Số lần đọc/download: 3006 / 39
Cập nhật: 2014-12-04 16:38:01 +0700
Chương 59 60: Phạm Cửu Xà
D
iệp Không không còn kịp để phán đoán liền phản xạ có điều kiện phóng người lên, đề khí, ngửa ra sau, xoay người động tác liên tục giống như lưu thủy hành vân. Tuy vội vàng nhưng lại phiêu giật giống như một mảnh lông vũ rơi trong không khí xuống đất.
Oanh!
Hỏa cầu đánh trúng tường gỗ phá vỡ một mảnh tường lớn.
Ah! Một nữ nhân từ trên giường nhảy xuống hét lên, chạy ra ngoài. Vào lúc đó, bên ngoài bốn tên thủ vệ và Lỗ trưởng lão tiến đến chỗ Phạm Cửu Long ở để bảo hộ .
Tình thế đối với Diệp Không cực kỳ bất lợi!
Thế nhưng Diệp Không gặp nguy không loạn, đột nhiên thi triển võ công cao siêu làm cho Phạm Cửu Xà trong mắt hiện lên thần sắc kinh ngạc.Phạm Cửu Xà nhìn Diệp Không di chuyển nói:
- Thân thủ tuyệt diệu!
Diệp Không có chút kinh ngạc:
- Ngươi có thể nhìn thấy ta sao?
Chính hắn có thể trông thấy Ẩn Thân Phù mà Tu tiên giả dán lên, đây là nguyên nhân khiến hắn chịu thiệt thòi, có thể là chính bản thân hắn cũng là Tu tiên giả, rõ ràng là có soi gương cũng nhìn không thấy được.
Phạm Cửu Xà xì mũi coi thường, đùa cợt nói:
- Chút tài mọn đó đáng gì đâu, chẳng lẽ ngươi không biết Thiên Nhãn Thuật sao? ngươi căn bản không chỗ nào trốn đi sao? Luyện khí đã được một tầng hỏa hầu chưa?
Thiên Nhãn Thuật là pháp thuật cơ bản nhất, dùng để xem xét chi vật che dấu, cũng có thể xem xét cấp độ Tu tiên giả, thế nhưng chỉ có thể dùng để xem xét cảnh giới bằng mình hoặc là cảnh giới phía dưới mình thôi.
Khổ nổi là Diệp Không không có những khẩu quyết pháp thuật, cho nên hắn không biết Thiên Nhãn Thuật có thể phá Ẩn Thân Phù.
Hơn nữa bởi vì hắn không có Thiên Nhãn Thuật, cho nên hắn cũng biết không rõ cấp độ Phạm Cửu Xà đã đạt đến cấp độ nào.
Thế nhưng Diệp Không cũng là rất khôn khéo hơn người, lập tức đoán được cấp độ của đối phương cũng không cao. Đầu tiên, nếu lợi hại hắn như lời nói, làm gì chờ mình tiếp cận rồi mới đột nhiên hạ sát thủ, dùng một cái đại pháp thuật ném tới mình thì mình muốn trốn cũng không có chỗ trốn. Tiếp theo, nghe nói hắn đã đến trung kỳ luyện khí thì hắn có thể sử dụng pháp khí, pháp khí nếu so với pháp thuật lợi hại hơn nhiều, Phạm Cửu Xà không thể sử dụng pháp khí, hiển nhiên là chưa có luyện đến trung kỳ khí. Cuối cùng, pháp thuật hỏa cầu thuật của hắn uy lực cũng có hạn, chỉ có thể xuyên qua tường gỗ mà thôi.
Diệp Không lập tức có so đo, cười nói:
- Ta mới luyện khí một tầng, bất quá ngươi cũng cao hơn thế được sao?
Diệp Không nói xong cao thấp dò xét Phạm Cửu Xà, Phạm Cửu Xà cảm giác hắn cũng biết Thiên Nhãn Thuật, điều này cũng khiến cho hắn bắt đầu thận trọng hơn. Phạm Cửu Xà thận trọng thăm dò nói:
- Ngươi có phải là Bát thiếu gia của Diệp gia không? Không biết sư phụ của Bát thiếu gia là vị cao nhân nào đây?
