Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:06 +0700
Chương 43
V
ic xụ mặt nhìn mọi người - anh ngán ngẫm rồi tiếp tục nằm xuống đắp chăn kín người mình
Vic: Tôi đã nói đừng làm phiền tôi mà!!!
Jiro ko chịu nổi bộ dạng của Vic - anh giật mình thét lên: Má tôi ơi....ông vua đẹp trai của tôi sao thành ra thế này.....tội nghiệp quá...chỉ trông một đêm đã thành người ngoài hành tinh!! - mặt mày ũ rũ nhìn Vic
" Bốp " ===> bị Chun xô nằm bò lê bò càng dưới đất
Chun: Vấn đề chính ko nói...cậu toàn nói tào lao!
Jiro nằm bất động dưới đất nhưng vẫn ko quên nói một câu: Chun chết dịch...có cần xô tôi ko thương tiếc vậy ko?
Chun: Bệ hạ, anh cứ mãi như vậy - để Ariel nhìn thấy cô ấy sẽ nghĩ anh như thế nào đây!
Arron: Phải đấy bệ hạ bộ dạng của anh mà để truyền ra ngoài, danh dự của hoàng tộc sẽ để ở đâu chứ!
Calvin: Việc hoàng phi bị anh của đức vua bắt đi mọi người mà biết được, họ sẽ nghĩ anh có vợ mà ko biết giữ - bị cấm sừng lúc nào ko hay đấy!!
Cả 3 ko ngừng tuôn lời khó nghe để kích động Vic - Ella, Selina và Rainie thì đứng cạnh họ nhìn họ một cách lo lắng, riêng Hebe thì ở cạnh Jiro và đỡ anh dậy
Vic nghe mọi người thế - anh từ từ ngồi dậy và vươn mắt nhìn mọi người
_ Mọi người nói đúng lắm....nhưng nghĩ tới việc Ariel ko ở cạnh tôi - tôi thấy như cả thế giới đều sụp đổ vậy!
Ella: Bệ hạ...chính vì Ariel ko ở cạnh anh...anh phải cố gắng...giữ hình tượng của một ông vua chứ!
Selina: Đúng đấy, bộ dạng tồi tệ này của anh sẽ làm chúng tôi rất thất vọng đấy, chỉ còn 2 ngày là anh sẽ quyết đấu với Roy - anh mà thua thì coi như mất luôn cả Ariel đấy!
Rainie gật đầu bon chen: Phải...phải...bệ hạ...để tôi giúp anh cạo râu, chải lại cái đầu ổ quạ của anh nhé!! - nó cười hớn hở
Vic mĩm cười: Thật may khi tôi còn các bạn bên cạnh...ko thì tôi nghĩ...tôi sẽ ko thể gắn gượng được như thế này!
Còn Hebe thì lắc đầu nhìn Jiro ngán ngẫm: Anh bị như vậy là phải lắm...nói tào lao ko!
Jiro xụ mặt - tựa vào người Hebe: Hà.....anh có tào lao gì đâu dù có thì cũng chỉ tào lao một chút xíu thui!!! - la ó
Trở về với Ariel đang bị Roy giam cầm tại căn nhà gần biển
Teena mở cửa bước vào trên tay cầm dĩa thức ăn sáng dành cho con bé, nhưng vừa bước vào - ko gian im ắn - ko nhìn thấy Ariel đâu, dĩa thức ăn hôm qua vẫn còn nguyên chưa hề đụng tới, Teena liền hốt hoảng chạy quanh phòng tìm con bé - thấy nó nằm ngất trong phòng tắm, Teena giật mình đỡ nó dậy và ko ngừng gọi nó
Teena: Hoàng phi...cô sao vậy...tỉnh lại đi!!
Nhưng kêu mãi mà Ariel vẫn bất tỉnh li bì, Teena liền thất thanh gọi Roy
Teena: Roy...Roy....anh mau vào đây đi!!!
