Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Yên Thị
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 101 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 914 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 02:01:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 43
HƯƠNG 43
“Anh…” Tần Qua trong nháy mắt cảm thấy bất ngờ lại ngọt ngào, hoàn toàn đánh mất ngôn ngữ.
Cậu hoàn toàn không nghĩ tới nam nhân sẽ đến hậu trường, trong phòng thay quần áo mọi người đang bận rộn lui tới chuẩn bị tiết mục kế tiếp, hắn không sợ bị bắt gặp sao. Hiện tại tất cả mọi người lại rướn cổ ra xem, Tần Qua xấu hổ đến thực muốn nhanh chạy đi tìm cái tủ nào đó mà giấu nam nhân vào. Hắn còn ngại quan hệ hai người bọn họ chưa bày ra ánh sáng hoàn toàn sao?
Nam nhân hất hất cằm: “Đi thôi.”
“Ư… Cái này…” Tần Qua muốn nói không biết tiếp theo còn có tiết mục gì hay không, biểu tình của Cố Mộng dường như cũng không đúng lắm, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị nam nhân mạnh mẽ trừng một cái: “Sao vậy? Nợ nhiều quá sợ không trả hết ah?”
cheveuxnoirs.wordpress.com
“Anh… Anh nói bậy cái gì vậy…” Xung quanh nhiều người nhìn như thế, nam nhân còn nói rõ ra như thế. Tuy rằng người ngoài nghe không hiểu, nhưng ý tứ tình sắc trong đó Tần Qua lại nhất thanh nhị sở, cậu nhịn không được đập nam nhân một cái.
Nam nhân thoải mái tiếp được nắm tay cậu: “Được rồi, đi thôi.”
Tần Qua thực sự lo lắng kế tiếp còn có … có chuyện gì hay không, nhưng lại lo lắng nam nhân sẽ xử cậu ngay tại chỗ này, sẽ càng phiền toái hơn. Cân nhắc một chút, đành phải nói: “Anh chờ một chút, em đi qua nói với Cố Mộng một tiếng.”
“Hừ.”
Lâm Hi Liệt nhăn mày nhìn Tần Qua chạy qua cúi người nói gì đó với Cố Mộng, Cố Mộng cười gật đầu với cậu, rồi mới chuyển tầm mắt đến phía cửa.
Lâm Hi Liệt lạnh lùng cười.
Muốn cướp người của ta, cô còn non lắm.
Tần Qua sau khi chạy một vòng chào tất cả mọi người mới theo nam nhân đi qua hành lang đến bãi đậu xe. Đương nhiên, trên tay còn cầm một bó hoa hồng to.
Chung quanh cũng không có ai, Tần Qua mới cúi đầu hỏi han: “Anh lên sân khấu làm gì… Làm em thật xấu hổ…”
Nam nhân vòng qua thắt lưng cậu, “Có người muốn ngang nhiên tranh đoạt vợ của anh, anh đương nhiên phải cướp về.” Vốn bó hoa kia là chờ tiệc tối chấm dứt nhìn thấy Tần Qua mới tặng, nhưng tình huống thay đổi, hắn cũng thuận theo biến hóa mà thay đổi kế hoạch.
“Anh… Anh nói lung tung cái gì vậy…”
“Anh nói lung tung cái gì?” Lâm Hi Liệt ha ha cười, “Rõ ràng dám công khai tặng hoa thổ lộ, cô gái kia có ý với em, em nhìn không ra sao?”
“Anh hiểu lầm rồi…”
“Hiểu lầm?” Giọng nam nhân như là nghe thấy điều gì cực kỳ ngớ ngẩn, “Chẳng lẽ em còn đem lí do thoái thác lần kia nàng tưởng thật?” Ngôn hành cử chỉ bất ngờ của cô gái kia, biểu cảm ánh mắt, hắn còn có thể nhìn lầm sao? Nhất là ánh mắt cuối cùng nhìn về phía hắn kia, cực kỳ thất vọng còn pha vài phần không cam lòng, thuần túy là tình địch nhìn tình địch, trong lòng hai người đều biết rõ ràng, chỉ có kẻ ngốc trước mặt này mới nhìn không ra.”Bình thường cô ta hẳn là vô cùng tích cực ân cần với em phải không? Hả? Mấy ngày nay ở trong thế giới hai người, nói vậy quan hệ hẳn là đã tăng mạnh? Đến mấy lũy thừa rồi hả?”
“Anh… Cái gì mà thế giới hai người, cái gì mấy lũy? …” Cố Mộng tuy là có theo đuổi cậu, nhưng cậu có thể từ chối thì tận lực từ chối. Hai người chỉ luyện tập chung một chỗ mà thôi, sao vào trong miệng nam nhân thì biến thành thế giới hai người?
Lâm Hi Liệt vừa thấy biểu tình kia của Tần Qua thì biết mình đoán được tám chín phần: “Chết tiệt, mới mấy ngày không gặp mà em đã có chuyện.”
“… Em với cô ấy thật sự không có chuyện gì…”
Lâm Hi Liệt “Hừ” một tiếng, như là miễn cưỡng tiếp nhận lời nói của Tần Qua.”Sau này mà có loại tình huống này, thì trực tiếp nói cho cô gái đó, em có nam nhân rồi.”