Diệp Không lập tức biết rõ ý tứ đối phương, hắn đang run sợ, tuy mỗi Tu tiên giả so phàm với nhân đều lợi hại hơn nhiều, thế nhưng mà bọn hắn lại rất nhát gan, nhất là tán tu, ai dám chọc tu tiên đại gia tộc, đại môn phái này? Diệp Không nhìn thấy trong mắt đối phương chợt lóe lên vẻ bối rối, dứt khoát bóc cái trán Ẩn Thân Phù, tùy tiện ngồi đối diện Phạm Cửu Xà, tự mình rót một chén nước.
Cấp độ của Phạm Cửu Xà tuy so Diệp Không cao hơn, thế nhưng hắn cũng không giám đắc tội với tu tiên gia tộc, tại Tu Tiên giới, tán tu vĩnh viễn vẫn là yếu nhất không có thực lực .
- Thì ra sư phụ của Bát thiếu gia là Vạn Huyền chân nhân. Phạm mỗ thất kính.
Phạm Cửu Xà cũng liền ngồi xuống, nhìn bọn Lỗ trưởng lão quát lớn:
- Các ngươi có mắt không tròng, còn không mau xin lỗi Diệp tiên sư.
Lỗ trưởng lão sợ liền liền hãi dập đầu xin lỗi, xong sau đó bị Phạm Cửu Xà đuổi đi ra ngoài, Phạm Cửu Long mặt cũng đầy vẻ nịnh nọt liền lần lượt ngồi xuống bên Diệp Không, trong miệng không ngừng tỏ vẻ áy náy.
Phạm Cửu Xà mỉm cười nói:
- Vạn Huyền chân nhân thu nhận Diệp đạo hữu đã lâu chưa? mà sao mới luyện khí tầng một vậy? Xem ra, Diệp đạo hữu đến ngay cả pháp thuật cơ bản cũng vẫn chưa biết.
Diệp Không biết rõ hắn lại đang nói bóng nói gió hoài nghi mình, giả bộ như ảo não nói:
- Không dối gạt gì Phạm đạo hữu, Vạn Huyền chân nhân nói ta tư chất cực kém, vốn không có ý định thu ta, có thể cảm thấy như thế thì không còn mặt mũi nào gặp cha ta nữa, vì vậy thu ta làm ký danh đệ tử, hàng năm đến Diệp phủ phụ đạo ta một lần.
Phạm gia huynh đệ bừng tỉnh chợt hiểu mọi chuyện, tuy nhiên Diệp Không nói chính hắn tư chất không tốt, xem ra Diệp Hạo Nhiên cùng Vạn Huyền chân nhân cũng không chủ trương chuyện này.
- Ai.
Diệp Không uống một hớp trà lắc đầu nói:
- Tư chất ta quả thực không tốt, ta tu luyện đã hơn một năm nhưng vẫn dừng lại ở luyện khí tầng một, sư phó để cho ta cố gắng tu luyện, không cần vội vả tốn luyện pháp thuật, cho nên hiện tại, ai...
Diệp Không thật thật giả giả nói ra, thế nhưng Phạm Cửu Xà lại thông cảm, hắn cười khổ nói:
- Luyện một năm vẫn dừng ở luyện khí tầng một cũng là bình thường, ta luyện đã vài chục năm rồ cũng mới đạt luyện khí tầng ba thôi.
- Ai, chuyện này không giống nhau được, ngươi là tán tu mà!
Diệp Không ngạo nghễ nói ra, ngụ ý nói ngươi là tán tu sao có thể so sánh cùng ta đươc?
Diệp Không nói chuyện không khách khí như thế cũng là rất nguy hiểm, nói không chừng lại làm Phạm Cửu Xà nổi giận, thế nhưng Diệp Không lại cá rằng hắn không dám đụng đến đại gia tộc tu tiên.
