Số lần đọc/download: 264 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:17:52 +0700
Chương 46
- K
hông lẽ tôi không thể?. Phong Vân cười nhạt nhìn ông khi thấy thái độ ông khá không hài lòng, 3 người anh không nói gì chỉ cười nhẹ nhìn Phong Vân. Qủa thật cậu chã coi ông bố ra gì cả.
-Đừng có ngang bướng như mẹ con lúc trước!. ông chợt nhìn Phong Vân bằng cặp mắt hung tợn, có lẽ ông thực sự không có cảm tình gì với Nhạc Ân. Một cô gái chưa có lai lịch gì sao có thể làm con dâu của ông? kèm theo với cái thái độ đó mà cô đã đối với ông?.
- Vân à, làm ba tức giận rồi đấy, cậu quả không tầm thường. Bin cười nhạt nhìn Phong Vân rồi từ từ tiến lại gần Nhạc Ân, xoay quanh một vòng, cậu mới thấy được Nhạc Ân có sức hút nhưu thế. '' chắc chắn cô không tầm thường mới quyến rũ được nó ''. Bin kề sát tai Nhạc Ân khi nhìn Nhạc Ân một hồi lâu. Một loạt ớn lạnh từ sóng lưng của Nhạc Ân chuyễn động, chàng trai này quả không phải dạng vừa, anh ta vừa bí ẩn, kèm theo những cử chỉ kì lạ.
'' Tránh xa tôi ra '' Nhạc Ân vẫn không để ý đây là nhà của ai mà còn lạnh lùng trả lời một cách ngắn gọn, làm cho cả 3 anh em lẫn ông ngạc nhiên không kém.
- Cô ta lạnh quá! Như Vân ấy. Con không thích. Rym chợt lên tiếng nhìn Nhạc Ân, ánh mắt có vẻ không hài lòng với thái độ đó. Nhạc Ân vẫn không có động tĩnh gì mà đứng im lặng chờ Phong Vân giải quyết.
- Tôi chỉ đưa cô ta ra xem mặt vậy ấy người thấy. Để khi tôi đã thành hôn mà cả mấy người không biết thì thật mất mặt cái nhà này. Phong Vân lạnh lùng trả lời nhìn 4 người, ánh mắt baba hằn lên những tia tức giận, nhưng không hề lay động tâm can sắt đá của Phong Vân, anh vẫn thản nhiên nói rồi từ từ nắm tay Nhạc Ân bước ra ngoài. Anh nhu thách thức cả 4 người xem có thể làm được gì anh với Nhạc Ân không. Dù có thả cá mập, kêu cá sấu lên bờ anh cũng không khuất phục cái gia đình ác ma này..
~~0o0
~~- Thằng nhóc này, chã xem ai ra gì.. rốt cuộc anh 2 nó là gì đây?. Helen cười nhạt nhìn Phong Vân, anh luôn đối xử tốt với Phong Vân trong từng mấy năm, nhưng chưa bao giờ nó ngoảnh mặt một lần để chia sẽ những nỗi đau. Helen là một người đã bảo vệ nó suốt mấy năm qua với những người mẹ kế của hắn. Nhưng hắn vẫn không hề biết, vẫn lạnh nhạt với Helen, nhưng đối với Helen, tình cảm anh em vẫn không thay đổi.
- Các con muốn thế nào? ta không tán thành với lễ thành hôn vớ vẫn gì của nó. Ông chợt lên tiếng phá vỡ không khí im lặng.
- Cứ để nó tự do, ba làm gì phải vậy? Helen chợt lên tiếng. Rym và Bin nhìn Helen một cách ngạc nhiên khi nghe Helen nói vậy.
* Ông chợt đập bàn thật mạnh làm cho Rym, Bin, Helen phải chú ý *
- Con im đi, ta chỉ muốn tốt cho nó. Không nên lấy con nhỏ đó, nó chã là gì. Chúng ta đã là người có thế lực nhất. Phải kiếm cho nó một người có thể sánh ngang với chúng ta?
- ba muốn làm gì?. Helen lên giọng nhìn ông
- Chia cắt chúng nó chứ làm sao. Ông chợt cười nhìn Rym và Bin. 2 người như hiểu vấn đề mà cười, rồi đi thẳng lên phòng. Riêng Helen cảm thấy trong lòng bực tức vì điều gì đó mà không thể nói ra. Chỉ có thể ngậm ngùi mà bước từng bước lên lầu.
Có lẽ ông định dùng mưu kế mà hãm hại Nhạc Ân và Phong Vân..
~~0o0
~~- Anh lừa gạt tôi..! Nhạc Ân đỏ mài tức tối trên xe mà nhìn Phong Vân qua kính chiếu hậu, cô chỉ cười cười nhẹ vì biết mình đã bị '' nam nhân kế '' lợi dụng mất rồi:v. Trong lòng cô có lẽ cũng vui vui đôi chút mà cô không dám thừa nhận.
- Tôi đã nói với em, dù em có đi hết cả 5 châu này tôi cũng vẫn sẽ tìm ra em. Và không ai có thể cướp em ra khỏi tay tôi. Phong Vân nói rồi gù ra đưa Nhạc Ân về nhà, khuôn mặt thách thức trông cực đểu.
- Tôi..tôi Nhạc Ân đỏ mặt quay người ra cửa sổ mà hóng gió.. mặc cho Phong Vân đang nhìn mình chế giễu. Từ khi gặp Phong Vân, cô thay đổi đến nhường nào..
~~o0o
~~Ở một nơi khác:
- Cái gì? anh nghe gì không Jen?? Nhạc Ân và Phong Vân.. sắp!!. tiếng Lam Anh vọng vọng trên chiếc máy bay trực thăng.
- Wow, anh đã nói rồi, 2 người họ chắc chắn có vấn đề mà.. Jen nhìn Lam Anh cười đầy ấm áp, '' thôi anh cho em xem cái này này ''
Một hình trái tim phía dưới bãi cát vàng kèm theo những vần sóng to xô vào trong cực lãng mạng, Jen nhìn nhìn Lam Anh rồi tinh nghịch hôn vào má cô khi cô đang nhìn ra ngoài. Lam Anh chỉ đỏ mặt mà không nói gì.
- Em chịu cho anh trái tim mình không? Jen chợt cười rồi nói lớn
- Vậng, dù là anh đùa nhưng em có thể nói đc
- Ngốc, tôi không đùa với em đâu. Jen và Lam Anh cười đầy hạnh phúc cùng nhau.. cả 2 bây giờ vô cùng thân thiết...