Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Tác giả: Sài Kê Đản
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Ngân Phan
Upload bìa: Ngân Phan
Số chương: 81 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 39:Núi Cao Còn Có Núi Cao Hơn
ương tổng nói, chỉ cần tủ lạnh còn một chỗ trống cũng phải nhét vào, chừng nào đầy thì thôi.”
Ngày hôm sau, Nhị Lôi lại đi bẩm báo tình hình cho Vương Trung Đỉnh.
“Hai ngày nay cậu ta luôn bận rộn, không phải đi tập luyện ở sảnh chính thì đi phòng tập thể thao, vận động liên tục mười mấy giờ.”
Vương Trung Đỉnh tỏ vẻ bất ngờ đối với chuyện Hàn Đông đột nhiên thay đổi: “Không nằm trên giường nữa sao?”
“Đừng nói nằm, ngay cả ngồi cùng rất ít, xem tạp chí còn phải tản bộ trong phòng.”
Vương Trung Đỉnh lại hỏi: “Ăn uống thì sao? Có ăn nhiều như trước không?”
“Tôi đoán là có, dù sao mỗi sáng sớm tôi đều nhồi đầy tủ lạnh, lúc trở lại cái gì cũng không còn. Trước kia cả ngày nằm không một chỗ còn ăn nhiều như vậy, bây giờ vận động liên tục, trời vừa tối tủ lạnh liền trống trơn.”
“Như vầy đi, cậu bảo đầu bếp làm thêm cho cậu ta mấy món ăn mặn, đổi một cái tủ lạnh lớn hơn, để nhiều đồ ăn vào một chút.”
Nhị Lôi gật gật đầu, lúc định đi lại bị Vương Trung Đỉnh gọi lại.
“Thịt viên trong tủ lạnh của tôi, cậu cũng đưa cho cậu ta vài hộp.”
“Được, tôi đi đây.”
Hàn Đông tràn đầy chờ mong leo lên cân, kết quả một ký cũng chưa giảm, má! Cái cân này có phải bị hư rồi không? Đang buồn bực, đột nhiên có vài người từ bên ngoài nâng một cái tủ lạnh thật lớn chuyên dụng trong nhà hàng vào.
“Làm gì vậy?” Hàn Đông khó hiểu: “Tủ lạnh này xài vẫn tốt mà, sao phải đổi?”
Nhị Lôi nói: “Vương tổng sợ cậu ăn không đủ no, đặc biệt dặn chúng tôi đổi một cái lớn hơn.”
Đáng ghét! Hàn Đông mắng thầm trong lòng, ông mày đang muốn giảm béo, mấy người quyết tâm đối nghịch với tôi tới cùng phải không?!
Có điều đứng trước mặt Nhị Lôi, Hàn Đông không dám biểu hiện ra ngoài, sợ người ta nhìn thấu tâm tư mình liền bóp họng bón đồ ăn cho thì thảm.
Lúc Nhị Lôi đi rồi, Hàn Đông mở tủ lạnh ra, đang định chuyển hết đồ bên trong ra thì đột nhiên ý thức được như vậy không ổn. Tủ lạnh này quá lớn, mới một lát đã trống rỗng, bọn họ nhất định sẽ hoài nghi.
Vì thế, Hàn Đông cứ trong chốc lát lại xử lý một mớ, trong chốc lát lại xử lý một mớ.
Vứt đi thì tội lỗi quá, mấy thứ đồ ăn vặt này tạm thời nhét dưới sàn là được. Nhưng hắn sợ lúc mình mộng du lại cạy sàn lên, Hàn Đông liền đem chúng bỏ vào thùng rồi dán lên thùng vài tấm bùa vàng niêm phong lại.
Sáng sớm Vương Trung Đỉnh vừa vào công ty, lúc mở cửa phòng làm việc, phát hiện khóa mật mã đã bị người ta phá giải.
Công ty lớn như vậy, hệ thống phòng trộm trong văn phòng tổng giám đốc phải là xịn nhất, người có thể phá giải loại khóa mật mã này chắc chắn không phải người tầm thường. Nếu có thể tránh thoát số bảo vệ nhiều như vậy ắt hẳn đã mưu đồ từ lâu. Cho nên, thứ đầu tiên Vương Trung Đỉnh nghĩ đến là thông tin mật của công ty bị đánh cắp, tiếp theo có lẽ là số đồng hồ giá trị xa xỉ trưng trong phòng…
Kết quả, sau một hồi kiểm tra cẩn thận, phát hiện cái gì cũng còn nguyên, nhưng lại thiếu mất hai hộp thịt viên.
Vẻ mặt của Vương Trung Đỉnh lúc đó, tựa như ăn phải một túi thuốc chuột giả kém chất lượng.
Vì để tra ra chân tướng cuối cùng, Vương Trung Đỉnh cũng lắp một cái khóa mật mã ở cửa phòng Hàn Đông, mật mã do anh tự mình đặt ra, còn dặn dò Nhị Lôi phải khóa cửa lại lúc Hàn Đông đã ngủ.
Kết quả, sáng ngày thứ ba, hai cái khóa đều bị giải, thất thoát bốn hộp thịt.
Hàn Đông lại trèo lên cân, sung sướng phát hiện mình gầy đi nửa ký.
Vội vàng tìm thước dây trong ngăn kéo, khẩn cấp đo các mục số liệu trên người mình, lại phát hiện không có biến hóa gì.
Nói chung, ba ngày đầu giảm béo chỉ là đào thải mớ chất độc trong cơ thể ra bên ngoài, hai ngày nữa mới chính thức ốm xuống… Hàn Đông tự an ủi mình, cố lên! Kiên trì sẽ giành được thắng lợi!
Mới vừa hô xong khẩu hiệu, Nhị Lôi xách hai túi đồ ăn cực lớn đi vào, mở cửa tủ lạnh nhét vào trong.
Hàn Đông sửng sốt: “Ấy, không phải lúc sáng cậu đã cho vào rồi sao?”
“Vương tổng nói, chỉ cần tủ lạnh còn một chỗ trống cũng phải nhét vào, chừng nào đầy thì thôi.”
“…”
Phong Mang Phong Mang - Sài Kê Đản Phong Mang