Having your book turned into a movie is like seeing your oxen turned into bouillon cubes.

John LeCarre

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 126 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 235 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 22:24:46 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69-70
hương 69: Tìm say
“Tìm say” hai từ này đối với Hạ Cẩm Hiên mà nói hoàn toàn xa lạ, bởi vì thực ra hắn rất ít uống rượu, nếu có cũng chỉ vài ngụm. Nhưng hôm nay, việc hắn muốn nhất chính là uống say, say đến bất tỉnh nhân sự.
Trước khi trở về biệt thự, hắn đi ngang qua siêu thị mua hai chai  rượu Whisky lớn, hắn đối với rượu không có hứng thú, lại càng không hiểu rượu, chỉ mơ hồ nhớ cha hắn trong tủ rượu có lại rượu, tiện tay mua.(sang dễ sợ)
Xách hết hành lý ra cửa, Hạ Cẩm Hiên không có ý định ở lại biệt thự, hắn thậm chí không muốn Thái Gia Tuyền biết mình đã tới Berlin.
Hạ Cẩm Hiên nằm trên giường lớn ở khách sạn, uống một hơi cạn chai Whisky, mùi vị nồng đậm kia khó có thể nuốt xuống một hơi, nhưng hiện giờ có gì khó chịu hơn nỗi khổ trong tâm hắn được đây? Hắn thậm chí còn không ý thức được mình uống kiểu này giống như đang liều mạng.
Tại sao, tại sao đầu óc vẫn còn rất tỉnh táo? Tại sao vẫn nhớ rất rõ hình ảnh Thái Gia Tuyền và Lâm Phong ôm nhau lúc đó? Tại sao cảm giác của lúc ấy vẫn nhớ thật rõ đến tận lúc này? Đó là loại cảm giác khắc cốt ghi tâm đến thế nào, khiến hắn quên luôn cả thở, quên cả nhịp đập của trái tim, toàn bộ thế giới trở nên đen tối, chỉ còn lại trong gian phòng kia hai người ôm nhau, mà mình giống bị ngâm trong đá chìm dần vào cái rét lạnh đến thấu xương......
Mãnh liệt ghen tỵ và sợ hãi trong nháy mắt chiêm hết cả trái tim, loại cảm giác này hắn chưa bao giờ có, khiến hắn muốn say đến điên cuồng,say như người chết. Nhưng hắn không thể hắn càng uống lại càng tỉnh.
“Ha ha, không nghĩ được mình rất có tửu lượng.” Hạ Cẩm Hiên mỉm cười tự giễu, lại cầm chai rượu thứ hai, mở ra......
Trong phòng tràn ngập mùi rượu nồng đậm, miễn cưỡng uống hai hớp, Hạ Cẩm Hiên nhất thời cảm giác khó chịu đến mức trời đất xoay chuyển, rượu vào dạ dày rỗng tuếch khiến cho cảm giác nóng rát và đau đớn ập đến.
Vài ngày nay không có Thái Gia Tuyền chăm sóc, cộng thêm tâm tình không vui, Hạ Cẩm Hiên căn bản không ăn cơm đúng giờ, bỏ một vài bữa không ăn là chuyện bình thường, hiện tại đau mới, bệnh cũ cùng nhau dồn dập kéo đến, khiến cho bệnh dạ dày của hắn tái phát.
“ây...” Đau đớn khó nhịn rên lên một tiếng, Hạ Cẩm Hiên ôm bụng co gập người lại không dám thở mạnh”Ngay cả mày cũng muốn hành hạ tao.”(anh đang nói với cái bao tử) Bất đắc dĩ cười, cố gắng gượng hết sức đến phòng vệ sinh.
“Nôn...” Hạ Cẩm Hiên hai tay chống trên thành bồn rửa mặt, ói hết mọi thứ trong dạ dày ra thế nhưng vẫn còn muốn ói tiếp, ói cả ra dịch mật, vị đắng đọng lại trong cổ họng thật khó chịu. Giằng co một lúc lâu hắn rốt cuộc cũng thở được.