Quả nhiên Phạm Cửu Xà chẳng những không bực bội mà lại cười nịnh nọt nói:
- Đó là đương nhiên, tu tiên gia tộc có linh thạch, có linh Dược, còn có công pháp trân quý tâm đắc, Diệp đạo hữu tiền đồ vô lượng, sau này xin chiếu cố cho.
Diệp Không trong nội tâm buồn cười, Tiên sư nhà nó chứ, sớm biết lừa gạt dễ dàng như vậy, lão tử lại không đến ám sát còn hơn.
- Đó là điều đương nhiên.
Diệp Không không nhịn được cười, lại phụng phịu nói:
- Chuyện trước mắt phải giải quyết như thế nào đây? Trước mắt, gia sư lại đang ở phương nam xa xôi, tuy Diệp mỗ chỉ là đệ tử ký danh, nhưng nếu gia sư biết có người muốn mệnh của Diệp mỗ, người nhất định sẽ trả thù cho Diệp mỗ.
Diệp Không lại nhìn góc nhà lẩm bẩm:
- Lúc trước, gia sư vẫn dừng lại ở Trúc Cơ trung kỳ, đến khi trở về, cũng không biết tu vi của người sẽ đạt đến trình độ gì.
Trúc Cơ trung kỳ và Luyện Khí sơ kỳ có sự chênh lệch rất lớn. Sắc mặt Phạm Cửu Xà không còn chút máu nói:
- Diệp đạo hữu, lần này chỉ là hiểu lầm, người không biết không có tội. Hơn nữa đạo hữu lại không có điểm tổn thương nào. Ngược lại Long Xà bang của chúng ta bị thương không ít anh em. Ta xem không bằng...cứ tính như vậy đi.
Phạm Cửu Long cũng tiếp lời nịnh nọt, nói:
- Hiểu lầm, hiểu lầm. Sau này tuyệt đối sẽ không có tái diễn.
Diệp Không trừng mắt, cả giận nói:
- Tính như thế nào? Quấy rối tâm cảnh và thời gian tu hành của ta, gia sư thấy ta tu luyện không có tiến bộ, nhất định sẽ trách phạt. Đến lúc đó ta chỉ có thể ăn ngay nói thật.
Ai cũng hiểu rõ, tiểu tử này chính là nói xạo, Phạm Cửu Xà cũng hiểu điều, nói:
- Diệp đạo hữu, nếu như ngươi muốn linh thạch đan dược, tiểu huynh căn bản không kiếm đâu ra được. Nếu như đạo hữu muốn tài vật thế tục, Long Xà bang có thể xuất ra một ít.
Theo như Phạm Cửu Xà biết thì người tu tiên đối với tài vật thế tục rất chướng mắt, hắn sợ Diệp Không đánh chủ ý đến mấy khối linh thạch của mình, cho nên mới mở miệng nói trước.
Kỳ thật Diệp Không cũng không trông cậy gì vào việc Phạm Cửu Xà có linh thạch gì gì đó hay không. Hiện tại hắn đối với tài vật thế tục vẫn còn hứng thú, trong lòng hận không thể lập tức nói rằng:
- Tốt! Vậy mang ra dây mấy nghìn lượng vàng, còn nữa giao ra khẩu quyết Thiên Nhãn Thuật và Hỏa Cầu Thuật. Cuối cùng gọi cho lão tử Tiểu Đào, Tiểu Hồng, Tiểu Thúy, Tiểu Hoa, Tiểu Liễu, Tiểu Diệp ... tất cả đều tới đây hầu hạ lão tử đi.
Chỉ là những lời nói này Diệp Không lại không có nói ra ngoài. Điều quan trọng với Diệp Không lúc này chính là phát triển thế lực của mình.
- Ta đối với những thứ này không có hứng thú.
Diệp Không khoát tay chặn lại, rồi nói:
- Chỉ là ta có hai vị bằng hữu muốn ở phía nam đô thành lập một bang phái nhỏ. Khổ nỗi, hiện tại lại không có địa bàn.