Roy nghe tiếng Teena liền chạy vào thì thấy Ariel nằm bất động trên tay Teena
Roy: Chuyện gì vậy....cô ấy sao thế? - anh nhìn Teena hỏi
Teena lắc đầu: Ko biết....vừa vào là em đã thấy cô ấy bất tỉnh ở đây!!! - cô giải thích
Roy nhíu mày nhìn Teena: Vậy sao? - rồi nhanh chóng anh bế con bé lên giường
Teena: Cô ấy.....?
Roy quát to: Mau gọi bác sĩ đi...còn đứng đây làm gì!
Teena giật mình khi Roy quát to lên - cô buồn bã quay ra ngoài để gọi bác sĩ - dù trong lòng đang rất ấm ức với sự nạt nộ của Roy - cái sự quan tâm của cô lại đổi lấy sự quát thoát của người mình yêu đang lo lắng chăm sóc cho cô gái khác
Roy nhìn lo lắng nhìn Ariel - anh lay người nó liên hồi để kêu nó dậy
_ Ariel....Ariel...!!! - tay anh thì nắm chặt tay con bé
Một lát sau bác sĩ tới - họ tức tốc vào khám cho con bé còn Roy và Teena thì đứng ở ngoài đợi
Teena: Cô ấy bị vậy là tại anh đấy....khi ko bắt cô ấy làm gì vậy chứ....chúng ta còn phải trốn chui trốn nhũi ở đây nữa!! - nhìn Roy nói
Roy dùng cặp mắt đáng sợ lườm Teena: Cô im đi...cô còn nói nữa thì đừng trách tôi...!
Teena càng tức giận hơn: Anh đừng dùng thái độ và ánh mắt đó nhìn em chứ....em cũng chỉ quan tâm thôi!
Roy: Như vậy thì cô đừng nói gì...im lặng nhìn là được rồi...tôi làm gì mặc tôi...cô chấp nhận ở cạnh tôi thì phải chịu đi..đừng có tối này hở chút là mắng mỏ tôi!!!
Teena rưng trong nước mắt: Xin lỗi...em biết rồi!
Roy biết mình nói những câu quá đáng - anh liền đến gần Teena - ôm cô và an ủi cô
_ Xin lỗi....anh nói hơi nặng lời...anh làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho hai chúng ta thôi!
Sau đó, bác sĩ từ trong phòng bước ra - Roy liền hớt hải buông Teena ra chạy lại hỏi hang bác sĩ
Roy: Bác sĩ...cô ấy sao rồi!!!
_ Uhm....ko sao..chỉ là kiệt sức thôi....nên cho cô ấy ăn nhiều thứ dinh dưỡng vì sức khỏe cô ấy rất yếu...cộng thêm đứa bé trong bụng!!!
Roy nhìn bác sĩ thắc mắc: Bác sĩ nói gì...đứa bé trong bụng?
_ Hóa ra anh chưa biết gì àh....vợ anh đang có thai 4 tuần....!
Roy càng ngạc nhiên hơn: Vợ..?
Teena liền chen ngang vô: Bác sĩ nhẫm lẫm rồi....cô ấy là em gái của chúng tôi!
_ Oh..xin lỗi...tôi đã vô nước biển cho cô ấy...hai người nên chú ý một chút...đừng để cô ấy tuyệt thực...ko tốt cho hai mẹ con đâu...ko còn việc gì..tôi về đây.....tôi nghĩ hai người nên để cô ấy vào bệnh viện để tiện theo dõi...vì cô ấy rất yếu...vả lại ở cổ cô ấy có vết thương tuy vết xẹo rất mờ ko thể thấy nhưng vẫn chưa khỏi hẳn đâu!
