Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Mạc Oanh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 73 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 692 / 2
Cập nhật: 2017-09-25 04:13:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 45: Tình Yêu Của Lục Viện
óa ra người phụ nữ gặp ở nhà hàng riêng kia là bạn gái cũ của Lạc Hướng Đông, trước khi kết hôn cùng Lục Viện, Lạc Hướng Đông và Diệp Hướng Tình là một đôi, hai người là bạn học thời đại học, bắt đầu yêu nhau từ lúc đi học.
Còn việc tại sao cuối cùng Lạc Hướng Đông lại kết hôn với Lục Viện, đó là vì khi gia đình Lạc Hướng Đông phá sản đã tìm đến người nhà họ Lục cầu xin giúp đỡ, nhưng bị ba Lục từ chối. Năm ấy Lục Viện học mỹ thuật ở nước ngoài vừa mới về nước, gặp phải Lạc Hướng Đông ở cửa.
Hóa ra ngày trước khi Lục Viện còn ở Pháp đã từng gặp qua Lạc Hướng Đông, lúc ấy Lạc Hướng Đông giúp cô tìm lại chiếc túi bị cướp. Để cảm ơn, chị mời anh ta uống cà phê, hai người coi như là ở nơi đất khách quê người có một cuộc gặp có phần lãng mạn.
Đoạn ký ức này liên tục bay lượn trong đầu Lục Viện, chị vẫn nhớ người đàn ông trước đây ở Paris vì chị mà chạy suốt mấy con phố mới tìm được túi xách của chị mang về. Cho nên khi chị gặp phải người đàn ông trong trí nhớ ở cửa nhà mình, liếc mắt một cái là nhận ra anh ta ngay.
Khi biết anh ta đến cầu xin sự giúp đỡ, ngay lập tức Lục Viện không muốn để anh ta rời đi liền kéo vali đi vào cầu xin cho anh ta. Ba Lục thấy chị có vẻ gấp gáp, chút tâm tư của con gái mình sao không đoán ra được, tất cả đều thu hết vào trong mắt, hỏi chị có phải thích người ta hay không, Lục Viện cũng không nói nên lời, chỉ xấu hổ đỏ mặt.
Không cần hỏi thêm gì nữa, ba Lục bảo Lục Viện kêu người kia bước vào. Khi Lạc Hướng Đông nghe thấy ba Lục nói có thể đồng ý đầu tư cho công ty của anh ta, nhưng chỉ dùng làm của hồi môn cho con gái lấy chồng, Lạc Hướng Đông im lặng bình tĩnh nhìn Lục viện, cuối cùng không nói gì xoay người rời đi luôn.
Việc anh bỏ đi thực ra Lục Viện cũng cảm thấy mất mát đau lòng, nhưng sau khi khổ sở hai ngày vẫn quyết định giúp anh ta cầu xin ba, mong ba đừng cố ý gây khó dễ cho anh ta, nhưng không ngờ lúc đi vào thư phòng của ba Lục, Lạc Hướng Đông lại từ bên trong bước ra.
Lúc đó Lục Viện chỉ biết đứng sững, không phản ứng gì được, ba Lục từ bên trong thư phòng đi ra, gương mặt vui vẻ dĩ nhiên tâm tình cũng không tệ, vỗ vai Lạc Hướng Đông nói với Lục Viện: "Tiểu Viện, con đợi làm cô dâu xinh đẹp nhất thế giới đi."
Thì ra sau khi Lạc Hướng Đông suy nghĩ một ngày quyết định đồng ý với yêu cầu của ba Lục, cho nên sáng sớm liền tới đây.
Lục Viện sau khi hết kinh ngạc chỉ còn lại vui vẻ, hôn lễ được sắp xếp rất gấp, thậm chí không có nhiều thời gian tìm hiểu và yêu đương, trong một tháng bọn họ liền kết hôn ngay, nhưng ngày kết hôn xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn. Lục Viện đợi anh ta ở trong giáo đường gần hai tiếng đồng hồ Lạc Hướng Đông mới vội vã chạy tới, mà đi cùng anh ta đến còn có một người phụ nữ, cô gái kia chính là Diệp Hướng Tình.
Diệp Hướng Tình làm náo loạn hôn lễ, nói Lục Viện là kẻ thứ ba cướp đoạt bạn trai của cô ta, trong ngày kết hôn ấy Lục Viện mới biết mình trong lúc vô tình làm người thứ ba, phá hoại tình cảm của người khác.
