"True self is non-self, the awareness that the self is made only of non-self elements. There's no separation between self and other, and everything is interconnected. Once you are aware of that you are no longer caught in the idea that you are a separate entity.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: ScorpioRuby
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 46 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 909 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 03:39:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
[ Chap 30: ] Ba Mẹ Trẻ Con.
rên bàn ăn..
- Anh Ma Kết, sao mặt anh có 5 dấu tay vậy? Anh bị ai đánh à!- Cậu bé ngồi bên cạnh sờ sờ lên mặt Ma Kết nói.
- Anh Ma Kết! Ai đánh anh cứ nói, Tiểu Nhu sẽ trả thù giúp anh!- Cô bé ngồi đối diện hưng phấn giơ tay.
- Đúng đấy! Nói đi! Tụi em giúp anh trả thù.- Lũ nhóc loi nhoi láo nháo.
Ma Kết ngước mặt lên cười gượng gạo. Không biết nên mở miệng thế nào thì Thiên Yết đã nói giúp cậu.
- Mấy nhóc! Muốn đánh người đã đánh anh Kết thì thà mấy nhóc đánh chết anh Kết đi.
- Tại sao ạ?- Tô Tô lắc lắc đầu tỏ vẻ không hiểu.
- Đúng đấy! Sao thế, rốt cục là ai đánh cậu ấy?- Bạch Dương ngồi cùng đám trẻ cũng mở miệng hỏi.
- Ngu! Có thế cũng hỏi, trên đời này làm gì còn ai dám ngoài người ấy!- Thiên Bình định gõ đầu Bạch Dương thì thấy ánh mắt hình viên đạn của Tiểu Ngư như muốn nói: Động vào thử xem! Tô canh này úp ngay lên đầu cậu... thế nên hạ tay xuống.
- Ai?- Song Tử cũng ngu ngơ.
- Tớ đi gọi thầy vào ăn.- Ma Kết xoa đầu cậu nhóc bên cạnh rồi nói.- Mấy nhóc không cần trả thù cho anh! Mấy nhóc đánh không lại đâu.
- Đúng đấy! Anh Ma Kết còn đánh không lại thì ai dám làm liều.- Kim Ngưu đặt đĩa trứng ốp la Cự Giải mới rán xong để lên chỗ Thiên Yết.
- Anh Ma Kết? Gọi anh cơ đấy!- Thiên Yết nhướng mày.
- Thì sao?- Ngưu le lưỡi trêu rồi lại chạy lăn săn vào bếp.
- Ma Kết! Tên khốn nạn nhà cậu!- Yết gầm gừ trong họng.
- Song Ngư! Tớ đói quá!- Bạch Dương xoa xoa cái bụng làm nũng.
Song Ngư đang bận rộn bê thức ăn đặt lên bàn nghe Bạch Dương nói thì quay lại mỉm cười... rồi đi tiếp.
- Há.. há.. Quê quá là quê!- Sư Tử được dịp trêu chọc.
- Này này! Cậu ngậm miệng lại ngay cho tớ nhá!- Bạch Dương hùng hổ đưa nắm đấm ra dọa.
- Thôi đi! Thôi đi! Bình tĩnh bình tĩnh..- Song Tử can ngăn, tách 2 cái tên ấy ra, sau đó lén lút thò tay vào đĩa thức ăn trên bàn.
- Ăn vụng?- Xử Nữ từ đâu xuất hiện ngay phía sau.
- Đâu.. đâu có!- Song Tử sợ đến mặt xanh lét, lắp ba lắp bắp nói.
- Tất cả ngồi im cho tôi... Nghe rõ chưa!- Xử Nữ ra lệnh, bọn nhóc ai nấy ngồi vào chổ của mình ngay thẳng đàng hoàng. Rồi cùng nói..
- Dạ rõ..- Tiếng đồng thanh của cả bọn trẻ và 4 tên không được trẻ cho lắm.
- Nhóc, em có đánh lại chị ấy không?- Thiên Yết hỏi Tiểu Nhu nhưng là muốn cho cả đám cùng nghe.
- Không!!!- Âm thanh khẳng định của đứa trẻ con nớt vang lên ngay lập tức.