Rồi Teena tiễn bác sĩ, Roy chau mày suy nghĩ với những câu mà bác sĩ vừa nói - anh mở cửa đi vào bên trong - từ từ tiến đến gần bên Ariel - dù nó vẫn còn mê mang, anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh nó - nhìn nó với ánh mắt lạnh băng của mình, anh bất chợt nắm tay con bé lên - khi ánh mắt Roy dừng lại để săm soi vào cái bụng của nó thì gương mặt anh lại càng trở nên sắt đá hơn, tay anh để lên bụng của Ariel nhưng chưa phải là chạm hẳn - tay anh chỉ còn 2 cm là chạm tới bụng của con bé
_ Chỉ cần bàn tay của tôi.....xuyên qua chỗ này...thì con của Vic sẽ chết....ngay cả cô cũng ko sống nỗi...lúc đó Vic sẽ mất đi cả vợ lẫn con của mình.....nhìn hắn đau khổ ta sẽ cảm thấy rất vui!!! - Roy vừa nói vừa nhìn con bé bằng ánh mắt lạnh lùng của mình, đột nhiên Roy rút tay lại - Nhưng tại sao tôi lại ko thể làm như những lời mình nói, tại sao tôi lại ko nhẫn tâm để cô chết - giết cô quá dẽ dàng cho tôi....nhưng...bản thân tôi ko ình làm thế, Ariel...cô là một cô gái dễ thương - lần đầu gặp cô tôi đã thích cái nụ cười của cô, nếu như cô ko phải là vợ Vic...nếu như cô ko phải...tôi cũng ko rơi vào tình trạng khó khăn như thế này...thông cảm cho tôi...tôi chỉ muốn lấy lại những gì thuộc về mình thôi, Vic đã làm mất đi đứa em gái duy nhất của tôi....bắt cô cũng chỉ muốn hắn nếm cái cảm giác mất đi vật quý giá nhất của mình!
Teena đứng bên ngoài từ nãy giờ - cô đã nhìn thấy, chứng kiến thấy sự ân cần của Roy đối với Ariel, điều đó càng khiến cô càng thêm thất vọng - Roy vốn là con người lạnh lùng - anh chưa bao giờ cười tươi trước mặt ai mà khi gặp Ariel anh lại cười một cách vô điều kiện như thế - đó điều mà suốt mấy năm nay cô chưa hề làm được.
Đến khi Ariel giật mình tỉnh dậy thì đã nhìn thấy Teena ở cạnh mình, nó sợ hãi nhìn cô dáo dát
Teena mĩm cười nhìn: Cô tỉnh rồi àh....thật tốt quá!!! - rồi cô tay cầm tô cháo còn nóng đưa cho nó - Ăn đi!
Ariel quay mặt đi: Ko...tôi ko ăn....cô bưng ra đi...tôi ko muốn nhìn thấy mặt các người!!!
Teen thở dài đặt tô cháo xuống: Cô còn như vậy đến bao giờ...cô đã lớn rồi đừng mãi con nít như thế chứ!
Ariel: Cô nói sao cũng được....tôi ko muốn ăn..các người sẽ phải trả giá khi bắt giam tôi!!!
Teena: Cô ko ăn thì ko sao nhưng để con cô chết đói thì tùy cô vậy!! - rồi cô tính đứng dậy và quay đi nhưng đã bị Ariel kéo lại
Ariel nhìn Teena với vừa ngạc nhiên vừa lạ lẫm: Cô vừa nói gì....có thể nói lại ko? - nó nắm thật chặt tay Teena
Teena nhìn thấy được ánh mắt bất thần của con bé, cô nhẹ nhàng lấy tay nó đặt lên bụng của con bé
_ Ở chỗ này đang có một sinh mạng cần cô chăm sóc và bảo vệ!
Ariel ngỡ ngàng - nó dùng tay đặt vào bụng mình: Sinh mạng....tôi có thai ư...có thật ko? - bổng nó bật cười - một nụ cười hạnh phúc
Teena cũng mĩm cười theo nó: Vừa rồi khi thấy cô ngất xỉu - chúng tôi đã hoảng sợ và gọi bác sĩ đến khám cho cô, bác sĩ bảo cô đã mang thai 4 tuần!!
