A friend is someone who knows all about you and still loves you.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Tác giả: Johanna Lindsey
Thể loại: Tiểu Thuyết
Nguyên tác: One Heart To Win
Dịch giả: Littlethornbird
Biên tập: Yen Nguyen
Số chương: 55 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: /
Cập nhật: 2023-06-19 09:36:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 32
ÓN SÚP CỦA TIFFANY hóa ra cũng không đến nỗi tệ. Không có nhiều hương vị nhưng ít ra cũng có thể ăn no được. Hunter, Cole và Degan cũng khá hợp tác. Nên không phải vì giận dữ và thất vọng mà nàng không ngủ được. Nàng chỉ không thể xóa đi hình ảnh Hunter đứng trong phòng, chỉ đeo chiếc khăn tăm ở ngang hông. Nàng úp mặt xuống gối, lúc lắc đầu, cố gạt bỏ hình của anh ra. Nhưng anh vẫn ở đó, tóc ẩm ướt, ngực lấp lánh nước, đôi chân dài, bàn chân trần, và khuôn ngực rộng, rắn chắc.
Anh là người đàn ông quyến rũ nhất nàng từng gặp, và nàng cảm thấy bụng nàng nhộn nhạo lên lạ lẫm, như một chút lo lắng – không, không thật sự là lo lắng, chỉ là nhận thức nhiều hơn về tất cả những thứ liên quan đến anh. Anh sẽ không bao giờ biết, không nếu nàng vẫn kháng cự được. Nhưng, trời ạ, khi anh cười, mà anh thì luôn cười, anh quá đẹp, còn hơn cả đẹp. Nàng không muốn cảm thấy bị hút về phía anh, nhưng cũng không tìm ra cách nào để thay đổi cảm xúc của mình. Nhưng nó cũng không thay đổi quyết định của nàng.
Spoiler
Nàng vẫn không cưới anh. Để rồi sau đó sống với những cuộc đấu súng, những kẻ tội phạm, bụi nhiều đến không chịu nổi, và không có một người giúp việc nào để thuê sao? Và không bao giờ được gặp mẹ nữa? Không!
Hơn nữa, Hunter cũng sẽ không thích nàng nếu phát hiện ra nàng là ai, thấy nàng cư xử và sống cuộc sống của nàng. Nàng đã nghe thấy anh và em trai dè bỉu khi nói về Tiffany Warren trong bữa ăn. Hunter thích mẫu phụ nữ biết lao động như Pearl hay Jennifer. Thật tệ là nàng không thể tận hưởng thời gian ở đây và thật sự giống Jennifer hơn. Liệu cô Fleming có cưỡng lại được sức quyến rũ của Hunter không? Liệu cô ấy có muốn không? Người quản gia thật có lẽ sẽ không quay khỏi anh hôm nay, khi anh xuất hiện với chỉ một chiếc khăn tắm choàng quanh hông. Cô ấy có thể không chạy trốn nụ hôn của anh, không khi nụ hôn đó làm nàng cảm thấy quá...
Ôi Chúa, suy nghĩ của nàng đang đi theo hướng nguy hiểm. Nàng kiểm soát bằng cách tưởng tượng ra những con bò nhảy qua hàng rào và đếm chúng, cuối cùng cũng khiến nàng ngủ thiếp đi. Nhưng không được lâu. Vào lúc có tiếng ồn đánh thức nàng. Không, không phải tiếng ồn, mà là một giọng nói thì thào, ở ngay cạnh giường nàng!
“Cô Fleming, tôi đến để giúp cô. Cô Fleming, xin thức dậy đi!”
Nàng đã hét toáng lên ngay lập tức nếu giấc ngủ không làm nàng mụ mị. Có người đang quỳ bên cạnh giường nàng. Lời đề nghị giúp đỡ làm nàng nghĩ đến một đám cháy khác và một trong số anh em nhà Callahan đang cố đưa nàng ra khỏi ngôi nhà. Vậy sao anh ta lại phải thì thào như thế?
“Có chuyện gì thế? Anh là ai?” nàng thận trọng hỏi, cố nhìn hình dáng người đàn ông trong bóng tối.
“Sam Warren, thưa cô.”
Nàng tắc nghẹn. Ôi Chúa, anh cả nàng đang ở trong phòng của nàng sao? Anh ấy không nên đến đây! Làm sao anh phát hiện ra? Nàng muốn ôm anh nhưng không thể! Anh gọi nàng là cô Fleming nên chắc chắn không biết đó là nàng, em gái anh.