- Thế em không trả thù cho anh Ma Kết được rồi!- Yết làm vẻ mặt hối tiếc.
- Thế chị Xử Nữ đánh anh Ma Kết ạ!- Tô Tô ngây thơ hỏi làm căn phòng ăn vốn nhộn nhịp bỗng nhiên yên bặt, ngay lúc đó Ma Kết đang bước vào, đứng ngay cửa không dám đi tiếp.
Các sao nữ cười trộm, các sao nam cười trộm, thầy cô ở đấy cười trộm, bọn trẻ không biết gì nhưng cũng bắt chước cười trộm, chỉ có tên ác ma nào đó là nhoẻn miệng cười thỏa mãn.
- Đáng đời cậu, anh Ma Kết này!- Yết ca sống với châm ngôn quân tử trả thù nhanh và luôn rất thoải mái mà ngồi xem kịch.
- Mọi người bắt đầu dùng cơm đi...- Xử Nữ âm u nói 1 câu, sau đó ngồi xuống ghế bắt đầu dùng bửa.
- Chúc em may mắn!- Thầy Phong vỗ vai Kết rồi đi vào bàn phía trên ăn cơm, ở đây chỉ còn 12 đứa lớn, 1 đám nhóc con hì hục ăn.
Ma Kết nuốt nước bọt khi thấy Tiểu Xử cắt nát cả miếng trứng trên đĩa, lại nghĩ đến cảnh tượng đen tối trước mắt, thở dài 1 hơi...
- Này! Hai người ấy!!!- Bảo Bình huýt vai Sư Tử.
- Đúng! Xem ra phải cảm thương cho số phận Ma Kết sau này rồi!- Sư Tử nói, đâm 1 miếng trứng rán to bỏ vào mồm, nhai rồi nuốt xuống.
- Thiên Bình, ngon không?- Cự Giải lắc lư cái đầu hỏi.
- Không! Tớ không dám ăn nữa!- Thiên Bình lắc đầu uống 1 ngụm nước nhìn đĩa trứng rán hình trái tim trên bàn.
- Khó ăn lắm à?- Cự Giải hốt hoảng.
- Không! Tớ sợ ăn cả tấm lòng của cậu vào bụng!- Thiên Bình cười tinh ranh làm Cự Giải xấu hổ.
- Không ăn tớ ăn giúp cho!- Song Tử với tay định lấy.
- Cậu cứ thử xem, tớ liều cái mạng này với cậu đấy!- Thiên Bình hùng hổ tuyên bố.
- Ai thèm... Thiên Bình đặc biệt xấu xa hay dụ dỗ con gái, cậu đừng nghe lời ngon ngọt của cậu ấy nhé Giải Nhi!- Song Tử liền thực hiện kế hoạch ăn không được thì đạp đổ.
- Đừng nghe lời cậu ấy! Lúc nãy cậu ấy còn tranh thủ ngắm mấy cô nàng chân dài ngoài đường đấy!- Thiên Bình đáp trả.
" Rầm..." Song Tử đã anh dũng té ghế, mặt Nhân Mã xám xịt. Đứng dậy đi ra ngoài.
- Mã... tớ không có...- Song Tử nhanh chóng đứng dậy gọi với theo.
- Đĩa của anh Thiên Bình đẹp quá, đổi cho em đi!- cô nhóc có 2 bím tóc nhỏ nhìn chằm chằm vào đĩa trứng rán của Thiên Bình.
- Không được! Cái này là để anh lấy vợ đấy!- Thiên Bình nhanh chóng ăn lấy ăn để, Cự Giải thấy thế lại mỉm cười. Cái người con trai này, lúc nào cũng làm người khác vui vẻ.
- Nhân Mã... cậu đâu rồi!- Song Tử bước ra sân, sân rất rộng, giờ này là giờ ăn nên vắng hoe, rất dễ để tìm thấy Nhân Mã, cô mặc 1 chiếc ao thun hồng năng động, mái tóc dài được buộc cao để lộ cái cổ trắng nõn. Cô ngồi trên chiếc xích đu nhỏ được mắc trên cây đa già, lắc lư cái chân như 1 đứa trẻ.
