There is always, always, always something to be thankful for.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Cheery_kul
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 112 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 461 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 07:19:31 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 16 - 3
hap 16.3:
Vừa cho xe ra khỏi gara, định hướng tới bar mà tiến thì trên màn hình điện thoại nó bỗng hiện lên số của Pj.
- Chuyện gì?
- À, Zu ơi, Pj muốn nhờ Zu 1 chuyện, mẹ Pj có chuyến bay đêm vào hôm nay, 1 tiếng nữa cất cánh... ngày mai tụi mình có cuộc họp tháng của Learder, điện thoại Jun Pj gọi từ chiều giờ mà ko ai bắt máy hết, phiền Zu qua nhắn với anh Jun giùm tụi này xíu, họp ở nhà Ken như cũ nha, 8.00 sáng. Tạm biệt, giờ Ken với Pj ra sân bay rồi!
Có lẽ là Pj đang rất gấp, bằng chứng là sau một đoạn độc thoại dài đằng đẵng của chính mình, nhỏ cúp máy cái rụp mà ko cần biết là người ở đầu dây bên kia có đồng ý hay ko. Nó có vẻ... đứng hình 1 chút khi trên tay vẫn còn càm lấy chiếc điện thoại. Đùa chắc!!!
Nhưng từ chối người đang bận rộn 1 việc gì đó, trong khi bản thân mình lại vô cùng rảnh rỗi, nhất là người đó lại là người mà mình coi trọng thì thật ko phải tác phong của nó..
Hướng đi của nó là bar, giờ đột ngột lại chuyển thành đường đến nhà hắn. Hah, phải chi nó ko biết nhà hắn thì may ra bây giờ còn có cớ để từ chối nhể? Tốc độ chạy xe của nó có chậm hơn thường ngày... Nó có gọi cho hắn nhưng ko được, giờ cũng trễ rồi, hắn làm quái gì mà lại bỏ máy chứ! Có điện thoại mà ko dùng thì vứt đi, cớ chi lại mua rồi ko thể kiên lạc được.
Mấy ngày rồi chả đụng mặt nhau, chả biết mấy phút sau, thấy mặt nó, hắn sẽ dùng thái độ gì để tiếp đây... Dừng xe lại trước cửa nhà hắn, do dự gần nửa tiếng đồng hồ, nó cứ ngồi trên xe, nhìn lên khung cửa sổ phía trên lầu đã che kín rèm lại, ánh đèn mờ ảo thật... rốt cuộc thì nó mất tính dứt khoát từ bao giờ thế? Chả hay ho gì cả!
Nhẹ nhàng ấn vào chuông cửa... Xuất hiện sau cánh cửa đó vẫn luôn là bà quản gia già hiền hậu... Nó tới đây mới chỉ 1 lần nhưng ko ai quên nó đi ngay được, vì sắc đẹp? Cũng đúng, nhưng đúng hơn đó chính là vì mức độ đặc biệt của Jun đối xử với nó mà mọi người cảm nhận được!
- Cô... tìm cậu chủ?
Nó gật đầu.
- Nếu thế thì... tôi e... - bà ngập ngừng.
Con Gun từ đâu chạy lại vẫy đuôi nó liên tục. Lạ thật, chẳng phải con Gun luôn quấn lấy hắn như hình với bóng sao? Vậy sao nó lại chạy vòng quanh nhà, chẳng lẽ hắn đi vắng rồi sao? Mà đi đâu giờ này nhỉ?
- Jun ko có nhà?- nó hỏi.
- Ko phải... chỉ là...- bà như có điều gì khó nói lắm.
Nó định hỏi gì đó nhưng con Gun lại khều khều vào chân nó, ra chiều muốn nó đi theo... Đó là con chó mà Jun yêu thích vì thế... cho dù Gun có làm gì thì cũng ko ai dám phàn nàn hay lên tiếng nếu việc đó ko đi quá giới hạn...
Gun dẫn nó đến phòng hắn, con chó ko dám vào, nó ngồi phịch xuống đất, đuôi cụp xuống...
Vẫn như lần đầu nó đến, cửa khép hờ, cửa ko khóa...
