Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 44 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 449 / 3
Cập nhật: 2017-09-24 23:53:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34
hi mọi người ra ngoài hết, hắn ngồi ngắm nó. Khuôn mặt baby đáng yêu dần tái nhợt, đôi mắt tròn xoe long lanh giờ đã vô hồn, đôi môi anh đào chúm chím khẽ run rẩy. Đầu óc nó chìm nghỉm trong ký ức đau thương, nó không ngừng nhủ thầm "Mẹ! Con sẽ báo thù, con sẽ giết hắn". Hắn nhìn nó như cái xác không hồn, tim đau như ai cắt. Qua mấy tiếng đồng hồ mà nó vẫn ngồi đó, chả nhúc nhích gì, thấy vậy hắn sốt ruột, khẽ lay lay người nó
- Uyên Nhi tỉnh lại cho tôi - hắn quát lên
Im lặng
- Tôi bảo em TỈNH LẠI CHO TÔI - thấy nó ngay cả chớp mắt cũng không có hắn bắt đầu cáu gắt
- UYÊN NHI...
Hắn chưa nói hết, Yến từ ngoài cửa phóng tới lay mạnh nó, quát to
- FUCK! MÀY TỈNH LẠI CHO TAO, MÀY KHÔNG TỈNH LẠI TAO SẼ...XÉ CÁI TÚI XÁCH YÊU QUÝ CỦA MÀY
Câu Yến quả thực có tác dụng, nó bắt đầu nhúc nhích ngón tay. Thấy có tác dụng Yến tiếp tục "đã kích"nó
- mày không tỉnh lại tao sẽ lấy cái túi xách mà mày đã tốn bao nhiêu công sức mới mua được xé ra từng mảnh rồi đốt nó thành tro rồi...
Yến chưa "đã kích" nó xong, thì bị nó đẩy ra quát vào mặt:
- ai cho mày đụng tới em yêu của tao. Chỉ có tụi nó mới biết được cái túi đó quan trọng với nó thế nào. Cái túi đó số lượng có hạng nói thẳng ra trên thế giới chỉ có duy nhất 3 cái, cái xách đó thiết kế rất đơn giản nhưng rất thu hút ánh nhìn, một cái túi xách lên đến mấy tỷ đồng, nó phải tốn rất nhiều thời gian và tiền bạc để mua được em túi xách yêu dấu về.
- cuối cùng mày cũng tỉnh lại, mày có biết mọi người lo cho mày lắm không hả - Yến ôm vai nó, mắt ươn ướt
- ai mượn lo chi rồi giờ than với tao - nó bỉu môi
- MÀY...MÀY ĐII CHẾT ĐIII - Yến tức giận bỏ ra ngoài, có ai mà như nó không chứ, lo lắng cho mà còn... Hừ!
Nó nhìn theo bóng lưng Yến cười khổ. Nhớ lại cảnh rắn rết, máu me khi nãy nó rùng mình một cái. Thật ra, nó không sợ rắn cũng chả sợ máu, mà tại mấy con rắn lúc nãy làm nó nhớ đến mẹ nó, lúc chết bà cũng... Nó không muốn nhớ tới nữa, cụp mắt xuống, xoa xoa thái dương. Chợt bên má nó chuyền đến cảm giác mát lạnh, nó quay lại nhìn theo phản xạ. Thấy hắn cầm ly nước lọc áp lên má, cười nhẹ
- sao vậy! Tỉnh rồi khùng luôn à - hắn đưa ly nước cho nó
Nó nhận ly nước từ tay hắn, uống một ngụm, rồi ngước mặt lên liếc hắn một cái:
- có ai hỏi thăm như anh không - "đúng là ngạo mạn mà..."
Mặt hắn càng tươi cười hơn làm nó ngẩn người. Đây là lần thứ hai nó thấy hắn cười, mà lần này hắn cười rất tươi, trời sắp mưa to gió lớn à. Nó đơ người vài giây, rồi giơ tay tự nhéo vào đùi mình một cái
- aaaa - nó la lên
- khùng hả gì vậy - hắn kề sát mặc nó
- tui thấy đau, vậy là tui đâu nằm mơ
- khùng hả! Đây là thật chứ có là mơ đâu, bệnh hoạn.
- thui bỏ đi - coi như hôm nay hắn lên cơn cười vậy, nó đảo mắt thấy cái gì đó sai sai
- ủa anh ở đây hồi nào vậy! Trời ơi, đừng nói anh dùng siêu năng lực vào đây nha
Hắn đen mặt lại, liếc nó một cái
- cô có trí tưởng tượng phong phú thật đấy
- vậy chứ anh vô đây sao tui không biết
- tôi ở đây từ lúc cô còn ngồi đó như cái sát không hồn kìa, đừng có ảo tưởng quá
Nói vậy là hắn luôn ở cạnh nó, chợt nó cảm thấy rất ấm áp. Quay sang nhìn hắn cười hạnh phúc
- cảm ơn anh
Bạn Gái Anh Tinh Nghịch Thật Bạn Gái Anh Tinh Nghịch Thật - Trần Quỳnh Trân