Con người là tập hợp những nỗ lực của chính mình.

S.Young

 
 
 
 
 
Tác giả: Aries_Girl
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 51 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 528 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:52:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 42
rong lúc mọi người đang lo lắng cho Ariel ko biết nó vào trong tay Roy sẽ bị đối xử như thế nào - thì Roy đã đưa con bé ra tận ngoại ô Đài Bắc, chiếc xe hơi sang trọng đi chạy thẳng hướng về phía biển - người cầm lái ko ai khác chính là Roy - bên cạnh anh tất nhiên là Teena, còn Ariel thì đang thiếp đi ở phía sau xe - con bé vì quá sợ hãi nên ngất xỉu lúc nào ko hay, Teena hết nhìn Ariel rồi nhìn sang Roy
Teena: Anh hết chuyện làm rồi sao....bắt hoàng phi anh biết tội lớn thế nào ko....mà bắt cô ta làm gì chứ? - nhìn Roy hỏi
Roy tỏ thái độ lạnh lùng nhìn Teena: Đó là chuyện của tôi...ko cần cô quan tâm...bắt cô ta..mục địch tất nhiên chỉ có một là nhắm vào Vic!!
Teena: Nhưng em ko nghĩ rằng anh bắt cô ta là vì Vic!
Roy: Cô nói tào lao gì vậy?
Teena: Thừa nhận đi....anh đã thích cô ta!
Roy lập tức phóng xe táp vào lề đường - anh quay qua nhìn Teena một cách phẫn nộ
_ Cô điên đủ chưa...thích àh....làm sao tôi có thể một cô gái đã có chồng chứ....mà còn là em dâu của tôi!!
Teena lắc đầu: Ko...rõ ràng anh đã thích cô ta....em thật ko hiểu...em ở cạnh anh nao năm qua..cố gắng chăm sóc anh thật tốt...để có ngày anh cảm nhận được tình cảm của em....nhưng ko ngờ với một cô gái anh chỉ gặp có một lần...mà trái anh đã bị đánh cắp rồi!!
Roy quát to: Im đi!!! Cô thì biết cái gì?
Teena: Sao em lại ko biết chứ.....trước đây em tình chối tình cảm của Vic là vì anh...em tưởng anh sẽ chấp nhận em...biết trước vậy em sẽ ko theo anh sang Anh Quốc đâu!!! - cô vừa nói vừa khóc
Roy bật cười: Hối hận àh....cái người yêu cô - cô lại ko chọn - cô đã chọn tôi thì chịu đi, nhưng bây giờ cô biết hàn gắn tình cảm thì cũng muộn rồi - hắn đã có vợ - trong mắt hắn ko có cái gì quan trọng bằng cô gái này!!! - anh vươn người quay ra phía sau nhìn Ariel đang ngủ ngon lành - rồi anh liếc sang Teena - Cô hãy im cái mồm mà chăm sóc tốt hoàng phi xứ Đài đi!! - anh ngước lên nhìn bầu trời sắp xế chiều - Thứ tư tuần sau là ngày trăng tròn nhất, năng lực trong người ta đang trỗi dậy mạnh hơn bao giờ hết.....Vic sẽ phải trả giá vì làm mất đi đứa em gái duy nhất của ta!
