng xuống mức thấp nhất khi báo cáo lại với Sở Trường Hy.
“ Lý tiểu thư ngồi chờ trong phòng khách lâu chưa? “ – Khác hẳn với suy nghĩ lo sợ Tổng giám đốc Sở sẽ đen mặt tức giận của cô lễ tân, Sở Trường Hy bình thản lên tiếng hỏi.
“ … Dạ, Lý tiểu thư đợi ngài hơn một tiếng đồng hồ rồi ạ! … “
“ Ân! … Tôi lên phòng làm việc trước, khi nào sắp xếp công việc xong tôi sẽ liên hệ với bộ phận lễ tân đưa cô ấy vào phòng làm việc gặp tôi! “ – Sở Trường Hy không mặn không nhạt dặn dò.
“ Dạ! Vâng thưa Tổng giám đốc! “
Sở Trường Hy khẽ gật đầu chào cô lễ tân rồi bước về phía thang máy lên phòng làm việc.
Trác Đình và Diệp Hân từ lúc kéo Lâm Doanh vào phòng làm việc sau khi xử lý cô mỹ nhân họ Lý kia xong thì không vội bắt tay vào làm việc, Diệp Hân pha ba ly trà hoa hồng cho mỗi người một ly rồi vừa cùng Trác Đình nhàn nhã uống trà vừa theo dõi vẻ mặt thể hiện sự “ khó ở trong người “ của Lâm Doanh.
“ Reng! … Reng! “ – Tiếng chuông điện thoại ở bàn làm việc của Lâm Doanh đột nhiên vang lên. Trác Đình và Diệp Hân đặt ly trà đang cầm trên tay xuống bàn im lặng chờ đợi.
“ Alo! … Tại sao tôi phải lên phòng làm việc gặp anh? … Được rồi! … Tôi lên ngay! “
Lâm Doanh nghe điện thoại xong cô đưa mắt nhìn Trác Đình và Diệp Hân bĩu môi nói tiếp.
“ … Tên nhỏ mọn kia chắc biết mình vừa nhốt mỹ nhân trong lòng của hắn ta nên vừa đến công ty đã gọi mình lên phòng làm việc có chuyện cần trao đổi rồi! “ – nói đến đây Lâm Doanh dùng ánh mắt tha thiết nhìn Trác Đình và Diệp Hân ủ rũ dặn dò:
“ Hai cậu ở đây canh thời gian, thấy mình lên đó quá 30 phút mà không thấy trở về nhớ phải lập tức chạy lên phòng làm việc của tên nhỏ mọn đó giải cứu mình, biết không? “
“ Ok! “ – Diệp Hân gật đầu hứa hẹn.
“ Đi sớm về sớm! “ – Trác Đình vẫy tay chào tạm biệt.
***
“ Cộc! Cộc! Cộc! “
“ Mời vào! “
Lâm Doanh đẩy cửa bước vào đã nhìn thấy Sở Trường Hy đang đặt bút ký tên vào một bản hợp đồng, trên bàn làm việc của anh là những chồng hồ sơ cao ngất. Lúc này anh đã cởi áo chiếc áo vest đen khoác lên thành ghế, hai chiếc khuy gần cổ áo của chiếc sơmi sọc caro nhuyễn màu vàng kem xen kẽ màu xanh bạc hà đã được anh mở rộng ra, tay áo cũng được anh xăn lên cao để dễ dàng làm việc.
Lâm Doanh kéo chiếc ghế đối diện Sở Trường Hy ngồi xuống đưa mắt nhìn anh lên tiếng hỏi:
“ … Anh gọi tôi lên đây có việc gì cần trao đổi vậy? “
“ Anh nghe nói em vừa mới tự ứng cử vào chức vụ trợ lý riêng của anh nên gọi em lên đây để trao đổi với em những yêu cầu của anh trong công việc để em có thể dễ dàng nắm bắt công việc mới! “ – Sở Trường Hy vừa ký tên vừa nói, giọng điệu vô cùng bình thản.
“ Ân! … Anh nghe thông tin này từ đâu vậy? “ – Lâm Doanh ngạc nhiên hỏi.
“ Mọi người trong công ty đều nói! … Ngay cả lễ tân Thái cũng vừa xác nhận! … Sáng nay em đã thể hiện mình rất có tố chất để trở thành một trợ lý riêng vì thế anh quyết định sẽ tạo cơ hội cho em thử sức trong lĩnh vực mới này, em thấy thế nào? “
“ … Cảm ơn lòng tốt của Tổng giám đốc Sở, tôi vẫn thích làm công việc thiết kế của mình hơn, cơ hội này của anh tôi không tận dụng được! “ – Lâm Doanh khẽ nuốt một ngụm khí, ngồi thẳng lưng tập trung toàn bộ tinh thần ra để ứng phó.