“Nói bậy cái gì vậy…” Lời nói của nam nhân luôn có thể dễ dàng làm cậu đỏ mặt. Tuy biết nam nhân đại khái cũng chỉ nói như thế thôi, nhưng trong lòng Tần Qua vẫn là rất vui.
Đúng vậy, Lâm Hi Liệt là nam nhân của cậu.
cheveuxnoirs.wordpress.com
Lâm Hi Liệt vĩ đại, kiên nghị, anh tuấn, lãnh khốc, dịu dàng, lãng mạn, là nam nhân của cậu.
Nam nhân dắt tay cậu, cậu cũng nhẹ nhàng nắm lấy.
“Cám ơn anh… Hoa, em rất thích…”
Cảm thấy có thể nam nhân đang nhìn cậu, Tần Qua ngượng ngùng cúi đầu, chôn khuôn mặt đỏ hồng trong hoa hồng.
‘Người còn đẹp hơn hoa.’
Đột nhiên trong đầu Lâm Hi Liệt toát ra câu này.
Thời điểm Tần Qua làm dục hỏa của hắn dâng lên rất nhiều, hiện giờ là loại tiêu biểu nhất. Hắn chịu không nổi nhất chính là bộ dáng Tần Qua đỏ mặt thẹn thùng, lập tức làm hắn dục hỏa đốt người, muốn đem người đặt ở dưới thân hung hăng yêu thương đến ngất xỉu đi.
May mắn ở phía trước là bãi đậu xe. (=)))
Lâm Hi Liệt mở cửa ghế phụ, Tần Qua ôm hoa ngồi vào. Rồi hắn vòng qua bên kia lên xe, vừa ngồi vào lập tức vươn người đặt Tần Qua lên lưng ghế dựa hôn thắm thiết.
Tần Qua sợ đè hư hoa nên không ra tay chống cự nam nhân đang tàn sát bừa bãi, vì thế bị hôn mạnh mẽ đến ngay cả dưỡng khí đều cạn kiệt mới được buông ra.
Nhìn môi cục cưng trơn bóng, bộ dáng đỏ mặt mở ra cái miệng nhỏ nhắn thở hổn hển, tâm tình Lâm Hi Liệt lập tức tốt lên, vừa khởi động xe vừa nói: “Thừa dịp còn chưa về nhà em nên chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
“…” Bị nam nhân nhắc mới nhớ, ngay cả lỗ tai Tần Qua đều đỏ, chỉ còn kém chui vào trong ghế dựa thôi. Không biết đêm nay nam nhân muốn gây sức ép cậu như thế nào… Tần Qua không dám tưởng tượng mà nhắm hai mắt lại.
“Đúng rồi, có cái bất ngờ cho em.”
“…” Lại là bất ngờ? Đêm nay cậu quả thực đã bị bất ngờ hù dọa sợ rồi. Còn nữa sao? “Bất ngờ gì?”
“Nhìn sẽ biết.” Nam nhân thần bí mà cười cười.
Hôm nay Lâm Hi Liệt lái xe rất nhanh, cơ bản đều là hai trăm km/h, hiển nhiên là nóng lòng đợi không kịp. Tần Qua nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ nhanh xẹt qua, tim đập cũng càng lúc càng nhanh.
Buổi tối vốn ít xe, không kẹt, Lâm Hi Liệt chỉ tốn hơn mười phút thì đã từ trường học về tới nhà.
Vú Trương còn ở phòng khách lau dọn, đối với Tần Qua đã quen thuộc như người trong nhà: “Tiểu Tần hôm nay về sớm thế à, có muốn ăn khuya chút gì không?”
Tần Qua đang muốn đáp ứng, mượn cơ hội kéo dài chút thời gian, chợt nghe nam nhân nói nói: “Không cần. Vú Trương, hôm nay con với cậu ấy có chút việc, vú lau xong phòng khách thì đi ngủ đi, trên lầu không cần dọn.”
“Ah, được.”
cheveuxnoirs.wordpress.com
Nghe ý tứ trong lời Lâm Hi Liệt như là muốn đại chiến ba trăm hiệp, Tần Qua vốn đã thẹn thùng, nghe xong câu này lại bốc khói từ đầu đến chân. Còn chưa kịp phản ứng, đã bị nam nhân túm lên lầu hai.
Phòng ngủ của nam nhân ở cuối hành lang lầu hai, hôm nay nam nhân lại không trực tiếp mang cậu vào phòng ngủ quăng lên giường, mà lại mở ra cửa phòng giữa hành lang, ấn công tắc mở đèn.
Nhà Lâm Hi Liệt có rất nhiều phòng, bởi vì lo lắng đến tính chất công việc trong xã hội đen của nam nhân, Tần Qua cho tới bây giờ cũng chưa từng chủ động đi vào mấy phòng này. Cậu sợ nam nhân sẽ không vui, hoặc là lỡ như có giấy tờ cơ mật gì đó.
Đây là lần đầu tiên cậu tiến vào một phòng khác phòng ngủ. Căn phòng được trang trí rất thanh lịch, giá sách bằng gỗ lim dựa vào tường, trên mặt bàn bày đầy sách, còn có mấy khung ảnh. Nhưng mà tối quá không thấy được, ở giữa phòng là một thứ rất lớn, giờ phút này đang bị một tấm vải màu đen phủ lên, ở dưới ánh đèn vàng tỏa ra ánh sáng óng ánh. (?)
Ái Hậu Dư Sinh Ái Hậu Dư Sinh - Yên Thị