Nó muốn biết vì đâu một con chó yêu chủ như Gun lại như thế, chẳng lẽ hắn đang tức giận nên ko cho Gun vào hay sao?
Nó đứng bên ngoài lắng nghe tiếng động bên trong... những thứ nó nghe được là gì??? Là những tiếng va chạm của thể xác, là những tiếng rên gợi tình của 1 đứa con gái... Bên trong đang xảy ra cái gì vậy chứ???
Khoanh tay tựa vào tường 1 lúc lâu, đợi cho đến khi tai nó ko còn nghe được những âm thanh ghê tởm đó nữa, nó mới đẩy cửa bước vào...
Cảnh tượng trước mắt nó... rõ ràng là nó đã chuẩn bị tâm lý sẵn cho những gì sắp nhìn thấy nhưng tại sao vẫn còn vương chút ngỡ ngàng... Hắn và đứa con gái đó đang được che phủ bởi 1 lớp chăn, hắn nửa nằm nửa ngồi, trên giường khoác 1 chiếc áo choàng tắm, đai lưng có lẽ được buộc khá hờ hững vì phần trên lộ ra nửa khuôn ngực rắn chắt... Nhỏ con gái đó... ohm, nói thế nào nhỉ? Có vẻ sẽ đẹp hơn nếu lớp mascara trên mặt ko bị nhòe đi vì mồ hôi, trông nhỏ đó giờ đây như một bức sơn tượng bị mưa tạt nhòe sơn ấy..., nhỏ dính chặt vào người Jun, đồ trong lẫn ngoài của ả vương đầy khắp nhà...
Rốt cuộc thì nó đến đây để làm gì? Để chứng kiến những cảnh này sao??? Ông trời trêu nó à! Sao ai cũng quay lưng với nó???
Mái tóc bạch kim của hắn ướt đẫm mồ hôi, vài sợi lòa xòa trước trán, vài sợi bị dính vào 2 bên má. Điều đó khiến nó ý thức được những gì vừa xảy ra trên chiếc giường đó. Hắn ko vuốt keo, những sợi tóc cứ bồng bềnh rũ xuống, tuy thế điều đó vẫn ko ảnh hưởng gì đến cái hình tượng vốn có của hắn... nhất là dưới ánh đèn phòng mờ ảo kia, vẻ đẹp đó được xem là khá nguy hiễm!!! Hắn dùng tay vuốt ngược tóc ra sau, từng cử chỉ, từng hành động của hắn nó đều dõi theo. Vì điều đó rất hút hồn? Ko hẳn là sai. Hay là vì hắn cũng đang nhìn nó với ánh mắt bỡn cợt, ko chút thiện cảm? That
s right!!!
Nó vẫn đứng đó nhìn hắn, sự xuất hiện của nó từ đầu đã làm cho hắn chú ý, hắn thích thú chiếu vào nó những tia nhìn chăm chăm... Cô ả kia hết nhìn nó rồi lại nhìn hắn, có vẻ ko chịu đựng được nên ả lên tiếng nũng nịu:
- Anh à? Nhỏ đó là ai thế?- chu mỏ.
- 1 người mất đi phép lịch sự thôi!- mắt vẫn ko rời nó.
Có lẽ ả tức lắm, vì đã ko thu được ánh nhìn từ hắn nên ả đã có những hành động lố hơn...
- Honey à ~ - ngọt đến rợn người
Ko kịp để hắn xoay qua, ả đã kéo mặt hắn sang mình, đặt lên bờ môi hắn 1 nụ hôn ướt át... Trông mặt ả rất phấn khởi khi đã thu được sự chú ý gì hắn, hắn đáp lại như 1 cái máy được lập trình sẵn... Nụ hôn đó kéo dài cho đến khi ả ko thở được nữa hắn mới buông ra... Trước khi rời khỏi môi nhau, những chiếc lưỡi ấy còn luyến tiếc đánh nhẹ lên vành môi đói phương... Nụ hôn của hắn, có lẽ đã làm ả ngất ngây thật...