Sở Trường Hy một tay lật tập hồ sơ mới ra đọc, một tay cầm điện thoại rồi nhấn vào bàn phím.
“ Lễ tân Thái, phiền cô hướng dẫn Lý tiểu thư lên phòng làm việc của tôi, cảm ơn cô! “
Lâm Doanh vừa cắn môi vừa đưa mắt lườm Sở Trường Hy rồi bày ra vẻ mặt phản kháng nhưng Sở Trường Hy xem như không nhìn thấy vẫn cúi đầu tiếp tục làm việc.
“ Cộc! Cộc! Cộc! “ – tiếng gõ cửa phòng lại vang lên.
Lâm Doanh quay đầu nhìn về phía cửa rồi lập tức đứng dậy rảo bước đi đến đứng ở vị trí sau lưng của Sở Trường Hy, cắn răng nhập vai trợ lý riêng của đại boss.
Sở Trường Hy nhìn thấy hành động nhanh nhẹn nhập vai cùng vẻ mặt vô cùng đáng yêu của Lâm Doanh khẽ nở nụ cười rồi nhanh chóng bày ra vẻ mặt lạnh nhạt như cũ lên tiếng:
“ Mời vào! “
Cánh cửa phòng làm việc lại được mở ra, Lý mỹ nhân cùng ánh nắng ùa vào căn phòng yên tĩnh. Lý mỹ nhân vừa nhìn thấy vị thượng thần tuấn mỹ vô song đang ngồi bên cạnh chiếc bàn pha lê tập trung làm việc, cô ta lập tức nở nụ cười thật tươi, vui mừng ngọt ngào cất tiếng gọi:
“ Trường Hy, em về rồi! … “
Lý mỹ nhân vừa dứt lời đã vội vã chạy đến như chuẩn bị ngã vào vòng tay của Sở Trường Hy nhưng chưa kịp chạm vào người thương đã bị một giọng nói nhẹ nhàng nhưng rất đỗi quen thuộc cắt ngang.
“ Lý tiểu thư, mời cô dùng trà! “
Lâm Doanh không biết từ lúc nào đã cầm trên tay một bộ tách trà bằng sứ màu vàng tinh xảo từ sau lưng của Sở Trường Hy bước về phía chiếc ghế đối diện với anh cũng chính là chỗ mình vừa ngồi đưa bàn tay thon dài xinh đẹp ra hiệu mời Lý mỹ nhân ngồi xuống rồi nhẹ nhàng đặt tách trà lên bàn sau đó lại uyển chuyển xoay người trở về vị trí cũ.
Hành động đột ngột này của Lâm Doanh làm cho vị Lý mỹ nhân đứng sững sờ một lúc lâu sau đó đưa mắt trừng cô tỏ ý cảnh cáo.
Sở Trường Hy phải cố gắng lắm mới nhịn cười được, anh khẽ đưa bàn tay xoa xoa bụng, rồi đưa mắt nhìn Lý mỹ nhân lạnh nhạt cất tiếng:
“ Doãn phu nhân! Mời ngồi! “
Lâm Doanh nghe Sở Trường Hy gọi Lý mỹ nhân là Doãn phu nhân thì khẽ nhíu mi tâm rồi nhanh chóng tập trung tinh thần hóng chuyện.
“ … Trường Hy! … Em đã ly dị với anh ta rồi! … Hôm nay em về nước vội đến tìm anh để … “
“ Xin lỗi! … Doãn phu nhân đến gặp tôi chỉ để nói chuyện này sao? “ – Sở Trường Hy lên tiếng cắt ngang.
“ … Trường Hy … anh có thể cho trợ lý đi ra ngoài được không? … Em muốn nói chuyện riêng với anh! “ – Lý mỹ nhân dịu dàng lên tiếng đề nghị.
“ Xin lỗi Doãn phu nhân! … Chuyện mà bà cần nói từ lâu tôi đã không còn muốn nghe! Tôi đang rất bận! Chào bà! “
Sở Trường Hy nhàn nhạt lên tiếng đáp lời cùng thái độ thẳng thừng đuổi khách, trợ lý Lâm đứng sau lưng anh lập tức phát huy vai trò của mình, cô bước ra mở cửa phòng, nghiêng đầu đưa mắt nhìn Lý mỹ nhân vô cùng chuyên nghiệp cất tiếng nói:
“ Doãn phu nhân, xin mời bà đi theo lối này! “
Bản Lĩnh Của Nữ Phụ Bản Lĩnh Của Nữ Phụ - Mỹ Ngọc 132