Mở nước, cố tưới nước lên mặt, một lúc lâu điên cuống hét lên “Tuyền!!”. Hạ Cẩm Hiên ngẩng lên, thẫn thờ nhìn mình trong gương, gương mặt đỏ bừng  không biểu cảm gì nhưng nước mắt lặng lặng chảy xuống, tóc ướt dính sát mặt, đôi môi mỏng bị cắn chặt còn vương tơ máu, toàn thân không kìm được run rẩy......
******************************
Thái Gia Tuyền cuối cùng vẫn đẩy Lâm Phong ra, không biết làm sao nhìn hắn, hồi lâu rốt cuộc mở miệng: “Đầu đá, em cần thời gian, em hiện tại không biết làm thế nào đối mặt với anh, thật xin lỗi.” Nói xong cũng không quay đầu lại đi đến phòng điều trị số 7.
Khi cùng Tề Minh trở về biệt thự, Thái Gia Tuyền đột nhiên có cảm giác.”Có có hương vị của hắn...” Thái Gia Tuyền nhỏ giọng lẩm bẩm nói, ngay sau đó cười tự giễu: “Đây là phòng ốc nhà hắn, đương nhiên là có hương vị của hắn rồi.”
Tề Minh nhìn cô một cái, không nói gì giấu Thái Gia Tuyền cùng Lâm Nhã Khiết gọi điện thoại cho Hạ Cẩm Hiên.
” Bệnh bao tử của tôi tái phát, sắp về tới Hamburg rồi, đừng nói cho Thái Gia Tuyền tôi có tới.” Hạ Cẩm Hiên giọng yếu ớt nói.
Tề Minh sợ hãi vội hỏi: “Này, cậu không sao đó chứ? Cậu bây giờ trở về được không? Nếu không đến bệnh viện ở đây khám chút đi.”
“Không cần, tôi đã hẹn với bác sĩ rồi. Không thể nói chuyện với cậu nữa tôi phải lên máy bay rồi. “Cụp...” Hạ Cẩm Hiên trước đó ngồi máy bay 6 tiếng bay đến sân bay Berlin, giờ lại ngồi máy bay bay ngược trở lại sân bay Hamburg.
********* ta là đường ngăn cách *********
Chương 70: Quyết không buông tay
Trở lại Hamburg, trời đã tối đen không còn sức lái xe Hạ Cẩm Hiên đành phải để xe ở lại sân bay ( đi Berlin lúc trước trực tiếp để xe tại sân bay Hamburg), đón taxi đến bệnh viện.
Bác sĩ với Hạ Cẩm Hiên rất quen mặt, dù sao hắn hàng năm đều đến khám vì bệnh bao tử. Mà trong một năm qua hắn không tới một lần nào, việc này khiến bác sĩ cứ nghĩ bệnh tình hắn đã khá lên nhưng ngay khi hắn đến khám cảm thấy hết sức giật mình.
“Bệnh của cậu lại tái phát? Lại không ăn uống đúng giờ phải không? Hay ăn phải thứ gì đó không tốt?” một lão già người Đức cau mày nhìn Hạ Cẩm Hiên.
“Uống một chút rượu...” Hạ Cẩm Hiên hời hợt trả lời.
“Xem ra thật không tốt chút nào, phải nội soi thôi.” Bác sĩ cho hắn dùng chút thuốc mê, để giảm bớt đau đớn của hắn.
Nằm ở trên bàn nội soi với liều thuốc mê khiến ý thức dần dần mơ hồ, nhưng ngay khi Hạ Cẩm Hiên bắt đầu đi vào khởi mê, trong đầu hắn cò một âm thanh vang lên “Không được buông tay, tuyệt không thể buông tay!”. ( Hằng ngày dùng cách nội soi để đưa thuốc vào quả nhiên là kỳ lạ, cái này chắc chắn có thể bẫy một phụ nữ đàng hoàng….. Khi thuốc ngấm rồi thực sự việc gì cũng không biết~)
“Hạ tiên sinh, Hạ tiên sinh...” Hạ Cẩm Hiên được hộ lý nhẹ nhàng gọi tỉnh, nằm trong phòng bệnh riêng hắn bất tắc dĩ cười và gật đầu với cô hộ lý rồi lại một lần nữa nhắm mắt lại.
