Số lần đọc/download: 820 / 4
Cập nhật: 2017-11-07 15:59:49 +0700
Chương 28.2: Chocolate Ngọt - Quyết Định Của Shukasa
- H
anagato...Anh nên chấp nhận tình cảm của mình đi. Rei...em chắc rằng...cô ấy cũng đã nhận ra được tình cảm của mình rồi đấy...
- Ý cô là sao? – Shukasa ngước đầu dậy, nhướn mày.
- Rei yêu anh. – Giọng nó dứt khoát. – Cô ấy cũng có những tâm trạng giống anh. Anh muốn nghe không?
Giọng nó hơi nhỏ, mắt nhìn anh chằm chằm. Thấy anh không nói gì, chỉ im lặng, nó thầm hiểu câu trả lời của anh là có. Nó bắt đầu kể, giọng chậm rãi, để anh có thể nghe và hiểu hết, tất cả những gì mà Yui đã tâm sự với nó:
- Hanagato ạ...Anh đừng nghĩ chỉ có mình anh mới trằn trọc khi không dám liên lạc với Rei. Cô ấy cũng y hệt anh đó hội trưởng. Rei kể với em rằng kể từ ngày đi cùng anh, cô ấy không thể điều khiển nổi tâm trí mình. Những suy nghĩ của cô ấy đã đi quá giới hạn bạn bè với anh rồi đó. Hanagato...chẳng lẽ anh không để ý rằng tin đồn tình cảm giữa anh và Rei đợt này càng nổi trội lên không? Anh nghĩ đó là chuyện thường tình đối với một tin đồn à? Đáng lẽ nó phải lắng đọng xuống theo thời gian chứ?
Terumi im lặng một lát để chờ câu trả lời của Shukasa, nhưng vẫn chẳng có gì đáp lại nó. Nó tiếp:
- Không những Rei đã để yên cho tin đồn đó phát tán, mà còn khiến cho nó phát triển thêm nữa kìa! Tại sao cô ấy lại phải làm thế kia chứ? Anh có hiểu không? Bởi vì...cô ấy muốn ọi người biết anh là của Rei, để lũ nữ sinh khác không dám mon men đến gần anh! Chỉ mỗi điều đó thôi là đủ chứng minh Rei yêu anh rồi hội trưởng ạ! Đấy là em còn chưa kể sâu về việc làm lẫn suy nghĩ của cô ấy về anh đâu! Rei...Cô ấy đã hiểu...trái tim của cô ấy đã trao trọn cho anh rồi! Bởi vậy Hanagato...trước khi cả hai quá mệt mỏi thì anh hãy...
- Bu... – Shukasa khẽ nói.
- Sao? – Dừng câu chuyện của mình, nó nhìn thẳng vào anh và hỏi lại.
- Buồn cười! – Từ giọng nói khẽ khàng chỉ lí nhí trong cổ họng, anh hét lên. – Tôi yêu Rei ư? Không đời nào có chuyện đó! Người duy nhất mà tôi yêu là Waka, chính là Waka kia, và chỉ một mình Waka. Trái tim tôi phản ứng với Rei đơn giản vì cô ấy giống Waka, không phải vì bất cứ lí do khác.
Terumi không nói gì. Cô gần như phát bực vì không biết phải giải thích như thế nào để cho gã cứng đầu Shukasa hiểu chuyện. Giọng cô không còn dịu dàng nữa, mà hét thật to, vặn tối đa công suất, gay gắt:
- Nếu thật sự là vậy thì anh hãy nói rằng anh ghét Rei đi! Hãy bảo là anh căm hờn cô ta, chán ghét cô ta, cay đắng cô ta bởi vì cô ta xúc phạm Waka của anh ấy! – Rồi bỗng dưng, giọng nó nhỏ hẳn lại, nhưng vẫn cay. – À mà đừng quên, trước khi nói câu đó anh phải đặt tay lên ngực mình, hướng về nước Pháp mà thề đi, thề là anh chưa bao giờ lừa dối cô ấy và sau này cũng vậy! Anh có dám không?