Xe Roy dừng lại tại một biệt thự ngay biển, nhìn thấy Ariel vẫn còn ngủ say - Roy nhẹ nhàng bồng nó lên - đưa vào nhà - đến một căn phòng dành cho con bé, rồi anh cẩn thận đắp chăn lại nhìn nó, ánh mắt anh nhìn con bé ko phải là ánh mắt đầy thù hận hay căm ghét mà là một ánh mắt chan chứa đầy tình cảm. Roy sờ từng vào lọn tóc dài của con bé rồi đến khuôn mặt của nó - một cách ko ý thức Roy hoàn hồn lại - anh giật mình rút tay lại - anh ko hiểu tại sao mình làm thế - đáng lẽ anh phải dùng cách tàn nhẫn nhất đối xử với nó mới phải - cột chặt nó lại - nhốt nó vào phòng tối nhưng tại sao anh lại để nó ở trong một căn phòng thật đẹp và để nó ngủ ngon lành trên chiếc giường êm ái chứ, nhưng nhìn gương mặt Ariel khiến anh ko nỡ làm thế - Roy quay phắc mặt đi bởi anh ko muốn mình bị mê hoặc với gương mặt thiên thần của nó, anh đứng bật dậy rồi ra khỏi phòng nhưng cũng ko quên khóa cửa phòng lại để con bé ko chạy thoát
Đến nữa đêm Ariel giật mình thức giấc, vừa mở mắt ra - nó thấy chỉ thấy một khung cảnh xa lạ - nó đang ở trong một căn phòng nhưng ko phải là phòng của nó, một nơi thật lạ lẫm - ko phải là nhà nó đang ở
Ariel: Đây là đâu? - nó nhìn dáo dát quanh căn phòng - con bé bước ra khỏi giường chạy đến phía cửa sổ - Trời đã tối rồi ư....bây giờ mấy giờ?? - tiếng sóng biển đập vào tai nó - Biển.....biển...mình đang ở gần biển? - bổng nó ôm đầu một cách sợ hãi - Đúng rồi...mình bị anh ta...bắt tới chỗ này...anh ta cũng có siêu năng lực giống Vic....KO..KO...tôi muốn về cung..tôi muốn về cạnh Vic!! - nó chạy nhanh lại phía cánh cửa đập tới tấp - Thả tôi ra....tôi muốn về nhà!!!! - nó kêu la thảm thiết
Roy cùng Teena đang ngồi ngay phòng khách thì nghe tiếng la thất thanh và tiếng đập cửa rầm rầm của con bé
Teena nhìn Roy: Cô ấy tỉnh rồi...để em đem đồ ăn vào cho cô ấy!
Roy: Ko cần....để tôi! - anh đứng dậy cầm dĩa thức ăn đi về phía phòng con bé, Teena vẫn nhìn Roy ko ngớt - gương mặt cô đầy sự u sầu
Thấy cánh cửa mở ra - Ariel vội vã chạy thẳng ra ngoài nhưng đã bị bàn tay to lớn của Roy đẩy nó vào trong - ko cẩn thận con bé đã té nhào xuống đất, một sự căm phẫn - nó dùng ánh mắt dữ tợn nhìn Roy
Ariel: Anh muốn gì...sao lại bắt tôi tới đây....thả tôi ra tôi muốn về cung!!! - nó la xối xả
Roy thở dài nhìn nó - anh đặt đĩa thức ăn trên bàn rồi đi lại gần nó - dùng ta đỡ con bé lên, Ariel nhanh chóng hất mạnh bàn tay Roy ra - và cách xa anh cả thước
Ariel: Đừng chạm vào tôi!!!
Roy sững sờ với ánh mắt cự tuyệt của nó: Cô đói bụng rồi phải ko...ăn cơm đi!! - anh nhẹ nhàng nói với nó
Ariel hét to: Ko cần....tôi ko muốn...tôi chỉ muốn về nhà!!!! - nói xong con bé chạy nhanh về phía cánh cửa để thoát ra nhưng lại bị Roy cản lại
Roy dùng hai tay vịnh chặt lấy nó: Ariel!!!!! - anh gọi tên nó - cũng là lần đầu tiên anh gọi tên nó
Ariel ngỡ ngàng nhìn Roy: Ariel?.....tên tôi để cho anh gọi sao...anh ko có tư cách!!!! - nó xô mạnh Roy ra
Roy: Tại sao tôi lại kó có quyền gọi tên cô.....cô bây giờ nằm trong tay tôi...tôi có quyền làm những gì mình thích!
Ariel lập tức với chiếc đũa trên dĩa thức ăn đặt ở trên bàn rồi chạy lại sát chiếc giường - dùng mền che kín toàn thân nó - toàn con người nó đang run cầm cập vì sợ
_ Anh muốn làm gì...đừng có chạm vào tôi...ko tôi sẽ giết anh! - Ariel đang sợ hãi thực sự - nó giống như một người thần kinh có vấn đề
Ariel tưởng rằng Roy sẽ ko dám đến gần vì câu nói của nó nhưng ko phải, con bé càng hét thì Roy càng đến gần nó hơn - đến đường cùng nó đành dùng chiếc đũa cầm trên tay đâm vào người Roy - con bé sợ đến nỗi nó ko dám mở mắt nhìn,đến khi con bé mở mắt thì nó thấy chiếc đũa đã xuyên qua con người của Roy - nó giật mình buông tay ra - chiếc đũa thì rơi nhanh xuống đất riêng Roy thì ko có hề hấn gì, một chiếc đũa cỏn con có thể làm gì được anh. Ariel vịnh sát vào thành giường - nó sợ Roy sẽ làm gì nó - Roy nhẹ nhàng dùng tay đỡ nó ngồi lên giường
Roy: Đứng lên đi!!!