- Mã Mã..- Song Tử đến gần.
- Cậu đến đây làm gì?- Nhân Mã không quay đầu lại.
- Cậu đừng nghe Thiên Bình thúi ấy nói bậy!- Song Tử cố giải thích.
- Tớ nghe rồi, nghe hết rồi!- Nhân Mã chu mỏ phồng môi lên cãi.
- Nghe hết rồi cũng được, cậu ấy vu khống tớ đấy!- Song Tử đứng trước mặt Nhân Mã khua tay múa chân nói.
- Thế cậu không có nhìn à? Cho cậu 1 cơ hội nói thật!- Mã nghiêng đầu nói.
- À... Có nhìn 1 chút.- Song Tử gãi đầu thú nhận.
- Nhìn 1 chút?- Ai đó nhíu mày, ai kia liền hốt hoảng nói vội.
- Liếc 1 cái thôi, không có gì hấp dẫn cả...
- Tha cho cậu đấy!- Nhân Mã thấy vẻ mặt tội nghiệp của Song Tử thì phì cười.
- Sau này không dám nhìn ai nữa, chỉ nhìn 1 mình cậu thôi!- Song Tử đứng phía sau, đẩy xích đu. Nhân Mã ngồi phía trước, đung đưa trong gió...
- Xử Nữ!
-.........
- Tiểu Xử!
-.........
- Xử Nhi!
-.........
- Tớ đâu có làm gì đâu!- Ma Kết lẽo đẽo theo sau Xử Nữ từ phòng ăn đi xuống nhà bếp mà không biết mệt.
-.........
- Tớ phải làm sao cậu mới chịu nói chuyện đây!- Ma Kết khổ sở, cuộc đời 16 năm của cậu chưa từng làm cái chuyện như thế này.
- Rửa bát!- Xử Nữ lạnh lùng, Kết lập tức rửa bát cùng cô.
- Lau bàn!- Ma Kết lấy khăn lau lấy lau để.
- Quét sân!- Trời nắng có thằng điên cầm chổi quét đến khói bụi mù mịt.
Xử Nữ đứng trước hiên mỉm cười mãn nguyện. Gật đầu 1 cái rồi lại tiếp tục mỉm cười không khép miệng lại được.
- Xử Nữ! Tớ... tớ làm xong rồi!- Ma Kết cầm chổi chạy tới chỗ Xử Nữ cười hề hề.
- Rồi sao nữa!- Xử Nữ hỏi.
- Nghe tớ nói được chưa!- Ma Kết buông chổi ra đứng trước mặt Xử Nữ.
- Được! Chỉ 1 câu!- Xử Nữ lạnh lùng.
Ngay lập tức Xử Nữ bị 1 vòng tay lớn bao trọn, cả người nằm gọn trong lòng Ma Kết, nghe cậu thì thầm 1 câu mà chỉ có 2 người nghe thấy.
- Tớ thích cậu!- Không cần nhiều lời, chỉ 1 câu 3 từ đủ làm cô hạnh phúc rồi...
- Tất cả tập trung!- Cô Minh Anh gọi lớn, thầy Phong đứng ngay phía sau không nói gì chỉ mỉm cười.
- Các em giúp cô vài việc đi! Còn rất nhiều việc đấy! Đừng có lo chơi nữa!- Cô Anh chống nạnh nói.
- Làm gì vậy cô?- Song Ngư hỏi.
- Trông trẻ!- Thầy Phong cười tươi rối.
- Hả? Trông trẻ... em không thích!- Bảo Bình la oai oái.
- Không được ý kiến! Đi đi... ra chơi với bọn trẻ đi!- Cô Minh Anh khoác tay xua đuổi.
- Con giúp mẹ dẫn 2 Tô Tô và My My đi kiểm tra sức khỏe ở trạm xá gần đây nhé! Hôm trước Tô Tô bị bệnh, sau đó My My cũng cảm theo, mẹ sợ cả đám nhóc cũng bị lây bệnh.- Mẹ Hai cười hiền xoa đầu Kim Ngưu.
