Số lần đọc/download: 3006 / 39
Cập nhật: 2014-12-04 16:38:01 +0700
Chương 66 67: Đốn Ngộ
Đ
ang chăm chú quan sát Diệp Không luyện Ảnh Vũ bỗng Lô Cầm nhíu mày nói:
- Diệp Không ca ca, muội cảm thấy được ca ca bây giờ dùng chiêu này một lần rồi lại dùng chiêu kia một lần, nhìn có vẻ như giống nhau, nhưng lại như hoàn toàn khác nhau. Tỉ mỉ tưởng tượng thì bất đồng ở đâu lại không thể nói ra được.
- Ha ha, là vì lúc múa, trong nội tâm của ca ngâm xướng ca khúc không giống nhau.
Diệp Không trong lúc luyện tập lại có phát hiện mà rất hài lòng, Ảnh Vũ quả nhiên không giống bình thường, lúc Trương Ngũ Đức nhắc nhở hắn liền phát hiện, nếu sử dụng âm nhạc khác nhau, Ảnh Vũ cũng biến hóa khôn lường.
- Múa đúng là đẹp mắt, nhưng không thể sống bằng cách này. Không nhi, không phải con bảo là lâu nay con theo tiên sinh học tập thi từ sao?
Trần Cửu mẫu cầm cái kéo đi đến, Đại lục Thương Nam người ca hát nhảy múa là bị kỳ thị, nữ nhân biểu diễn ca múa là bị người khác xem thường, nếu như mê muội những thứ này, thì cũng bị người khác nói là mê muội mất cả ý chí đấy, nàng không muốn nhi tử trầm mê vào trong ca múa.
- Mẫu thân, mẫu thân không hiểu, cái này vừa vũ đạo lại là võ công, lại là võ công hạng nhất phi thường cao siêu lợi hại.
Trần Cửu Nương cười cười:
- Là mẫu thân nhắc nhở con một chút, tướng quân cũng không bằng lòng để cho con khiêu vũ cho lão xem, thôi ta đi mài kéo.
Diệp Không muốn tìm một cách khác có thể đem Ảnh Vũ phát huy đến tận uy lực vốn có của nó:
- Tiểu Cầm, muội có biết những ca khúc lưu hành gần đây... Ân, chỉ cần là bài hát tất cả mọi người yêu thích, muội tới hát để ta múa.
Lô Cầm suy nghĩ cả buổi giờ mới lên tiếng nói:
- Muội có thể hát những bài hát ca ca dạy cho muội không?
Diệp Không nghe xong muốn té xỉu:
- Đó là những ca khúc ca dạy cho muội, giời nhưng ca muốn nghe các ca khúc của đại lục Thương Nam các cơ.
Ở Đại lục Thương Nam hoạt động giải trí rất là nghèo nàn, các hoạt động ca múa bình thường dân chúng khó có thể hưởng thụ được. Lô Cầm nôn nóng đến độ muốn khóc, cuối cùng nói:
- Nếu không muội ca những khúc hát lúc giặt quần áo được không?Đây là do lúc ở giếng ta nghe những nữ nhân khác hát đấy.
Xiêm y xiêm y,
Muội muội giặt quần áo đang bề bộn,
Ca ca hành tẩu tứ phương,
Về nhà muội vá đũng quần.
- Xiêm y xiêm y,
Muội muội giặt quần áo đang bề bộn,
Ca ca hành tẩu tứ phương,
- Về nhà muội vá đũng quần?
Diệp Không té xỉu:
- Hát lúc giặt quần áo cái gì? Đây là điệu hát dân gian của người lớn con nít không nên nghe. Những người giặt quần áo đó đều là người lớn nha.
- Muội thật sự là không biết ca hát, tất cả là do ca ca dạy muội mà.
Diệp Không chỉ biết lắc đầu. Cái Đại lục Thương Nam này thật là bi kịch, đáng thương, một cô nương mười bốn tuổi ngay cả một ca khúc cũng không biết hát.