Nó tới đây để xem
" phim
" free thế này sao??? Khó chịu thật đấy! Để kìm nén những cơn run nó đã nắm tay mình thật chặt... Hắn muốn gì đây??? Nó đang đau vì cái gì thế này? Vì hắn??? Ko phải đâu chỉ là vì tổn thương lòng tự trọng thôi mà phải ko? Chỉ là vì tổn thương lòng tự trọng mà thôi...
- Về đi!
Hắn phả nhẹ vào vành tai ả, đã lạc vào cơn đê mê, ả ko thể làm gì hơn ngoài đỏ mặt gật đầu... Nhưng có vẻ ả vẫn ghét nó, bằng chứng là sau khi đi đến cửa phòng, ả đã cố tình huých vào vai nó... nếu ko có nó, cuộc vui của Jun và ả hắn sẽ kéo dài hơn, trong mắt ả, Zu là 1 kẻ phá đám...
.
Người con gái đứng phái đối diện hắn mặc một chiếc áo ống màu trắng, khoác vào một chiếc áo khoác lửng cũng màu trắng nốt, chiếc váy tầng màu đen hơi ngắn nhưng nhờ đó đã làm nổi bật lên cặp chân dài thon gọn của nó... chân mang đôi cao gót màu đỏ...
Gương mặt lạnh ko vương chút cảm xúc nào... đôi mắt vốn vô hồn, trống rỗng nay được làm nổi bật lên bởi những viền kẻ màu khói, trông nó như nhuộm một màu buồn thương, có vẻ như sau đôi mắt đó là cả một khoảng trời bị giấu kín... mái tóc dài xõa tự nhiên... đôi môi hồng đôi khi lại mím lại ko biết vì điều gì...
.
- Ko tiếp! Biến đi!- hắn ko nhìn mặt nó, nhẹ nhàng đưa ly rượu màu hổ phách lên miệng nhấp từng hớp nhỏ, chất lỏng trong tay hắn cứ chao đi chao lại trong ly...
- Thích món đồ hạ cấp đó à?- nó.
- Hạ cập? Cô cao cấp???- hắn hơi nghiêng đầu- Nghĩ lại đi cô bé, số đo ba vòng chuẩn thì ngon lắm sao? Có nhan sắc nên làm càn? Có tất cả mà ko biết điều thì ko thằng nào nhòm tới đâu!
- Biết mà! Tôi đâu phải dạng gái ngoan- nhếch môi cười- vẻ đẹp của anh làm bọn ngốc đó mê mụi, lao vào như những con thiu thân. Đẹp mà đểu thì xã hội cũng chẳng cần!
Đôi mắt xám lạnh xoáy xâu vào đôi mắt kẻ viền khói của nó như vào tận tâm can. Lạnh đến cùng cực, ko chứa bất kì tia biểu cảm nào. Hắn vẫn ngồi tư thế cũ, nửa nằm nửa ngồi, lưng tựa vào thành giường, chân duỗi thẳng, bắt chéo nhau, ra dáng vẻ như 1 ông hoàng... Hắn chầm chầm đưa 1 tay chỉ về phía nó, nói như ra lệnh:
- 1 là cởi quần áo rồi lên giường nằm, 2 là... - hắn dùng ngón tay trỏ phải ấn vào lòng bàn tay trái ( ý là
" bấm nút biến
" ý ạ )
- Dựa vào đâu tôi phải cởi quần áo? Dựa vào đâu bảo tôi
" bấm
"? - nó.
- Chẳng phải tới đây vì thiếu hơi tôi sao? Làm mất
"con mồi
" ngon của tôi rồi! Thay thế nó đi chứ! Nếu ko đáp ứng được thì biến để tôi còn gọi người khác!- hắn.
Nó tiến sát về phái giường hắn, nhìn hắn với vẻ trêu ngươi, có lẽ nó định làm gì đó... Khoảng cách từ chỗ nó vừa dừng chân cho tới giường hắn là ko xa, chỉ cần dang tay là hắn bắt được nó... Jun là 1 con người biết đến
" thiên thời - địa lợi - nhân hòa
", hắn nhanh chóng kéo nó xuống giường, để nó nằm bên dưới, chống tay giữ hai bên. Do chiếc áo của hắn để lộ ra phần ngực nên dù ko cố tình, nó vẫn tấh được thân trên của hắn.