- Con á? Con đi á?- Kim Ngưu chỉ vào mình, rồi nhìn 2 đứa trẻ khoảng 4 tuổi, bọn nó là anh em song sinh, Tô Tô là anh trai, My My là em gái, cô nghe mẹ Hai nói lúc bọn nhóc mới 1 tuổi đã bị đưa vào đây.
- Chị Ngưu ơi, chị dẫn My My đi ăn kem đi, My My không muốn đến trạm xá!- My My nắm tay Kim Ngưu lắc lư.
- Được rồi! Chị dẫn cả 2 đi thế được chưa?- Ngưu xoa đầu 2 đứa nhóc mỉm cười.
- Cảm ơn con, con có cần ai đi cùng không, giữ 2 đứa trẻ mệt lắm đấy!- Mẹ Hai hơi lo lắng.
- Mẹ yên tâm, con sẽ hoàn thành tốt!- Kim Ngưu cười trừ.
Cự Giải đi dọc theo hành lang phòng ăn, nhìn 1 lượt quanh sân. Sau đó bước tới gần gốc cây lớn trên sân, bước tới gần 1 người...
- Thiên Yết...
- Cự Giải - Yết quay đầu lại nhìn cô, rồi lại nhìn chăm chú phía trước.
- Cậu đang nhìn gì vậy?- Cự Giải ngồi xuống bên cạnh cậu.
- Người kia..- Thiên Yết hất mặt về phía Kim Ngưu, Cự Giải cũng ngước nhìn theo.
- Cậu quan tâm cậu ấy?- Cự Giải hỏi, biết nhưng vẫn muốn hỏi.
- Cậu cũng biết mà..- Thiên Yết thôi nhìn về phía trước mà nhìn chằm chằm vào Cự Giải.
- Tớ...- Cự Giải đối mặt với Thiên Yết thật sự không biết nói gì nữa.
- Cái tình cảm ấy.. Tớ biết!- Yết thở dài - Nhưng tớ không thể nhận.
- Tại sao?- Giải mở to mắt cố nén những giọt nước.
- Thiên Bình tốt hơn tớ!- Yết nói, đặt tay lên vai Giải vỗ về.
- Tớ biết...- Cự Giải mỉm cười nhưng gương mặt xinh đẹp ướt đẫm vì nước mắt.
- Chúng ta vẫn là bạn tốt, cảm ơn cậu đã coi trọng tớ, tớ thật sự không tốt như cậu nghĩ đâu.- Yết nhìn thẳng vào Cự Giải, cô gái yếu đuối mỏng manh này... Cậu không bảo vệ tốt được đâu.
- Tớ sẽ từ bỏ...- Giải lại mỉm cười, 1 nụ cười trong sáng.
Nói thì dễ, nhưng làm lại là 1 chuyện khác, cô chưa từng thích ai, nhưng lại bị rung động khi gặp cậu ấy từ rất lâu rồi. Bây giờ nói bỏ là bỏ... cần thời gian khá dài để quên đi. Nhưng cô chấp nhận... có 1 người vẫn sẵn lòng đợi cô quên đi. Từ bỏ không có nghĩa là buông tay... Mà là nhường cho ai đó quyền bắt đầu 1 hạnh phúc mới.
Thiên Yết bước đi, cô vẫn còn ngồi đấy, nhìn ngắm mọi vật, hi vọng ai kia hạnh phúc, có lẽ thổ lộ ra hết làm lòng cô nhẹ nhõm, xem ra cậu đã biết tình cảm cô che dấu, xem ra cái kết quả này cũng rất tốt rồi...
- Cự Giải...
Giải Nhi quay đầu lại, đúng là người con trai cô đang muốn thấy nhất.
- Cậu không sao chứ?- Thiên Bình nhẹ nhàng hỏi.
- Tớ.. không sao.- Cự Giải nhoẻn miệng cười.
- Cậu chỉ có giỏi che dấu..- Thiên Bình gí ngón tay vào trán Cự Giải, lấy khăn lau nước mắt cho cô.
- Cảm ơn cậu...- Giải cúi đầu.
