Tôi tin những muộn phiền và thất bại đến với mình là nền tảng giúp tôi có thể cảm nhận cuộc sống ở một mức cao hơn.

Anthony Robbins

 
 
 
 
 
Tác giả: Dạ Khinh Thành
Thể loại: Tiểu Thuyết
Upload bìa: Nguyễn Lợi
Số chương: 99 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1067 / 2
Cập nhật: 2017-11-18 21:14:47 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 31: Có Chết Hay Không Nàng Đều Thua
ditor: thuyvu
Tiêu Khuynh Thành cầm thuốc nhét vào trong cổ họng Thiển Nguyệt, lúc này nàng ta mới sống sót mà không có chuyênthuyvu15257-LQĐ gì nữa. Đức Lâm ngồi một bên, nhỏ giọng trách móc, "Ngay từ đầu, ngươi chưa hề nghĩ sẽ cứu nàng, đúng không?"
"Nàng có chết hay không, ta đều thua!" Nàng sớm đã nhìn thấu lão hồ ly kia nhất định sẽ phát hiện ra manh mối, chỉ có diều không nghĩthuy*vu15257-LQĐ tới bà ta sẽ đánh trả nàng như thế, sử dụng thủ đoạn hèn hạ như vậy.
Hiện tại cái đồ vật Thiển Nguyệt này ném, hay không ném, đều rất khó. Thật sự là một củ khoai lang nóng, némthuyvu1*52*57-LQĐ không được, lại phỏng tay.
Đức Lâm suy nghĩ th**uyvu15257-LQĐđơn giản, tuyệt nhiên không hiểu ý của Tiêu Khuynh Thành, bình tĩnh nói chuyện, "Thắng thua thì thế nào, đó cũng là một mạng người. Giống như*th*uyvu15257-LQĐ ở Hoàng thất, tính mạng của những hạ nhân kia không khác gì cỏ rác, không đáng một đồng, bóp chết các nàng, giống như chỉ giết một con kiến. Thậm chí còn trở thành vật hi sinh cho các chủ tử đấu đá nhau."
Tiêu Khuynh Thành hơi kinh ngạc, không ngờ Đức Lâm tuổi còn nhỏ mà lại có nhiều cảm khái như vậy. Nhìn nàng giống thuyvu1525*7-LQ*Đnhư được Nguyên đế bảo vệ rất tốt, nhưng cũng tránh không được tranh đấu của Hoàng thất. Những cảnh máu tanh kia, nàng đã sớm được nhìn thấy từ trước.
"Đúng vậy, có lẽ mạng là của các nàng. Chỉ có điều các nàng phải có năng lực nắm giữ số phận của mình, thuthuyvu*15257-LQĐ* lại hào quang, an tâm làm một viên đá vụn, bất kể người thao túng thế nào, vẫn không quan hệ với nàng." Nàng nói rất rõ ràng, đồng thời nói cho Thiểnthuyvu15*257*-LQĐ Nguyệt đang nằm trên giường nghe.
Lúc ấy Thiển Nguyệt đã tỉnh lại từ trong mê man, lời nói Tiêu Khuynh Thành cực kỳ thích hợp lọt vào trong tai, tay nàng gắt gao thuy*v*u15257-LQĐnắm chặt góc chăn, thời điểm đó nàng bỗng nhiên không hề sợ chết nữa.
Chậm rãi đứng dậy từ trên giường, nhìn Tiêu Khuynh Thành, đột nhiên quỳ xuống, "Quận chúa, ơn cứu mạng thuyvu*15257-L**QĐcủa người, Thiển Nguyệt luôn luôn nhớ kỹ. Đời này cam nguyện vi người làm trâu làm ngựa."
Thiển Nguyệt đã từng phản t*huyvu15257-LQĐbội hai người, có chắc là nàng ta sẽ không lặp lại không? Nghe một chút mà thôi, "Ngươi nguyện ý ở lại thì ở lại, không muốn, ngươi rời đi cũng không ảnh hưởng lớn đến ta."
Thiển nguyệt khẽ cắn môi dưới, nàngthu*yvu152*57-LQĐ có thể hiểu Tiêu Khuynh Thành, đối với người hay thay đổi, hoàn toàn không có khả năng tín nhiệm.
Đi ra khỏi sương phòng, A Doanhthuyvu15257-LQĐ* nhỏ giọng trách móc, "Kẻ kia không biết tốt xấu, suýt nữa hại tiểu thư nhà nô tỳ, hiện tại trái lại không biết xấu hổ nói lênthuyv*u15257-LQĐ những lời này."
Tiêu Khuynh Thành chậm rãi quay đầu nhìn A Doanh, "A Doanh, tiểu thư nhà ngươi chính là người hẹp hòi như vậy sao? Đừng th*uyvu15257-*LQĐtiếp tục lải thuyvu1*5257-LQ**Đnhải chuyện này nữa, nếu để cho người khác nghe thấy sẽ cười nhạo à xem, biết chưa?"
"Dạ, quận chúa."
Đức Lâm duỗi cái lưng mệt mỏi nói, "Ài, hầu môn sâu như biển, đúng là không ít rắc rối. Lại nói này Khuynh th*uyvu152*57-LQĐThành, chuyện ám khí là thế nào. Bổn Công chúa đã truy hỏi 100 lần, nhưng ngươi đều không để đến ý ta."
Tiêu Khuynh Thành ngồi vào trên ghế đá, "Vật kia quá nguy hiểm, không thích hợp để ngươi chơi. Ngươi nên chơi cái trâm thu*yvu15257-L*QĐcài đầu thì tốt hơn. Nếu ngươi có cái gì không hay xảy ra, ta không thể không giao nộp nó. Ta vừa mới tranh thủ được thuy*vu15257-*LQĐthời gian để vùng dậy đó."
"Tiêu Khuynh Thành, ở trong t*huyvu*15257-LQĐmắt ngươi, ta chính là một người ngốc như vậy sao? Tự mình chơi một cái ám khí, cũng có thể bị thương? Ta cảm thấy ngươi quả thực là đang sỉ nhục ta! Không được, ta sẽ không nghethuyvu*15257-LQĐ* những lời này của ngươi, ta muốn chơi! Ta muốn!" Đức Lâm ngóc đầu lên, giống như một đứa bé.
Tiêu Khuynh Thành lắc đầu, sao nàng lại quên, Đức Lâm vẫn là một tiểu hài tử, càng không cho nàng làm, thì nàng càng muốnt*huyv*u15257-LQĐ làm, thật sự là một hài tử khiến cho người ta đau dầu mà. Hạ Hầu Lưu, rốt cuộc đến khi nào ngươi mới có thể đem muội muội của ngươi trở về đây!
Cuối cùng có người vẫn là thỏa hiệp, Đức Lâm ngồi trên thuyv*u15257-LQ**Đghế dá ngắm nghía những ám khí kia, hưng phấn kêu lên mấy tiếng, "Thật là thần kỳ, thú vị! Quá thú vị!"
Chính Phi Của Độc Vương Chính Phi Của Độc Vương - Dạ Khinh Thành Chính Phi Của Độc Vương