Hai người đang nói chuyện bỗng vang lên tiếng mài kéo xoạt xoạt vang đến làm cắt đứt mạch suy nghĩ của Diệp Không, những ca khúc mà hắn thuộc đều không dùng được rồi.
- Được rồi, Tiểu Cầm ca sẽ dạy cho muội vẽ bùa nhé!
Diệp Không dẫn Lô Cầm vào phòng, nhưng trong lòng chợt lóe lên làm hắn dừng bước liền đi mài thanh đao bắt đầu nhẹ nhàng múa.
- Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi. Điều quyết định động tác Ảnh Vũ chính là tiết tấu. Tiết tấu bất đồng thì vũ đạo sẽ bất đồng. Giống như Ảnh Vũ nếu đi theo tiết tấu bất đồng thì cũng có thiên biến vạn hóa theo đó mà sinh ra. Ảnh Vũ cũng sẽ không lợi hại nếu như không hợp với tiết tấu trước mắt mà thôi.
- Mẫu thân, Tiểu Cầm con trở về phòng dù có chuyện gì cũng đừng gọi con.
Diệp Không chạy rất nhanh trở lại phòng mình, cài then cửa lại tranh liền ngồi xếp bằng điều tức, dẫn linh khí tại tứ chi bắt đầu vận hành.
Thật ra tu tiên chính là quá trình ngộ đạo, tất cả mọi người đều dựa vào hấp thụ linh khí, đợi linh khí đạt đến số lượng nhất định, từ biến lượng đến biến chất thì sẽ tăng cấp độ.
Thế mà hôm nay Diệp Không bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhìn trời bỗng nhiên hiểu ra, lấy tâm tình tăng lên, kéo linh khí đạt đến giai đoạn biến chất.
Ngũ Hành Thăng Tiên Kinh tu luyện bình thường rất chậm chạp, nếu như không phải hắn đột nhiên đốn ngộ, tuyệt đối không có khả năng trong hai năm đã tiến vào luyện khí tầng hai được.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Diệp Không cuối cùng tỉnh táo từ từ ngồi xuống, từ luyện khí một tầng đến luyện khí hai tầng, cần linh khí nhiều vô cùng, cho nên lần này ngồi xuống, suốt năm ngày, hắn cảm giác được huyệt khí hải như được mở rộng, cũng cảm giác được tốc độ hấp thu luyện hóa linh khí của mình nhanh hơn rất nhiều.
- Hai năm đạt đến luyện khí tầng hai, tốc độ này cũng không biết là nhanh hay vẫn là chậm?
Diệp Không mở mắt ra, phát hiện bây giờ đã là nửa đêm, mặt trăng đem ánh sáng rực rỡ xé rách cửa sổ chiếu vào trên mặt bàn ở trong phòng.
- Có thể mẫu thân đang sốt ruột chờ đợi thì sao?
Diệp không liền xuống giường mở cửa, bước nhanh đi tới sát vách gian nhà.
Trần Cửu mẫu ngồi ngủ xiêu vẹo bên giường, giày còn không cởi, ngọn đèn đã cạn dầu sắp tắt chỉ còn ánh sáng leo lắt bằng hạt đậu.
- Mẫu thân nằm ngủ xiêu vẹo như thế chẳng phải là lo lắng cho ta mệt quá nên nằm thiếp như thế sao?
Diệp Không tâm tư tê rần, đoán có thể năm ngày nay Trần Cửu mẫu toàn nằm như thế này ngủ. Hắn lại nghĩ chẳng trách những tu sĩ phải đi vào rừng sâu núi thẳm bế quan tu luyện, một là không lo bị quấy rầy hai là mọi người lo lắng như thế này.