- Muốn
" xoay
" tôi! Mơ!- hắn.
- 1 khi tôi làm, nothing is can
t!- nó.
- Hay tới đây là vì thiếu tiền? Lần trước tôi trả bằng nhiêu đó ko đủ à? Muốn thì tôi cho! Call hẹn chỗ nào, ra đó tôi trả thêm!
Nó dùng tay đầy hắn ra... vô ích!
- Tự đúc đầu vào rọ! Ngu xuẩn!
Hắn giở giọng khinh thường... Đầu cuối sát xuống cổ nó, để lại trên đó những dấu tích mà có lẽ khi chạm vào nó sẽ nhớ mãi cuộc nói chuyện này. 1 vugn2 nhỏ ở cổ bị hắn cắn đến bật máu... Nó càng cố sức đẩy hắn ra thì hắn càng lấn tới
- Ra giá đi! How much one night???- hắn cười 1 cái cực đểu, đây là bản chất hắn dùng đối xử với mọi người sao?Nếu thế thì thực sự khác so với con người mà nó từng tiếp xúc... Lúc trước, với nó, tuy hắn lạnh nhưng chưa bao giờ có thái độ như vậy! Có chút gì đó... xa lạ! Lạnh lắm!
" Em vô tình cởi bỏ mặt nạ tôi ra, để rồi nhẫn tâm buộc tôi phải gắn lại cái dày hơn trước gấp ngàn lần! Vừa lòng em rồi chứ?
"
Điện thoại nó bất chợt đổ chuông, điều đó làm hắn có sơ hở, nó xô hắn ra khỏi người mình... Nó đứng dậy bắt điện thoại nhưng hắn lại giật lấy và tắt phăng đi... Sức chịu đựng có hạn và nó cũng là một con người, có 1 li rượu phía đầu giường ngay chỗ nó đứng...
- Tắm!!!- nó.
Nói rồi ko thương tiếc, nó tạt thẳng ly rượu lên người hắn. Những giọt rượu màu hổ phách bị hòa chung với màu tóc bạch kim... rơi xuống gương mặt góc cạnh... tạo thành những giọt nước trên sàn nhà. Giật mạnh lại chiếc điện thoại từ phía hắn, nhẹ nhàng call lại số ban nãy.
- Chuyện gì?
-............
- Ở đó, tao tới giải quyết!
Hắn tức đến sôi máu, là 1 thằng con trai, hắn ko thể hành xử thô bạo với 1 đứa con gái, nhất là với nó. Vì cái lí do gì chứ? Ngớ ngẩn thật!
- Giỏi lắm! Phắng đi!- hắn.
Trước khi đi nó còn tặng cho hắn 1 ánh nhìn lạnh lẽo và 1 cái nhếch mép rất chi là khó hiểu... khinh thường, mải mai, trêu ngươi... và cả 1 chút gì đó... cay đắng!
Nó coi hắn là đồ chơi hay hắn coi nó là đồ chơi?
Nhẹ nhàng nhắm mắt lại và quay đi, nụ cười khó hiểu trên môi vụt tắt... một giọt nước mắt khẽ rơi khỏi bờ mi...
Đau đến nát lòng, cảm giác quái quỉ gì thế???
" Tôi là người ko chịu thua 1 ai cả
Vẫn còn hữu dụng và chưa lúc nào gục ngã
...
Tôi căm ghét ánh nhìn lạnh lẽo trong em
Tôi đã làm gì sai chứ?
...
Hãy cùng chờ xem liệu em có thể sống tốt giữa muôn vàn kẻ ghét người thương
...
Mọi chuyện vốn đã ko đi đúng hướng
...
Liệu em có thể ngưng nói những lời tồi tệ và nhìn lại xem mình đang nói chuyện với ai
Giờ đây tôi chẳng thể điều khiển được bản thân
...
I
ll still be there
...
Tại sao em vẫn vô cảm
Còn tôi lại đau đớn thế này
...
h.e.a.r.t.b.r.e.a.k.e.r ( NO WAY )
"
( Heartbreaker - G-Dragon )
( nguồn sub: 360 kpop )
Nothing Gonna Change My Love For You Nothing Gonna Change My Love For You - Cheery_kul