Đầu óc đã tỉnh táo, trước khi hôn mê âm thanh ngày càng rõ hơn vang vọng bên tai. Không sai, tại sao muốn buông tay? Quyết không thể buông tay! Hắn Hạ Cẩm Hiên là ai? Hắn hiện tại sẽ không có dễ dàng chịu thua. Từ nhỏ đến lớn, mặc dù chỉ học riêng tại nhà thôi nhưng hắn cũng muốn gì được nấy, hô mưa gọi gió chỉ cần hắn muốn, đến nay không thứ gì hắn không có được.
Mở mắt lần nữa, trong ánh mắt đã không còn sương mù nữa mà là sự trong trẻo tự tin.”Bác sĩ, bao lâu có thể tốt trở lại?” Hạ Cẩm Hiên quay đầu nhìn bác sĩ, một lão già người  Đức đáng thương, lại bị khí thế lúc này của hắn làm cho hoảng sợ.
**************************
“Cái gì? Bệnh bao tử của Hạ Cẩm Hiên tái phát? Vì sao cậu hiện giờ mới cho tôi biết?” Thái Gia Tuyền kích động nhìn Tề Minh kêu to, không chút nào ý thức được mình cuống quýt.
Lúc này cách Hạ Cẩm Hiên nằm viện đã được 4 ngày, Tề Minh quả thật không thể nhịn được nữa, Lâm Phong dường như hằng ngày cứ đến tìm Thái Gia Tuyền, mặc dù Thái Gia Tuyền không có đồng ý thỉnh cầu quay lại với hắn, nhưng cũng không từ chối hắn quấn lấy mình mỗi ngày. Điều này làm Tề Minh nổi giận.
Hôm nay, lúc Lâm Phong lại đến tìm Thái Gia Tuyền, Tề Minh  ở trước mặt hắn, nói với Thái Gia Tuyền Hạ Cẩm Hiên bị tái phát bệnh đau bao tử, hơn nữa lại nhập viện 4 ngày rồi.
Vì vậy liền xuất hiện một màn như lúc nãy Thái Gia Tuyền không phát hiện, ánh mắt dò xét của Lâm Phong đang nhìn mình, nổi lo lắng kia không thoát khỏi ánh mắt của Tề Minh, đây chính là hiệu quả mà Tề Minh mong muốn.
“Không được, tôi phải mau đi trở về, một mình hắn ở bệnh viện không ai chăm sóc sao được! Tề Minh, Lâm Nhã Khiết giao cho cậu rồi, cậu có thể giải quyết chứ?” Thái Gia Tuyền không chút do đưa ra quyết định này, thậm chí không có suy tính cùng Lâm Phong bên cạnh giao phó gì, điều này làm cho Tề Minh hết sức đắc ý.
“Tôi dĩ nhiên có thể làm được, ngược lại  học trưởng Lâm Phong của cậu, hắn phải làm sao?” Tề Minh thêm dầu vào lửa nhắc nhở.
Thái Gia Tuyền ngẩn người, quay đầu nhìn về phía Lâm Phong, có chút không biết làm sao. Kể từ ngày đầu cô gặp lại Lâm Phong, dường như đều không biết làm thế nào, cô thật sự không biết đối xử thế nào với anh.
“Học trưởng, bạn em ngã bệnh, chỉ có một mình trong bệnh viện, em phải nhanh chóng trở về...” Thái Gia Tuyền đã không còn kêu hắn”Đầu đá” nữa, mà là “Học trưởng” cứ như gọi như vậy cô sẽ cảm thấy  an tâm.
“Là bạn trai, hiện tại của cô ấy!” Tề Minh không chút khách khí tặng thêm một câu.
“Không sai, bọn họ chuẩn bị kết hôn!” Lâm Nhã Khiết luôn luôn không muốn thua thiệt không cần biết có phải sự thật khôngcứ đánh trước rồi tính sau.(ta thích cặp này) Mấy ngày qua bị Tề Minh  quấn lây cô đối với Lâm Phong giống như kẻ thù của người mình yêu.
Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Thiên Lại Thần Thoại