- Huhu... Ôi, cảm động quá!- Bảo Bình úp mặt vào vai Sư Tử, sau đó ngóc đầu ra nhìn tiếp.
- Tới cảnh kia rồi, tới cảnh kia rồi!- Sư Tử phấn khích.
- Cảnh gì?- Bảo Bình khó hiểu.
- Đây này!- Sư Tử chỉ chỉ vào môi mình.
- Đây này là sao? - Bảo Bảo nhíu mày.
" Chụt..." Thế là Bảo Bình đơ toàn tập. Mới vừa rồi... Sư Tử... Sư Tử...
- Sao thế? Bảo Bảo?- Sư Tử lay lay cô, cười tinh ranh mà nói..
- Thích không?
- Aaaaaaa... Sư Tử, tớ liều mạng với cậu!!!- Bảo Bình vật Sư Tử xuống, bóp cổ cậu không buông.
- Lợi dụng này, lợi dụng này..!!!
- Tha... tha cho tớ... Không dám nữa... Không... có lần sau.
- Còn lần sao nữa...
- Bảo Bảo... tha cho tớ...
- Hay thế cơ! Cái cái đứa đấy đi rình rập mà om xòm thế á?!- Song Ngư khinh bỉ nhìn 2 người đang lăn lộn dưới đất.
- Nghiệp dư nghiệp dư quá đi!- Bạch Dương phụ họa.
- Bạch Dương này, tớ muốn ăn kem!- Song Ngư quay sang làm nũng.
- Được, con trai con gái tớ đều thích, chỉ cần là con của bọn mình.- Bạch Dương đáp, Song Ngư ngơ ngẩn.
- Câu hỏi và câu trả lời có liên quan đến nhau à?- Song Ngư đấm vào vai Bạch Dương 1 cái.
- Hihi... Cậu không được ăn kem, bây giờ lạnh lắm, sau này tớ mua cho ăn!- Bạch Dương cười dịu dàng.
- Cũng được, Bạch Dương, vì sao cậu lại thích tớ?- Song Ngư tựa đầu vào vai Bạch Dương.
- Thế vì sao cậu lại thích tớ?- Bạch Dương không trả lời mà hỏi ngược lại.
- Cậu á! Tớ cũng không biết nữa! Chỉ là thích thôi. Nhưng cậu trả lời tớ đi- Song Ngư nói.
- Vì cậu là người con gái tớ thích!- Hai bàn tay nắm chặt, 10 ngón tay đan vào nhau, không cần nói bất cứ lời gì, chỉ bấy nhiêu cũng hiểu được mình quan trọng thế nào với đối phương.
- Cái tư thế ấy mờ ám lắm đấy!- Nhân Mã huýt vai Kim Ngưu, Kim Ngưu huýt vai Xử Nữ... Chỉ chỉ về mấy cặp tình nhân trong vườn.
- Đúng là... - Xử Nữ lườm cả đám.
- Xử này, tớ dẫn Tô Tô và My My đi ra ngoài 1 chút nhé!- Kim Ngưu nói nhỏ với Xử Nữ, để cho cái bọn nhóc kia biết thì bảo đảm là đòi theo cho được ấy.
- Cậu đi trạm xá phải không? Hay là tớ đi với cậu?- Xử Nữ hỏi, lúc nãy cô có nghe mẹ Hai nói qua.
- Cậu đi thì ai quản lý đám nhóc này, chúng chỉ nghe lời cậu thôi, cậu đúng là mẫu người mẹ đáng yêu nha!- Ngưu Ngưu chớp chớp mắt.
- Cậu im ngay cho tớ!- Xử liếc nhìn Kim Ngưu.
- Sau này ai lấy được cậu đúng là hạnh phúc!- Con Trâu nào đó vẫn tiếp tục nói.
- Cảm ơn!- Ma Kết nháy mắt với Kim Ngưu- Tớ sẽ cố gắn hưởng thụ hết hạnh phúc to lớn ấy!
- Ma Kết, cậu muốn chết phải không? Nháy mắt cái gì?- Đây không phải là giọng Xử Nữ mà là Thiên Yết.