Càng về sau thì mỗi lần ngồi tu luyện của hắn càng lâu, hắn không biết làm cách nào để cho mẫu thân khỏi lo lắng đây? Chẳng muốn rời khỏi nhà để tu luyện nhưng lại nghĩ nếu hắn đi thì có ai sẽ chiếu cố đến mẫu thân của hắn.
- Chẳng trách có kẻ nói thiên đạo vô tình, nếu như muốn tu luyện thì ngay từ đầu phải vứt bỏ hết mọi tình cảm, lúc đó mới có thể chuyên tâm tu luyện Diệp Không tuy nghĩ thế nhưng hắn thà tu luyện chậm một chút chứ nhất quyết không bỏ lại mẫu thân.
Diệp Không nhẹ nhàng tháo giày của Trần Cửu mẫu rồi đặt lên giường, lại cẩn thận đắp chăn lại rồi hắn thổi tắt đèn cầm mấy cái bánh bao khô trở lại phòng mình.
- Tu luyện chậm lại một chút sao?
Diệp Không vừa gặm bánh bao vừa ngẩn người. Tuy hắn quyết định thà rằng tu luyện chậm lại nhưng sự thật lại bày ra trước mắt hắn. Đầu tiên, Nam Đô thành linh khí quá mức mỏng manh. Vì vậy tu tiên môn phái đều ở danh sơn sông rộng, bởi vì chỗ đó có linh mạch, linh khí sung túc. Số lượng linh khí đẩy mạnh trình độ và tốc độ tu luyện điều này có quan hệ mật thiết vơi nhau. Trước mắt mới là luyện khí tầng hai còn miễn cưỡng ở Nam Đô thành, nếu như về sau đã đến luyện khí tầng ba tầng bốn, vậy thì không thể không rời nhà rồi.
Một vấn đề khác, đó là khi ngồi xuống tu luyện không thể bị quấy rầy, cho nên những tu sĩ kia mới ưa thích tìm những sơn động ở những vùng hoàng vu không người để bế quan, lúc có đột phá còn phải cần có người hộ pháp.
Tu luyện giống như Diệp Không quả thực là phi thường nguy hiểm đặc biệt là thời điểm hắn đột phá, thân thể vô cùng yếu ớt, trong năm ngày này, nếu có người quấy rầy, nhẹ thì đột phá thất bại, nặng thì thụ linh khí hấp thu bị thương, công lực càng cao tổn thương càng nặng.
- Xem ra ta sớm muộn cũng phải rời khỏi nơi này.
Diệp Không thở dài một hơi, sau đó lắc đầu. Hắn không muốn rời xa Trần Cửu mẫu, có thể sau nhất định phải ly khai, nhưng hắn quyết định bồi dưỡng Lô gia huynh đệ tại Nam Đô thành lấy một ít thế lực, lại để cho bọn hắn chiếu cố lão nương, thế nhưng sau khi hắn rời đi trong lòng lão nương nhất định là cô đơn vô cùng.
- Kỳ thật Tiểu Cầm đối với lão nương cũng rất tốt.
Diệp Không lại lầm bầm lầu bầu. Ở địa cầu hắn có kinh nghiệm tán gái phong phú, cho nên hắn biết rõ Lô Cầm ở bên trong đối với hắn rất có hảo cảm.
Thế nhưng mà hắn lại cảm thấy mình quá ích kỷ, nếu như về sau cưới Lô Cầm mình rời đi chẳng phải lão nương là có người chăm sóc, thế nhưng Lô Cầm có phải là quá thiệt thòi sao?
Có lẽ những vấn đề này đối với người Đại lục Thương Nam căn bản không thành vấn đề, chính mình cảm thấy thoải mái là được mà không cần quan tâm đến người khác có sung sướng hay không?
- Dù sao lão tử cũng không phải là người Đại lục Thương Nam mà.
Diệp Không ăn xong bánh bao nói một câu, không quan tâm đến những sự tình vướng mắc bên trong. Sau đó hắn lại ngồi xếp bằng trên giường, hắn đã tu luyện đột phá đạt đến luyện khí tầng hai, như vậy phù chú bách khoa toàn thư chẳng phải có thể bước thêm một trang mới sao?