Sau đó anh cầm dĩa thức ăn đưa cho nó - Ariel quay mặt đi ko thèm đếm xỉa đến dĩa thức ăn
Roy: Ăn đi!
Ariel: KO!
Ko còn cách nào khác, Roy đành đưa dĩa thức ăn cho nó - rồi đi ra ngoài
Roy: Một là ăn...hai là chết đói cô chọn đi...nếu như cô ko muốn gặp Vic! - anh đóng cửa cái rầm
Ariel nhìn vào dĩa thức ăn nó đang cầm trên tay - từng giọt từng giọt nước mắt của con bé rơi vào dĩa thức ăn, nó rất rất nhớ Vic - ko biết giờ đây anh đang làm gì...đang ráo riết tìm nó cũng nên - giá như có chiếc đt có thể liên lạc với anh thì hay biết mấy, bị bắt đến một nơi xa thế này - nó cần phải ăn mới có sức mà chạy trốn chứ, Ariel múc từng muỗng thức ăn bỏ vào miệng mình - nó ăn trong làn nước mắt, sao thức ăn lại khó nuốt thế này - nó ko thể nuốt nổi dù chỉ một hạt cơm, đột nhiên con bé thở dốc nôn thức ăn ra khỏi miệng mình - càng ăn bao nhiêu thì nó lại càng nôn bấy nhiêu, nó nhanh tay đặt dĩa thức ăn xuống rồi chạy thật nhanh vào nhà tắm có trong phòng - nó nôn đầy trong bồn cầu, đến khi cảm thấy dễ chịu - con bé lại ủ rũ khóc nức nỡ
Continue
Tại hoàng cung
Hebe từ trong phòng Vic bước ra - cô thở dài ngán ngẫm trên tay thì cầm dĩa thức ăn, Fahrenheit cùng Ella, Rainie và Selina thấy Hebe bước ra liền lại chạy lại hỏi hang cô
Chun cất giọng hỏi: Sao rồi...bệ hạ vẫn ko chịu ăn àh?
Hebe lắc đầu: Ko....một ngày một đêm rồi...bệ hạ vẫn ko chịu ăn gì!
Jiro nhìn mọi người: Vậy phải làm sao...tôi nghĩ ngày quyết đấu chưa tới vì bệ hạ đã chết vì tuyệt thực rồi!!
Ella nhíu mày: Ko được....cứ để vậy anh ta sẽ chết đói...phải làm mọi cách bắt anh ta ăn...dùng cực hình từ đánh - đá - đấm - nhéo - vả mồm - phải đút hết thức ăn vào miệng anh ta mới thôi!!! - Ella hùng hổ nói - mặt thì tự tin
Mọi người đều vỗ tay khen Ella ko ngớt
Selina: Oh..oh...ko hổ danh là công chúa TQ rất cá tính!!!
Rainie cười tươi rói: Hhahah...tất nhiên...dữ nhất nhì TQ mà!!
Ella liếc phắc nó: Cái gì?
Rainie giả lơ: Hả...ờ...gì đâu...!!!
Calvin: Ý Rainie là em nói hay lắm!!! - nhìn Ella cười
Ella kênh mặt tự đắc: Dĩ nhiên....Ella này...nổi tiếng nói được là làm được mà!!
Arron híp cả mắt nhìn nó: Vậy mời công chúa Ella!!! - tay thì chỉ về cửa phòng Vic
Chun lấy dĩa đồ ăn từ tay Hebe đưa cho Ella: Thức ăn của bệ hạ...mọi người trông cậy vào em!