Về vấn đề địa bàn trong giới xã hội đen, ở đâu đi chăng nữa cũng là điều tối kỵ. Trên mặt Phạm Cửu Long hiện rõ lên vẻ nhục nhã, cái mặt béo phì run run nói:
- Nếu không thì mời Bát thiếu gia cùng bằng hữu ăn cơm trước. Bát thiếu gia yên tâm, Long Xà bang chúng ta nhất định sẽ hỗ trợ toàn lực, sẽ không để Hải Xa bang khi dễ người.
Trong lòng Diệp Không vốn định lấy một phần địa bàn của Long Xà bang, vậy mà Phạm Cửu Long lại nói ra những lời này. Ngay lập tức, Diệp Không lạnh lùng nhìn Phạm Cửu Long, không khách khí nói rằng:
- Phạm bang chủ. Lẽ nào ngươi muốn người của Diệp mỗ đi tranh giành thiên hạ cho ngươi?
- Nói vậy không phải là muốn đoạt miếng thịt từ tay ta sao?
Trong lòng Phạm Cửu Long nghĩ như vậy, nhưng hắn lại nói rằng:
- Không dám không dám.
Phạm Cửu Xà cũng nhao nhao vào nói:
- Diệp đạo hữu, đạo hữu xem tại hạ tính toán như thế này có được không? Khối địa phương ở thành bắc mặc dù trên danh nghĩa là địa bàn của Long Xà bang chúng ta nhưng có chút không an phận. Để bằng hữu của đạo hữu đến đó tiếp quản được không? Tài vật cùng nhân mã một mực do bằng hữu của đạo hữu quản lý. Chỉ cần gán cái mác là người của Long Xà bang là được.
Thành bắc chính là xóm nghèo, hai huynh đệ Lô Tuấn và Lô Nghĩa vô cùng quen thuộc nơi này, Diệp Không đương nhiên đáp ứng. Phải biết rằng đây đã là sự nhượng bộ cuối cùng của Long Xà bang rồi. Không thể nào bắt người ta nhượng khu thương nghiệp phồn hoa cho mình. Như vậy không phải bức huynh đệ Pham gia vào đường cùng sao?
Chuyện này đến đây là kết thúc. Kế tiếp mọi người ra vẻ hòa hợp êm thấm lại trò chuyện một hồi. Sau đó Diệp Không mới cáo từ ra về.
Phạm Cửu Long cười nói:
- Bát thiếu gia, ngài có muốn ta an bài mấy tiểu cô nương đến hầu hạ. Bát thiếu gia cũng không thể tay không ra về như vây?
Trong lòng Diệp Không cũng rất ngứa ngáy, hắn đến Thương Nam đại lục đã hơn sáu năm, thế nhưng còn chưa từng đụng qua phụ nữ lần nào. Đây không phải là phong cách của hắn. Cho dù bây giờ bản thân còn chưa làm ăn gì được nhưng trong lòng hắn vẫn thèm khát.
Chỉ là Diệp Không vẫn kiên quyết cự tuyệt, bởi vì hắn còn có sự tình quan trọng hơn cần giải quyết!
- Diệp đạo hữu đi thong thả.
Tiễn Diệp Không ra về, sắc mặt Phạm Cửu Long trầm xuống.
- Khinh người quá đáng! Dĩ nhiên muốn địa bàn của Long Xà bang ta! Đệ đệ, ngươi có tu vi Luyện Khí tầng ba, tại sao lại sợ hắn chứ. Chẳng phải hắn chỉ có tu vi Luyện Khí tầng một sao?
Phạm Cửu Xà cười khổ nói:
- Ca ca! Ngươi không biết tu tiên giới tàn khốc cỡ nào đâu. Diệt môn, diệt phái là chuyện xảy ra hằng ngày. Đại gia tộc tu tiên muốn giết sạch chúng ta cũng giống như dùng một ngón tay đè chết một con kiến mà thôi. Vạn gia Hàng Châu là một gia tộc tu tiên cường đại. Chúng ta không thể nào đắc tội với bọn họ.
Phạm Cửu Long thở dài một tiếng.
- Nếu vậy thì còn tu tiên là gì nữa chứ!