Ariel cứ mãi mê sờ vào bụng nó mà ko hề để ý đến những lời Teena vừa nói: Bụng tôi đang có em bé ư....thật ko thể tin được....sao tôi ko cảm nhận được vậy.....Vic mà biết chắc anh ấy sẽ còn vui hơn cả tôi!! - mặt của Ariel bây giờ rạng rỡ hơn bao giờ hết
Teena nhìn nó cười trong hạnh phúc khiến cô có chút ganh tỵ: Phải...làm mẹ thật hạnh phúc....!!! - rồi cô nhìn xuống tô cháo cầm trên tay mình - Cô ko ăn thật ư...vậy tôi sẽ đem đi!!!
Ariel chợt giật lấy tô cháo của Teena: Ai nói ko ăn....tôi phải ăn....dù nuốt ko vô tôi cũng phải ráng ăn....vì con của tôi và Vic, bao nhiêu tôi cũng ăn hết!! - nó cầm muỗng lên ăn ngốn nghiến
Roy đứng bên ngoài nhìn vào nãy giờ - anh nhìn thấy gương mặt tràn đầy hạnh phúc của Ariel anh có chút ko vui nhưng nhìn con bé đã chịu ăn anh cũng yên tâm phần nào, Teena nhìn thấy Roy đang đứng trước cửa, cô liền đứng dậy đi ra ngoài - trong khi Ariel vẫn đang ăn ngon lành
Continue
Cuối cùng thì cái ngày trả nợ ân oán giữa Vic và Roy cũng đến, Vic cùng mọi người là Fahrenheit, Ella, Hebe, Selina và Rainie đang tập trung tại sãnh hoàng cung, mặt người nào người nấy đều bần thần lo lắng
Vic quay qua nhìn Fah: Tôi đi một mình được rồi....mọi người ko cần phải theo tôi đâu!!!
Fah đồng thanh: Ko....tụi này có nhiệm vụ bảo vệ anh...có đi thì đi chung!!! - kiên quyết nhìn Vic
S.H.E và Rainie thấy vậy cũng đồng thanh theo: Phải.....tụi này cũng đi...Fahrenheit đi đâu tụi này đều theo đó!!!
Chun nhíu mày nhìn Ella: Em điên àh....đây đâu phải đi chơi...đi theo làm gì chứ??
Ella kênh mặt nhìn Chun: Em phải đi theo để bảo vệ anh chứ....dù là ông trời cũng ko ngăn được em đâu!!
Jiro nhìn Hebe: Hebe chuyến đi này rất nguy hiểm.....cho dù bị em đánh, mắng anh cũng cam lòng nhưng em nhất định phải ở trong cung chờ anh!!
Hebe nắm chặt hai tay Jiro: Ko bao giờ.....dù anh có xua đuổi em cũng phải đi theo!!
Arron lôi Selina ra xa: Tiểu thư của tôi....đánh nhau ko phải là việc cô nên tham dự..!!!
Selina nhỏng nhẽo: Ko...ko...ko.....ko!!!
Calvin mĩm cười với Rainie: Rainie àh....em người nghe lời nhất....ngoan...ở nhà chờ anh nhé..về anh sẽ mua kẹo cho!!! - coi nó như đứa con nít
Rainie phình to hai má mình: Em nghe lời anh....nhưng ko phải lúc này.....anh ghét em cũng chịu.....em đã từng nói sẽ bảo vệ anh mà....em nhất quyết phải đi!!!!
Vic lắc đầu nhìn họ: Tôi nghĩ các cậu có ngăn thì cũng ko nỗi tứ đại mỹ nhân này đâu.....trời có sập thì họ cũng đòi theo bằng được thôi!!
Chun: Đã bảo vệ bệ hạ...còn phải bảo vệ thêm vợ mình!!