Trong lòng Diệp Không có chút vui mừng lại pha thêm một chút khẩn trương, trong lúc ở luyện khí tầng một hắn đã mở toàn bộ các lá bùa, nếu lại có thể mở ra lần nữa thì hắn có thể trông thấy linh phù rồi.
Linh phù ở Đại lục Thương Nam là vũ khí rất hữu hiệu. Đến bây giờ Diệp Không còn chưa gặp một đối thủ có pháp thuật chính thức, nếu hắn có linh phù trong tay thì chuyện đó cũng không phải là vấn đề.
Không bao lâu sao, trong nội tâm Diệp Không vang lên một tiếng hoan hô:
- Mở ra! Linh phù! hạ phẩm linh phù cấp thấp.
- Sau này lão tử không con sợ ai nữa rồi.
Đập vào mắt trước tiên đó là ba miếng linh phù, một thoáng xúc động trào lên Diệp Không cơ hồ không nhịn nổi cười thật lên thật lớn
- Hỏa cầu chú, là hạ cấp linh phù thuộc tính hỏa. Một lần có thể phát ra một đám tiểu hỏa cầu hỏa diễm kéo dài...
- Địa thứ chú, là hạ cấp linh phù thuộc tính thổ. Từ dưới mặt đất có thể đâm ra một cây thương sắc bén, uy lực cực lớn, làm cho người ta không thể phòng bị kịp...
- Kim quang phù là hạ cấp linh phù thuộc tính kim dùng để phòng ngự, sau khi sử dụng toàn thân phát ra kim quang, đao thương bất nhập. Phù chú pháp thuật cùng cấp không thể nào đánh bại được, thời gian thi triển kim quang phù là do pháp lực của người thi triển quyết định.
- Tiên sư nhà nó, thật là quá tốt rồi!
Thế nhưng Diệp Không vui vẻ không được bao lâu, hắn phát hiên ra những linh phù này cũng không phải là dễ dàng chế luyện ra được.
- Linh phù là dùng linh khí viết lên phù chú, dựa vào hàm lượng linh khí chia thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm. Mỗi chủng phẩm lại chia làm cấp thấp, trung cấp và đẳng cấp cao.
- Linh phù thì phân loại theo hiệu quả. Công kích hình lúc sử dụng gọi là chú dùng văn phù phối hợp với chú ngữ, uy lực cố định không có liên quan với người làm làm phép mạnh hay yếu.
- Loại phù phòng ngự, lúc sử dụng dùng phù văn phối hợp với chú ngữ thủ thế. Hiệu quả phòng ngự cố định, thời gian duy trì phù có liên quan đến linh lực của người sử dụng
- Loại phụ trợ dùng các loại độn phù cùng gia tốc phù là chính...
- Chế tác linh phù là phải phối hợp qua lại giữa các lá bùa, linh phù hạ phẩm cấp thấp thì cũng cần lá bùa hạ phẩm cấp thấp. Lá bùa cao cấp có thể chế được linh phù cấp thấp, trái lại lá bùa không thể nào thừa nhận linh lực tương ứng, khó có thể trở thành phù.
- Chế tác linh phù hạ phẩm cấp thấp cần một khối lá bùa tương ứng. Đầu tiên lấy thông linh phù bút chấm lên thảo dịch hạ phẩm cấp thấp ( hoặc là máu linh thú đồng cấp). Sau đó dựa theo thuộc tính của lá bùa mà phóng xuất ra thuộc tính linh khí tương ứng. Linh khí sẽ theo thông linh phù bút mà đi vào bên trong lá bùa. Trong thời gian chế phù, yêu cầu tâm vô tạp niệm, hành văn liền mạch lưu loát, linh khí truyền vào ổn định, đều đều...