Shukasa im lặng. Họng anh cứng đờ lại, môi run run không nói nên lời.
Terumi cố kìm lại cảm xúc của mình. Nó xích người lại, ngồi cạnh Shukasa, đặt tay lên vai anh, ân cần và nhẹ nhàng:
- Anh thấy đấy! Trái tim anh đã dành trọn cho Rei rồi, anh không thể thốt ra được những câu làm tổn thương cô ấy đúng không? Hãy nghe em, hội trưởng ạ...Tình cảm của anh đối với Waka chỉ là ngộ nhận mà thôi, cho dù anh có nói thế nào thì anh cũng đã yêu Rei rồi. Em tin chắc, quãng thời gian anh nghĩ về Rei nhiều hơn quãng thời gian anh nghĩ về Waka đúng không? Em biết, hội trưởng là một người thông minh mà...
Mắt nhắm lại, Shukasa phũ phàng gạt tay Terumi ra khỏi cơ thể mình, mở khóa điện thoại lên và bắt đầu viết những dòng tin nhắn mới:
“Tới: Rei,
Rei ạ, xem ra anh phải xem lại cái danh thông minh của mình rồi! Có người vừa dạy cho anh thế nào là Chocolate đấy! Vị ngọt và đắng của Chocolate đã khiến anh nghiện nó thật rồi!
Anh đã từng nghĩ, hơn mười năm nay anh đang ăn một chiếc Chocolate chính hiệu, nhưng xem ra anh ăn bánh mà cứ ngỡ nó là Chocolate. Thật buồn cười quá phải không em?
Để xem...anh đang định làm một chiếc Chocolate ngon nhất thế gian, vừa ngọt mà lại vừa đắng. Nhìn lại thì anh thấy vị đắng của nó anh bỏ nhiêu đó là đủ rồi! Từ giờ sẽ chỉ có một mình vị ngọt thôi!
Nhưng làm một chiếc Chocolate ngọt như vậy, một mình anh không kham nổi Rei ạ, chắc phải nhờ em làm cùng thôi! Em và anh cùng làm Chocolate, sau đó sẽ cùng nhau ăn nó. Em đồng ý chứ Rei?
P/s: Đừng nói với anh là em chỉ hiểu mỗi nghĩa đen, còn nghĩa bóng thì không hiểu nhé! Thôi, anh sẽ nói thẳng luôn, không vòng vo nữa Rei ạ!
Aishiteru
Hanagato Shukasa.”
Terumi mỉm cười mãn nguyện khi đọc những dòng tin nhắn đó của Shukasa. Cô thủ thỉ vào tai:
- Hội trưởng! Đúng rồi đó anh ạ! Đừng để thêm một tin nhắn chưa gửi nữa! Hãy ấn nút gửi đi!
Nghe vậy, anh im lặng. Tay di vào phím mà đỏ nằm chính giữa màn hình phía dưới, anh hơi lưỡng lự.
Vài giây sau, Shukasa nhấn vào phím màu xanh “Lưu bản nháp” thật dứt khoát và nhanh nhẹn.
- Đồ ngốc! Từ nãy đến giờ em phí nước bọt với anh sao hả Hanagato? Anh đúng là đồ... – Terumi cau mày, nổi đóa.
- Cảm ơn cô Kahara! – Ngắt lời nó, anh cười tươi. – Tôi đã hiểu tình yêu quan trọng như thế nào rồi! Và một điều quan trọng thì không thể nói bằng văn bản. Tôi sẽ đi gặp trực tiếp Rei, và nói cho cô ấy biết tình cảm của tôi. Tôi sẽ tỏ tình, và cùng cô ấy làm nên chiếc Chocolate ngon nhất thế gian!
Shukasa bật dậy khỏi giường, lao thẳng ra ngoài hành lang, lao một mạch khiến cát bụi ở dưới đất bay lên mù mịt.
Nhìn anh lao ra khỏi cổng trường, nó lại cười mãn nguyện. Nhưng nụ cười mãn nguyện của nó lại có ám chút gì đó nguy hiểm...
Hết chương 28.