Jiro: Thân mình còn lo chưa xong......thêm Hebe....kỉu này chắc....ngõm sớm!
Arron: Tôi thê thảm hơn.....bị ông tể tướng biết được có nước...chạy ra Iraq trốn!
Calvin: Rainie nói rằng bảo vệ tôi....tôi nghĩ ngược lại thì có!!
Vic cười: Được....vậy tất cả chúng ta cùng đi!!!
_ Mọi người đi hết bỏ mình tôi ở lại đây được sao?? - giọng nói từ phía sau cất vang
Đồng thanh lên: Công chúa Ruby?
Ruby cười tươi đi tới chỗ mọi người: Tôi ko đi thì mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối hơn!
Vic: Chị vẫn chưa cho em biết...bí mật chị là gì?
Ruby nhìn Vic: Vic àh.....mọi việc em sẽ biết......chị mà ko đi thì giữa em và Roy sẽ ko bao giờ chấm dứt!!
Ella tiến gần Ruby: Chị Ruby àh....chị đi vậy...anh của em có biết ko?
Ruby: Chị ko nói cho anh ấy nghe....vả lại đây là việc trong gia tộc chúng tôi....ko nên để anh em dính vào....anh ấy chẳng liên can gì cả.....chỉ hy vọng Roy ko làm gì quá đáng!!!
Cùng lúc đó căn nhà tại phía biển nằm ngay ngoại ô Đài Bắc
Ariel đang hanh phúc soi mình trước gương gần như con bé quên cả việc mình đang bị bắt cóc, tâm trí nó giờ ko hề nhớ gì - chỉ nhớ rằng trong bụng nó đang tồn tại một sinh mạng, con bé đang háo hức vì điều đó - nó nhìn mình trong gương - ko phải là nhìn bản thân mà Ariel đang nhìn vào bụng mình trong gương, con bé muốn xem bụng nó to cỡ nào
_ Bụng mình thực sự có em bé ư.....sao mình chẳng có cảm giác thế....bụng mình rõ ràng bình thường mà, sao ko thấy to nhỉ...àh.....chắc em bé chưa lớn
Ariel đang săm soi tay sờ vào bụng mình mà ko để ý Roy đã vào phòng con bé từ lúc nào, nó hoảng hốt khi nhìn thấy Roy trong gương - con bé giật mình quay lại sau đó đứng cách Roy thật xa
Ariel: Anh vào phòng tôi hồi nào vậy.......đi ra!!!!! - nó hét toáng lên
Roy nghiên mặt nhìn nó: Tôi vào đây là phải hỏi ý cô àh....cô đừng quên tôi mới là chủ căn nhà này....còn cô thì đang bị tôi bắt cóc!!
Ariel có chút úp úng: Thì....thì....sao...nhưng anh bắt tôi nhốt vào đây...anh ko có quyền tự tiện vào!!!
Roy tiến gần về phía nó: Gương mặt tiều tụy hôm qua.....hôm nay....đã khá hơn nhỉ..... có phải do nó đã tiếp sức cho cô ko??? - tay thì chỉ vào bụng của Ariel
Ariel nhìn vào bụng mình - nó vội vã quay đi che bụng mình lại
_ Ko liên quan tới anh....tóm lại....anh mau thả tôi ra...ko thì tôi cũng sẽ tìm cách trốn đi!!!!
Roy càng lúc càng tới gần nó hơn, Ariel thì tá hỏa lùi về phía sau - tay sẵn với những vật dụng quăn vào người Roy
Ariel: Đừng tới gần tôi...tránh ra....tránh ra đi!!!
Nhưng Roy chẳng hề hấn gì - những đồ vật từ đồng hồ - sách - đèn bàn mà con bé quăn vào Roy đều xuyên hết qua người anh, Roy đột nhiên bay lên và lao thật nhanh về phía con bé khiến nó ko kịp chớp mắt để nhìn - khi nhìn kĩ lại thì Roy đã ở phía sau nó rồi, anh lập tức nắm lấy bàn tay của Ariel
Ariel la thất thanh: Đồ biến thái.....buông ra!!!!
