Số lần đọc/download: 0 / 6
Cập nhật: 2021-01-09 16:33:53 +0700
Chương 29:Vị Trí Kia
Buổi tối, sau khi kết thúc công việc, Hàn Đông đi về phía trạm xe buýt, đi ngang qua một tiệm spa, có một cô gái xinh đẹp quần áo ít vải, trang điểm thật đậm tặng cho hắn một cái mị nhãn: “Anh trai, mau vào đây…”
Còn chưa nói xong, Hàn Đông đã chui vào.
Bà chủ sắp xếp cho Hàn Đông một gian phòng nhỏ, một cô gái khác đến xoa xoa lưng hắn, giọng nói ngọt ngào ám chỉ: “Anh trai, chỗ tụi em nếu là lần đầu thì sẽ được mát xa miễn phí.”
Tay cô gái này mềm mại không xương, bất kỳ gã đàn ông nào bị chạm vào đều chịu không nổi, hơn nữa còn hòa với cái giọng ngọt như mía lùi này.
Vì thế, Hàn Đông kiềm không nổi mở miệng hỏi: “Vậy ‘tăng giá trị phục vụ’ thì bao nhiêu tiền?”
“Còn phải xem anh muốn tăng kiểu gì nha, bình thường thì một trăm.”
Hàn Đông lại hỏi: “Cái cô bên ngoài thì sao?”
“Anh nói San San đứng ở cửa chào khách ấy hả? Cô ta thì mắc nha, thấp nhất cũng phải ba trăm.”
“Mắc vậy! Cô đó buôn bán cũng quá lời rồi!”
“Người ta là chiêu bài mà!”
Hàn Đông không để cô gái này tiếp tục xoa bóp nữa, đi tới cửa bắt chuyện với cái cô được gọi là chiêu bài kia.
“Người đẹp, di động của anh hết pin rồi, cưng cho anh mượn dùng một chút được không?”
San San lăn lộn trong cái nghề này đã lâu, làm sao không hiểu được tâm tư Hàn Đông. Không thèm nghĩ ngợi liền đưa cho hắn.
Sau khi Hàn Đông đi rồi, cô gái bên trong mới đi ra nói chuyện với San San: “Cái người kia là người đầu tiên tôi mát xa miễn phí đó! Cô nói xem, có phải hắn muốn theo đuổi cô không?”
San San vặn eo mắng: “Đi chết đi!”
Vừa mới xuống xe buýt, Hàn Đông liền gọi vào số điện thoại đã trộm ghi nhớ: “A lô? Là mẹ của San San phải không ạ? Dì khỏe chứ, con là bạn của San San, thật ngại quá, làm phiền dì rồi…”
Năm phút đồng hồ sau, từ đầu bên kia di động truyền đến tiếng mẹ San San khóc lóc: “Cậu trai, thật cám ơn cậu, nếu không phải cậu nói cho dì, dì đến bây giờ chẳng hay biết gì… haizz…”
“Dì đừng khách khí, đây là chuyện con nên làm.”
Cúp điện thoại, Hàn Đông mới phát hiện lúc này mình đã đi đến cửa trường quay Bắc Ảnh, bây giờ đã hơn tám giờ, vẫn như ngày trước có không ít người ngồi ở đây chờ ca diễn đêm. Nhìn nhìn mấy gương mặt quen thuộc, Hàn Đông không khỏi bước nhanh hơn.
“Ồ, đây không phải Hàn đại tiên sao? Sao gần đây không thấy mặt mũi đâu hết vậy?”
“Ừ, có phải lại đi theo mông Lý Thượng để được thơm lây không?”
“Haizzz… Tính tính toán toán nhiều năm như vậy, không tính cho mình nổi mà lại để người khác nhặt được một cái tiện nghi lớn, tôi thấy uổng cho cậu ghê!”
Hàn Đông giả vờ không nghe thấy, chạy về phía một cái cửa hàng.
Sáng sớm hôm sau, một ‘đại mỹ nữ’ mặc một cái áo màu đen cổ lọ, váy bút chì màu hồng nhạt bó sát người, trên mặt trét một lớp phấn thật dày, đôi môi hồng mọng kiều diễm. Đội thêm một cái nón đen, mang một cái túi da, cả thân cao gầy khêu gợi xuất hiện trên phố.
Lúc đi ngang qua cửa trường quay Bắc Ảnh ngày hôm qua, mấy gã trêu chọc Hàn Đông hai mắt đều dựng thẳng.
“ĐCM, mau nhìn nhỏ kia kìa, dòm chân của nó kìa!!!”
“Ôi lạy hồn! Cái dáng người này quả thực …”
Hàn Đông cười lạnh trong lòng: Bọn ngu này…
Xe buýt đến, Hàn Đông lại tới thăm tiệm spa hôm qua, trước ánh mắt sững sờ của bà chủ mà chậm rãi đi đến quầy tiếp tân, khí phách đập ‘hồ sơ xin việc’ lên bàn.
“Xin việc!!”
“Được, được…” Bà chủ gật đầu lia lịa: “Ngày hôm qua có một đứa nghỉ rồi, đang cần người mới đây, cô muốn làm ở vị trí nào?”
Hàn Đông chỉ chỉ vị trí trống trước cửa: “Vị trí kia.”