- Tớ đi đây!- Kim Ngưu nói với Xử Nữ rồi đứng dậy bước đi.
- Cậu ấy đi đâu vậy? * Chỉ Kim Ngưu * - Song Tử hỏi.
- Tớ không biết.- Nhân Mã lắc đầu.
Thiên Yết đi đến chỗ Kim Ngưu...
- Thế cậu ấy đi đâu vậy? * Chỉ Thiên Yết *- Song Tử lại hỏi.
- Cậu nhiều chuyện quá đi, tớ lấy nồi cơm điện úp vào đầu cậu bây giờ!!- Nhân Mã hùng hổ.
- Cho tớ xin đi...- Song Tử lắc đầu chạy đi.
- Ngưu..
- Hả? Chuyện gì?- Ngưu giật mình.
- Cậu đi đâu đấy?- Yết nhìn 2 đứa trẻ, rồi lại nhìn Kim Ngưu.
- Chị Ngưu dẫn bọn em đi chơi ấy!- My My trả lời thay.
- Không có không có, là đi khám bệnh!- Tô Tô nhanh nhảu phản bác.
- Được, đi đâu cũng được, đi thôi.- Yết bước tới bế My My lên rồi dắt tay Tô Tô đi thẳng.
- Không đi à?- Thấy Ngưu đứng như phỗng Thiên Yết quay đầu lại hỏi.
- Đi.. đi chứ!- Ngưu lon ton chạy lại nắm tay... Tô Tô. Cả nhà 4 người nắm tay nhau đi ra ngoài.
Trạm xá... 4 người ngồi ở hàng ghế cho bệnh nhân chờ đợi.
- Huhuhu... mẹ ơi! Con sợ...- My My ôm chầm Kim Ngưu mà khóc, đó là phản ứng bình thường của 1 đứa trẻ. Nhưng tại sao lại gọi cô là mẹ???
- Đừng sợ, đừng sợ, không sao đâu!!- Ngưu bế My My từ tay Thiên Yết vỗ về.
- Em gái ngốc, có gì phải sợ!- Tô Tô ra dáng anh trai can đảm.
- Mẹ... con sợ...- My My ôm chặt Kim Ngưu làm cô nàng chỉ biết cười khổ.
Cô thấy Thiên Yết cúi xuống nói gì đó với Tô Tô, sau đó cậu bé cười trừ...
- Ba, con không sợ gì hết! Con là con trai phải mạnh mẽ...- Tô Tô ôm vai Yết.
- Hả? Ba?- Ngưu Ngưu to mắt nhìn 2 người 1 lớn 1 nhỏ đang diễn kịch.
- Em gái ngốc, anh dẫn em vào khám bệnh!- Tô Tô nhảy khỏi ghế, Kim Ngưu thả My My xuống đất.
- Yên tâm đi, khám xong ba mẹ sẽ dẫn chúng ta đi chơi!- Tiếng nói tròn trẻo của cậu nhóc kéo theo mọi sự chú ý...
Hai đứa trẻ đi khuất vào cánh cửa cùng cô y tá, Kim Ngưu định đi theo thì Thiên Yết đã giữ lại.
- Có người khác lo rồi!
- Cậu nói gì với thằng nhóc vậy?- Ngưu mắng vào mặt Yết, nhưng người ngoài nhìn vào lại thấy khác...
- Đấy.. đấy.. Chị thấy chưa? Hai người ấy nhìn sao cũng chưa đầy 20 đấy!
- Thằng nhóc đó cùng lắm 20 tuổi, cả con nhóc đó nữa, thế mà đã có những 2 đứa con đấy!
- Hai đứa trẻ con họ đáng yêu lắm!
- Hai người đó xinh ghê nhỉ? Hợp nhau quá rồi...
- Tụi trẻ thời nay vẫn là nhanh nhẹn hơn chúng ta thời xưa!
- Nói bậy! Nhỡ đâu không phải thì sao?
- Thế lúc nãy chị không nghe bọn trẻ gọi gì à?