Diệp Không nhìn không thấy.
Giấy dùng làm bùa cùng với bút dùng để viết lên lá bùa không phải là phàm vật. Hắn đi đâu tìm lá bùa hạ phẩm cấp thấp đây. Còn có thông linh phù bút cùng máu của linh thú hạ phẩm cấp thấp nữa chứ.
- Trời ạ! Lần trước Liễu Trường Thanh đánh trọng thương một đầu Thiết Bì Man Ngưu cũng chịu tổn thất nghiêm trọng còn không biết được đầu man ngưu này có phải là linh thú hay không. Nếu như để chính mình đi giết một đầu linh thú hạ phẩm cấp thấp chẳng khác nào đi tự sát cả.
- Xem ra tạm thời không thể chế tác được linh phù. Chờ sau khi biết được địa phương có môn phái hoặc gia tộc tu tiên, đi mua những tài liệu chế phù này là được.
Trong lòng Diệp Không vừa rồi mới nóng như lửa, lúc này cũng nguôi xuống.
- Chỉ là nếu tạm thời không chế tác được linh phù thì làm quen với bản vẽ của linh phù một chút cũng tốt. Sau này xác suất chế tác linh phù thành công cũng cao hơn.
Diệp Không quay ra tập vẽ lại bản vẽ của ba loại linh phù. Vừa mới vẽ được một lúc làm Diệp Không sợ hãi than thở không thôi. Họa pháp của linh phù cùng với chỉ phù khác nhau hoàn toàn. Ngay từ kết cấu bên ngoài cũng đã khác nhau rồi.
Hoàng chỉ phù có kết cấu là phù đầu, phù đảm và phù cước. Phù đảm là quan trọng nhất, mà nội dung đồ hình và thiên thư hán ngữ lại là chính.
Chỉ phù không có phân biệt kết cấu thành thượng trung hạ, chỉ là một cái hình vuông do vô số bút họa liên tiếp, phức tạp tạo thành. Căn bản là nhìn không ra là đồ hình gì. Tả dễ hiểu hơn một chút thì chỉ phù giống như một mạch điện hình vuông vậy.
Lúc vẽ mạch điện này cần độ chính xác rất cao, có bút họa là thông bộ, có bút họa là đường cụt., vô cùng phức tạp và rườm rà. Linh khí giống như dòng diện lưu động trong mạch điện, thời gian vận hành sẽ sản sinh ra uy lực cường đại.
Xem ra linh phù không thể tùy tiện cải biến, trong đó có ẩn chứa quy luật cao thâm khó lường. Sáng tạo linh phù không phải Đại lục Thương Nam hay là Địa Cầu có thể làm được. Đây là một loại khoa học bao hàm năng lượng văn minh thần bí vượt xa trình độ văn minh của Địa Cầu và Đại lục Thương Nam.
Trời vừa sáng. Lô Cầm đã đến lại lo lắng hỏi han:
- Diệp Không ca ca, ca ca đã tỉnh rồi sao? Năm ngày nay ca ca bất tỉnh thật là làm cho người ta lo lắng đến chết.
- Tiểu Cầm, muội yên tâm đi đó là vì ca đang luyện công, không chừng lần luyện công sau còn lâu hơn nữa đấy.Vì thế các người cũng đừng lo lắng vớ vẩn.
Diệp Không ngồi cạnh bàn, trong lòng rất buồn, lần này chỉ là có năm ngày, lần sau tu luyện không chừng có thể cả tháng. Đến lúc đó nàng sẽ lo lắng cho ta như thế nào đây?
Trần Cửu mẫu vừa thêu thùa, vừa nói:
- Đúng rồi! năm ngày không ăn, không uống thì chịu sao được? như thế thì đói đến chết mất. Lần sau đừng như vậy nữa, làm cho người khác lo lắng đến chết mất.
Diệt Hồng Trần
Cuồng Đồ Tu Tiên
-- o --