Ella ngơ ngác như nai: Hả....tôi...? - nó hỏi
Mọi người gật đầu tập thể
Ella há hóc mồm: Cái gì....tại sao phải là tôi chứ!!! - nó lúng túng
Hebe choàng vai nó: Ko phải cô vừa mới nói là Ella nổi tiếng nói được là làm được sao...nên việc đút bệ hạ ăn...trông cậy vào cô!!! - nhìn Ella nói
Ella nhăn nhó: Ư....cái...cái...đó....tôi....tôi....!! - úp a úp úng bổng Ella nhún vai - chân thì dậm liên hồi - A...ko chịu đâu...tôi...ko dám vào trong...tôi chỉ nói vậy thui...làm sao có thể dùng cực hình đối với một vị vua chứ!! - chề môi nói
Selina khoang tay nhìn Ella lắc đầu: Cô đúng là đánh nhau thì giỏi....lý thuyết rất suôn nhưng vào việc chính thì thỏ đế!!!
Ella chợn mắt to lên nhìn Selina: Cô giỏi thì vào đi!!! - chìa dĩa thức ăn vào Selina
Selina cười nhăn nhó: Ờ...tôi nghĩ để cô thì tốt hơn!! - đẩy dĩa thức ăn về phía Ella
Chun chau mày: Thôi...tất cả chúng ta vào khuyên bệ hạ đi!!!
Jiro gật đầu tươm tứp: Có lý...cùng vào sẽ tốt hơn!
Thế là mọi người cùng bước vào phòng Vic - chỉ mới một ngày mà căn phòng cứ như mười năm chưa dọn dẹp - đồ đạc thì rơi đầy xuống đất, giấy cũng vức bừa bãi trông chẳng khác gì mới hỗn độn, mọi người trố mắt ngạc nhiên nhìn dáo dát xung quanh
Ella sững sờ: Trời....đây là phòng cho người ở àh? - chỉ vào những đồ vật xung quanh
Hebe: Thế mới nói...lúc nãy vào tôi rất kinh sợ.... bệ hạ...thì cứ nằm mãi trên giường - đắp chăm che kín cả mặt..tôi ko biết bệ hạ có sao ko?
Arron: Có ai nghĩ rằng đây là phòng ở của đức vua ko nhỉ?
Jiro chu cái môi nói: Uhm...trông như cái ổ chụt!
Arron nhìn ngang Jiro: Đỡ hơn cái phòng hôi đầy mùi sói cậu!
Calvin: Ariel chỉ ko có ở đây một ngày mà căn phòng đã trở nên thế này....nếu cô ấy ko trở về tôi nghĩ hoàng cung thành lâu đài ma cũng ko chừng!!!!
Rainie: Phải....đức vua thành người rừng cũng nên!!! - gật đầu đồng ý với câu nói của Calvin
Chun nhìn sang Hebe hỏi: Hebe...bệ hạ ở đâu?
Hebe chỉ về phía giường: Bệ hạ..nằm trên giường đó...mọi người ko thấy àh?
Calvin: Để tôi lại gọi bệ hạ!! - anh tính bước đi nhưng bị Rainie chặn lại
Rainie: Calvin....để em...vì có kinh nghiệm trong chuyện này....suốt mười mấy năm qua...công chúa Ella ngủ nướng hay lười biếng đều bị em lôi đầu dậy...bệ hạ ko ngoại lệ....cứ để em!! - nó đặt tay lên ngực khẳng định
Ella vễnh môi: Chứ sao...Rainie rất giỏi mà!!! - bổng Ella hét toáng lên - Cái gì....nhỏ kia...em nói xấu ta tệ vậy sao.....?? - sùng máu lên vì Rainie
Rainie xụ mặt: Em có sao nói vậy thui mà!!! - mắt thì nhìn Calvin
Calvin bật cười: Vậy trông cậy vào em! - đặt tay lên vai nó
Rainie nháy mắt: Ok!