Roy: Cô muốn gặp Vic phải ko.....tôi sẽ cho cô gặp hắn!!!!
Ariel ngạc nhiên nhìn Roy: Cái gì....thực ư...anh sẽ cho tôi gặp Vic...anh sẽ thả tôi phải ko?
Roy mĩm cười: Nhưng...chỉ là cái xác của Vic....tôi sẽ để cô thấy..chồng mình chết trước mặt mình thế nào!!
Ariel mở to mắt càng lúc càng to hơn: Anh muốn giết Vic!!!!
Roy ko nói gì chỉ nhìn nó
Ariel xông tới Roy đánh thật mạnh vào người anh
_ Đồ tâm thần.....anh điên rồi....Vic là em trai anh cơ mà...sao anh có thể tàn nhẫn với anh ấy thế....tôi ko cho anh động tới Vic dù chỉ một cọng tóc đâu!!!!
Roy báu chặt hai tay nó: Thân gái yếu ớt như cô ngay cả bảo vệ mình còn ko nổi thì bảo vệ cho ai? - nhìn sát mặt con bé
Ariel mắt đỏ hoe - nước mắt tràn trụa nhìn Roy: Tôi xin anh.....anh hãy tha cho Vic có được ko....anh muốn gì cũng được...tôi nguyện làm kẻ hầu người hạ cho anh!!!
Roy: Muốn gì cũng được ư....tôi muốn cô bỏ đi đứa con của Vic....chấp nhận làm vợ tôi!!!!
Ariel bàng hoàng trước câu nói của Roy - trong nhất thời con bé chưa thể nhận thức để phản khán - nó nhìn chằm chằm vào cặp mắt đầy sắc nhọn của Roy, Roy từ từ tiến sát lại muốn hôn con bé.
" Bốp!!! " ====> bị con bé tát ột cú trời giáng
Ariel hoàn hồn lại - nó tát thẳng vào mặt Roy - đến nổi mặt anh in cả 5 dấu tay của nó
_ Tránh xa tôi ra....ko bao giờ có chuyện đó đâu...tôi mãi mãi là vợ của Vic - cả đứa bé trong bụng tôi cũng mãi mãi là của Vic!!
Roy tay thì xoa má mình - cặp mắt tóe lữa nhìn Ariel: Cô gan nhỉ...xưa nay chưa ai dám tát vào mặt tôi!!!!
Ariel hùng hổ nói: Chính vì ko có ai...nên tôi tát anh giúp anh tỉnh ngộ!!!
Roy bật cười: Tỉnh ngộ ư....tôi bây giờ chẳng có gì để tỉnh....cô rượu mời ko uống muốn uống rượu phạt...xem ra tôi phải dùng cách độc ác nhất của mình!!!
Ariel sững sốt nhìn Roy - khi tay anh giơ lên tiến về phía con bé
_ Anh muốn làm gì???
Roy lạnh lùng đáp trả: Lấy đứa con trong bụng cô ra!!!!
Ariel: Anh điên rồi!!!!! - nó la to
Khi Roy bắt được tay con bé - nó vùng vẫy phản kháng mạnh đẩy bàn tay giết người của Roy ra - để ko chạm đến bụng nó, đến khi Ariel quá sợ hãi nên đột nhiên ngất đi và té ngã vào vòng tay của Roy, Roy bế con bé trên tay mình rồi bước ra khỏi cửa phòng thì thấy Teena đứng ở ngoài, hai người nhìn chằm chằm vào nhau - nhưng Teena ko nói lời nào chỉ nhìn Roy
Roy cất giọng: Chúng ta đi!!! - rồi anh tiến thẳng ra khỏi nhà, Teena chỉ biết đi theo sau Roy mà chẳng nói lời nào