Phạm Cửu Xà lắc đầu nói:
- Ca ca! Cái này thì ngươi sai rồi. Nếu như không phải đệ ngẫu nhiên đoạt được công pháp tu tiên của man tộc, hai người chúng ta hiện nay ngay cả chó cũng không bằng. Nếu như đệ không có tu tiên thì hai huynh đệ chúng ta không có được như bây giờ.
Phạm Cửu Long cũng yên lặng gật đầu, than thở.
- Đáng tiếc, công pháp man tộc quá mức ghê sợ. Ca ca ta đời này vô duyện với tiên đạo.
Phạm Cửu Xà lại cười rộ lên:
- Ca ca chớ vội. Nói không chừng cơ hội tu tiên của ca ca đã đến.
- A! Là như thế nào?
Phạm Cửu Long khẩn trưởng hẳn lên. Hắn cũng muốn làm tiên nhân.
Phạm Cửu Xà chưa vội nói, hắn hỏi nguowic lại:
- Ca ca. Huynh nghĩ lời của tiểu tử kia có mấy phần là thật?
- Hắn nói là giả?
Phạm Cửu Long kinh ngạc hỏi lại.
- Không thể nào? Ta xem khí thế của hắn kiêu ngạo như vậy, hơn phân nửa là thật. Bằng không cũng không có can đảm đi gạt người dư vậy?
Phạm Cửu Xà lắc đầu:
- Tiểu tử này đừng xem tuổi hắn còn nhỏ, lại mạnh miệng nói không chớp mắt. Ta đoán hắn nhất định là khoe khoang, nói khoác để chúng ta sợ. Nếu như chân tướng đúng như hắn nói thì Diệp Hải sao lại dám để chúng ta xuất thủ đây?
Phạm Cửu Long ngẫm lại, thấy cũng đúng, lại hỏi:
- Nếu hắn chỉ khoe khoang, nói khoác thì vì sao đệ còn đáp ứng yêu cầu của hắn? Không bằng trực tiếp bắt hắn lại, dùng bí pháp man tộc.
Phạm Cửu Long cười rộ lên:
- Ha ha! Ca ca ta cũng có cơ hội tu tiên rồi.
Phạm Cửu Xà lại có dự định khác, lắc đầu nói:
- Đệ còn cần phải xác định hai việc. Thứ nhất là tranh thủ thời gian nghe ngóng xem lời nói của hắn có phải là sự thật hay không. Thứ hai, nếu như hắn nói bậy thì cũng chưa thể để cho huynh đoạt xá hắn.
Phạm Cửu Long không hờn giận nói:
- Vì sao?
Phạm Cửu Xà khoát khoát tay:
- Đừng hỏi. Hay đi trước hỏi thăm tin tức đi. Nếu như tiểu tử kia thực sự là đệ tử của Vạn gia Hoàng Châu, hiện giờ nói cái gì cũng không giải quyết được vấn đề.
Đêm dài dài đằng đẵng, phố xá tịch liêu.
Ánh trăng chiếu vào những hòn đá xanh cực lớn trên mặt đường phát ra ánh sáng giống như bạch quang lấp lánh, tiếng vó ngựa nện xuống trên đường lọc cọc rất nhanh chạy tới, âm thanh giống như tiết tấu của nhịp trống .
Ngồi trên lưng ngựa đúng là Diệp Hải người hầu ở nha môn, hắn vừa mới dự xong xuôi tiệc rượu lại đi cái quán nào đó đánh bạc thử vận may, hôm nay tâm tình của hắn cũng không tệ lắm, dù sao tiêu diệt chính quy hậu nhân Diệp gia, với hắn mà nói vẫn tương đối căng thẳng, hưng phấn.
Tiểu tử kia chẳng phải đã bặt vô âm tín rồi sao? Diệp Hải nghĩ như vậy nhưng hắn cũng không có dám quan hệ với Long Xà bang nữa, vạn nhất về sau Diệp Hạo Nhiên tra hỏi hắn cũng có thể phủi sạch mối quan hệ đó.
Diệt Hồng Trần
Cuồng Đồ Tu Tiên
-- o --