Giá trị thật của một người không phải ở chỗ cách anh ta xử sự lúc đang thoải mái và hưởng thụ, mà là ở chỗ lúc anh ta đối mặt với những khó khăn và thử thách.

Martin Luther King Jr.

 
 
 
 
 
Tác giả: Sebastian Fitzek
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: Die Therapie
Dịch giả: Phan Ba
Biên tập: Lê Huy Vũ
Số chương: 63 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1521 / 15
Cập nhật: 2017-05-20 09:13:55 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 46
hư ông mong đoán, đèn vẫn còn sáng trong ngôi nhà nhỏ của người thị trưởng. Viktor chạy nhanh trên những bậc cầu thang lên hàng hiên và nhấn chuông ở cửa ra vào nhà Halberstaedt.
Một con chó sủa ở đâu đó, có lẽ là con chó của Michael, và một cái cửa vườn ở gần đây cứ đập vào rồi mở ra. Có lẽ tiếng động cũng xuất phát từ một cái cửa chớp không được đóng chặt. Thế nào đi nữa thì Viktor không thể nghe được chuông có thật sự reo lên hay không. Ông chờ thêm một phút, phòng trường hợp Halberstaedt đã phản ứng ngay từ tiếng chuông đầu và đang trên đường bước ra cửa.
Nhưng sau lần bấm chuông thứ nhì cũng không nhìn thấy ai cả, thế là Viktor dùng đến sức mạnh. Ông dùng cái gõ cửa to như nắm tay và nện vào cánh cửa bằng gỗ tuyết tùng. Halberstaedt sống một mình. Trước đây hai năm, vợ ông đã bỏ ông để theo một gã giàu có chuyên về Internet từ München.
Lại cũng không có phản ứng.
Có lẽ ông ấy không nghe thấy mình trong tiếng ồn do thời tiết xấu này gây ra, Viktor nghĩ thầm và đi vòng quanh nhà. Thật ra nó nằm rất đẹp, ngay cạnh bên “Ankerhof” với tầm nhìn ra cảng thuyền buồm. Nhưng nó không có lối riêng ra biển và không có cầu tàu riêng. Người ta phải bước qua con đường nhỏ cạnh bờ biển nếu như muốn ra biển. Chỉ riêng điều đó thôi thì không phải là một vấn đề trên một hòn đảo nhỏ như thế này. Nhưng Viktor cho rằng một khi người ta sống cạnh biển thì phải cho đúng. Nếu không thì người ta cũng có thể thuê một căn nhà nghỉ mát đẹp trên đất liền và lái xe đến cái hồ gần nhất.
Những cơn gió mạnh đến từ biển, và khi Viktor đứng ở phía sau của căn nhà, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, ông hưởng thụ sự che chở mà mặt trước của căn nhà đã mang lại cho ông.
Cả đoạn đường dài dọc theo bờ biển, ngoài một vài cây thông đáng thương, khô cằn và mọc nghiên đi vì gió, không có gì có thể chống cự lại được cơn bão, vì thế nên toàn bộ sức mạnh của nó đập không ngưng vào ông từ phía trước. Cuối cùng thì bây giờ, khi lần đầu tiên mưa ngớt đi một chút, ông lại có thể hít thở sâu. Sau khi nghỉ ngơi một chút, ông bắt đầu đi tìm một dấu hiệu của sự sống từ người chủ căn nhà.
Nhìn xuyên qua cửa sổ to ở phía sau có thể thấy được phòng làm việc của Halberstaedt. Rõ ràng là ông ấy vừa lên tầng trên. Bàn làm việc của ông ấy đầy những tờ giấy viết tay, và có một cái máy tính xách tay đã mở nắp đang nằm trên một ghế đẩu nhỏ, nhưng không nhìn thấy sở hữu chủ của nó ở đâu cả. Lửa trong lò sưởi đã tàn, và ngoài một chiếc đèn bàn chiếu sáng chói mắt thì không có gì cho thấy rằng Halberstaedt vừa mới làm việc ở đây cả.
Tôi không ngờ Patrick phải cần đến một phòng làm việc, đừng nói chi đến một cái máy tính, Viktor ngạc nhiên và nhìn quanh.
Từ tầng trên, không có ánh đèn nào chiếu sáng ra ngoài, điều hoàn toàn không nói lên được gì cả, nếu như Halherstaedt thật sự đang nằm nghỉ hay đã kéo màn lại.
Viktor phải thừa nhận rằng bây giờ ông không biết phải làm gì nữa. Cho tới bây giờ, qua chuyến đi xuyên qua cơn mưa lớn, ông không biết thêm được điều gì cả. Cũng không có gì là lạ, vì ông hoàn toàn không biết phải tìm chính xác là ở đâu, chưa nói đến việc ông sẽ làm gì khi tìm thấy Anna hay Halberstaedt.
Ông đừng tìm tôi. Tôi sẽ tìm thấy ÔNG.
Viktor vừa muốn cầu may lần cuối với quả đấm gõ cửa thì căn nhà kho ở phía sau mảnh vườn không được chăm sóc làm cho ông chú ý tới.
Bình thường, ánh đèn yếu ớt thoát ra ngoài vào trong màn đêm từ dưới cánh cửa bằng tôn sẽ hoàn toàn không gây được sự chú ý của ông. Nhưng cơ thể căng thẳng đồng thời cũng khiến cho các giác quan của ông nhạy bén thêm, đến mức Viktor nhận ra được nhiều điều kỳ lạ cùng một lúc: đèn sáng trong nhà kho, cái cửa sổ duy nhất bị đóng đinh bịt kín từ bên trong bằng một tấm ván dầy mà không nhận ra được lý do, và cái ống khói nhỏ bằng sắt nhô lên từ cái mái bằng rõ ràng là đang hoạt động.
Halberstaedt làm gì trong nhà kho của ông ấy trong thời tiết xấu như thế này? Và tại sao ông ấy lại thận trọng không cho ánh sáng lọt ra bên ngoài đến như thế, trong khi phòng làm việc trong nhà lại được chiếu sáng như vậy?
Viktor cố tình không để ý đến cảm giác của sự đe dọa đang càng lúc càng mạnh lên và đi ngang qua bãi cỏ đã đẫm nước đến căn nhà nhỏ để xem có việc gì đang xảy ra ở đây.
Đảo Trị Liệu Bíẩn Đảo Trị Liệu Bíẩn - Sebastian Fitzek Đảo Trị Liệu Bíẩn