Màn hôn lễ ấy gần giống như trò hề, ngay khi Lục Viện gỡ màn che trên đầu xuống định rời khỏi giáo đường thì Lạc Hướng Đông cầm nhẫn quỳ một chân xuống đất đeo vào tay của Lục Viện.
Có lẽ là thật sự rất thương anh ta, cho nên Lục Viên không có cách nào đẩy anh ta ra được, cuối cùng nuốt nước mắt gật đầu.
Mặc dù người nhà họ Lục đối với chuyện này rất tức giận, nhưng dưới sự kiên trì của Lục Viện cũng không nói thêm hay truy cứu gì nhiều nữa.
Những chuyện này đều là Lục Thần nói cho cô, sau khi nghe xong Ôn Hoàn nhớ lại hai lần gặp Lạc Hướng Đông, dù sao vẫn cảm thấy người đàn ông này quá mức lạnh lùng, cho dù tối nay anh ta và cô họ Diệp kia vụng trộm gặp gỡ bị bọn cô bắt gặp, trên mặt của anh ta ngoài bất ngờ và kinh ngạc ra, thậm chí không có chút áy náy nào.
"Anh tới đó tìm các em."
Chỉ nghe thấy Lục Thần ở bên kia điện thoại nói một câu như vậy, không đợi Ôn Hoàn kịp phản ứng bên kia đã truyền đến âm thanh tút tút.
Ôn Hoàn giơ chiếc điện thoại vẫn còn nóng trên tay ra nhìn lại thời gian trên màn hình, vẫn hơi không yên tâm liền gọi điện cho Lục Viện.
Điện thoại reo một lúc lâu mới được bắt máy, chỉ có điều không phải Lục Viện mà là giọng của đàn ông, chắc là Lạc Hướng Đông.
"Lục Viện đâu?" Ôn Hoàn hỏi, giọng nói không được coi là dễ chịu.
"Lục Viện ngủ rồi." Lạc Hướng Đông ở bên kia đầu dây nói, giọng điệu bình thản giống như tối nay chưa hề xảy ra chuyện gì.
"Hai người ở khách sạn nào, ngày mai em không có cảnh quay, muốn đến đó tìm chị năm."
"Không cần, ngày mai tôi và Lục Viện quay về Giang Thành." Lạc Hướng Đông không có ý tiếp tục cuộc nói chuyện, nói ngay: "Không có chuyện gì tôi cúp máy đây."
"Chờ một chút, anh..." không đợi Ôn Hoàn nói hết, Lạc Hướng Đông ở bên kia đầu dây đã ngắt luôn điện thoại.
Ôn Hoàn nhìn điện thoại di động, muốn gọi lại thay mặt Lục Viện dạy dỗ anh ta một chút, suy nghĩ một hồi cuối cùng vẫn thôi.
Thực ra trải qua hơn nửa tháng quay phim, những cảnh muốn lấy ở Thanh Đảo này cũng đã gần xong hết rồi, chỉ còn vài cảnh quay của diễn viên quần chúng nữa là có thể kết thúc. Sau này quay về Giang Thành quay bổ sung mấy đoạn nữa là có thể chỉnh sửa cắt ghép, sau đó giao cho bên hậu kỳ hoàn thiện nốt.
Thừa dịp quay phim ở đây rảnh rỗi chị Lynda liền nhận cho Ôn Hoàn mấy hoạt động, mà buổi họp báo hôm nay chính là lễ khai mạc của một công ty bất động sản, đang lúc bên phía ban tổ chức phái xe đến rước Ôn Hoàn qua đó thì Lục Viện gọi điện tới.
Hóa ra 11 giờ sáng hôm nay Lục Viện và Lạc Hướng Đông lên máy bay quay về Giang Thành, trong lúc hai người mang theo hành lý chuẩn bị bước vào sân bay thì vừa vặn gặp phải Lục Thần cũng vừa mới bước xuống máy bay đang đi ra ngoài. Lục Thần nhìn thấy Lạc Hướng Đông, một câu cũng không nói liền bước ngay tới đấm một cú vào mặt của Lạc Hướng Đông, hai người đánh nhau ngay tại cửa sân bay, Lục Viện ngăn không được, gấp đến độ không còn cách nào nữa mới gọi cho Ôn Hoàn.
Nghe xong Ôn Hoàn quăng lại một câu có việc cho Tiểu Lâm rồi vội vã túm quần áo và kính râm đi tới sân bay.
Xin Chào Trung Tá Tiên Sinh Xin Chào Trung Tá Tiên Sinh - Mạc Oanh