“Cuối cùng tôi cũng đã hiểu ra,” Sam nói. “Cô chính là người tôi nhìn thấy ở quán ăn của Sally. Tôi chỉ nhìn thấy phía sau cô, nhưng chiếc váy của cô làm tôi thắc mắc. Không ai ở đây ăn mặc như thế. Và nhìn như cô bị hối thúc ra khỏi quán. Đây đúng là kiểu nhà Callahan, bắt nhốt người ta như thế. Nhưng tôi đến để giúp cô.”
Từng lời nói của anh chỉ làm nàng muốn ôm anh hơn nữa. Sam đến để cứu nàng. Anh thật ngọt ngào. Và nói dối để đuổi anh đi cũng sắp làm nàng khóc.
“Cô bị nhốt ở đây đúng không? Cửa dưới khóa, tôi đã sợ cửa phòng cô cũng bị khóa, nhưng tôi đoán họ nghĩ có người canh gác xung quanh nhà là đủ để ngăn cô chạy trốn.”
“Có người được cử đi gác đêm vì đêm qua có người muốn đốt ngôi nhà.”
“Tôi đã nghe kể, nhưng thề là gia đình tôi không dính dáng gì.”
“Làm thế nào anh qua mặt được người gác cửa?”
Nàng hình dung anh đang cười, giọng anh rất hãnh diện, “Tôi nhanh lắm. Tôi buộc ngựa ở rặng cây và lén đi gần vào, rồi lẻn vào cửa sau nhưng thấy nó đã bị khóa. Nhưng người gác cửa thì ở phía bên kia ngôi nhà, nên tôi trèo lên mái hiên. Cửa sổ ở phía trên đều mở to, kể cả cánh cửa sổ ở ban công phòng cô. Hơn nữa, thật may là đêm nay rất tối, nên người gác đêm đã thắp đèn, nên rất dễ nhìn thấy anh ta.”
“Nhưng nếu họ phát hiện ra anh, họ sẽ nghĩ gia đình anh là người gây ra đám cháy và anh ở đây để đốt nhà lần nữa.”
“Không đâu. Cha tôi đã nói với lão Zachary rằng lão rất ngớ ngẩn khi nghĩ chúng tôi lại làm cái gì như thế.”
“Sao anh biết đây là phòng tôi? Anh không đi vào tất cả các phòng để tìm ra tôi đấy chứ?”
“Tất nhiên là không rồi, không cần phải thế. Tôi thấy cô đứng ở cửa sổ trước khi cô tắt đèn. Không có người phụ nữ nào trong nhà này ở tầng trên, lại còn đứng ở cửa sổ, nên chỉ có thể là cô thôi.”
“Làm sao anh lại biết được cả chuyện sắp xếp phòng ngủ ở nhà này thế?”
Sam cười lúc cúc. “Lúc nhỏ anh em tôi từng thách nhau đến đây để do thám nhà Callahan.”
Tiffany đảo tròn mắt nhìn trần nhà. Anh không thể nhìn thấy nàng vì anh không nói quá về chuyện trời tối mù mịt. Đêm nay không có trăng, như thể một cơn giông nữa lại đến.
Nàng tập trung để nói điều nàng phải nói. “Anh phải đi ngay. Tôi tự nguyện ở đây. Không tự hào gì, nhưng tôi bị đồng tiền sai khiến. Nhà Callahan trả cho tôi gấp đôi để làm việc ở đây. Tôi đã quá xấu hổ nên không dám nói điều đó với cha anh.”
“À, quỷ tha ma bắt, là vấn đề tiền bạc, chúng tôi có thể trả cao hơn họ.”
Nàng thở dài. “Không. Như thể lại bắt đầu một cuộc đua vậy. Tôi phải đặt ra ranh giới cho mình.”
“Nhưng cô không hiểu,” anh khăng khăng. “Họ có thể chỉ sử dụng cô để chơi khăm chúng tôi, còn gia đình tôi thì thật sự cần cô. Em gái tôi sắp đến đây lần đầu kể từ khi nó còn là đứa trẻ. Cha tôi thuê cô để làm cho nó cảm thấy như ở nhà. Nó đã quen với việc có quản gia và nhiều người hầu hơn cô có thể đếm được. Làm cho em tôi cảm thấy thoải mái ở đây vô cùng quan trọng với cha tôi. Đó là lý do ông ấy thuê cô.”
Lúc đó nước mắt nàng dâng lên. Nàng hy vọng có thể giữ im lặng. Nhưng không được may mắn như thế. Anh vội bật diêm lên khi nghe thấy tiếng thút thít của nàng. Nàng thốt lên vội túm chăn che mặt. Nhưng không đủ nhanh.
“Tiffany? Cái quái gì đây?!”
Chỉ Một Tình Yêu  Chỉ Một Tình Yêu  - Johanna Lindsey