Sau đó Rainie tiến về phía giường của Vic - khi anh đang nằm một đống trên giường như con mèo lười, đầu tiên Rainie kéo cái chăn của Vic nhưng kéo mãi kéo mãi mà nó vẫn ko kéo ra được - vì Vic nắm chặt ko chịu buông cứ thể là anh ko muốn ai làm phiền mình - hay nhìn thấy gương mặt thê thảm của anh, Rainie gắng sức cũng vô dụng
Rainie: Bệ hạ....ngài ko ra tôi sẽ dùng cách khác đấy!!! - nó bắt đầu bực bội
Vic ko nói gì chỉ lắc lư cái người ỏng a ỏng ẹo như một đứa trẻ - chân thì đạp liên hồi đến nổi gối cũng rơi cả xuống đất, Rainie bắt đầu dùng kế thứ hai của mình - nó dùng chiêu thọc lét để tấn công Vic - mắt nó lóe sáng khi nhìn thấy con mồi đang nằm trên giường - hai bàn tay nó thì nhúc nhích liên hồi để chuẩn bị, mọi người đứng ngoài nhìn Rainie ko ngớt - nhất là Fahrenheit nổi cả da gà khi nhìn thấy móng tay của nó
Rainie: Bệ hạ....anh ko dậy thì đừng trách tôi!!!! - rồi nó tấn công phần eo của Vic - thọc khắp người anh - Dậy chưa..dậy chưa.....ko là tôi sẽ thọc hoài đấy!! - nó hùng hổ nói
Nhưng xem ra cái chiêu của Rainie vô hiệu - Vic chỉ nhúc tới nhích lui tránh cái bàn tay thọc lét của nó mà vẫn ko chịu ra khỏi giường, Rainie sắp bóc hơi cả đầu - sùng máu lên vì Vic, má con bé phùng cả lên - đành dùng cách cuối cùng của nó thôi, bao lần nó dùng cách này đều rất công hiệu - bởi khi nó đánh thức Ella dậy nó đều dùng cách này Ella mới chịu bước ra khỏi giường. Rainie tay với cái chổi lông gà để trên kệ sách - nó liếc xéo Vic nhìn anh mĩm cười đắc ý, Ella thấy nó dựng cả tóc gáy
Ella: Ẹc.....da gà lại nổi...má ơi....sao mỗi lần con bé dùng cái chiêu này thì...mụn cóc..mụn ếch nỗi khắp người!!!
Chun thắc mắc nhìn Ella: Gì...em nói gì vậy??
Ella xoa xoa khắp người: Thôi....mọi người cứ đứng coi...em ko dám...mắc công lại thấy nhột chân!! - Ella quay đi - chạy lại ghế sofa ngồi
Rainie hí hửng kéo cái chân trần của Vic ra - rồi nó bức một cọng lông trên cây chổi, miệng nó vẫn cười ko ngớt - chân mày thì nhếch lên - mắt giờ xẹt cả sấn sét
Rainie: Hahaha....hờ...hờ...hờ...bệ hạ..lần này anh chết rồi! - nụ cười ác quỷ của nó
Rainie tay phải thì dùng cọng lông vuốt tới tấp vào cái bàn chân của Vic - tay trái thì nó nắm chặt bàn chân của anh -khiến anh ko thể nhúc nhích để thục chân vào, đúng như nó đoán Vic lắc tới lắc lui - chân thì dẫm đạp tung tóe lên, thừa lúc Vic sơ ý - Rainie liền kéo tung ra cái chăn của Vic, bổng Rainie mắt chữ A mồm chữ O
_ Áaaaaaaa......!!!! - tiếng thét kinh hoàng nó vang dội - con bé chạy lại nhảy nhào lên người Calvin ôm anh cứng ngắt - Á....người rừng.....Calvin...cứu em với!! - tội nghiệp nó hông
Vic ko ra khỏi giường vì ko muốn để mọi người thấy bộ dạng king kong thời tiền sử của anh - mới chỉ một ngày mà tóc tai bù xù như ổ quạ - mắt thì lờ đờ cả lên - miệng mồm đầy râu ria - vì buồn cực độ mà chỉ một ngày râu mọc đầy mặt Vic - trông anh chẳng khác gì người rừng mà Rainie đã nói. Trong khi đó mọi người chỉ banh cái mắt to nhìn Vic chằm chằm, người thì sững sờ - người thì há mồm cả lên - người thì tóc tai dựng đứng khi thấy bộ dạng của Vic, nói tóm lại một câu để tả hoàng đế rừng xanh
Hoàng Hậu Lọ Lem Hoàng Hậu Lọ Lem - Aries_Girl