Từng tiếng xì xầm bàn tán của mấy vị phụ huynh ngồi gần đấy làm Kim Ngưu đỏ mặt không biết nói gì, dẫu là mình bị hiểu lầm nhưng phải giải thích làm sao. Lại còn " Ông chồng trẻ con " đang ngồi cười nhởn nhơ ở bên này nữa..
- Thiên Yết!!!!
- Tớ không làm gì hết..- Thiên Yết nhún vai -... Cô vợ trẻ con à!
- Cậu đúng là!- Kim Ngưu thở dài- Cậu đi chơi cả tuần không lo cho bạn gái à?
- Đã bảo không phải!- Yết khó chịu nói.
- Nhưng...
- Ai là người thân của 2 bé này!- Cô y tá dẫn Tô Tô và My My ra hỏi.
- Tôi!- Thiên Yết đứng dậy đi tới. Mắt cô y tá trẻ sáng rực, đẹp trai quá! Chắc là anh trai bọn nhỏ..... Ôi đẹp trai quá.
- Anh... Anh...- Cô y tá nhìn đến ngây ngất.
Yết giơ tay bế lấy My My, Tô Tô nắm lấy tay cậu. Cô y tá lúc này mới mở miệng..
- Anh có bạn gái chưa vậy?
- Chưa!- Yết đáp gọn rồi mỉm cười nhìn Tô Tô.
- Tôi muốn làm quen với anh! Anh có thể cho tôi xin cách liên lạc...
Tô Tô chạy lại vừa kéo tay Kim Ngưu vừa nói to..
- Mẹ... mẹ mau đi, cô ấy bắt ba đi mất bây giờ.
Mấy người xung quanh che miệng cười nhìn Ngưu bị " con trai " kéo đi. Kim Ngưu bị kéo đến đứng kế bên Thiên Yết, đối diện cô y tá kia..
- Anh cho tôi xin số điện thoại...- Cô y tá vẫn dán mắt vào Yết nên không để ý đến xung quanh.
- Điện thoại tôi... Vợ tôi giữ mất rồi, cô hỏi cô ấy đi!- Yết cười tỏa nắng mà theo như Ngưu thấy là vô cùng đểu.
- Mẹ ơi, mắng cô ấy đi, cô ấy đang tán tỉnh ba đấy!- My My chúm chím đôi môi nhỏ nói.
- Em gái ngốc, em nghĩ ba nghe lời cô ấy à!- Tô Tô cũng loi nhoi nói.
Kết quả là cô y tá xấu hổ đến nỗi không dám nhìn ai, cúi gầm mặt xuống đi vào trong.
Ba Thiên Yết bế con gái My My trên tay trái, tay phải nắm tay trái con trai Tô Tô, tay phải Tô Tô lại nắm tay trái mẹ Kim Ngưu.
Nụ cười tươi sáng nở ra trên miệng cả 2 đứa trẻ, Thiên Yết cười rất tươi, Kim Ngưu lườm Thiên Yết tóe lửa.
- Cậu đúng là cái đồ...
- Đồ gì? My My, Tô Tô, " mẹ " Kim Ngưu ăn hiếp ba!!!- Thiên Yết tự nhiên trẻ con bất chợt.
- Mẹ ơi... đừng giận ba, ba không thích cô lúc nãy đâu!!- My My nói giọng lảnh lót.
- Yết... cậu...- Ngưu nghiến răng thì thầm với Thiên Yết.
- Cậu muốn bọn nhỏ thất vọng?- Yết nói nhỏ, giọng vô cùng cáo già.
- Hihi... đừng gọi mẹ nữa người ta hiểu lầm chị không lấy chồng được đấy, gọi chị Ngưu đi!- Kim Ngưu cười gượng gạo.
- Mẹ... - 2 đứa trẻ vẫn ngân nga gọi.
- Chị...
- Mẹ...
- Trời ơi ngó xuống mà coi...- Người mẹ nào đó hậm hực bỏ đi phía trước.
- Ba...- 2 trẻ mắt rưng rưng nhìn Yết.
- Làm tốt lắm, ba mua kem cho 2 đứa ăn.- Người ba nào đó mỉm cười không khép miệng lại được.
Lớp Học 12 Chòm Sao Lớp Học 12 Chòm Sao - ScorpioRuby